Trần Sơn, một thiếu niên hiện đại năm nay đang là sinh viên năm nhất của 1 trường đại học nằm trên địa ban thành phố, cậu ta là 1 thanh niên gày gò, tóc tai quần áo lúc nào cũng luộm thuộm, sinh ra trong 1 gia đình ko mấy khá giả, Trần Sơn phải tự chăm sóc mình từ lúc 3 tuổi, cha mẹ li dị, bỏ nhau từ sớm, hắn đc chuyển đến sống cùng ông ngoại cách ngoại ô thành phố hơn 200km ... tính cách từ nhỏ khá cứng đầu, lì lợm, hắn thường cùng ông hắn bắt cá , quăng chài trên sông, cuộc sống 2 ông cháu cứ thế trôi , cho đến khi hắn đc vào đại học thì ông hắn mất, hắn được 1 người gì hỗ trợ tiền ăn học, nhưng với cái tính cách của hắn thì hắn cũng ko thích dựa dẫm mà tự động ra ngoài để kiếm tiền, vừa học vừa làm.... hắn học cũng ko phải loại giỏi, nhưng cũng đủ để bước chân vào đại học, con đường mà 1 thằng sinh viên nào cũng cần và muốn.. Ông hắn từng tặng hắn một sợi dây chuyền có một mặt đá cẩm thạch màu xanh nước biển, ông nói với hắn rằng, sợi dây chuyền này rất đặc biệt, muốn hắn bảo quản nó 1 cách cẩn thận ! Hắn có tính cách khá lì lợm nên cũng ko mấy giao lưu với ai trên lớp, ngoại trừ 1 cô bạn suốt ngày để í hắn, cô bé tên Hồng Liên , cô bé này là tiểu thư con 1 nhà tài phiệt nổi tiếng thành phố này... ko hiểu sao tên tiểu tử này lại có diễm phúc đc lọt vào mắt xanh của vị tiểu thư đài các mà nhiều chàng trai hằng mơ ước cơ chứ ( buff cực mạnh đến từ vị trí của tác giả)
Hắn cứ sau giờ học là chạy thẳng về quán cà phê gần trường để làm thêm, và lần nào cô bé Hồng Liên này cũng tới đó cùng 1 đứa bạn gái nữa để uống sinh tố... Hắn thì cũng ko để tâm nhiều, vì hắn biết thân phận của hắn là ai, mà điều này có nằm mơ cũng đéo giám mơ í !
Như thường lệ, hôm nay hắn phải học thêm đến tận 5 rưỡi chiều mới đc về, hắn rảo bước thật nhanh về phía tiệm cà phê , con đường quen thuộc hôm nay sao bỗng dưng xa thế, thì ra là bọn Đông Hùng chặn đường, Đông Hùng là 1 thằng sinh viên , à ko 1 thằng du côn loại 3 kiểu theo bầy, chuyên bắt nạt, trấn cắp mấy thằng sinh viên thư sinh, ko có sức chống trả , như Trần Sơn là 1 trong số đối tượng mà bọn Đông Hùng này nhắm tới,
Ai zô, người ngoài hành tinh của lớp QT3-1 thằng trong nhóm lên tiếng
Trần Sơn ko thể tránh mặt mấy thằng này đc, và cũng ko thể làm gì bọn chúng, Thằng Đông Hùng này chơi với đam giang hồ du côn trong trường và bên ngoài, nổi trội nhất là Đại ca Atula Hoàng, cái biệt danh nghe cũng sặc mùi quái quỷ, nghe nói hắn từng giết người và vào tù, sau lưng hắn và đanf em của hắn tên nào cũng săm đấu sĩ Atula, nên gọin là Atula Hoàng
Mặt Trần Sơn hơi tái, hắn vốn dĩ ko thể kháng cự ...
