Sau khi biết mình chở thành quân tốt tôi đã tiếp tục lao đầu vào luyện tập dù sao thì tôi cần sức mạnh nhiều sức mạnh hơn dù sao thì tôi cần đủ mạnh để có thể làm mọi thứ theo ý minh.
Về 『 Grimoire』thì sức mạnh của nó cũng rất đáng kinh ngạc khả năng phép thuật của tôi tăng nhanh chỉ thông qua việc đọc nó không nhưng thế nó còn làm cho ma thuật của tôi trờ nên tinh khiết hiện tại tôi đã có thể dùng các yếu tố tự nhiên cường hóa cho đòn đánh, đung như người ta nói pháp sư không đáng sợ pháp sư cận chiến mới đáng sợ.
Còn sự kết hợp của 『 Haouken Xross Saber』và 『 Boosted Gear 』không có sự tiến triền chúng khước từ sự tồn tại của nhau Ddraig nói rằng do sức mạnh của hai thứ này đối nghịch với nhau nên rất khó kết hợp một thứ tước đoạt một thứ tăng phúc hai thứ này không được phép kết hợp vì nếu không nó có thể sinh ra một “Thần Long” nữa.
Qua những cuộc nói chuyện với Ddraig thì tôi đã hiểu sức mạnh phân cấp của thế giới này là “Hạ, Trung, Thượng, Vương, Siêu Việt, Thần, Siêu Thần.” Ddraig còn nói rằng trước khi bị ba phe hội đồng và bị phong ấn trong 『 Boosted Gear 』nó chính là Thần cấp là một trong những tồn tại mạnh nhất.
Hiện tại sức mạnh của tôi đang ở mức Trung hay có thể gọi tôi là một con quỷ Trung cấp kết hợp với sức mạnh của 『 Boosted Gear 』tôi có thể đanh ngang tay với một quỷ thượng cấp cao cấp hoặc tiếp được vài chiêu của vương cấp thấp nếu dùng thêm 『 Haouken Xross Saber』thì chưa biết vì từ lúc có nó đến giờ tôi vẫn chưa hề sử dụng vì mỗi lần định dùng nó tôi lại nghe thấy âm thanh từ 『 Grimoire』âm thanh đó có một ma lực dì đó nó làm tôi cảm thấy phát điên và đẩy ham muốn của tôi lên cực hạn.
…..
Bây giờ là nửa đêm và tôi đang đi đến một ngôi nhà để kí hợp đồng dù sao thì đây là công việc nên vẫn phải làm thôi.
Đột nhiên tôi có một dự cảm không lanh cả cơ thể bắt đầu khó chịu.
Nhưng tôi vẫn bước vào nhà dù sao thì đây là công việc mà.
Tôi nhìn vào hanh lang chung quanh không hề sang đèn chỉ có nơi phòng khách có một ánh sang mờ và cánh cửa đang hé mở.
Tôi lập tức dùng hiện diện nâng cao một phép học từ『 Grimoire』và cả tầng một chi có một người lúc đây tôi nghi chắc lại là một kẻ có sở thích quái lạ nào đây.
“Xin chào? Tôi là ác quỷ từ nhà Gremory, tôi đến để thực hiện yêu cầu”
Tuy nhiên tôi đã chú ý đến cái mùi tanh trong căn phòng này từ vị trí của tôi nếu nhìn về phía đối diện thì sẽ thấy một người đàn ông bị diệt chết một cách tàn bạo.Ngay thời điểm đó tôi đã nghi “Trời ạ! Nhiệm vụ hàng ngày lại bị phá hỏng bởi một con mê thất ác ma sao!”
Tuy nhiên tôi đã để ý thấy điểm kì lạ cái xác này bị đóng cột vào tường và khi tiến lại gần tôi thấy một hàng chữ viết gì ấy nhỉ.
“Sự trừng phạt cho những kẻ đã làm việc xấu”.
Lúc đó một âm thanh phát ra từ sau lưng đọc dòng chứ đó lên.
Khi tôi quay lại, đó là người đàn ông với mái tóc trắng. Trông hắn ta như một người nước ngoài trẻ, chắc là một thiếu niên.
Tên linh mục nở một nụ cười nham hiểm khi thấy tôi.
“Hùm, hùm. Tốt, tốt. Không phải đây là ác quỷ-kun sao.”
“Ta là linh mục~♪ Nam linh mục~♪. Ta cắt ác quỷ ra~♪Và ta cười vào mặt chúng~♪Ta cắt đầu của ác quỷ, và nhận lấy bữa ăn của mình~♪”
Tên linh mục bắt đầu hát. Và tôi bắt đầu thấy khó chịu về hắn.
