Chương 52: Xâm Nhập Nữ Vương Thần Điện

Trên bầu trời trong sáng, mặt trời chiếu rọi khắp nơi giống như một hỏa cầu cháy nóng, sáng rạn rỡ chiếu rọi màu cát vàng trong sa mạc, đem những hạt cát nhỏ biến thành lung linh huyền ảo. Trong sa mạc bởi vì nhiệt độ nóng cháy từng đợt khí từ trong cát thẩm thấu ra, cuối cùng bốc hơi trong không khí, nhìn có chút hư ảo.

Nhìn sa mạc vô tận một đạo tử ảnh chậm rãi xuất hiện với thân thể kích thước to lớn tầm sáu thước của Tử Linh đang phi hành trên không trung tạo nên những tiếng gió vang lên chói tai.

Tiểu Quỷ và Thanh Lân đang ngồi trên lưng Tử Linh bây giờ đã là đỉnh cấp tứ giai ma thú mà đi sâu vào trong Tháp Qua Nhĩ sa mạc, tìm kiếm tung tích của Xà Nhân tộc đặc biệt là xà mỹ nữ để cho Thanh Lân thử nghiệm Bích Xà Vạn Hoa Đồng. Còn Tuyết Lam thì đã vào Âm Dương Châu học tập luyện đan, khi biết được mình có thể sẽ trở thành một vị luyện dược sư sở hữu Dị Hỏa nhờ trợ giúp của phu quân nên nàng rất cố gắng vào trong đó luyện tập và tiện thể dạy bảo hai mẫu nữ Tiêu Mị…

Phi hành trên không trung tới lúc mặt trăng thay thế mặt trời thì trước mặt hai người từ từ xuất hiện một ốc đảo…

Nhìn ốc đảo tọa lạc ở một mảnh bình nguyên, Thanh Lân hớn hở không thôi mà nắm chặt tay Tiểu Quỷ tươi cười nhìn hắn nói: “Thiếu gia! Thanh Lân muốn đi tắm… chứ phi hành nãy giờ toàn là cát bụi… với lại ở dưới có nữ xà nhân chàng cùng đi với thiếp nhé!”.

Hơi gật đầu, Tiểu Quỷ bảo Tử Linh hạ xuống mà từ từ đi vào trong ốc đảo mà không muốn vọng động khiến cho các nàng chạy thoát…

Từ từ đến gần ốc đảo không khí nóng nực đã trở nên mát mẻ, anh mắt Tiểu Quỷ nhìn xung quanh, cuối cùng ôm Thanh Lân và Tử Linh đã biến nhỏ tìm một rừng cây che dấu thân hình tiềm hành mà đi tới nơi phát ra âm thanh của nước chảy… gần đến nơi thì thân ảnh hai người một thú xuất hiện.

-“Ai?”.

Tại ngoài rừng cây thì thấy mấy người xà nữ yểu điệu, khuôn mặt lạnh lùng ánh mắt bén nhọn đang nhìn chằm chằm hai người, trong tay nắm chặt vũ khí tựa hồ tùy thời có thể đánh chết những ai dám xông qua. Các nàng đang muốn đi tắm nhưng không ngờ lại xuất hiện hai tên nhân loại trước mặt…

“Leng keng…!”.

“Phục… phục!”.

Nhưng chưa kịp để các nàng hành động, thì cả người các nàng đầy hoảng sợ như bị mê hoặc mà nhìn vào đôi mắt bích lục phát ra quang mang xanh biếc đang thi triển Bích Xà Vạn Hoa Đồng của Thanh Lân. Tất cả bỏ hết vũ khí xuống mà quỳ gối trước mặt hai người, cả đám nhìn Thanh Lân đầy quy phục nói: “Bái kiến chủ nhân! Xin người ra lệnh”.

Một trong những khả năng mới của Bích Xà Vạn Hoa Đồng, có thể khống chế vạn xà bằng một ánh mắt trong phạm vi nghìn trượng bất kể tu vi là gì. Trong phạm vi đó có thể thoải mái khống chế hoặc trừng phạt mà không cần phải ràng buộc tạo ra khế ước, chỉ cần không muốn sai bảo nữa thì có thể giải trừ hoặc rời khỏi phạm vi cách người thi triển nghìn trượng. Xà tộc bị Thanh Lân khống chế thì sẽ luôn luôn nghe lời khi chưa bị giải trừ, có thể cưỡng chế thu tất cả vào không gian trong nhãn đồng khi nhìn thấy và chỉ những xà tộc sở hữu Bích Xà Tam Hoa Đồng mới miễn nhiễm được trước nhãn đồng mới này của Thanh Lân mà thôi!.

