Phạm Trung Thành theo những thông tin thu thập thì được xác định là anh trai của cô gái tên Thanh - người yêu hiện tại của nạn nhân Quốc. Thành là một người anh trai rất thương yêu em gái của mình, đi làm ăn ở xa nhưng sau tai nạn của em gái mình, anh liền lập tức thôi việc, trở về Lâm Hạ để chăm nom cho đứa em gái của mình.
Tai nạn của Thanh xảy ra bao lâu thì Thành ở bệnh viện chăm sóc em gái của mình bấy lâu nhưng điều khiến tất cả phải suy nghĩ là động cơ của Thành là gì? Vì rõ ràng nạn nhân là Quốc, người yêu của em gái mình.
“Mọi người xem bằng chứng này đi.”
Chí Toàn gạt qua những lời có phần nặng nề và hoài nghi của Hạ Thy để tiếp tục suy luận của mình và dần dần dường như động cơ của Thành dần dần cũng đã lộ diện. Suy cho cùng nếu như tất cả chứng cứ được xác thực thì Thành có vẻ như là một hung thủ đáng thương.
Một bản hợp đồng bảo hiểm nhân thọ xuất hiện trước mắt tất cả mọi người mang tên Phạm Như Thanh, và cái tên thụ hưởng sau cùng không ai khác lại chính là nạn nhân Quốc. Điều đáng nói ở đây, bảo hiểm này đã được Thanh đóng đều đặn cũng đã gần 6-7 năm trước rồi, và số tiền thụ hưởng cũng chẳng phải là nhỏ.
“Đây, mọi người xem tiếp những thứ này.”
Chí Toàn tiếp tục lấy ra những hóa đơn đóng tiền bảo hiểm hàng tháng của Thanh với công ty bảo hiểm, số tiền hàng tháng gần chục triệu, đó không phải là một con số nhỏ với một cô gái như Thanh.
Và thứ khiến tất cả quan tâm hơn cả chính là thông tin số tiền bảo hiểm chi trả cho tai nạn của Thanh đã được rút ra chỉ sau thời gian Thanh xảy ra tai nạn chưa đầy 1 tuần, và người nhận khoảng tiền đó lại chính là Quốc - người thụ hưởng hợp pháp theo như hợp đồng.
“Vậy nghi can Thành có đủ động cơ để nhắm đến Quốc nếu như tất cả những thứ trên bàn này đúng như sự thật.”
Theo suy luận của Chí Toàn và cũng có thể cho là logic nhất và có thể xảy ra nhất lúc này chính là bằng một cách nào đó, Thành biết được bản hợp đồng bảo hiểm nhân thọ này giữa em gái mình và Quốc, anh cũng biết được rằng Quốc đã rút số tiền ấy mặc cho em gái mình vẫn chưa biết sống chết ra sao trong bệnh viện.
“Mời nghi can Thành về đội Hình sự hỏi chuyện ngay.”
Hạ Thy sau khi nghe những suy luận ấy của Chí Toàn cũng đã bớt sự căng thẳng và hoài nghi hơn về cấp dưới mới của mình. Cô gằn giọng, tỏ ra mình uy nghiêm nhưng trong lòng dường như cũng đã nhận ra những nhận xét của mình dành cho Chí Toàn là không hợp lí.
Ngay sau đó, tất cả tách nhau ra để truy tìm nghi can Thành, một tốp vào viện, một tốp thì đến phòng trọ nơi Thành sống với em gái của mình, một tốp đi xung quanh khu vực bệnh viện để tìm kiếm.
Nghi can Thành ngoài bệnh viện ra thì suốt thời gian qua anh chẳng rời đi đâu cả, gần như mọi sinh hoạt cá nhân lúc này của mình, anh đều làm tại bệnh viện để có thời gian chăm sóc cho em gái của mình.
Và rất nhanh chóng, cảnh sát cũng đã bắt được Thành khi anh đang đóng viện phí cho Thanh lần thứ 3 trong tháng, và số tiền anh tiết kiệm được trong suốt quãng thời gian vừa qua cũng đã gần như hết sạch nhưng Thanh vân chưa có chuyển biến gì.
Ngồi trên xe cảnh sát trở về đội Hình sự, Thành dường như chẳng hề lo lắng gì về điều đang chờ đợi mình, anh chỉ lo lắng về tình trạng của em gái mình và bật khóc khi nghĩ đến đứa em gái tội nghiệp của mình với những gì mà nó đã trải qua suốt thời gian qua.
“Vâng, tên Quốc là do tôi giết. Còn cậu trai trẻ kia là tôi giết nhầm.”
Khi vừa vào bên trong phòng khẩu cung, chẳng cần đợi Hạ Thy và Chí Toàn ngồi ấm chỗ thì Thành đã nhanh chóng nhận tội ngay lập tức về hai vụ án xảy ra ở Empire Town suốt thời gian vừa qua.
“Vậy động cơ của anh là gì? Có phải liên quan đến mối quan hệ giữa em gái anh và nạn nhân Quốc hay không?”
Thành gục đầu xuống bàn và khóc nấc lên như một đứa trẻ. Anh lau vội hai hàng nước mắt trên gương mặt đen nhẻm, khắc khổ của mình rồi từ từ kể lại những gì đã xảy ra với đứa em gải của mình.
Theo lời kể của Thành, Quốc là người cùng làng với hai anh em. Chuyện tình của Quốc và Thanh bắt đầu từ khi cô em gái của Thanh bắt đầu lên thành phố Lâm Hạ lập nghiệp sau khi tốt nghiệp cấp 3.
