Chương 5: Tập luyện một chút!

Đông Bảng hay tin Đông Hùng bị đánh vêu mõm, tỏ ra hết sức ngạc nhiên và không kèm tức giận, gia tộc họ Đông nhà Hắn ở tại Việt Nam vốn là 1 gia tộc lớn, ngạo nghễ và quyền lực , gia tộc hắn trải khắp 3 miền, đông phải đến cả mấy trăm người, ở cái thành phố này, ko ai là không biết đến uy danh của gia đình hắn, 1 chuyện mất mặt thế này , làm sao hắn nuốt nổi cục tức

Em nói: người đánh bại em cùng cả đám đệ của em là 1 tên quê mùa, Đông Bảng uống một ngụm nước rồi đặt xuống

Vâng anh, nó là 1 thằng vô danh tiểu tốt, em cũng không biết rõ lai lịch của nó, chỉ biết nó xuất thân từ 1 gia đình bần nông, và hơi trầm tính

Vậy em có biết gia đình nó thế nào ko, Đông Bảng hỏi

Em ko rõ thưa anh, chỉ biết nó từ quê lên đây học, à hiện tại nó đang làm thêm ở 1 quán cà phê nhỏ cạnh trường, mà con bé Hồng Liên…

Hồng Liên? Ko phải là người đc đính ước với em sao, Hồng Liên thế nào?

Dạ, thưa anh, Hồng Liên cũng ko để í đến em nhiều, mà để í tên quê mùa đó nhiều hơn…

Oh, tên quê mùa này đáng sợ đến vậy cơ à

Đông Hùng cười trừ , không quên miêu tả lại chi tiết cuộc giao tránh giữa hắn, đám đệ tử với Trần Sơn

Đông Bảng nghe xong cũng lấy làm cả kinh, hắn hiểu thế nào là Thiềm Tu, thế nào là tu luyện, nhưng hắn vẫn có 1 í nghĩ rằng, tên Trần Sơn này cũng là 1 cường địch ẩn thân

Lại nói về Trần Sơn, từ sau hôm giao chiến với băng nhóm Đông Hùng, hắn cũng thấp thỏm lo âu về cuốc sống của hắn sẽ bị đảo lộn, hắn biết rằng bác của Đông Hùng chính là hiệu trưởng của trường này, hắn sẽ ra sao khi bị gia đình Đông Hùng đè nén, đuổi học, tình cảnh này hắn cũng đã nghĩ đến

Nhưng thôi, kệ, mục tiêu của hắn vẫn là tìm tam kinh, đúng như theo nguyện vọng của di vật ông hắn gửi gắm nơi hắn

Trần Sơn đang chìm trong khí hải của mình, Đốm sáng chân Nguyên sáng bừng lên từ khi Dụng Khí được luyện thành qua trận giao tranh với nhóm Đông Hùng , một số giác quan của hắn cũng nhạy bén lên khá nhiều, sự cảm nhận giao động của hắn phải nói là siêu bén, nói đơn giản ngồi trong phòng trọ mà còn nghe thấy tiếng cặp đôi phòng đối diện đang xếp hình, nói thầm những gì vào tai nhau cơ mà )))

Trần Sơn bơi trong khí hải, từ lúc đẻ ra đến giờ, đây là lần đầu tiên hắn biết đến khí hải và thiềm tu , những câu chuyện hoang đường mà chỉ có trên phim ảnh, hiện tại đối với hắn chính hắn là người cũng không thể không kinh ngạc,

Hắn đang tự hỏi rằng, nếu mình cũng có cơ duyên như thế này , thì 15 tỷ người ngoài kia, chắc chắn cũng sẽ có những người giống mình…

Trần Sơn vùng dậy, thoát khỏi khí hải, hôm nay chủ nhật, hắn được nghỉ, hắn đang tính xem nếu đã đụng chạm đến Đông Hùng, mọi việc sẽ không thể êm đềm thế này, hắn phải tu luyện, hắn biết , có đủ thực lực , hắn sẽ có thể đứng vững ở thế giới này

Dụng Khí của Trần Sơn đã có thể tạo kình lực, lực công phá của sóng kình phụ thuộc vào thể chất, í chí của người tu luyện nó, Trần Sơn nghĩ rằng, hắn sẽ phải nên tập thể dục thường xuyên, giữ sự đều đặn này liên tục ko ngừng