-“Thiếu gia! Thiếp cho chàng chọn một nữ xà nhân để phục thị đó! Chọn xong nhớ phải có thưởng cho thiếp đấy nhé!”. Thanh Lân che miệng cười duyên nhìn Tiểu Quỷ đang sáng mắt nói. Trông nàng giờ giống như một tú bà trẻ tuổi đang dọn gà ra cho đại gia chọn vậy…

-“Hắc hắc! Được... tốt...! Nhà ngươi tên gì?”. Tiểu Quỷ vẻ mặt đăm chiêu đánh giá các mỹ xà nữ như thanh niên có tiền đi kêu gái gọi vậy, cười bỉ ổi chỉ vào một xà mỹ nữ đẹp nhất trắng nhất và thực lực cao nhất trong số đó, mà nói.

Nhưng đáp lại hắn là cái nhìn đầy khinh thường mà chẳng thèm liết nhìn hắn một cái nào…

-“Hừ! Lời của thiếu gia là lời của ta, ngươi không nghe lời ta sẽ trừng phạt!”. Thanh Lân hừ lạnh, hơi khống chế Bích Xà Vạn Hoa Đồng đối với nàng ta, làm nàng ta đau khổ ôm đầu mà xin tha.

-“Vâng…! Nô tỳ là Nguyệt Mị, xin chủ nhân tha cho nô tỳ!”. Nguyệt Mị nét mặt tái nhợt đầy khuất nhục nói.

-“He he! Đi thôi… còn các ngươi thì ở ngoài mà canh chừng!”. Tiểu Quỷ cười hèn mọn mà ôm lấy Nguyệt Mị cả người bụi bặm do hành tẩu trong xa mạc đang có hơi vùng vẫy mà cùng Thanh Lân đi vào sâu trong ốc đảo để tắm a…!

-“Vâng! Thưa chủ nhân!”. Các nữ xà nhân có là da ngăm đen thực lực tầm Đấu Sư trở lên sợ hãi cung kính nghe lênh, nhìn thủ lĩnh của bộ tộc bị hai nhân loại dẫn đi mà uất ức không thôi, nhưng các nàng không dám kháng mệnh, sâu trong linh hồn các nàng biết được chỉ cần trái lời là sẽ đi đời nhà ma!

“Tõm!”.

-“Ngươi tắm cho ta xem!”.

Tiểu Quỷ chẳng hề thương hoa tiết ngọc mà lột sạch quần áo Nguyệt Mị vứt thẳng xuống hồ nước, nở nụ cười đầy bỉ ổi mà nói.

-“Phù phù…!”.

Tiểu Quỷ lòng đầy sung sướng mà nhìn khung cảnh xuân sắc trước mặt, ngây người nhìn hình dáng yểu điệu của Nguyệt Mị xuất hiện trong hồ nước ngoi lên…

Bóng lưng của Nguyệt Mị trong hồ nước trong suốt từ đáy hồ phóng lên đưa lưng về phía Tiểu Quỷ. Những sợi tóc dài khẽ dán trên bờ vai trắng như tuyết, những giọt nước lăn xuống bờ vai mịn màng. Sau đó từ từ trôi xuống vòng eo nhỏ nhìn cực kỳ hấp dẫn, cuối cùng rót xuống hồ nước làm ra những tiếng động nhỏ.

-“Á!”.

Tiểu Quỷ nước dãi chảy đầy, đang yy thầm nghĩ: “Vòng eo nhỏ ấy hết sức mềm dẻo, khó có thể tưởng tượng, nếu ở trên giường, cái eo nhỏ mềm dẻo có thể làm cho ta thoải mái phi nước dại a!”, thì bị Thanh Lân hơi giận dỗi khi không để ý đến nàng véo lấy eo.

-“Thanh Lân! Tí nữa tới lượt nàng chứ lo gì, giờ để ta nhìn tí nữa đã!”. Tiểu Quỷ cười hì hì mà nhìn Thanh Lân nói.

