Phương Hạo Vân thân trải qua trăm trận, kinh nghiệm thực chiến với địch là vô cùng phong phú. Hôm nay thông qua cách hai người đứng đối diện giả đối chiến, hắn nói rất nhiều về tư tưởng chiến thuật luận võ, hơn nữa còn chỉ cho cô một vài kinh nghiệm vô cùng có hiệu quả trong thực chiến.
Cuối cùng, hắn cẩn thận quan sát Hoạt bộ của Trần Thanh Thanh, đối với một vài động tác không đúng quy phạm thì tiến hành chỉ bảo lại.
Sau khi tất cả mọi việc kết thúc, cũng đã tới bốn giờ chiều, hai người đều có việc nên vội vàng chia tay.
Trước khi đi, Trần Thanh Thanh nói với Phương Hạo Vân:
"Hạo Vân, có thời gian thì đi thăm Tuyết Nhi, tuy rằng không biết rằng giữa em và nó phát sinh ra cái gì, nhưng mà chị nghĩ rằng em nên đến thăm nó. Trong lòng nó rất nhớ đến em, con gái mới lớn, kỳ thật là rất dễ lừa... Chị hy vọng nó có thể vui vẻ hơn một chút, tuổi mười sáu như mùa hoa nở, hẳn là nên tươi cười rực rỡ, em bảo có đúng không?"
Phương Hạo Vân hơi ngây ra, rồi lập tức gật đầu đồng ý:
"Vâng, có thời gian, em sẽ đi khuyên bảo cô ấy."
......
Dựa theo lời dặn của Trương Bưu, trợ thủ Tiểu Lý từ trong kho vũ khí lấy ra bốn khẩu súng phun lửa, từ trong đội chọn ra được bốn huynh đệ có thân thủ không tồi rồi trang bị lên, canh giữ tám cỗ thi thể được đặt trong trường bắn lộ thiên. Màn đêm dần buông xuống, một vài cái đèn pha cỡ lớn bên trong trường bắn cũng được mở lên, chiếu nơi này sáng trưng như ban ngày.
Sau khi cục trưởng mật đàm với Trương Bưu, đã ký tên trao quyền cho hắn vào lúc cấp bách có toàn quyền xử lý những thi thể này. Có điều cấp trên còn dặn dò thêm, khi hiện trường xảy ra tình huống gì nhất định phải quay phim lại.
"Cậu Bạch, thế nào? Quá trình phân tích xét nghiệm có kết quả gì hay không?"
Lúc này đã là tám giờ tối, Bạch Vân Kiệt từ đêm qua tới giờ dường như đều ở lỳ bên trong phòng thí nghiệm, tiến hành phân tích tỉ mỉ với những mẫu DNA lấy ra từ những thi thể đó. Có điều cho tới tận bây giờ, vẫn chưa có kết quả gì. Nhưng có thể khẳng định một chút rằng, thông qua quan sát phân tích, tế bào của những thi thể đó đang từ từ phát sinh biến đổi, cường độ cơ bắp của cơ thể cũng đang chậm rãi được tăng cường.
Đáng lý ra mà nói, sau khi con người chết đi, những tế bào bên trong cơ thể của họ cũng sẽ theo thời gian mà toàn bộ chết đi, từ từ thối rữa. Những mà những thi thể này lại không giống như vậy, theo nghiên cứu có thể thấy, tế bào của bọn họ không những không chết, mà ngược lại còn đang biến chuyển sang hình thức khác, từ từ tổ chức lại, biến thành một loại kết cấu tế bào mới. Mà loại kết cấu tế bào hoàn toàn mới này, ngay cả thiên tài pháp y Bạch Vân Kiệt cũng chưa từng thấy trước đây.
Bạch Vân Kiệt vội vàng cấp báo tình hình mà mình phân tích được cho Trương Bưu, cuối cùng hắn lo lắng hỏi:
"Đội trưởng, theo tình huống hiện tại mà xem, chuyện mà người giấu tên đó nói trong điện thoại có thể là sự thực, có điều tôi vẫn chưa có cách nào phân tích được những mầm độc này. Anh có muốn chuyển lên bộ, để cho những chuyên gia trong bộ làm phân tích thêm một lần nữa không?"