Dụng Khí có thể phát tán 1 cỗ kình lực rất xa, phía sau khu nhà trọ của hắn, có một bãi đất trống, hắn có thể ra đó luyện tập, cũng chẳng có ai qua lại ở đây, nhưng điều quan trọng nhất là hắn cũng cần phải giữ bí mật này

10h

Trần Sơn xếp 2 viên đá tảng chồng lên nhau, hắn lưu chuyển khí tức, đốm sáng Chân Nguyên bừng lên mỗi khi khí tức lưu chuyển

Tay phải của hắn đưa ra , hắn cũng tạo thế giống như các nhân vật trong truyện hoặc trên phim ảnh vậy, luồng Dụng Khí lại 1 lần nữa tạo kình, cách đó 3 bước chân, sóng kình thổi bụi bay tứ tung, nhìn hắn chẳng khác gì 1 minisayjan cấp độ 2 )

Quanh hắn kình khí bốc lên, tay phải hắn tung một đạo lực, kình khí vô hình bắn tới phía 2 tảng đá

Ù ù

2 tảng đá bị kình khí chạm trúng , bắn ngược trở về phía mấy lùm cây cỏ dại cao hơn đầu người

Bịch

Rơi xuống

Trần Sơn chạy lại , mỗi viên đá có sóng kình chạm tới đều lõm xuống độ chừng 5 phân, hắn tặc lưỡi

Đây là môn kungfu gì vậy, nhớ lại lúc hắn chạm trán Đông Hùng , mỗi tên bị hắn đánh gục cũng đều thổ huyết

Hắn nhìn vào lòng bàn tay, Dụng Khí cũng biến mất

Cơ duyên này, hắn nhất định phải luyện tập thật chăm chỉ

Chân Nguyên Quyết căn cơ Dụng Khí vững

Hoá Cốt

Tu Cốt

Bảo Cốt

Đây là tầng 2 của Chân Nguyên Quyết , tu Cốt đến cứng cáp như sắt thép, đợt thiềm tu này của hắn chắc chắn vất vả và khó khăn

Trần Sơn về phòng trọ, hắn vẫn đang suy nghĩ về việc Đông Hùng sẽ trả thù, quan trọng là sớm hay muộn, hắn muốn gấp rút tu luyện tầng 2 chân nguyên quyết, có Dụng Khí tiến thêm 1 bậc Hoá Cốt sẽ tốt hơn

Hoá Cốt căn bản là tu luyện xương cốt, hắn tìm trên mạng những cách khiến cho xương cốt rắn chắc, nào là mua sữa, uống canxi… tất cả đều là cách thức hấp thụ canxi bằng việc ăn uống, ngoài ra hấp thụ thêm vitaminD cũng là 1 cách khá tốt, ánh nắng mặt trời lúc sáng sớm

Vậy đúng rồi, hắn cần phải dậy sớm tập thể dục

Phàm là những công việc liên quan đến tay chân, hắn sẽ xung phong mà làm trước, không quản việc nặng hay nhé

1 Tuần lễ trôi qua, hôm nay là ngày bình an thứ 7 của hắn , Đông Hùng cưỡi trên con SH lướt ngang qua mặt hắn, nhổ một bãi nước bọt đánh cái toẹt ngay phía trước, Trần Sơn ko nói gì, vẫn lầm lì bước đi, hắn biết sóng gió sẽ bắt đầu từ đây, và nguy hiểm nhất đối với hắn lúc này là việc hắn sẽ bị đuổi học

Giờ kinh tế, giảng đường 70 chục con người đông đúc chật trội, trời mùa hè nắng gắt nên các phòng chạy điều hoà hết công suất, Trần Sơn ngồi cạnh Đỗ Cường, tên Đỗ Cường này mấy tuần trước nghỉ học vì gia đình hắn có chuyện, hôm nay đến lớp, mắt mũi ngáo ngơ, chắc gia đình có người thân mất nên hắn khá bần thần

Trần Sơn bên cạnh hỏi thăm vài câu, biết được là ông nội Đỗ Cường vừa qua đời, ông nội Đỗ Cường là 1 nhà khảo cổ học nổi tiếng, ông hắn mất trong khi đang tìm tòi nghiên cứu một tài liệu cổ nào đó… bệnh tim tái phát