-“Nè! Ngươi quay lai đây cho phu thê ta chiêm ngưỡng xà mỹ nữ cái nào!”.

Nguyệt Mị đem tay vuốt những sợi tóc dài, sau đó chậm rãi xoay người lại. Theo sự di chuyển của thân thể nàng, thân thể hoàn mỹ nhất thời bại lộ trước tầm mắt Tiểu Quỷ, lập tức khiến cho tiểu đệ đệ hắn đứng dậy mà nghị luận…

Thân thể bạch ngọc hoàn mỹ, giống như là kiệt tác của ông trời. Đôi gò bồng đầy đặn vểnh cao kiêu ngạo bại lộ ra đôi nhũ hoa hồng hào ở dưới ánh trăng, hé ra một dung nhan quyến rũ mà xinh đẹp, đôi mắt nhấp nhô từng đợt xuân tình giống như nước chảy ra…

-“Thưa chủ nhân! Nô tỳ có đẹp không? Người có muốn giao phối với ta không?”. Nguyệt Mị xuân tình như nước lắc lắc cái đuôi lên mà nhìn Tiểu Quỷ dò hỏi.

-“Không tệ! Ngươi đủ tư cách trở thành thị nữ của ta, sau này đi theo ta là được! Còn Nữ Vương bệ hạ của ngươi thì trước sau gì không là của ta!”. Tiểu Quỷ cười hắc hắc nói.

-“Vâng! Đại nhân!”. Nguyệt Mị cam chịu nói, tuy nàng là cường giả Đấu Vương nhưng đứng trước hai nhân loại này chẳng khác gì một con kiến hôi mặc người khác bày bố. Nàng cố gắng dùng sắc dụ để bảo toàn tính mạng a…!

-“Chậc chậc… như thế này thì sao mà giao phối?”. Tiểu Quỷ nhìn vùng tam giác thần bí với rừng rậm ở phía trên gò đồi trăng tuyết và ba đường thẳng giao nhau, xung quanh đều là lân phiến màu xanh nhưng chẳng thấy cửa vào huyệt động đâu, làm hắn nghi hoặc hỏi.

-“Đại nhân! Người có thể từ phía sau…!”. Nguyệt Mị mặt mây hơi đỏ lên, quyến rủ nói.

Tiểu Quỷ như một đứa trẻ nhìn thấy những gì mới lạ rồi dẫn Thanh Lân ra sau lưng Nguyệt Mị mà đánh giá. Để Nguyệt Mị hơi cuối người xuống chống tay lên nền đá, tay Tiểu Quỷ hơi banh một lỗ màu xanh sau đuôi nàng ra có thể nhìn thấy bên trong xung quanh những lớp lân phiến màu xanh phía sau là lỗ nhị và khe cốc hồng hào đang có vài giọt sương do khi tắm rửa mang lại.

Nhìn hình ảnh ướt át đó, khiến Tiểu Quỷ nhịn không được mà vỗ “Bụp… bụp!” lên lên hạ bộ phía sau đầy lân phiến của nàng.

-“Á…!”.

Tiểu Quỷ ôm lấy Thanh Lân và Nguyệt Mị nhảy xuống hồ để giảm bớt nhiệt mà Nguyệt Mị mang lại cho hắn…

Sau đó xuân sắc nổi lên khắp hồ nước, Tiểu Quỷ cùng với Thanh Lân tiếp tục công cuộc mẫu mực mà làm tình cho Nguyệt Mị xem, khiến nàng xà dục nổi lên đưa tay vuốt ve khắp cơ thể để mà tự sướng.

Tiểu Quỷ bá đạo chỉ cho Nguyệt Mị thổi kèn cho hắn để nàng ném thử hương vị của dương tinh đầy mê hoặc nữ nhân của hắn, khiến nàng thèm thuồng mà không được nện… Khi nào hắn đem Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa tới tay và thử cảm giác chơi phía sau với xà nhân là như thế nào thì mới đem Nguyệt Mị chén lấy…!

-“Nguyệt Mị! Ngươi hãy dẫn chúng ta tới gặp Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa thì sau này ta sẽ sủng ái ngươi!”. Tiểu Quỷ nắm cằm Nguyệt Mị đầy bá đạo nói.

