CHƯƠNG 001: BỊ BẮT MANG ĐI.
Vương Thiên Thành nhìn trên tay cái còng tay lạnh băng, có chút khó tin đây là sự thật, chuyện gì đã xảy ra? Nên biết rằng Vương Thiên Thành là con ruột của phó chủ tịch thành phố Nam Môn, rõ ràng thuộc hàng quan nhị đại, là con của cán bộ nòng cốt, ai dám tại động thủ trên đầu thái tuế, thì cũng đừng nghĩ còn phố lăn lộn được tại thành phố Nam Môn này.
Muốn nhắc đến Vương Đông Minh, đoán chừng tại thành phố Nam Môn không ai không biết, đó là phó chủ tịch thành phố Nam Môn, một người theo từ địa phương cơ sở leo lên làm quan lớn, có thể nói tại Thành phố Nam Môn có mối quan hệ cực lớn, ngả cả bí thư thành ủy đối với Vương Đông Minh vẫn có phải cố kỵ.
Vương Thiên Thành biết mình cha mình tại Thành phố Nam Môn có thế lực như thế nào, sau khi tốt nghiệp đại học, Vương Thiên thành cũng không có tiến thân vào chốn quan trường, mà bước vào xã hội lăn lộn, dựa vào thế lực của cha mình, tại Thành phố Nam Môn hoành hành không sợ ai, tụ tập một số phần tử xã hội lưu manh, cho tới bây giờ có thể nói là số một ... không ... có số hai.
Nhưng hôm nay Vương Thiên Thành tức giận tới cực điểm, nhìn trước mặt mình là một mỹ nữ cảnh sát xinh đẹp.
Cô gái cảnh sát này là đồng học với Vương Thiên Thành thời còn học trường cấp 3, vài năm không gặp, đã trổ mã trở thành một đóa hoa của Thành phố Nam Môn, đội mũ kê-pi, bên dưới là bím tóc đuôi ngựa lộ ra một nửa, khuôn mặt trơn mềm trắng noãn như ngọc, dáng người trước sau lồi lõm gợi cảm, vú mông đều gì cũng săn chắc làm cho những nam nhân nhìn vào cũng nhịn không được, mà phải thầm tưởng,
Hiện tại Vương Thiên Thành cũng không có tâm tình suy nghĩ làm cách nào để cùng nàng lên trên giường, mà chỉ rất muốn biết rõ, tại sao mình lại bị còng tay như thế này.
-Lưu Linh Linh…cô có thể giải thích chuyện này không? Nhớ kỹ, phải hợp lý đấy, nếu có chút gì không đúng, thì cái mũ quan của cô cũng không còn đội đâu.
Vương Thiên Thành nhìn mỹ nữ hoa khôi xinh đẹp cảnh sát Lưu Linh Linh hùng hổ nói ra, Lưu Linh Linh thời cấp 3, cũng đã từng âm thầm truy cầu nàng, cho dù Lưu Linh Linh rất đẹp, nhưng lúc đó Vương Thiên Thành còn mê chơi, nên cũng không có tâm tư bỏ công sức ra để mà tán tỉnh nàng.
Vào xe cảnh sát, hắn vừa nói vừa ngồi xuống bên cạnh Lưu Linh Linh ở hàng ghế sau hung hăng nhìn, vừa rồi Lưu Linh Linh tại trước mặt nhiều người lại làm như vậy, những người khác còn chưa tính, còn có bạn gái của mình, thủ hạ cũng chính là bạn bè, điều này làm cho Vương Thiên Thành cảm thấy rất là mất mặt.
Lưu Linh Linh vẫn còn rất đơn thuần, vừa rồi rất muốn nói cho Vương Thiên Thành biết về chuyện của cha hắn, muốn nói cho hắn nên biết phải tỉnh mộng lại, nhưng lời nói vừa đến bên miệng, cũng nói không ra được, cho dù Vương Thiên Thành là một quan nhị đại, cả ngày dù đã lăn lộn ngoài xã hội, nhưng cũng không có làm ra việc gì quá đáng, cũng coi như là lưu manh tuân theo luật pháp.
-Nghiêm túc lại đi, về sau gọi tôi là Lưu đội trưởng.
Lưu Linh Linh trừng mắt nhìn Vương Thiên Thành nói.