“Tên ta là Freed Zelzan. Ta thuộc một nhóm thầy trừ tà. Ồ, dù ta đã tự giới thiệu mình, nhưng ngươi không cần phải giới thiệu về ngươi đâu. Làm ơn đừng. Nhớ tên lũ ác quỷ sẽ làm lãng phí trí nhớ của ta. Mọi thứ ổn rồi. Ngươi sẽ chết nhanh thôi. Ta sẽ làm đàng hoàng. Nó sẽ hơi đau lúc đầu, nhưng sau đó ngươi sẽ thấy vui đến muốn khóc. Bây giờ hãy mở cánh cửa mới thôi-ZE!”
“Cái xác này là do ngươi làm à.”
“Đúng, đúng. Ta đã giết người này. Vì hắn là kẻ phạm tội khi thường xuyên triệu hồi ác quỷ nên ta đã giết hắn.”
Lời giải thích vớ vẩn gì thế này?
“Hử? Ngươi ngạc nhiên sao? Ngươi không chạy trốn ư? Lạ quá? Thực sự lạ đấy. Ý ta là những kẻ liên kết với lũ quỷ đều là cặn bã. Thực sự cặn bã. Ngươi không hiểu sao? Không? Là thế đúng không? Cuối cùng ngươi chỉ là một con quỷ cặn bã.”
“Là con người lại đi giết con người? Ngươi đung là đồ bệnh hoạn ít nhất thỉ chỉ diết quỷ thôi chứ”
“Hử? Cái quái gì thế? Ác quỷ như ngươi đang dạy đời ta sao? Hahaha. Ta phải cười thôi. Ngươi có thể nhận giải thưởng cho việc chọc cười đấy. Nghe cho kĩ đây con quỷ bẩn thỉu. Quỷ sử dụng ham muốn của con người để tồn tại. Nếu con người đã kí kết với ác quỷ thì hắn không còn là con người nữa. Đây là sự kết thúc. Đó là lý do ta giết hắn. Ta sống để giết ác quỷ và những kẻ có hợp đồng với quỷ. Đó là công việc của ta.”
Tên linh mục lấy ra một thanh kiếm và khẩu súng.
“Trời ạ tên linh mục còn không nhân ra sự canh biệt thực lực giữa tôi và hắn nữa.”
“Ngươi đang kích thích ta sao, ta có thể chém ngươi chứ? Ta có thể bắn ngươi không? Nó ổn mà nhỉ? Được rồi. Bây giờ ta sẽ đâm vào tim ngươi bằng thanh gươm ánh sáng và thổi bay đầu ngươi bằng khẩu súng cool này. Ôi, ta đang chìm đắm trong tình yêu.”
Tên linh mục lướt nhanh lại chỗ tôi.
“Bụp.”
Hắn bị đấm bay vào tường.
“Thật sao ngươi là thầy trừ ta kiểu gì vậy ngươi không nhân ra sự cách biệt giữa chúng ta sao.”
Tôi vừa nói vừa tiến đến chỗ hắn và dàng cho hắn vài cú nữa.
“Sao không ồn ào nữa đi, ngươi vừa lại nhải nhiều lắm cơ mà.
“Làm ơn dừng lại.”
Tôi nhìn lại về nơi tiếng hét đó, là cô gái đó, tôi biết mà.
“Asia.”
“Khôôôông.”
Asia hét lên khi nhìn thấy xác chết bị đóng đinh vào tường.
“Không, không…..”
Cô ấy nhìn về phía chúng tôi và kinh ngạc khi thấy tôi đang tóm lấy và đanh ngã thầy trừ ta.
“Issei tại sao?”
Asia nhìn chăm chú vào tôi.
“Xin lỗi Asia tớ là một ác quỷ.”
Tên lịch mục lúc này lại bắt đầu lải nhải:
“Cái gì? Hai người biết nhau sao? Wow. Một ngạc nhiên lớn. Đây có phải là tình yêu bị ngăn cấm giữa ác quỷ và nữ tu không? Nghiêm túc chứ? Cô thật sự nghiêm túc đấy chứ?”
Tên này vẫn không biết vị trí của minh tôi thúc cho hắn cú nữa để hắn im lặng
Tôi không muốn cô ấy biết. Tốt nhất là cô ấy không nên biết gì hết.