-“Vâng! Thưa đại nhân!”. Nguyệt Mị nằm kế bên mà vui sướng không thôi, giờ nàng đã triệt để quy phục trước thủ đoạn của Tiểu Quỷ rồi. Nàng biết giờ mà có vọng động gì thì chết chắc nên nàng rất nghe lời và mong muốn cuộc sống sau này khi cùng Nữ Vương bệ hạ người mà đối xử rất tốt với nàng đầu phục, phục vụ một người. Bởi vì muội muội người mất đi mà coi nàng như tỷ muội nên nàng không muốn Nữ Vương chết đi khi không nghe lời hai vị đại nhân khủng bố này. Đặc biệt là vị nữ đại nhân có tên là Thanh Lân đang khống chế nàng… khiến nàng sợ hãi trong sâu tận linh hồn!

Tiểu Quỷ cười hắc hắc là tiếp tục chiếm tiện nghi của Nguyệt Mị làm nàng cả đêm không thể ngủ được. Chỉ có Thanh Lân là thoái nhất, ngủ ngon không biết gì khi cùng Tiểu Quỷ vận động quá đà…

Sa mạc mênh mông, mấy chục tên xà nhân tay cầm độc mâu võ trang đầy đủ, ánh mắt bén nhọn cẩn thận dò xét ký càng. Bất cứ sinh vật nào không thuộc xà nhân tộc nếu lọt vào mắt họ lập tức bị đồ sát. Cứ như vậy tiểu đội xà nhân thay nhau tuần tra, tiểu đội đi qua những chiếc đuôi rắn để lại dấu tích trên mặt đất.

-“Nhân loại đáng chết…! Dĩ nhiên dám kiêu ngạo xông vào sâu bên trong sa mạc. Nếu gặp bọn họ, nhất định phải để bọn chúng nếm thử sư thống khổ của cái gọi là vạn xà phệ thể!”. Một gã có vẻ là đội trưởng, đưa tay lau mồ hôi do cái nóng cháy của mặt trời, hùng hổ nói.

-“Đội trưởng! Đến tột cùng phát sinh chuyện gì a? Như thế nào mà trong tộc đột nhiên phát lệnh giới nghiêm?”. Một gã xà nhân không kiên nhẫn vất cái đuôi, ánh mắt đảo qua sa mạc trống trải, có vè nghi hoặc hỏi. Hắn chính là sáng sớm đã bị kêu dậy, sau đó được điều đến sa mạc để lục soát.

Nghe tên xà nhân nói về vấn đề đó, xung quanh mấy chục tên xà nhân cũng đem ánh mắt nghi hoặc hướng tới tên xà nhân đầu lĩnh như dò hỏi. Hiên nhiên, do địa vị không cao nên có nhiều chuyện cũng không nắm rõ được.

-“Hừ! Chuyện gì? Đêm qua đột nhiên có một đám cường giả nhân loại đột phá phòng ngự của bộ lạc Mặc Xà, xâm nhập vào xâu trong sa mạc. Theo tin tình báo của bộ lạc Mặc Xà thì trong đám người kia có một gã Đấu Hoàng, ba gã Đấu Vương cùng với vài tên Đấu linh cường giả!”. Tên đầu lĩnh xà nhân sắc mặt thoáng có chút âm lạnh nói.

Nghe vậy, đám xà nhân xung quanh sặc mặt đột biến. Một gã Đấu Hoàng, ba gã Đấu Vương? Trời, chẳng lẽ đế quốc của nhân loại muốn khai chiến? Loại chiến tranh kinh khủng này tại xà nhân tộc cũng không có bất cứ bộ lạc lớn nào có thể một mình chống cự.

-“Bây giờ, các bộ lạc lớn nhỏ thuộc Xà Nhân tộc đã tiến vào tình trạng giới nghiêm. Theo tin mà ta biết, tám thủ lĩnh của Bát đại bộ lạc đã nhận được mệnh lệnh của Nữ vương bệ hạ, khẩn cấp quay về Thần điện trung tâm. Nhanh nhất thì tối nay có thể tới, chậm nhất thì phải mất một ngày nữa!”. Nhắc tới Nữ vương bệ hạ, khuôn mặt của gã đầu lĩnh xà nhân hiện lên một vẻ cuồng tín.

