Chương 3: Trả thù và...

Tiếng chuông báo vào học vang lên, Đông Hùng tức tối cùng 2 thằng đệ lao nhanh về phía lớp học , hắn còn ko quên quay lại dơ nắm đấm , hướng về phía Trần Sơn

Trần Sơn nhìn theo hướng đó, đôi mắt trầm xuống, sâu trong khí hải đang dâng trào 1 luồng khú tức mãnh liệt

Hắn cảm nhận đc nó ngày càng rõ ràng sau khi về lớp ngồi

Hồng Liên đăm chiêu nhìn về phía hắn, rõ ràng hôm nay hắn lạ hơn so với mọi khi! Hắn trầm tính nhưng ko đến nỗi im lặng như hôm nay

..

Trong Khí Hải của hắn ba động mãnh liệt, chuyển khí bắt đầu tập trung , hình thành lên tụ khí , luồng sáng Chân nguyên lé lói bỗng sáng mãnh liệt, ba động trong khí hải bùng phát ra ngoài, may mắn cho hắn hôm nay chỗ ngồi của hắn , tên Đỗ Cường nghỉ học, hắn lại ngồi góc lớp nên cỗ giao động khí xung quanh hắn đủ để làm tóc hắn bay bay, mà lớp học mùa đông lại không bật quạt

Ù Ù

Hắn nghe rõ qua tai từng cỗ khí tức đang vận chuyển từ trong khí hải ra ngoài, hắn sực nhớ ra điều gì đó, Oa hình như khi giao chiến khí được lưu thông nhanh và dồn dập hơn, điều đó có nghĩa là?? Cứ giao tranh hoặc vận động sẽ làm tăng cường lượng khí trong cơ thể hắn, dẫn đến đột phá cấp bậc

Đó là bí quyết, đúng rồi đó là bí quyết! Hắn vui quá cười phá lên, Chuyển Khí đã tu luyện thành, cửu mạch đang dần được tương thông mặc dù hắn chưa cảm nhận đc rõ ràng, đây là bước khởi đầu , hắn nghĩ rằng cơ duyên này là món quà mà ông trời ban cho gia đình , cho ông hắn, và đặc biệt là cho hắn, hắn cần thật sự trân trọng nó, đây chính là thứ hắn muốn theo đuổi, Một Thân Cường Đại

Tiếng cười vang to, khiến cả lớp giảng đường quay về phía hắn! Hồng Liên liếc mắt nhìn hắn… đôi má hắn ửng đỏ, tự giác đứng lên

Em xin lỗi mọi người, hắn nói

Cô giảng viên dáng người mảnh khảnh, cười tươi, đôi kính cận rung lên

Em ngồi xuống đi, tự nhận lỗi là tốt

Trần Sơn thở phào nhẹ nhõm, hắn ngồi xuống, thả lỏng cơ thể tiếp tục ghi ghi, chép chép….

12h tan tầm

Cửa sau cổng trường

Đông Hùng và 1 lũ côn đồ đang lăm le nhìn vào phía trong sân, chắc chắn là đợi Trần Sơn, ko lệch đi đâu được

Thằng chó này, hôm nay không thoát được khỏi tay tao, Đông Hùng tức tối, trên tay húp 1 ngụm nước chè thở phà phà

Bóng dáng Trần Sơn thấp thoáng, hắn nhìn thấy bóng dáng của bọn côn đồ quen quen phía quán nước, hắn nghĩ thầm

Mình phải liều thôi, có Chân Nguyên Quyết hộ thân, ko phải ko có cơ hội, mặc dù hắn cũng khá sợ

Con chó đến rồi, quây nó anh em, Đông Hùng lớn giọng quát

Tầm chục thằng đàn em của hắn xuất hiện bao vây quanh Trần Sơn

Hôm nay mày không thể thoát được khỏi tay tao, con chó này, mày sống dai quá rồi, đập nó ae

Giọng Đông Hùng gào lên

Góc quán nước huyên náo, một số bạn sinh viên ko dám can thiệp vì họ biết ở cái đất này , Đông Hùng hắn là tướng, mọi người đều lắc đầu tránh xa, cầu nguyện cho thanh niên xấu số kia an lành

