Asia và tôi đang trên đường về nhà sau khi tan học và đã hoàn thành hoạt động câu lạc bộ. Bình thường thì Rias sẽ đi với chúng tôi nhưng hôm nay thì không. Có vẻ như là do sự cố hôm trước.
“Hội trưởng, chị không về nhà à?”
“Chị sẽ về sau. Về trước đi, không cần đợi chị đâu.”
Tôi hỏi cô ấy lúc ở trong phòng câu lạc bộ, nhưng cô ấy không nhìn vào mắt tôi và thậm chí không nhìn vào mặt tôi. Trong lời nói của cô ấy thể hiện rõ sự bối rối.
Hừm……Bây giờ, Rias chắc vẫn còn rất xấu hổ? Buồn thật… chả lẽ đây mấy người bị người yêu dỗi cũng cảm thấy như thế này sao? Cảm giác thật cô đơn và………buồn bã…
“Hội trưởng-san không về nhà cùng chúng ta à?”
“Hủm? …… Hình như là Hội trưởng vẫn còn giận mình……”
“…Là vậy sao?”
Asia hỏi tôi với khuôn mặt lo lắng, nhưng tôi không thể nói với cô ấy về sự cố với Rias vào tối qua. Nó chỉ làm mọi chuyện càng rắc rối thêm thôi.
“Đó là lỗi của mình. Mình sẽ xin lỗi chị ấy sau. Asia, cậu không phải lo lắng về chuyện này đâu.”
“……Mình hiểu rồi. Nhưng có thể đó là lỗi của mình. Gần đây mình hay cãi nhau với Hội trưởng-san……”
Asia nói với giọng hối lỗi. Asia xem Hội trưởng như là đối thủ nhưng tôi không nghĩ đó là lí do. Chắc chắn là do tôi sự cố vào tối qua……
“Không đâu. Mình không nghĩ chị ấy giận cậu, Asia. Đó là lỗi của mình.”
Cũng đúng, tôi là một tên liều lĩnh. Nhưng tôi nghĩ rằng Rias đồng ý với việc tôi như thế. Cô ấy không hề nói gì cũng như phản khảng khi mà tôi muốn biến cô ấy thành của mình.
Nghĩ lại. Rias gần đây khá kì lạ. Hay là có chuyện gì với cô ấy như vụ Riser lần trước? Nhưng có cảm giác lần này không phải ác quỷ gây ra?
Đặc biệt là sao cuộc đối đầu của tối với Ixa và tôi quá, nó đã ra tăng sự lo lắng cho Rias có vẻ nhà thờ cũng như thiên thần sã ngã đang làm gì đó bí mật trong thị trấn này.
Còn về Ixa sau khi hỏi Ddraig và đọc từ『Omni Force』thì tên đầy đủ của bộ giáp là ‘Kamen Rider IXA’ đây là một bộ giáp được tạo ra từ thời đại chiến tranh ba phe, nó được sáng tạo bởi Chúa và là một trong những nguyên mẫu đầu tiên của các Sacred Gear.
Thứ này chỉ được cung cấp cho các tín đồ ngoan đạo có khả năng chiến đấu thượng thừa hay nói cách khác nó chỉ được cung cấp cho Thập Tự Quân.
Điều đặc biệt của bộ giáp này là nó chính là cách thứ hai sau thánh kiếm để nhà thờ có thể đối kháng với quỷ, Trong khi việc dùng thánh kiếm đòi hỏi quá nhiều thứ thì thứ này chỉ cần đức tin thật dễ dàng để có một sức mạnh sánh ngang với thánh kiếm.
Nhưng đa phần các bộ giáp đều đã bị phá hủy trong thời khì chiến tranh ba phe, những bộ giáp còn lại được coi là thánh vật và được bảo vệ cực kỳ nghiêm ngặ,t cũng như theo『Omni Force』thì những người bảo quản ở một số nơi đọc kinh cầu nguyện Chúa phù hộ cho bộ giáp vì họ không có đủ khả năng để sửa thứ này.