-“Chỉ cần ba thủ lĩnh đến tới thần điện là Nữ vương bệ hạ có thể ra mệnh lệnh tiến hành tìm kiếm. Hừ! Bọn chúng có Đấu Hoàng thì sao chứ? Một đám không biết tự lượng sức. Chờ cường giả của Xà Nhân tộc tập hợp lại rồi, nhất định phải đuổi đánh bọn họ đến gà bay chó sủa!”. Gã đầu lĩnh xà nhân cười lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn vào sa mạc không người bất đắc dĩ lắc đầu, phất tay quát: “Đi! Đổi phương hướng tìm kiếm, nơi này xem ra không có tung tích của nhân loại!”.

Tại đội ngũ đó chuẩn bị rời đi thì trong tầm mắt của bọn họ xuất hiện một đoàn mười mấy người. Thần sắc đầy cung kính và hâm mộ pha lẫn ham muốn mà nhìn đoàn người toàn là xà mỹ nữ đang khiêng một cái kiệu đầy rực rỡ mà đi về hướng Thần điện trung tâm.

-“Nhìn kìa… đó chẳng phải đại bộ lạc Mị Xà của Nguyệt Mị đại nhân hay sao? Nếu ta có thể được một trong những nàng ấy để ý đem về mà phối giống thì hên phải biết!”. Một tên nam xà không nhịn nhìn về phía những nữ xà nhân với dung mạo xinh đẹp với làn da ngâm đen mà nói. Khiến cho các tên còn lại và tên đội trưởng nhìn hắn bằng ánh mắt khinh thường ra mặt như kiểu cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga…

Tiểu Quỷ và Thanh Lân cùng với Nguyệt Mị đang ngồi trên kiệu mà trò chuyện về những nhân loại xâm nhập, nhân số của Xà Nhân tộc và thực lực của Bát đại bộ lạc…

Sau vài giờ hành tẩu, mặt trời chói chang từ từ hạ xuống phía trời tây, một toà thành thị to lớn cuối cùng cũng mờ mờ hiện ra cuối chân trời.

Càng đến gần tòa thành thì Tiểu Quỷ thông qua khe cửa càng phát hiện ra sự hùng vĩ của những kiến trúc bao quanh toà thành. Giữa cát vàng của sa mạc đã bắt đầu xuất hiện nhiều khối đá lớn. Ngay sau loạn thạch là một toàn thành rất lớn, chính là Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương Thần điện.

Có lẽ đúng vào thời gian giới nghiêm nên hiện giờ tất cả các cửa thành đều đóng chặt. Trên tường thành từng toán xà nhân hộ vệ võ trang đang tiến hành tuần tra. Trên bầu trời có hơn mười đầu hắc điều to lớn không ngừng bay lượn, ánh mắt bén nhọn không ngừng quan sát, cho dù bất cứ sự chuyển động nào đều lọt vào sự quan sát của chúng đều sẽ phát ra tín hiệu báo động ngay.

-“Đại nhân! Đó là thân vệ đội của Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa!”. Nguyệt Mị chỉ những xà nhân ăn mặc quái dị sặc sỡ đang đứng trên tường thành mà giới thiệu cho Tiểu Quỷ.

Đó là những xà nhân có sắc mặt lạnh lùng giống như những bức tượng điêu khắc trên tường thành. Hơi gật đầu, Tiểu Quỷ phát hiện ra mấy trượng xung quanh bọn chúng, những xà nhân hộ vệ đều không dám bước lại gần, rõ ràng bọn họ rất uý kỵ đối với những xà nhân phục sức quái dị kia…

Đoàn người tiếp tục tiến tới gần tường thành…

-“Thủ lĩnh Mị Xà bộ lạc, Nguyệt Mị cần bái kiến Nữ Vương bệ hạ!”. Nguyệt Mị từ trong kiệu đi ra, thân ảnh yểu điệu lướt tới cách tường thành trăm thước rồi dừng lại, âm thanh đầy quyến rủ pha với hùng hồn vang lên…

Nhờ có uy vọng của Nguyệt Mị cùng với khả năng ẩn thân của hai người Tiểu Quỷ và Thanh Lân, nên đoàn người Tiểu Quỷ thoải mái vào trong Nữ vương thần điện…

……

----------

P/s: Những bạn đọc truyện tác viết ở nguồn khác mà thấy hay thì vào truyenyy.vn mà ủng hộ cho tác nhé! Tác chỉ đăng trên mỗi truyenyy.vn thôi!

Cầu like mỗi chương! Thanks!