Trương Bưu lắc đầu, dặn dò:
"Ý tứ của cục trưởng là, chuyện này không nên mở rộng ra, vài người chúng ta biết là được rồi. Cậu cứ giữ lại những mẫu mầm bệnh đó, chờ qua đêm nay chúng ta sẽ căn cứ theo tình huống mà quyết định có nên đưa lên bộ hay không."
"Vâng, tôi biết rồi."
Bạch Vân Kiệt đề xuất thêm:
"Đội trưởng, tôi hy vọng có thể đích thân tới tuyến đầu, để tự mình quan sát tình huống biến bệnh của những thi thể đó."
"Cậu Bạch, nếu thi thể thật sự biến bệnh trở thành tang thi, thì hiện trường sẽ rất nguy hiểm, hơn nữa cậu đã trắng đêm không ngủ rồi... Tôi cảm thấy rằng cậu hẳn là nên đi nghỉ ngơi thôi."
Trương Bưu lập tức từ chối.
" Đội trưởng, tôi không vấn đề gì, cũng không muốn nghỉ ngơi, hy vọng anh có thể phê chuẩn cho tôi được tới hiện trường. Nếu xảy ra rắc rối, biết đâu tôi còn có thể giúp đỡ một chút?"
Bạch Vân Kiệt nói:
"Tôi là pháp y, vô cùng quen thuộc với cấu tạo cơ thể người, tôi sẽ biết làm sao để đối phó với tang thi."
Trương Bưu suy nghĩ một chút rồi nói:
"Được rồi, có điều cậu phải ở trong đồn quan sát cách mười mét..."
"Thời gian không còn sớm, đội trưởng chúng ta đi thôi, tuy rằng cú điện thoại nặc danh nói rằng sự biến bệnh sẽ hoàn thành vào lúc 12 giờ đêm, nhưng mà chúng ta hiện giờ không biết rõ tình hình, không thể loại trừ khả năng bệnh sẽ biến trước thời gian đó."
Bạch Vân Kiệt đề nghị.
"Vậy việc này không thể chậm trễ, chúng ta đi luôn thôi."
.......
Thấy hai người đi tới, Tiểu Lý nói:
"Sếp, anh Bạch, mọi việc đều bình thường, những thi thể này hình như không có động tĩnh gì, có điều mùi máu tanh trên người chúng hình như càng lúc càng đậm."
Trương Bưu khẽ nhíu mày, nói:
"Những thi thể này đích xác là có vấn đề, xem ra đêm nay chúng ta có trò hay để xem rồi. Tiểu Lý, nói cho những huynh đệ ở trong đội, nếu mà súng phun lửa không thể giải quyết được những thi thể này, thì để cho bọn họ dùng đạn hỏa tiễn để công kích, tóm lại nhất định không được để cho những thi thể này rời khỏi trường bắn.
" Đội trưởng, anh yên tâm, em sẽ đi dặn dò. Bên phía đội đặc nhiệm cũng phái ra bốn huynh đệ ưu tú nhất, chẳng những thân thủ không tồi, mà hơn nữa đều đã vượt qua thử thách chính trị, tuyệt đối có thể giữ được bí mật."
Tiểu Lý nói.
"Đi đi, nói lại điều lệnh giữ bí mật cho họ nghe lần nữa, chuyện hôm nay, ngàn vạn lần không được tiết lộ ra ngoài, nếu không sẽ xảy ra khủng hoảng rộng lớn. Nếu xảy ra chuyện gì, chúng ta đều sẽ phải vào nhà đá hết."
Trương Bưu nghiêm túc nói.
" Đội trưởng, em hiểu rồi, em đi luôn đây."
Nói xong, Tiểu Lý vội vàng chạy đi truyền đạt mệnh lệnh của Trương Bưu.