Bị Lưu Linh Linh trừng mắt như vậy, Vương Thiên Thành chợt phát hiện Lưu Linh Linh hôm nay nhìn thấy thật sự là rất đẹp, dám tại trước mặt bạn gái mình làm mất mặt, vậy trước cứ trêu chọc một chút nữ cảnh sát rồi hãy nói.
Vương Thiên Thành liền hướng vị trí Lưu Linh Linh xê dịch sát bên nàng, ngửi thấy được trên thân Lưu Linh Linh phát ra mùi thơm. Vương Thiên Thành hít thật sâu một hơi, say mê nói.
-Thơm quá đi a...
Vương Thiên Thành thấy lúc này nếu không phải bởi vì phải mang còng tay trên tay, đoán chừng đã sớm nhào tới trên người của Lưu Linh Linh.
Xe cảnh sát cấp bất chợt phanh gấp lại, Vương Thiên Thành không có ổn định thân thể, cả người lắc lư.
Vương Thiên Thành có chút không vững vàng, bởi vì Vương Thiên Thành tay đeo còng, hai tay cũng không có thể chống đỡ được, trực tiếp liền bổ nhào trên người của Lưu Linh Linh, mà Lưu Linh Linh cũng không có ngồi vững, bị Vương Thiên Thành ngã về phía trước, nên lại vô tình nằm dưới người hắn,
Vốn Vương Thiên Thành đang tức giận, nhưng không ngờ thân mình đặt ở trên thân Lưu Linh Linh, liền cuồng hỉ, cảm thụ được thân thể Lưu Linh Linh trơn mềm vô cùng, cho dù là cách tầng quần áo cảnh phục, Vương Thiên Thành cũng thấy được toàn thân huyết dịch sôi trào, đây cũng là cảm giác hắn chưa từng có qua, yêu đương vụng trộm, giờ vô tình gặp lại, còn được lão thiên gia thành toàn, hắn cúi đầu nhìn Lưu Linh Linh mê người, rồi nhịn không được hôn lên môi Lưu Linh Linh một cái.
Khuôn mặt Lưu Linh Linh trong nháy mắt đỏ lên, nàng rất muốn cho Vương Thiên Thành một cái tát, nhưng thân thể to lớn Vương Thiên Thành đè nặng gắt gao trên người nàng, hai tay cũng không cử động được.
Vương Thiên Thành hưng phấn dị thường, bộ vị bên dưới thân thể rất nhanh có phản ứng dứng đứng lên, lại chính là vừa vặn chống lên ngay trên vị trí cái gò mu âm hộ của Lưu Linh Linh, hắn vặn vẹo bên dưới hạ thể của mình, lúc này Lưu Linh Linh mở to hai mắt nhìn mình chắm chăm, bằng kinh nghiệm ăn chơi trác táng của mình, Vương Thiên Thành biết rõ Lưu Linh Linh đã có cảm giác.
Lúc này điều Vương Thiên Thành tiếc nuối duy nhất, đây không phải là một cái giường lớn, nếu là giường lớn mềm mại thì thật là tốt biết bao, thời điểm này xe cảnh sát cửa sau được mở ra.
Cảnh sát mở cửa ra thấy một màn như vậy, kinh ngạc đến ngây người, nhưng cuối cùng rõ ràng lại phá lên cười.
Lưu Linh Linh cuống họng hét lớn:
-Cười cái gì, mau mang hắn đi….
Ngoài cửa hai cảnh sát nghe xong, một người một chân, kéo Vương Thiên Thành ra.
Cho dù Vương Thiên Thành hai tay không thể động, nhưng hai bàn tay còn đặt ở trên người Lưu Linh Linh, đang nắm úp trên người Lưu Linh Lin, bị hai cảnh sát nắm chân kéo như vậy, nên hai bàn tay lại chạm đến trên bộ ngực sung mãn của nàng, rồi đến phần bụng, thậm chí ngay cả gò mu rất mềm của nàng cũng đều bị Vương Thiên Thành không sợ chút nào sờ soạng lên, đã vậy còn bóp nhẹ một cái, Vương Thiên Thành rất muốn thời gian kéo dài hưởng thụ diễm ngộ bất thình lình này, âm hộ nàng mềm mại quá, lòng bàn tay của hắn còn có cảm giác gò mu nàng nóng rực lên, đáng tiếc là hai cảnh sát níu kéo ra ngoài cửa, thời gian chỉ có tầm mười giây.