Đỗ Cường khá vui tính và tốt bụng, hắn cũng như một con mọt sách, từ khi học ở trường này đến giờ, Trần Sơn cũng chỉ có giao tiếp với 1 vài người, trong đó có Hồng Liên và Đỗ Cường

Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi! Trần Sơn an ủi

Cảm ơn cậu, Đỗ Cường quay mắt nhìn hắn tỏ ra biết ơn

Tất cả những kiến thức trong lúc cậu nghỉ học tôi đã ghi chép đầy đủ, nếu cậu cần tôi sẽ cho cậu mượn vở của tôi mà chép lại, Trần Sơn nói

Uhm, có lẽ mình cũng cần mượn cậu vài tập vở, vì lí do gia đình thôi, cảm ơn cậu nhiều nhé Trần Sơn

À, mà mình nghe nói cậu có xích mích với tên Đông Hùng khoá trên?

Uhm, đúng rồi, mà sao cậu biết

Mình có nghe loáng thoáng ở ngoài quán nước, bà chủ quán nước có nói bô bô

Thôi chết, bà ấy có nói gì nhiều ko? Trần Sơn hỏi

Bà ấy chỉ nói đám thanh niên đánh nhau, có 1 cậu bé trong trường học này , dáng người mảnh khảnh tóc dài, tên cái gì mà Sơn… 1 chọi 10 người toàn vũ khí và hạ nhục Đông Hùng

Hmmm. Trần Sơn ko nói gì đăm chiêu suy nghĩ

Đỗ Cường hỏi tiếp, cậu thực sự hạ nhục bọn Đông Hùng?

Hmmm

Cậu thực sự có khả năng?Đỗ Cường cả kinh

Trần Sơn , hắn không nói gì im lặng

Đỗ Cường tiến tới gần, cậu làm sao mà làm được điều đó 1 chọi 10, tớ cong nghe bảo bọn nó còn ko đụng đc vào người cậu đã bị đánh văng ra, tên nào tên đó đều ngậm 1 ngụm máu

Những câu hỏi của Đỗ Cường Trần Sơn cũng đã nghĩ tới, chỉ không ngờ câu chuyện hắn va chạm với đám Đông Hùng lại phát tán khá nhanh, từ miệng của 1 bà bán nước, đúng là buôn dưa lê số một thế giới là phụ nữ mà…

Tôi nghĩ cậu nên cẩn thận hơn, Đông Hùng nổi tiếng côn đồ hung bạo, hắn chắc chắn sẽ tìm cách trả thù cậu, cậu có nghe đến tên Atula Hoàng!

Trần Sơn giật mình, đúng hắn có nghe, thấy bảo Atula Hoàng là trùm ở cái Quận này, có giao tình thâm sâu với Đông Hùng, và được Đông Hùng nhận hắn làm đại ca, người này cực kì nguy hiểm

Cậu nên lánh tạm đi đâu đó 1 vài hôm, hay là cậu đến nhà tôi ở tạm đi, tôi biết cậu đang thuê trọ, mà khu vực này Atula Hoàng cai quản hết rồi…

Trần Sơn suy nghĩ một lúc, rồi đáp

Vậy mình nhờ bạn 1 thời gian! Làm phiền b quá

Đỗ Cường cười, trong cái lớp này cũng chỉ có 2 ae mình là nói chuyện với nhau, mình cũng thấy cậu rất tốt và có cá tính, nên cứ thoả mái , cậu sắp xếp đi, để m về nhà trao đổi với ba mẹ 1 câu, nhà mình cũng có phòng trọ cho thuê nên cậu cứ thu dọn mà đến ở, coi như là đổi chỗ trọ

Trần Sơn cảm ơn Đỗ Cường, hắn thấy Đỗ Cường thật sự rất tốt, nên trân trọng tình bạn này

Tan học, cô bé Hồng Liên sách ba lô chạy lại chỗ Trần Sơn

Nghe nói hôm nọ cậu đụng độ Đông Hùng.. cậu có sao ko blah blah

Trần Sơn trả lời cho có với nhưng câu hỏi của cô bé, nhưng 1 ánh mắt dõi theo hắn từ tầng 2 , hắn cảm nhận được, đó ko ai khác chính là Đông Hùng