Các cậu muốn làm gì
Đông Hùng vào việc, nghe nói mày đi làm ở quán cà phê kia đúng ko, chắc là có tiền, í , tiền bảo kê í, mỗi tháng 200k, mày yên ổn, ko nộp, biết kết quả thế nào rồi đó nhóc
Trần Sơn, hắn đoán đc cái kết quả này, âm thầm cắn răng chịu đựng nộp cho tụi Đông Hùng 200k
Nhưng khi tờ tiền vừa được nhét vào túi thì từ a có tiếng con gái vang lên
Dừng tay, ko ngờ các cậu lại bắt nạt nhiều bạn bè trong lớp đến vậy
Tụi Đông Hùng quay ra nơi tiếng nói vừa phát ra, đó là Hồng Liên, con bé này vậy mà ở đâu, Đông Hùng hắn cũng thích Hồng Liên, ngày đêm lấy lòng cô bé mà ko tài nào có cách, thấy vậy, hắn rụt rẻ vẫy vẫy tay, í bảo bọn đàn em tản ra
Hồng Liên chạy lại gần phía Trần Sơn , ân cần hỏi han, Đông Hùng nhíu mày suy nghĩ, hoá ra mọi tin đồn 2 đứa này đều ko phải bịa đặt
Mặt mày vừa đang hớn hở vì gặp đc bóng hồng thì bỗng tối xầm lại vì hành động khá ân cần của Hồng Liên dành cho Trần Sơn, 1 phần nữa là vì máu ghen , hắn nổi khùng
Hay cho 1 thằng nhà quê, đc cả tiểu thư xinh đẹp để í, hôm nay mày đừng hòng rời khỏi đây nếu ko giải thích rõ ràng cho tao, thằng chó này, giám để í cả người yêu tao!
Ai là người yêu của bạn, Hồng Liên xua tay, các bạn học hành ko chịu, chuyên đi chọc phá, bắt nạt các bạn cùng lớp, cùng khoá , chuyện này ai mà ko biết, còn việc vừa nãy mình đã nhìn thấy hết, các bạn mau trả tiền lại cho Trần Sơn, đừng để mình phải báo cáo lại với cô giáo !
Đông Hùng cùng mấy thằng đệ tái mào, 1 câu nói của người yêu chưa công nhận như gáo nước lạnh, hắn từ trước đến giờ chưa bao giờ phải cúi nể 1 ai, đặc biệt lại là 1 tên tiểu tử trước mặt, nhưng cô gái trước mặt hắn thì lại quá đặc biệt, hắn nuốt cục tức rõ to, trả lại tiền cho Trần Sơn, còn ko quên dơ hiệu, mày hên lắm! Rồi mày cũng không thoát đc mãi đâu, đi thôi ae
Hồng Liên quay sang , ân cần nói với Trần Sơn
Cậu ko sao chứ
Ko, mình ko sao , mà sao cậu lại làm thế này, mình cảm thấy hơi kì, Trần Sơn đáp
Có gì đâu mà kì, đám Đông Hùng này chuyên bắt nạt bạn bè cùng lớp, mình cũng chỉ ra mặt lần này, lần sau các cậu phải cẩn thận
Tạm biệt Hồng Liên và ko quên cảm ơn, Trần Sơn vội vã phi tới nơi làm việc
10h tối, hắn lóc cóc về khu trọ
Ê nhóc, tháng này đóng tiền nhà nghe chưa, thiếu 3 tháng rồi, ko có tiền ra đường ở nhé
Tiếng bà chủ phòng khi gặp Hắn
Hắn vâng dạ, rối rít rồi về phòng
Ngày hôm nay qua thật đen đủi, hết bị tên Đông Hùng làm khó, đến lượt bà chủ nhà, lại còn trong lúc dọn dẹp bị đứt tay nữa, ai dà, số nó đen quá
Mỗi lần hắn căng thẳng, hắn lại nghĩ về người ông quá cố của mình, hắn lấy sơi dây chuyền ông tặng, ngắm nghía…
Ngón tay của hắn bông băng ko chặt, bị sợi dây chuyền vướng vào kéo mạnh một đường làm tia máu chưa khô văng ra, tia máu đó văng lên mặt đá của sợi giây chuyền nhỏ
Ong Ong..
Viên đá nhỏ phát sáng, đôi mắt hắn to tròn quan sát, viên đá nhỏ khẽ tách ra làm đôi, từ trong vệt nứt của viên đá toả ra 1 cỗ ba động nhỏ kèm theo dòng chữ
Chân Nguyên Quyết – bồi dưỡng cơ thể
Tìm tam kinh – Chấn Hưng Đại Giới
Thái Huyền Kinh
Dịch Cân Kinh
Bát Hoang Kinh
Và mốt mẩu giấy cũ kĩ xuất hiện kèm theo luồng khí tức lạ len lỏi chui vào thần thức của hắn, hắn chỉ kịp oa lên 1 tiếng
Sảng Khoái !