Chục thằng đàn em vây quanh, có thằng lăm le ống tuýp , chỗ này cách cổng phụ trường đến mấy trăm mét, khuất người , là nơi thằng Đông Hùng này chuyên chặn đường xin tiền đều các bạn sinh viên

Đập nó

Trần Sơn co người, mắt híp lại hít 1 hơi thật sâu, cả chục thằng lao tới, trong tích tắc, gió cuộn bụi mù 1 góc

Toàn thân hắn Chuyển Khí hoá gió, mịt mù bên trong là cậu sinh viên gầy gò 2 tay nắm chặt

Gió cuốn quanh thân người khiến đám du côn hơn chục thằng khựng lại, chúng bắt đầu há hốc mồm vì cơn gió này quấn quanh người Trần Sơn như 1 cơn lốc nhỏ , nhưng quái đản là 1 người bình thường tại sao lại làm được những thứ thế này

Xông vào, mẹ chúng mày, sợ cái gì , Đông Hùng quát lớn

Cả đám gật đầu lao lên

Trần Sơn lướt nhẹ trong gió , 1 nắm đấm tống thẳng vào ngực 1 tên

Hự á

Hắn bay xa cả chục mét dúi dụi vào tường, 1 ngụm máu tươi trào ra

Trần Sơn liếc mắt , 9 tên còn lại đồng loạt há mồM khi thấy đồng đội bị 1 đấm vang xa cả mấy chục mét

Thằng này, nó không phải người

9 tên cùng lao lên, Trần Sơn uyển chuyển , chân đạp, tay ra quyền, mỗi thằng 1 nện nằm luôn ko dậy được, bất tỉnh , Chuyển Khí giúp hắn nhanh nhẹn, thức tỉnh mọi giác quan 1 cách nhạy bén , xem như hắn nhắm mắt cũng có thể đánh

Bịch bịch bịch

3 tên còn lại bay ra cuối cùng, tên thì ôm đầu, ôm chân, tên ôm ngực, la liệt…

Trần Sơn vẫn đứng đó,phủi tay phủi chân, bà bán nước nãy giờ chứng kiến cảnh tượng như trong phim kiếm hiệp , mặt mũi chữ a chữ o, ko thế tin vào mắt mình

Đông Hùng kinh hãi, 10 thằng đệ cùng nằm lùi gần về phía Đông Hùng

Đại ca, thằng này nó không phải là người đại ca , tất cả không tài nào đánh trúng nó được dù chỉ một cọng lông của nó

Đông Hùng không tin vào mắt mình, hắn lăm le ống tuýp sắt trong tay

Tao không tin là mày có thể tránh, nói đoạn hắn lao lên , nhằm thẳng hướng Trần Sơn đang ko đề phòng mà phi đến, cây tuýp sắt trên tay hắn uy lực như vũ bão

Bling!

Tuýp sắt chạm gần đến nơi, một bàn tay chạm lấy nó, hoá giải gần như toàn lực từ Đông Hùng

Tôi ko muốn đánh nhau, các cậu chèn ép chúng tôi quá lắm

Tao không quan tâm, tao chỉ muốn băm mày ra, Đông Hùng gào lên, đoạn hắn thu ống tuýp về, rút trong túi ra 1 con dao nhỏ nhằm hướng Trần Sơn mà đâm

Vút

Trần Sơn quắc mắt, bàn tay uyển chuyển chuyển khí vùng vẫy đưa lại gần mũi dao đang phóng tới bụng mình

Bing

Mũi dao dừng lại ngay tại lòng bàn tay của hắn, ko thể đâm thêm dù cho Đông Hùng có dùng sức đến cỡ nào đi chẳng nữa

Hự hự , hộc!

Chó chết! Trần Sơn mày là ai!

