- Huynh...
Kim Tuệ nhất thời không biết chống chế ra sao, chỉ đành bặm môi.
- Có phải huynh nói người con gái mà muội đã...giả giọng đó không?
Chính lúc bầu không khí đang căng thẳng thì "Tiểu Vân" bỗng dưng lên tiếng.
- Muội biết cô ấy?
Chiến Vân giật mình, chồm người sang nắm chặt cánh tay mảnh khảnh.
---------------
Mặt trời rất nóng, ngọn lửa chiếu lên mặt đường lớn khô khốc, mặt đất bay lên từng làn khí nóng, khiến người đi đường khổ cực khó nói nên lời, mồ hôi chảy đầy mặt.
Nóng nực như thế, song quan đạo dưới núi Phong Nha vào giữa ban trưa vậy mà cũng có không ít người đi đường. Dưới ánh mắt trời chói chang này, mỗi người đi đường đều phải há mồm ra mà thở, quần áo ai nấy ướt đầm mồ hôi, ai cũng chỉ mong sớm thoát li đại đạo, tìm vào trấn nhỏ tá túc tránh cơn trời đày.
Thẳng theo quan đạo có thể đi tới địa phận tỉnh Hồ Bắc, nơi này là chốn phồn hoa, trung tâm giao thương lớn của cả vùng. Vì vậy người qua lại trên quan đạo cực nhiều, mà phần lớn là kẻ buôn bán. Song hôm nay thương nhân lại chẳng thấy đâu, thay vào đó là một đám người giang hồ, ai nấy mang theo đao kiếm, đủ mọi tông phái.
Những người này đều là nhân sĩ võ lâm, mà cái đích họ hướng tới không có gì khác, chính là núi Thái Hòa tỉnh Hồ Bắc - cũng chính là "Võ Đang Sơn".
Núi Võ Đang còn có tên là núi Thái Hòa, là một dãy núi nằm ở phía nam thành phố Thập Yển, Tây Bắc của tỉnh Hồ Bắc, bên phía bờ nam sông Hán. Nơi đây được coi là một trong những cái nôi võ thuật của Đạo giáo với Thái Cực quyền và Bát Quái chưởng được phát triển từ thế kỷ mười ba. Đạo giáo ở núi Võ Đang thịnh vượng nhất vào thời Minh. Việc này có quan hệ trực tiếp đến việc cướp ngôi vua của Yên vương Chu Đệ và việc đề xướng tín ngưỡng đức Chân Vũ.
Thế nhưng đây là chuyện sau này, còn đám người này hôm nay tìm đến Võ Đang Sơn, là vì mục đích gì?
Tất nhiên chẳng ngoài tin đồn từ sớm đã vang khắp thiên hạ, rằng núi Thái Hòa trong tháng này sẽ được tiếp một vị khách không mời, đó chính là Mật Tông!
Gần giữa ngọ, người đi đường dần dần thưa thớt, từ xa trông tới, trên đại đạo chỉ có mấy chục người còn đi dưới ánh mặt trời nóng bỏng. Trong số đó, đáng chú ý là một đám người gồm ba nam một nữ, đi đầu là một thư sinh có hàng lông mày rậm, tay cầm quạt sắt.
Y chính là Âu Dương Đơn.
Có ở cạnh họ Âu Dương mới có thể thấy được sự khác biệt của hắn. Người ta đầu đầy những giọt mồ hôi lớn, nhưng trên mặt hắn dấu vết một giọt mồ hôi cũng không có, trên người kẻ khác đầy vết phong trần bụi cát, mà trên người y lại không có lấy một hạt bụi, công phu luyện đến trình độ này, quả thực là kỳ quái.
Âu Dương Đơn vừa đi vừa không ngừng bắt chuyện tán gẫu với một cô nương mặc áo tím, mày ngài má ngọc, nhan sắc chim sa cá lặn. Chính là "Bách Hoa Tiên Tử" Diêu Ngọc Anh. Đi chung với cô hôm nay lần lượt từ trái sang phải là người ông trên danh nghĩa - "Tứ Xuyên Vô Song" Luyện Thừa Không, Kim Tuệ, Nhược Lan(*), Chiến Vân và Tiểu Vân.
