Chương 10.
Năm ngày sau thương thế của Jax cũng khôi phục 7,8 thành tu vi cũng tăng lên luyện khí tầng 2, hắn cảm thấy may mắn vì gặp được Minh Vương. Nếu không hắn làm sao tăng cấp lên tầng 2 nhanh thế được. Chưa kể 1 lượng yêu hạch này bán ra cũng được thêm kha khá thần thạch nữa.
Lại chờ Minh Vương xuất quan, 5 ngày tiếp theo khi thấy Minh Vương ra khỏi lều Jax nói: Minh huynh có vẻ thực lực lại tăng tiến rồi haha.
Ừm đệ cũng lên luyện khí tầng 2 rồi, ta mới lên tầng 4 cũng có chút may mắn. Bây giờ chúng ta sẽ vào sâu bên trong một chút nếu tìm được Lam Diệp quả thì tốt nếu gặp nhiều yêu thú cấp cao chúng ta sẽ trở về ngay. Dù sao thì với thực lực hiện tại chúng cũng phải bảo đảm cái mạng trước đã.
Vâng đại ca. Vậy chúng ta xuất phát.
-Ah Jax đệ thực ra ta tên Minh Vương, do nhiều nguyên nhân nên không tiện nói ra tên thật, và đây là khuôn mặt thật của ta.
Jax thấy mặt của Minh Vương cũng có chút kinh ngạc, một khuôn mặt anh tuấn hơn hắn rất nhiều, với góc cạnh thần thái bay bổng.
-Minh huynh đệ không biết huynh đắc tội với thế lực nào nhưng chỉ cần huynh nói một câu đệ quyết ra sức giúp đỡ.
-Đệ yên tâm, chỉ là tạm thời thôi sau này huynh sẽ không cần phải che dấu thân phận nữa, nói xong Minh Vương lại đeo lên mặt nạ.
Hai người từ từ đi vào bên trong vừa đi vừa cảnh giới 2 bên, vì nơi này thỉnh thoảng xuất hiện yêu thú cấp 4, cấp 5 nên hai người đi rất từ từ.
Nhưng vì yêu thú nơi này quá nhiều khiến cho dù cẩn thận tới mức nào hai người vẫn bị một con thanh xà cấp 5 nhìn thấy. Sau khi biết nó đang phi tới Minh Vương vội nói với Jax, chạy thôi.
Jax thần thức chưa thể phóng ra xa như Minh Vương nên nghe thấy Minh Vương hét vội vàng chạy thật nhanh. Hai người chạy một lúc gây ra ầm ĩ rất lớn, lúc này nhiều yêu thú xung quanh phát giác và lao tới. Minh Vương và Jax thầm kêu khổ rồi phen này biết chạy đi đâu. Càng ngày 2 người lại lao vào sâu trong Tây Tích Châu, nhìn thấy 1 khe núi hẹp phía trước Minh Vương vội chạy tới chui vào, Jax cũng không chậm hơn nhảy vào theo thở phì phò.
-Minh Vương đã chạy chậm để đợi Jax nhưng do tu vi thấp hơn lại không có bí pháp nên rất mệt mỏi. Nghĩ tới đây Minh Vương nghĩ đợi về Tần Bình Thành sẽ dạy cho Jax bí pháp này phòng thân.
-Sau khi len lỏi giữa hốc đá cuối cùng cũng thoát nhưng khi ra khỏi vách Minh Vương phát hiện không ngờ tới: Hai người cùng hét lên: Lam Diệp quả!
Quả là Lam Diệp quả, lại có những 12 quả toả ra hương thơm ngan ngát rất dễ chịu.
Không ngờ sau vách núi này lại có Lam Diệp Quả. Vẻ mặt kích động cả hai nổi lên. Nhìn miệng Jax có vẻ có một chút nước miếng bắn tứ tung. Minh vương cũng không cầm được lòng.
-Cả hai đều biết muốn tăng một cảnh giới nếu không có tài nguyên thì rất khó khăn, nhìn thấy Lam Diệp quả là coi như chắc chắn thăng 1 cấp rồi.
