Chương 37: Bảo bối kiều mỵ (1)

Con người ta sống ngày hôm nay chưa biết ngày mai sẽ xảy ra điều gì. Âu cũng là..cuộc sống mà.

"Gian phòng thật lớn a."

Chiến Vân thức dậy sau giấc ngủ sâu, ngẩng đầu nhìn lên, đập vào mắt hắn là trần nhà ( tất nhiên rồi). Hắn đang ở trong một căn phòng nội thất xưa..ừm, nhìn qua cũng biết là phòng của nữ nhân! Chiến Vân hít hà, mùi hương thơm tho khiến tâm hồn hắn thư sướng vô cùng.

- Dậy rồi nha.

Có giọng nói thanh thoát vang lên ngay bên. Là mỹ nhân a. Chiến Vân nhổm dậy, đột nhiên kêu “ái” lên một tiếng.

- Vết thương vừa mới băng bó, đừng làm loạn.

Mỹ nhân chỉ tay về phía bụng dưới của hắn.

Chiến Vân gật gật đầu, nhưng ánh mắt thủy chung không lúc nào rời khỏi người của người phụ nữ đang khoác hờ một chiếc áo mỏng phía trước. Thậm chí còn không kiêng kỵ nhìn chằm chằm mông đẹp đầy đặn kiều đĩnh lộ ra ngoài lớp áo ngủ của nàng.

"Ngươi nghỉ ngơi một chút đi. Ta đi tắm một cái trước."

Mỹ nhân quay ra nói với hắn một cái, sau đó cầm y phục lúc lắc mông đít to tròn đi vào trong phòng trong. Cặp mông rất tròn, buộc vòng quanh tạo thành một đường cong tuyệt mỹ, hai chân thon dài, thướt tha mềm mại.

"Ực ực."

Nhìn bóng lưng của nàng, Chiến Vân phảng phất cảm thấy trước mắt như có ma quỷ đang dụ hoặc vậy. Cái loại kích thích này trực tiếp khiến thằng em phía dưới của hắn trở nên cứng rắn như thép, mãnh liệt căng đau khiến cho hắn có chút khó chịu!

“Phải kiềm chế, phải kiềm chế nha, hắc hắc ! ”

Mỹ nhân ở đây chắc chắn là Khổng Tước Minh Vương rồi. Còn vì sao Chiến Vân lại có mặt trong khuê.phòng của nàng thì chính hắn hiện giờ cũng không giải thích được.

Chỉ nhớ là sau khi trúng một đòn thôi sơn của “bảo bối” vào bụng, Chiến Vân gần như không còn sức chiến đấu..mà cũng không có động lực để chiến đấu. Bảo hắn đả thương bảo bối ư? Cái này so với ép hắn tự sát còn dễ hơn.

Còn về Khổng Tước Minh Vương, mặc dù đã hạ được đối thủ, song nàng có lẽ cũng biết thời cơ đã qua đi, lại thêm việc Lý Thừa Chí đang dẫn người xông lên núi, việc thu phục phái Võ Đang chỉ đành phải gác lại. Chưa kể Minh Vương khi ấy nội lực đã hết, toàn thân suy kiệt, không còn đủ sức chế trụ quần hùng. Đến nỗi sau đó chỉ có một góc cột trụ bên rìa sân đấu bị sụt lở thôi mà cũng suýt tí nữa đả thương vị Phó Tông Chủ Mật Tông này, may là có Chiến Vân nhanh nhẹn lấy thân mình liều mạng ra che chắn.

Sau đó…không có sau đó nữa, vì lúc tỉnh lại thì Chiến Vân đã ở trong căn phòng đầy mùi nước hoa này rồi.

“Chắc chắn là tấm chân tình của mình đã cảm động “bảo bối”, vậy nên nàng ấy muốn báo đáp mình đây mà. Không biết là nàng ấy định dùng cách gì bù đắp mình đây?” Quan âm tọa liên, Ngọc nữ lên cây, lão hán đẩy xe, hắc hắc…càng nghĩ càng thấy máu trong người chảy rần rật, Chiến Vân miệng chảy nước dãi lẩm bẩm..