Bản thân Quốc cũng chẳng có nghề nghiệp gì ổn định, lối sống thì buông thả có tiếng ở trong làng xóm, nên Thành không ít lần khuyên ngăn em gái của mình nên tránh ra người như Quốc, nhưng vì hắn có chút nhan sắc, cũng như có tài ăn nói như rót mật nên xung quanh không ít cô gái muốn làm người yêu của hắn và Thanh cảm thấy bản thân mình may mắn khi là người yêu của gã.
Và suốt quãng thời gian ấy, cả hai anh em cũng ít khi liên lạc cùng với nhau, phần vì do công việc của Thành, phần vì Thanh cũng không muốn anh trai mình suốt ngày nói những điều không hay về người yêu của mình. Nên hai anh em cũng ít khi nói chuyện với nhau.
Hắn ta không chỉ dùng tiền lương vất vả mà Thanh kiếm được để tiêu xài, ăn diện và tụ họp bạn bè, mà còn nhiều lần lớn tiếng quát nạt, mắng nhiếc người yêu của mình không thương tiếc. Hắn ta còn ép cô mua một hợp đồng bảo hiểm do cô đứng tên và hắn là người thu hưởng, đương nhiên là hắn ta cũng nhận được hoa hồng của công ty bảo hiểm với bản hợp đồng đó. Có thể nói rằng không có gì là hắn ta không dám làm với cô gái tội nghiệp ấy.
Nhưng đến khi Thành xuất hiện thì hắn lại tỏ ra ngoan hiền, lo lắng cho người yêu của mình trước mặt anh trai của cô ấy. Và sau khi Thành rời đi thì cũng là lúc hắn ta trở lại với con người thật của mình. Một kẻ lười nhác, ma mãnh và tệ bạc.
Thấm thoát cũng đã 6 năm trôi qua, Thành được chuyển đến thành phố khác để làm việc và cũng kể từ lúc đó, anh lại càng ít liên lạc với đứa em gái của mình. Và đó cũng là thời điểm bản tính xấu xí của tên Quốc bộc lộ.
Hắn ta như được tháo xích vì không có sự xuất hiện của Thành bên cạnh người yêu của mình. Anh ta không ngừng bạo hành người yêu của mình mỗi khi công việc của mình gặp áp lực hoặc đơn giản là hắn ta thích, hắn còn uy hiếp nếu Thanh nói cho anh trai của mình về những chuyện xảy ra ở đây thì bản thân cô sẽ không yên ổn với hắn.
Sau khi tai nạn của Thanh, Thành bỏ hết công ăn việc làm để trở về Lâm Hạ để chăm sóc em gái của mình. Và đó cũng là lúc, anh phát hiện ra tất cả sự thật những gì diễn ra đằng sau lớp mặt nạ của Quốc và sự thật về tai nạn của em gái mình.
Thì ra kẻ gây ra tai nạn ấy không ai khác lại chính là tên Quốc, vì để có tiền dùng cho sở thích bài bạc của mình và để tiêu xài, hắn ta đã thuê một kẻ vô công rỗi nghề nhưng thừa máu liều, cùng nhau dàn dựng ra một vụ tai nạn giao thông với lời hứa về một khoản tiền hậu hĩnh.
Tai nạn xảy ra một cách trót lọt, kết quả là Thanh đưa đưa vào bệnh viện và trở thành người thực vật như bây giờ. Còn tên Quốc thì ung dung lãnh tiền bảo hiểm của cô để tiếp tục tiêu xài như mục đích ban đầu.
Nhưng điều mà hắn không ngờ rằng, trong lúc bất cẩn khi đang nói chuyện với kẻ gây ra tai nạn khi bị người đó uy hiếp thì cuộc nói chuyện ấy đã vô tình lọt vào tai của Thành và anh quyết tâm phải trả thù cho đứa em gái tội nghiệp của mình.
Và sau đó, Thành thuê chiếc xe taxi và thực hiện hành vi phạm tội của mình. Nạn nhân đầu tiên Trung Quân cũng chỉ là vì có nét giống tên Quốc mới bị hại và đó cũng là điều duy nhất mà Thành cảm thấy ân hận nhất trong vụ án lần này.
Nói xong, Thành khóc nức nở bên trong phòng khẩu cung, khóc không phải vì hối hận với tội ác mà mình gây ra mà là vì sau này anh sẽ không còn được gặp lại đứa em gái của mình nữa và bản thân anh cũng không thể tận tay chăm sóc cho Thanh được nữa.
“Sếp, em gái của nghi phạm, cô Thanh đã tỉnh lại. Bệnh viện vừa mới gọi đến.”
Không khí có phần nặng nề ấy chợt bị xé tan khi từ bên ngoài, Tuệ Giang mở cửa bước vào cùng với thông tin không thể vui mừng hơn với người mà mới cách đây chưa lâu anh còn khóc như một đứa trẻ vậy. Anh nở một nụ cười, một nụ cười như trút bỏ mọi suy nghĩ tiêu cực trước đó. Ánh mắt anh mừng rỡ lắm, như vừa trúng số vậy, nếu như không bị còng tay, chắc anh đã chạy đến ôm từng người có mặt trong phòng khẩu cung lúc ấy để ăn mừng rồi.
Nhưng bây giờ, anh phải bị giải đi để đợi phiên tòa của cuộc đời mình, nơi đó có thể sẽ là lần cuối cùng, anh được nhìn thấy đứa em gái của mình.