Minh Vương không chờ nổi nữa xông tới hái 12 quả này xuống, 2 huynh đệ chia nhau nhưng Jax dứt khoát lấy 1 quả mà thôi. Vì hắn không có thực lực giữ với lại tính hắn đơn giản lấy 1 quả tăng 1 cấp là đc rồi. Ăn quả thứ 2 cũng không có tác dụng chỉ là ngon miệng mà thôi. Hắn trên đường tới đây cũng đã từng nghiên cứu qua các loại linh dược cấp thấp. Trong đó có Lam Diệp quả này.
-Minh Vương thu lại và nói: vậy huynh cứ giữ lại sau này đệ cần cứ nói với huynh. Không thì đợi về Tần Bình Thành chúng ta lén nút bán đi, cũng kiếm được thêm khá nhiều thần thạch.
Nói xong cả hai vội chui lại vào khe nứt tìm chỗ ngồi xuống. Lúc này cả 2 đều muốn nhanh chóng xử dụng Lam Diệp quả để thăng cấp.
Nếu Minh Vương thăng cấp luyện khí tầng 5 thì có thể sẽ không sợ con Thanh xà kia.
-Liền ngồi xuống ăn quả Lam diệp, vị ngon ngọt thơm lồng của Lam diệp và nguyên khí trong đó khiên Minh Vương ngây ngất. Khoanh tay hấp thu vận chuyển nguyên khí trong cơ thể. 3 canh giờ sau Minh Vương đứng dậy cuối cùng cũng lên tới Luyện khí tầng 5. Thử kiểm tra thanh thần thương trong thức hải, hắn có thể lấy thanh thương ra được nhưng chưa thể xử dụng được, bới nguyên khí tiêu hao quá lớn. Một luyện khí kỳ làm sao đủ sức thi triển, hắn biết được rằng chỉ cần dùng được thanh thương này thực lực của hắn sẽ tăng lên chóng mặt.
Bởi sự đặc biệt của thanh thương này không phải chỉ là thần khí cực phẩm mà còn có năng lực vô cùng quỷ dị mà chính năng lực này khiến hắn lúc đạt thánh quân tí nữa thì chết. Cũng may bây giờ hắn đã là chủ nhân của nó, nếu không thực sự hắn không dám cầm.
Minh Vương cũng không biết thanh thương này có lai lịch gì khi hắn xử dụng đánh giết nó tự động hấp thu máu huyết và nguyên khí kẻ địch và triết xuất thành nguyên khí thuần khiết cho hắn hấp thu.
Không thể ngờ được ở Ma tộc lại có nơi xuất hiện thanh thương này. Ngày đó khi lấy được hắn đã giao thủ với Độc Âm thiếu chủ ma tộc, tên này đã vô cùng kinh hãi, và bỏ chạy.
Để có thể thấy rằng thanh thương này không phải vật của thế giới này chế tạo được.
Dù sao thì đây là quân bài cuối cùng hắn phải lấy ra, bất nhất không là lúc sinh tử tuyệt không dùng đến. Hắn thật may mắn vì đã là chủ nhân của thanh thương này. Sư phụ cũng chưa biết hắn có thanh thương này vì lúc đó sư phụ đã đi ngao du rồi.
-Đúng lúc này thì Jax cũng hấp thu xong Lam Diệp quả. Tu vi tăng lên luyện khí tầng 3 với vẻ mặt rất thoả mãn.
Hai người lại theo nối cũ trở về. Lần này thu hoạch quả không nhỏ. Cố che dấu vẻ kích động nhưng cả hai vẫn rất hưng phấn.
Trên đường trở về nghe một số tu sĩ bàn luận việc Lục Giang bị ai đó ám toán, đại ca của Lục Giang là Lục Ngạn đang giáo giết truy lùng. Nghe nói tu vi của Lục Ngạn đã tới luyện khí tầng 8. Ở trong Tần Bình Thành cũng là một thế lực rất lớn.
-Trong lòng Minh Vương cũng đang lo lắng cho Như Tuyết, bỏ lại cô bé 1 mình ở phòng trọ cũng khá lâu rồi. Trước khi đi cũng đưa toàn bộ thần thạch cho Như Tuyết tu luyện không biết liệu có đạt tới luyện khí kỳ tầng 1 chưa. Nghĩ vậy Minh Vương vội vàng tăng tốc hướng về Tần Bình Thành.