Haizzz, bên trong phòng tắm trong truyền tới tiếng nước chảy róc rách, lại càng khiến cho hắn phải liên tưởng miên man, tưởng tượng ra thân hình gợi cảm khúc nào ra khúc nấy của “bảo bối”, thằng em phía dưới càng lúc càng hưng phấn! Dường như đang muốn tìm một cái khe nào đó mà chui vào vậy.

Vốn dĩ hắn đã đủ nam nhân, giờ được ở cạnh bảo bối lại càng không thể tự kìm chế. Haizz, dù gì hắn cũng là zai thẳng mà!

"Haizza, 26 năm trời lạc xuống cái chỗ chết tiệt này, cuối cùng cũng đến lúc phải mất trinh rồi muahahahah”

Chiến Vân càng nghĩ càng thấy hào hứng, càng nghĩ càng thấy không tài nào chịu nổi. Như một thói quen, hai tay của hắn theo phản xạ hướng xuống dưới, lôi thằng em đang kêu gào dữ tợn kia ra, trong đầu liên tưởng đến dáng vẻ bảo bối đang thoát y bên trong kia….

Mà lúc này ở trong phòng tắm, Khổng Tước Minh Vương cả người trần truồng đang nằm trong bể sen, tùy ý để cho dòng nước ấm áp cọ rửa thân thể. Nàng tiện tay lấy một sợi dây đem một đầu mái tóc dài buộc lên, lộ ra gáy ngọc thẳng tắp trắng như tuyết. Thân thể xinh đẹp tràn đầy một loại hấp dẫn gợi cảm nóng bỏng! làm cho nam nhân không khỏi điên cuồng!

Khổng Tước trần như nhộng bây giờ , đối với nam nhân mà nói tuyệt đối là một viên đạn hạt nhân mê chết người không đền mạng. Không thể không nói, trừ bỏ đi vỏ ngoài là Phó Tông Chủ Mật Tông, nàng chính là một mỹ phụ phi thường xinh đẹp !

Mặc dù đã gần ba mươi cái xuân xanh, thế nhưng nhìn nàng một chút cũng không có tí dấu hiệu nào của tuổi tác. Cặp đùi đẹp dài miên man, bờ hông mạn diệu một tay nắm chặt, rồi tới điểm hấp dẫn nam nhân nhất - bộ ngực ngồn ngộn.

Bộ ngực của nàng không hề có dấu hiệu rủ xuống, giống như hai cái chén ngọc úp ngược vậy, ngổng cao ngạo nghễ! Trên đỉnh núi, hai điểm đỏ bừng hơi đung đưa. Mà nhìn xuống nữa, dọc theo đùi ngọc thon dài là giải đất tam giác thần bí thưa thớt phương thảo, bụng nhỏ bằng phẳng, ở giữa khảm một cái rốn nhỏ, thoạt nhìn cũng đủ say đắm lòng người.

Một trận thanh lương khoái cảm để cho Khổng Tước Minh Vương không nhịn được mà nhẹ nhàng run rẩy. Khoái cảm này vốn dĩ chỉ có khi nàng chung đụng với nữ nhân khác, thật không ngờ hôm nay lại….

Nhân nói đến chuyện nam nữ, Khổng Tước Minh Vương sở dĩ có biệt danh “Bất Nam Bất Nữ”, chính là vì sở thích giới tính của nàng có chút khác người (Les), mà nàng lại không phải tuýp người có thói quen che giấu, thế nên càng khiến người đời được dịp mà đàm tiếu. Nên biết chế độ lễ giáo phong kiến đối với vấn đề giới tính vốn có thành kiến vô cùng khắc nghiệt.