Tôi không hề có ý định sẽ gặp lại cô. Tôi chỉ muốn cô nghĩ tôi là một học sinh trung học tốt bụng. Làm sao tôi có thể thoát khỏi chuyện này? Ôi! Khốn kiếp. Số phận khốn nạn. Ánh mặt của Asia làm tôi cảm thấy tồi tệ.
Lúc tôi quy sang định giảng giải cho Asia thì tên thầy tu đã nắm lấy cơ hội hắn chém một nhát vào lưng tôi.
“Ah…A”
Thánh quang như một vết độc lan khắp cơ thể tôi.
Asia chạy đến chỗ tôi kiểm tra vết thương với vẻ mặt lo lắng:
“Issei cậu không sao chứ?”
“Ahahahaha! Ác quỷ và con người không thể cùng tồn tại. Đặc biệt với những người từ nhà thờ thì ác quỷ chính là kẻ địch lớn nhất. Chúng ta là những kẻ dị giáo bị bỏ rơi bởi Chúa. Asia và ta là những người chỉ có thể sống sót nhờ vào Thiên Thần Sa Ngã.”
“Dù sao thì ta cũng không quan tâm. Nhưng ta cần giết thứ rác rưởi ở đây để hoàn thành công việc. Ngươi sẵn sàng chưa?”
Tên linh mục hướng thanh gươm về phía tôi.
Lập tức cô ấy đứng trước tôi xòe hai tay ra như đang cố bảo vệ tôi. Biểu hiện của tên linh mục thay đổi thi thấy điều đó
“Này, này…Cô nghiêm túc chứ? Asia-tan, cô có biết mình đang làm gì không?”
“Vâng, Cha Freed. Tôi biết. Tôi xin cha, làm ơn tha cho người này. Hãy để cậu ta đi.”
Tôi cứng họng khi nghe cô ấy nói. Asia? Cô ấy đang bảo vệ tôi sao?
“Tôi không thể chịu được nữa… Cha không thể giết người chỉ vì họ bị ác quỷ mê muội. Cha cũng không thể giết ác quỷ.
Điều này là sai trái.”
“Haaaaaaaah? Ngươi đang nói cái khỉ gì vậy, con khốn. Ngươi đã được học những điều đó ở nhà thờ, ác quỷ chính là cặn bã. Nghiêm trọng thật, não ngươi có vấn đề rồi.
Biểu hiện của Freed lúc này như khốn khổ.
“Có những người tốt, dù họ là ác quỷ.”
“Không có, đồ ngu.”
”Tôi cũng nghĩ như thế cho tới gần đây… Nhưng Issei-san là người tốt. Sự thật này sẽ không thay đổi cho dù tôi đã biết cậu ta là ác quỷ. Nhưng giết người là không thể chấp nhận được. Chúa sẽ không cho phép những hành động này.” Cô ấy đã thấy xác chết. Cô đã phát hiện tôi là ác quỷ.
Cô đã rất sốc. Nhưng cô không lùi bước khi nói niềm tin của mình cho tên linh mục.
BAKI!
“Kyaa!”
Tên khốn linh mục đánh Asia bằng khẩu súng. Asia ngã xuống sàn.
“Này, Asia.”
Tôi quay lại nhìn cô ấy. Có vết bầm trên mặt cô… Tên khốn này đã thật sự đánh cô ấy.
“Mụ thiên thần sa ngã kia dặn là không được giết ngươi. Nhưng ta tức giận rồi. Ta không thể giết ngươi, nhưng có lẽ ta có thể hiếp ngươi hay làm một cái gì đó? Nếu ta không làm, ta không thể hồi phục cho trái tim của mình. Nhưng trước hết, ta cần giết đống rác đó.”
Tên linh mục lại chỉ kiếm vào tôi.
“Tên khốn khiếp!!!.”
Tôi hét lên và triệu hồi 『 Boosted Gear 』 “Boost X3” lập túc tôi đánh bay tên linh mục và tạo ra vài cái lỗ trên tường nhà tôi đang muốn lấy đà nhảy theo, tôi muốn diết tên này.
Thì Asia đa nắm lấy góc áo tôi.
“Issei đừng…”
“Asia cậu có sao không?”
Tôi lập tức quay lại và ân cần hỏi thăm cô ấy. Asia chỉ lắc đầu.
“Asia hãy đi cùng tớ...”
Tôi cố gắng thuyết phục cô ấy đi cùng tôi nhưng cô ấy chỉ mỉm cười.
“Issei-san, hẹn gặp lại.”
Và cô ấy đứng dậy rời đi.