Do đó ở hiện tại chỉ có những nhân vật cấp cao của nhà thờ hoặc là các quân đoàn trưởng được tiếp xúc cũng như được sử dụng nó, nên tôi cũng đã hiểu được phần nào tại sao mặc dù『Tategami Hyoujuusenki』có sức mạnh cũng như tính năng áp đảo so với IXA nhưng cuộc chiến chỉ chia năm năm.
Hơn hết bộ giáp hôm qua cũng không phải là loại bình thương khi mà theo lời Ddraig những bộ giáp có thể mở được phần mặt như thế là chúng mạnh hơn những bộ đồ thường rất nhiều, kể cả trong thời kỳ chiến tranh ba phe cũng là chỉ có vài bộ như thế hơn hết chúng chỉ được cung cấp cho các nhân vật cấp cao của nhà thờ.
Tuy nhiên tôi có điều không hiểu sự việc hôm qua chỉ là ngẫu nhiên hay thật sự kẻ đó nhắm vào tôi.
Việc tôi là chủ nhân của 『 Boosted Gear 』và đặc biệt là tôi sở hữu đến hai Sacred Gear đã được nhà Gremory bảo mật kỹ càng, hơn thế cử một quân đoàn trưởng đến tiêu diệt tôi là có chút ‘dùng đao mổ trâu diết gà’. Kể cả khi thông tin có lộ lọt ra ngoài thì sức mạnh của tôi hiển lộ trong trận đấu với Riser cũng chỉ ở mức Trung cấp ác ma hoàn toàn không cần đến một quân đoàn trưởng ra tay. Vì với một quân đoàn trưởng được trang bị IXA chiến lực tối đa có thể lên đến ‘Vương’ cấp...
Tôi cứ ôm những suy nghĩ như thế cho tới khi về nhà. Khi định mở cửa ra, tôi nhận ra có ai đó đang ở trong nhà tôi. tôi cảm thấy có gì đó không ổn.
SHIVER…
Lại là cảm giác đó? Cảm giác này giống như lần đầu tôi gặp Asia. Chả lễ IXA đã tìm được đến đây ..?
Không thể nào, chẳng lẽ việc tôi chuyển sinh thành Ác quỷ đã bại lộ? Do ai? Thiên thần sa ngã? Chúa? Thiên thần? Người của nhà thờ? Dù là ai đi nữa. IXA có thể giết tất cả những ai liên quan đến ác quỷ mà không do dự.
Cả cơ thể tôi run lên khi nghĩ đến. Nếu là thế thật tôi tuyệt đối không tha thứ cho bọn chúng.
Asia run rẩy ôm lấy tay tôi. Có cô ấy cũng đã cảm nhận được có sự hiện diện của người của nhà thờ. Vậy ra cảm giác này là tín hiệu khi gặp kẻ thù của Ác quỷ sao.
Không, không thể nào…… Mẹ. Tôi nghĩ ra cảnh bà ấy gặp nguy hiểm, nhanh chóng mở cửa cũng như lập tức dùng Long uy bao phủ cả căn nhà. Tôi không thèm bỏ giày mà cứ thế chạy thẳng vào bếp.
Tôi bắt đầu nghĩ căn nhà khi lần đầu gặp tên linh mục Freed. Cái xác bị hắn chém nhiều nhát. IXA cũng sẽ đối sử với mẹ tôi như thế sao?
Đừng có đùa….Những thứ như thế……Chuyện đó không được phép xảy ra.
Mẹ không ở trong bếp. Nhưng tôi nghe thấy tiếng cười trong phòng khách. Tôi nhanh chóng chạy vào đó và thấy hai cô gái lạ mặt và mẹ đang cười.
“Và đây là một bức ảnh của Issei khi nó học cấp một. Nhìn này. Đây là bức lúc quần nó bị rách ở bể bơi. Thật là phiền phức. Nó ra chỗ cầu trượt với cái quần rách đó.