Tôi là 1 sinh viên bình thường như mọi người , là người ko muốn đụng chạm đến ai cả, nhưng đừng nghĩ mình là 1 tên Khoá Trên có chút hổ báo là đòi làm gì cũng đc

Những câu từ như khoan thẳng vào tai Đông Hùng, chưa có ai giám ăn nói với hắn như thế ở cái trường này, kể cả từ thầy cô giáo

Ba mẹ Đông Hùng gốc là người Trung , nhưng ở Việt Nam mấy chục năm nay, là 1 gia đình quyền thế, có chức quyền, địa vị , gia đình hắn có 2 anh em , dưới hắn là 1 em gái năm nay lớp 12 ,đứa em gái này của hắn cũng chẳng khác gì thằng anh, đúng 1 cặp trời sinh, con bé tên Đông Doanh

Đông Hùng từ bé đã đc cưng chiều, đánh nhau gây gổ nhà đều lo lót cho hắn hết, thậm chí có những vụ việc như đâm chém người, hắn cũng thoát tội, coi trời bằng vung, sở dĩ hắn học cái trường đại học này vì bác hắn chính là hiệu trưởng trường, nên chẳng có ai dám đụng đến hắn, sự hống hách lên tới định điểm khi hắn gặp Hồng Liên , và biết đc rằng ba của cô bé là bạn thân với ba hắn, và hắn và nàng í là thanh mai trúc mã đc 2 gia đình đính hôn từ nhỏ

Nhưng cay cú thay, cô bé này lại để í Trần Sơn, ko biết vì lí do gì, hắn tức tối từ vụ cô bé can dự vào việc hắn trấn tiền, lập băng đảng của các bạn đồng trang lứa, đặc biệt là Trần Sơn, tên Đông Hùng này nhà không thiếu của, hắn muốn trấn tiền của các bạn sinh viên để thị uy, những khoản tiền trấn được hắn dùng để chiêu mộ những cậu ấm cô chiêu ko tập trung học hành, chỉ ăn chơi, đương nhiên, hắn sẽ bỏ thêm tiền để mua chuộc những tên lì lợm cứng đầu hơn làm đệ cho hắn…

Đông Hùng mắt đỏ ngàu , miệng gào lên

Mày phải chết, mày phải chết, tao sẽ giết mày

Đoạn hắn thu dao lại, nhắm mũi dao về phía đỉnh đầu của Trần Sơn mà hạ thủ, toàn những món đòn chí mạng, dồn nta vào con đường chết

Trần Sơn vẫn đứng im, Chuyển Khí dao động, trong khí hải luồng ánh sáng chân nguyên quyết ngày càng phát sáng dữ dội, hắn cảm nhận đc, đánh nhau giúp thực lực hắn càng tăng trưởng, có tụ đỉnh khí ngưng tại lòng bàn tay

Hoá khí

Chuyển khí

Và Dụng khí

Đây là Dụng khí

Cánh tay phải Trần Sơn đưa ra, Dụng Khí tạo lực, tụ thành 1 luồng ba động nhỏ

Đông Hùng, mày dồn người khác vào đường cùng, hôm nay tao cũng ko nương tay với mày

Dụng Khí vút qua lòng bàn tay, tuôn ra sóng kình , Đông Hùng lao tới hướng đỉnh đầu Trần Sơn thì bỗng dưng áp bức đè nén

Dụng khí ko thể nhìn thấy, sóng lực vô hình, chỉ cảm nhận được không khí xung quanh Trần Sơn giao động, ko rõ như Chuyển Khí hoá phong mà giờ là vô hình tạo lực, luồng áp bức nén ngực của hắn lại

Binh

Hắn cách Trần Sơn tầm bước chân bị bắn ngược trở lại , lùi thẳng vào mấy chiếc ghế nhựa ở quán nước , vỡ nát

Rầm

Đông Hùng ngã mạnh, Trần Sơn vẫn đứng đó, tay thu quyền, đưa mắt nhìn Đông Hùng

Khụ , thổ huyết, bọn đàn em lồm cồm lê lết lại chỗ đại ca chúng nó

Đông Hùng cả kinh

Mày , mày có kình lực ???

Trần Sơn ko nói gì, lại nhặt cặp sách khoác lên vai, miệng nói

Bài học ngày hôm nay, hy vọng chúng mày nhớ!

Bọn Đông Hùng gắng gượng đứng dậy, vừa lùi vừa chỉ mặt

Mày không biết mày đang động đến ai đâu thằng nhà quê ạ, đồ chó, tao nhớ thù này .. khụ khụ!

Cả lũ lê lết rút lui, Trần Sơn thở phào, hắn ko biết, sắp tới cuộc sống hắn sẽ rối loạn đến cỡ nào đây!