Thật ra nàng cũng không phải mới sinh ra đã là Les. Thậm chí hồi còn thiếu nữ, nàng còn có một mối tình khắc cốt ghi tâm. Thế nhưng tình đầu luôn khó thành, của nàng không những chẳng thành, mà còn để lại một vết đau tới giờ vẫn chưa nguôi.

Khổng Tước hướng về phía trong gương, nhìn gương mặt thành thục diễm lệ, nhưng trong lòng lại luôn cảm thấy tịch mịch.

Chuyện cũ như khói như nước trôi qua.

Bên trong phòng tắm, hơi nước nổi lên bốn phía. Khổng Tước Minh Vương nhìn thân ảnh nữ nhân trần truồng bên trong gương, thật giống như thấy được chuyện cũ. Từng cảnh một ở trong đầu của nàng tái hiện.

Bóng dáng mối tình đầu chợt hiện lên như mờ như ảo, song điểm đáng ngạc nhiên là, bóng hình ấy cùng với dung mạo của Chiến Vân lại giống đến tám, chín phần.

Khổng Tước Minh Vương sững sờ, mãi một hồi lâu sau mới như trong mơ hồ tỉnh lại. Tại sao đột nhiên trong đầu nàng lại hiện lên bóng hình gã thanh niên kia nè? Nàng mới quen hắn chưa đầy hai mươi tư tiếng đồng hồ, không phải sao?

Hay là, vì hắn..với người kia…

Lấy khăn tắm lau khô nước trên người, thân thể thành thục của Khổng Tước nhất thời bị khăn tắm bao quanh. Trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm, nàng chậm rãi đẩy cửa phòng.

Mà lúc vừa đi ra khỏi phòng tắm, nàng liền ngây dại.

"Đáng chết, thật khó chịu!"

Chỉ thấy Chiến Vân đang vùi đầu khổ chiến, hai tay cầm lấy thằng em bên dưới, mặt đỏ gay, trông chừng đang chuẩn bị lên đỉnh tới nơi. Chẳng qua là, khi hắn nghe thấy thanh âm lạ, không khỏi ngẩng đầu lên.

Oanh!

Trong nháy mắt đó, đối mặt với bảo bối trên người chỉ quấn khăn tắm, Chiến Vân chỉ cảm thấy mình như trong nháy mắt rớt vào hầm băng. Một tay của hắn vẫn còn đang….nha! Chỉ đành xấu hổ quay người đi.

"Ha ha..ha ha...."

Khuôn mặt Khổng Tước Minh Vương vốn lạnh lùng mà sau khi nhìn thấy ” cái thứ kia” cũng không tự chủ được mà nổi lên hai rặng mây đỏ bừng, thoạt nhìn vô cùng động lòng người.

Mà Chiến Vân vốn đang từ xấu hổ vì bị phát hiện làm chuyện xấu, giờ lại chuyển sang ngây người.

Chỉ thấy khăn tắm ngắn ngủn căn bản không đủ để hoàn toàn che lấp thân thể bốc lửa của “bảo bối”. Một bên bả vai triển lộ ra ở trước mắt, làn da mịn màng trắng nõn nà, xương quai xanh khêu gợi, còn có ở bên dưới khăn tắm đâm lên hai ngọn núi trướng phình đầy ắp, cơ hồ muốn bung ra bất cứ lúc nào..

Tiếp đó là một đạo đường cong hình chữ S, phía dưới, một đoạn mông lớn hở ra. Khăn tắm chỉ che được phần gốc bắp đùi của nàng, còn cặp chân ngọc lả lướt bên dưới thì hoàn toàn phô diễn ra ngoài, khiến người xịt máu mũi.

Đúng là bảo bối của ta! không chỗ nào là không mê chết người à nha!

Vào giờ khắc này, hết thảy tất cả phảng phất đều ngưng tụ lại, Chiến Vân chỉ cảm thấy, dục vọng mới vừa rồi còn chưa kịp dùng tay giải quyết, chợt bành trướng trước nay chưa có!