Luyện Thừa Không thừa rõ tiểu tử cầm quạt này đang tìm cách tiếp cận cháu gái mình, song ngoài mặt vẫn làm như không biết, chỉ đưa mắt nhìn Chiến Vân cười cười đầy ẩn ý.
Vậy nhưng tại sao mấy người Chiến Vân lại có mặt tại đây, còn đi cùng với không ít nhân sĩ võ lâm?
Ngọn nguồn câu chuyện phải kể tới người mà Chiến Vân đã vô tình cứu được mấy hôm trước tại Nam Kinh - Tiểu Vân. Vốn dĩ Chiến Vân là bị giọng nói có tám phần giống Chiêu Yến mà tìm được đến cứu cô thoát khỏi cảnh trói buộc tù đày, thế nhưng trùng hợp là, thì ra Tiểu Vân đúng là có từng gặp Chiêu Yến. Đó là trong một lần, "kẻ" kia dẫn khách tới phòng chơi. Người đó có "tên" là Chiêu Yến!
Mà buổi gặp gỡ tình cờ hôm đó, đã mang lại một thông tin rất quan trọng. Bởi vì Tiểu Vân đã nghe lỏm được, mục tiêu sắp tới, cũng là nơi mà Chiêu Yến sắp đến trong tương lai gần, đó chính là núi Thái Hòa - "Võ Đang Sơn".
Vẫn biết trên đời chuyện tên giống nhau là chuyện thường, thế nhưng vẫn rất đáng để thử !
Đó cũng chính là lý do nhóm người Chiến Vân có mặt tại đây.
- Luyện tiền bối, đằng kia có quán trà, chúng ta dừng lại nghỉ chân một chút đi.
Đoàn người đã đi được hai mươi dặm, tới một quán rượu nhỏ ven đường. Âu Dương Đơn liền mở miệng mời. Luyện Thừa Không dừng lại nhìn quán rượu, ngẫm nghĩ xem nên tiến vào ngồi một lát, hay là tiếp tục lên đường. Cuối cùng thì theo ý kiến số đông, cả đoàn liền ghé vào đây tá túc nghỉ cho lại sức.
Năm nay khí hậu Trung Nguyên rất quái lạ, mùa hè tới muộn, nhưng so với trong quá khứ còn mãnh liệt hơn. Hôm nay thời tiết quả thực nóng bức khiến lòng người cảm thấy khó chịu. Mấy người Chiến Vân ngồi chưa ấm chỗ thì đã có mấy đoàn nhân mã đi phía sau dừng chân tới nghỉ, tửu quán vì vậy mà trở nên đặc biệt đông khách.
Trong số này có cả đoàn người Nga Mi phái, Chiến Vân còn thấy cả ả nha đầu từng đụng độ với mình ở Tụ Hiền Lâu kia. Lạc Thúy Thúy nom thấy gã thì chỉ trừng mắt một cái như thị uy.
- Lần này Võ Đang phái có Luyện tiền bối để mắt ra tay tương trợ, vậy thì đám Mật Tông đó coi như xấu số rồi.
Âu Dương Đơn vừa rót trà cho Luyện Thừa Không vừa mở lời tâng bốc. Tán gái trước tán cả gia đình, tên này đúng là cao thủ tán gái.
- Đó là chuyện dĩ nhiên.
Luyện Thừa Không hài lòng vuốt râu nói.
- Vậy cũng chưa biết được. Mật Tông cao thủ nhiều như mây, thủ đoạn lại tàn ác, rất khó đối phó. Kim Tuệ ánh mắt lộ vẻ hằn học, rõ ràng là đang nhớ lại cảnh tượng Toàn Chân giáo bị diệt môn ngày trước, lại còn cha mình hiện vẫn trong tay địch nhân, trong lòng không khỏi nhói đau: - Với cả nghe nói, lần này có Mật Tông phó Tông Chủ "Bất Nam Bất Nữ" Khổng Tước Minh Vương chính thức xuống núi động thủ, vậy càng phải đề phòng.
- "Khổng Tước Minh Vương"?
Luyện Thừa Không nghe đến cái tên này thì cũng không khỏi nhíu mày, vẻ tự tin ban nãy nhất thời chùng xuống không ít.
Bởi vì kẻ này, trên Thiên Bảng còn đứng cao hơn y hai bậc.