Chương 3: Anh trai tổng giám đốc ơi, yêu em lần nữa đi! (1)

Đến khi cô tỉnh lại lần nữa thì đã nằm trên một chiếc giường trắng tuyết.

Chỗ này là bệnh viện?

Chẳng lẽ cô còn sống?

Cả người Bạch Vi Vi lập tức bật dậy, thế nhưng ở đùi truyền đến đau đớn làm cô lại ngã trở về.

Không phải cô bị bệnh tim à? Sao chân lại bị gãy? Hay do Bạch Dao Dao đánh gãy?

Hệ thống: "Mời ký chủ chuẩn bị, cô đã tiến vào một vị diện khác, mục tiêu công lược sắp xuất hiện."

Bạch Vi Vi nhíu mày: "Mi là hệ thống?"

Hệ thống: "Đúng vậy, tôi là 004, sau này sẽ đồng hành cùng ký chủ tiến vào bất kỳ vị diện nào. Chỉ cần ký chủ đạt được đủ chỉ số tình yêu là có thể đổi được lợi thế thực hiện mong ước của mình."

"Cảm giác thật kỳ ảo. Chỉ số tình yêu là cái gì? Làm sao để đạt được?" Bạch Vi Vi chỉ cảm thấy mọi thứ đều rất quái lạ, nhưng chỉ cần nghĩ đến việc mình còn có thể sống sót thì dù có nhiều kỳ quái đến đâu cô cũng có thể chịu đựng được.

Hệ thống: "Hoàn thành nhiệm vụ là được. Nội dung nhiệm vụ sẽ xuất hiện trong kho hệ thống, cô chỉ cần hoàn thành trong thời gian quy định là có thể đạt được chỉ số tình yêu."

"Nhiệm vụ lần này có nội dung ra sao?" Bạch Vi Vi lập tức hỏi.

Trước khi cô hôn mê hình như nghe thấy bản thể của mình chỉ có thể sống được ba ngày, hơn nữa là trong trạng thái người thực vật.

Chỉ có ba ngày mà lại không làm được gì. Vì thế muốn trở về đập chết Bạch Dao Dao, cô nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ.

Hệ thống: "Nhiệm vụ lần này là có được tình yêu của Hàn Chính Vũ. Mục tiêu: Hàn Chính Vũ. Mức độ hoàn thành: 0. Xin mời ký chủ tiếp nhận ký ức của thân thể."

Bạch Vi Vi nghe 004 nói, đầu óc đột nhiên không còn trống rỗng nữa, sau đó một lượng lớn ký ức ùa vào.

Đầu đau muốn nứt, cô lấy tay ôm đầu, cả người phát run.

Còn đau đớn hơn khi bệnh tim của cô tái phát.

Đến khi Bạch Vi Vi tiếp nhận được ký ức thì cả người đều ngây ngẩn.

Có được tình yêu của Hàn Chính Vũ, là chuyện không thể nào luôn!

Thân thể này họ Bạch, tên Vi Vi.

Vì sao cùng tên cùng họ với mình thì Bạch Vi Vi lười hỏi.

Tại cô bị ký ức dọa đến ngu người luôn.

Nguyên chủ kết hôn với Hàn Chính Vũ, bởi cô ấy thích chàng trai nghèo Hàn Chính Vũ.

Hàn Chính Vũ hết sức đẹp trai, lại là học bá tự mình gầy dựng sự nghiệp. Tính cách tuy lạnh nhạt, nhưng là người rất có trách nhiệm.

Từ hồi còn ở trường, Bạch Vi Vi đã thích Hàn Chính Vũ vô cùng, điên cuồng theo đuổi anh.

Nhưng Hàn Chính Vũ không thích đại tiểu thư tùy tiện tùy hứng như Bạch Vi Vi, thẳng thừng từ chối cô.

Bạch Vi Vi không hề từ bỏ ý định, lúc Hàn Chính Vũ bắt đầu gầy dựng sự nghiệp, cô theo đuổi sát sao.

Nhưng Hàn Chính Vũ đã thích một cô gái khác, cô gái ấy tên Lý Thanh Thanh.

Sợ Hàn Chính Vũ sẽ kết hôn với Lý Thanh Thanh nên Bạch Vi Vi bảo cha mình uy hiếp Hàn Chính Vũ, nếu anh không cưới cô thì sẽ khiến công ty nhỏ của anh phá sản.

Vì Hàn Chính Vũ đang cần tiền gấp để chữa bệnh cho mẹ mình nên chỉ có thể đồng ý kết hôn.

Chẳng qua là Hàn Chính Vũ không thích Bạch Vi Vi, do đó chưa từng chạm vào cô ấy.

Nguyên chủ lại hiểu lầm Hàn Chính Vũ ngoại tình, ép Lý Thanh Thanh rời đi, còn suýt chút hại chết Lý Thanh Thanh.

Chuyện này khiến Hàn Chính Vũ nổi trận lôi đình, anh ta trực tiếp dọn đi, từ đấy sống ly thân với cô.

Sau một năm ở riêng, nguyên chủ đến chết vẫn không chịu hối cải. Cô ấy chạy tới quê của Hàn Chính Vũ, đưa mẹ chồng đang bệnh nặng đến nhà mình ở.

Cô ấy cho rằng chỉ cần mẹ chồng ở đây, Hàn Chính Vũ sẽ trở về.

Nhưng cô không ngờ tới lúc mình lái xe, vì ngày mưa, cô ấy lại quá sốt ruột nên xảy ra tai nạn xe cộ.

Mẹ chồng qua đời ngay tại chỗ.

Còn cô bị gãy chân, nằm trong bệnh viện.

Đây là tất cả ký ức.

Bạch Vi Vi xem xong thật muốn chửi ầm lên, cô gái này sao có thể ngu xuẩn như thế hả trời.

Sao lại có người ngu ngốc như vậy nhỉ?

Không có đàn ông thì không sống được chắc?

Hơn nữa, nhiệm vụ này sao hoàn thành được đây?