Còn Lưu Linh Linh thì thảm rồi, bất chợt bị hắn sờ soạng đụng vào toàn các bộ phận mẫn cảm, đôi mi tức đã ứa nước mắt, hận thấu Vương Thiên Thành, hận không thể bới lột da Vương Thiên Thành, nhưng đúng ra thì trong nội tâm Lưu Linh Linh lại có chút ít cám thấy thoải mái lạ kỳ, nhất là lúc cái vật ở dưới hạ thể Vương Thiên Thành kia, chạm vào trên cái âm hộ nàng vô cùng khoan khoái dễ chịu, đã vậy hắn còn bóp một cái nữa chứ..
Không còn Vương Thiên Thành đè nặng, Lưu Linh Linh không do dự, bước xuống xe, vung tay một cái tát, đánh vào trên mặt Vương Thiên Thành, rồi đi nhanh vào tòa nhà của cục công an.
Nhìn xem phía trước hai cái mông sắn chắc gợi cảm mê người của Lưu Linh Linh lắc lư, Vương Thiên muốn cười, cho dù nàng cho mình một cái tát, nhưng nghĩ đến lúc học trường cấp 3 mình vẫn chưa có hoàn thành tâm nguyện, hiện tại đã hoàn thành, trong nội tâm có một loại âm mưu thực hiện được, thật là thoải mái, sảng khoái.
Hai cảnh sát tiến lên mở còng tay Vương Thiên Thành ra, nhưng không để cho Vương Thiên Thành tự đi, mà là kẹp chặt hai bên vai Vương Thiên Thành bước vào cục công an.
Tiến vào cao ốc cục công an, trước mặt Vương Thiên Thành đụng phải một người quen của cha mình, phó cục trưởng cục công an Ngưu Long! Vương Thiên Thành thật mừng rỡ kêu:
-Chú Ngưu, chuyện gì xảy ra vậy?
Ngưu Long từ trên lầu vừa mới xuống, cầm trong tay cái cặp công văn, đã thấy được Vương Thiên Thành, vốn muốn lặng lẽ đi thẳng luôn, không ngờ Vương Thiên Thành lại gọi mình, đành đi tới, mỉm cười nói ra
-Không có gì…cố gắng phối hợp công tác của công an, tranh thủ thời gian đi .. . Ngưu Long nói xong, tựa hồ rất sốt ruột chạy rồi.
Vương Thiên Thành có chút ngoài ý muốn, trước kia Ngưu Long là một người rất nhiệt tình, như thế nào hôm nay lại lãnh đạm như vậy, hắn thấy cảm giác là lạ, tựa hồ không muốn nói chuyện cùng với mình.
Vương Thiên Thành bị dẫn tới phòng thẩm vấn, ngồi ở trên một cái ghế, trước mặt là một cái bàn, phía sau ngồi ba cảnh sát, đội trưởng cảnh sát hình sự, phó đội trưởng, còn có Lưu Linh Linh, lúc này nàng đang mở to hai mắt trừng nhìn Vương Thiên Thành.
-Vương Thiên Thành, hãy thành thật trả lời vấn đề của chúng ta, cha của anh có liên hệ với anh bằng cách nào? Hiện giờ cha của anh đang ở đâu?
Một cái nam cảnh sát nghiêm túc hỏi.
Vốn Vương Thiên Thành đang ngắm nhìn Lưu Linh Linh đấy, không nghĩ tới tên cảnh sát lại hỏi mình như vậy, câu hỏi này tựa hồ là chuyện rất bình thường.
Vương Thiên Thành không quan tâm nói:
-Liên hệ bằng điện thoại, còn bây giờ cha của tôi chắc đang ở nhà khách nào đó hoặc là địa phương nào đó.
-Này tiểu tử…. thẳng thắn thì còn nhẹ, kháng cự theo nghiêm hình, nói ra phương thức liên lạc..
Nam này cảnh sát nghe Vương Thiên Thành trả lời, thiếu chút nữa dựng đứng lên, chỉ vào mặt Vương Thiên Thành hung hãn nói.
Lưu Linh Linh nhìn bên ngoài không quan tâm đến Vương Thiên thành, nhưng cũng có chút đau lòng, phất tay ý bảo tên cảnh sát ngưng nói, nàng nhìn Vương Thiên Thành nói:
- Vương Thiên Thành, nói thật cho anh biết, cha anh bị mất tích, mang theo một khoản tiền chạy trốn, hiện giờ đã thành đã thành tội phạm truy nã, anh tốt nhất phối hợp với công việc của chúng tôi, thì đối với anh mới có lợi .