Theo thời gian từng giây từng phút trôi qua, những nhân viên cảnh vụ ở đây mỗi người đều trở nên hồi hộp, nhất là Trương Bưu. Thân là người phụ trách toàn quyền vụ này, hắn không thể để xảy ra sơ xuất gì.
Phương Hạo Vân lần theo hơi thở chứa mùi cà độc dược của những thi thể mà tìm đến, lúc này cũng đã hơn mười giờ đêm, khoảng cách cho đến khi cà độc dược phát tác cũng không còn nhiều lắm. Hắn tìm một vị trí bí ẩn để ẩn náu, chú ý chặt chẽ đến tình hình ở hiện trường, trừ phi là trường hợp bất đắc dĩ, nếu không hắn sẽ không dễ dàng ra tay.
Điều hắn lo lắng nhất lúc này chính là Thiên Đạo Tu La Hạo Thiên sẽ xuất hiện.
Nếu hắn ra tay, Hạo Thiên khẳng định là có thể nhận ra hắn, đến lúc đó thân phận của hắn sẽ bị bại lộ, có lẽ cũng bởi vậy mà kéo đến phiền toái vô biên.
Nói thật, nếu không phải là suy xét đến hậu quả của chuyện này, vả lại Trương Bưu cũng từng là huynh đệ tốt nhất của hắn, thì hắn sẽ tuyệt đối không tự mình đi tìm phiền toái. Hắn hoàn toàn có thể không thèm để ý tới chuyện này, nằm ở trong chăn ấm mà ngáy khò khò.
Tiểu Lý, Trương Bưu, Bạch Vân Kiệt và bốn gã cảnh sát điều tra được vũ trang vũ khí hạng nặng, lạnh lùng nhìn chăm chú vào tám cỗ thi thể được đặt trên mặt đất bằng phẳng, chỉ cảm thấy mùi máu tươi toát ra từ những thi thể này càng lúc càng trở nên nồng đậm.
Tiểu Lý đề nghị:
"Sếp, nếu chưa xảy ra thì cứ ra tay sớm một chút đi, tránh cho bọn chúng biến bệnh."
"Tôi cũng có ý tứ như vậy, tang thi đối với chúng ta là một loại sinh vật chưa từng biết, nhỡ đâu mà nó đao thương bất nhập, đến lúc đó sẽ phiền toái lớn."
Bạch Vân Kiệt đứng ở góc độ thầy thuốc nói:
"Tang thi không chắc đã giống như trong mấy bộ phim Mỹ miêu tả, trong lòng tôi có một cảm giác không được tốt cho lắm... Tế bào và cường độ của các bộ phận trong cơ thể họ đã vượt trội so với người bình thường hơn mười lần rồi..."
Trương Bưu thở dài một tiếng, nói:
"Có lẽ đề nghị của hai người là không tồi, có điều tôi cũng không thể hạ được mệnh lệnh như vậy. Tổn hại tới thi thể là một chuyện lớn. Tôi đã cẩn thận thương nghị cùng với cục trưởng, ông ấy đã nói mấu chốt là, trừ phi bệnh biến đã xảy ra, nếu không xảy ra, thì tuyệt đối không được đốt cháy thi thể."
"Ta để cho các huynh đệ chuẩn bị nhé?"
Tiểu Lý nhìn vào đồng hồ, lại nhìn vào các thi thể, trong lòng ẩn ẩn lại sinh ra một cỗ sợ hãi.
" Mọi người chuẩn bị đi!"
Trương Bưu đưa tay phát ra tín hiệu, ý bảo các đơn vị chú ý, sẵn sàng chuẩn bị ra tay.
"Cậu Bạch, Tiểu Lý, chúng ta lui về phía sau đi."
"Khoan đã!"
Bạch Vân Kiệt từ trong túi áo lấy ra cái nhíp và một cái ống nghiệm, thỉnh cầu:
"Đội trưởng, để cho tôi vào lấy một ít mẫu DNA của bệnh biến đi, có lẽ tôi sẽ có phát hiện mới."