“……M……mẹ?”
Mẹ nhìn tôi khi nhận ra tôi đang đứng đây.
“Ồ, Issei. Mừng con về nhà. Sao thế? Trông con căng thẳng quá.”
“Hauuuuu.....”
Asia ngồi xuống đất như thể cô ấy vừa chút được gánh nặng. Sau khi biết được mẹ vẫn ổn, tôi hít một hơi thật sâu và bình tĩnh trở lại.
Nhưng tôi không thể không đề phòng và vẫn tiếp tục phóng thích Long uy cũng như đồng tử của tôi cũng bắt đầu chuyển thành Long nhãn.Tuy nhiên có điều gì đó quái lạ ở đây có thứ gì đang cản lại Long uy, với Long nhãn có vẻ thứ đang cản lại long uy là từ cô gái có với mái tóc ngắn tôi có thể cảm nhận được có những vị thánh đang phù hộ cô ta.
Để ý kỹ . Hai cô gái lạ mặt. Cả hai đều là người ngoại quốc trẻ tuổi trạc tuổi tôi với một cây thánh giá trước ngực.
Một người có mái tóc màu hạt dẻ. Người kia thì đeo mạng xanh lá với mái tóc màu lam, là người được các vị thánh phù hộ và có đôi mắt đầy cảnh giác kể từ khi tôi bước vào.
Cả hai khá xinh. Nhưng từ cách cư xử cũng như việc được các vị thánh phù hộ thì tôi chắc chắn rằng họ không phải người bình thường.
Cả hai đều mặc áo choàng màu trắng. Họ hẳn là người của nhà thờ ? Nhưng họ là ai nữ tu ? Hay là người của Thập Tự Quân ? Tôi không thể đánh nhau ở nơi như thế này được.
“Xin chào, Hyoudou Issei-kun.”
Cô gái tóc hạt dẻ cười với tôi. Kế bên là cô gái đeo mạng xanh và có một thứ vũ khí được bọc bằng vải đặt cạnh đó. Nó là một thanh thánh kiếm. Tôi có thể nhận ra nó ngay lập tức trong vòng một tuần tôi đã gặp hai kẻ dùng thánh kiếm. Vậy là giáo hội có ý định gì đó ở thị trấn này sao.
“Rất vui được gặp cậu.”
Tôi chào cô ấy với một nụ cười mỉm. Nhưng ánh mắt của cô ấy thay đổi và có vẻ băn khoăn.
“Hử? Cậu không nhớ mình à? Là mình đây?”
………Hở? Cô gái tóc hạt dẻ chỉ vào chính mình. Không, không. Tôi không hề nhớ cô ấy.
Mẹ đưa ra một bức ảnh khi thấy thái độ bối rối của tôi. Đó là bức ảnh có cây Thánh kiếm. Mẹ chỉ vào cậu bé là người bạn của tôi lúc nhỏ.
“Là cô bé này. Shidou Irina-chan. Lúc đó, cô bé rất giống con trai, nhưng bây giờ đã thành một thiếu nữ, mẹ cũng rất sốc.”
……Xin lỗi? Cô gái này……là cậu bé sống trong khu phố và là người thường chơi cùng tôi lúc nhỏ sao? Eeeeeeeeh? Cậu bé trong bức ảnh. Là một cô bé ư? Không phải là con trai sao?
“Lâu rồi không gặp, Issei-kun. Cậu nhầm mình với một cậu nhóc à? Cũng không thể trách được vì lúc đó mình rất nghịch ngợm. Nhưng có lẻ hai ta đều đã thay đổi rất nhiều trong suốt thời gian không gặp nhau. Thật đấy. Đúng là không thể nói trước được điều gì có thể xảy ra trong một cuộc đoàn tụ.”
Lời nói của cô ấy có vẻ đang ám chỉ thân phận của tôi. Có vẻ, cô ấy đã nhận ra thân phận của tôi.