" Được rồi, nhanh nhanh một chút."
Trương Bưu nói với Tiểu Lý:
"Cậu lui trước đi, tôi giúp cậu Bạch đi lấy sợi tế bào..."
Phương Hạo Vân âm thầm lo lắng, thời gian cũng sắp tới rồi, bọn họ hẳn là nên tản về phía sau chứ, cái gì mà còn ngu ngốc đi làm nghiên cứu nữa.
Hắn dám cam đoan, cái tên pháp y kia sẽ không nghiên cứu ra cái cóc khỉ khô gì. Cà độc dược dùng trên thi thể người của Thiên Đạo Tu La là bí mật cấp SS của tổ chức, là do tổ chức trả giá cao mời một chuyên gia y học chợ đen hàng đầu thế giới, dành thời gian mấy năm mới nghiên cứu ra được, một pháp y căn bản là không có khả năng nhìn ra được sự huyền bí trong đó.
Đột nhiên, Thiên phạt vốn vẫn yên lặng bên trong cơ thể hắn bỗng chốc xao động, trở nên bất an, dường như biểu thị sắp có nguy hiểm buông xuống.
" Hắn đến đây, hắn quả nhiên là đến đây!"
Phương Hạo Vân dưới sự cảnh báo của Thiên phạt, cũng đã cảm giác được hơi thở của Thiên Đạo Tu La.
Phương Hạo Vân có hơi nghi hoặc, hắn thật sự không nghĩ ra, Thiên Đạo Tu La đến tột cùng là muốn làm cái gì. Hay là trong cục công an thành phố Hoa Hải có kẻ địch của hắn? Hay là, còn có lý do gì đó sâu xa hơn nữa?
"Đội trưởng, được rồi, chúng ta có thể rời đi."
Lấy được mẫu DNA trước khi chúng biến thành tang thi, Bạch Vân Kiệt có vẻ vô cùng hưng phấn.
" Đội trưởng, anh xem, bọn chúng bắt đầu động đậy kìa..."
"Nhanh lui, súng phun lửa chuẩn bị phóng..."
Trương Bưu trầm giọng quát một tiếng, lập tức kéo Bạch Vân Kiệt bỏ chạy.
Bốn cảnh sát điều tra cầm trong tay súng phun lửa lui về phía sau, tìm một vị trí tốt nhất, một khi nhận được mệnh lệnh của Trương Bưu, sẽ động thủ đầu tiên.
Rất nhanh, tám cỗ thi thể đã bắt đầu nhúc nhích, đầu tiên là chuyển động ở cổ, sau đó là tay, cuối cùng là chân.
"Uồm!"
Sau một vài tiếng rống khiến cho người ta phải sởn cả gai ốc, tám cỗ thi thể lần lượt chậm rãi đứng lên từ mặt đất, từ từ tới gần nhóm cảnh sát điều tra. Có thể thấy được, động tác của chúng có hơi cứng nhắc, các khớp xương trong cơ thể dường như cũng chưa linh hoạt cho lắm.
" Đội trưởng, hạ lệnh đi?"
Tiểu Lý tim đập hơi nhanh nói.
"Khoan đã, để cho bọn chúng đi vài bước, chúng ta cần phải có đủ chứng cứ để thuyết phục cấp trên, rồi sẽ đốt cháy những thi thể bệnh biến này..."
Tâm tình của Trương Bưu cũng trở nên hồi hộp, không nghĩ tới trên đời này lại có chuyện thần kỳ như vậy. Điều làm hắn không thể tưởng nhất chính là, chuyện thần kỳ trước mắt này, không phải là mê tín, cũng không phải là quỷ thần trong truyền thuyết, mà là kiệt tác của khoa học kỹ thuật hiện đại. Kỹ thuật như thế này thì đúng là tai họa.
Những tang thi này có khát vọng mãnh liệt muốn cắn nuốt người sống, không ngừng phát ra những tiếng rống, trong mắt bắn ra những vằn đỏ, bắt đầu chia ra làm 4 nhóm nhỏ, tách ra đi tới phía bốn cảnh sát điều tra cầm súng phun lửa.
" Mọi người động thủ!"
Trương Bưu quyết đoán hạ mệnh lệnh.
Bốn tay cảnh sát điều tra cầm súng phun lửa bắt đầu phóng ra, bốn chùm lửa nhất thời bao chùm lấy tám tang thi.
"Hay lắm, thế này là bọn chúng toi đời!"
Tiểu Lý hưng phấn vỗ tay trầm trồ khen ngợi.
Nhưng ngay vào lúc này, những tang thi bị bao chùm trong lửa liên tục gầm rú, một loại khí màu đen phát ra từ trong miệng chúng không ngờ có thể dập tắt được những ngọn lửa trên người chúng.
" Tiếp tục phun ra!"
Trương Bưu nhíu mày, những tang thi này dường như cũng không dễ đối phó như tưởng tượng.
" Không được rồi, đội trưởng, không thể đốt được..."
Chuyện lạ xảy ra, dưới tác dụng của cái loại khí màu đen kia, những ngọn lửa liếm lên người bọn chúng lại không thể bốc cháy.
"Lui, mọi người lui về phía sau, hỏa tiễn chuẩn bị!"
Trương Bưu âm thầm kinh hãi, may mà mình suy nghĩ chu đáo, còn có chuẩn bị ở phía sau, nếu không hôm nay phiền toái rồi.
"Phóng hỏa tiễn!"
Đợi khi bốn vị huynh đệ cảnh sát điều tra chạy tới nơi, Trương Bưu hạ mệnh lệnh cho những huynh đệ đặc nhiệm, có điều, hỏa tiễn lại không được phóng ra, thậm chí không có một chút động tĩnh nào cả.
Tiểu Lý vội vàng chạy tới xem xét, phát hiện ra bốn vị huynh đệ đặc nhiệm đã toàn bộ mê man nằm trên mặt đất, không động đậy một chút nào, mà đạn hỏa tiễn cũng không còn thấy đâu.
" Đội trưởng, phiền rồi, bọn họ đã bị ai đó đánh bất tỉnh."
Tiểu Lý chạy tới nói:
"Không thấy hỏa tiễn đâu nữa."
"Mẹ nó, sao lại xuất hiện chuyện như vậy, là ai?"
Mắt thấy những tang thi này càng ngày càng tới gần, Trương Bưu rơi vào đường cùng, đành phát rút súng bắn về phía đầu bọn chúng, có điều lại không làm sao mà bắn vỡ đầu được.
"Mẹ nó, kẻ nào dám gây họa... Mọi người cẩn thận, ngàn vạn lần không được để cho những tang thi này tới gần..."
Trương Bưu định cầu cứu cục trưởng, nhưng mà lại phát hiện ra tín hiệu di động đã bị nhiễu, không thể gọi điện được.
Tình cảnh ở hiện trường, Phương Hạo Vân đều thấy trong mắt, hắn biết tất cả những điều này là do Thiên Đạo Tu La làm, gã đó có vẻ như muốn đuổi tận giết tuyệt với những cảnh sát bên trong trường bắn.
Đeo vào một chiếc mặt nạ đã chuẩn bị từ trước, Phương Hạo Vân quyết định chờ thời cơ sẽ ra tay, mặc kệ là nói như thế nào, nhất định phải tiêu diệt đi nhưng tang thi này, tuyệt đối không thể để cho những người vô tội phải chết, nhất là chiến hữu cũ Trương Bưu của mình. Đồng thời, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng bất mãn đối với Hạo Thiên.
"Ha ha!"
Đột nhiên, từ giữa không trung truyền đến một trận cười to, sau đó có một nam tử mặc áo gió màu đen, mũ chùm kín đầu xuất hiện bên trên bức tường của trường bắn, hắn tao nhã cười cười với Trương Bưu, nói:
"Đừng lãng phí đạn nữa, vô dụng thôi, có tao ở đây, bọn mày chết là cái chắc rồi..."