Tiểu Quỷ cảm thấy mình thật đen đủi, không ngờ tiêm giác phóng ngay tới vị trí ngực trái, từ từ mà xuyên qua, đâm trúng tim hắn. Tiểu Quỷ cảm thấy choáng váng, nóng rát một hồi, xung quanh đều mờ mịt. Cảnh vật xung quanh bắt đầu mơ hồ.
Cuối cùng, chỉ còn lại một màu đen.
Cả người Tiểu Quỷ không chống đỡ nổi, từ từ trên không trung rơi xuống!
Vụ va chạm kịch liệt nổ ra, khi thấy dưới uy lực của vụ nổ đó mà thân thể Tiểu Quỷ vẫn còn nguyên vẹn, chỉ toàn thân hắn cháy đen mà rơi xuống, thì Vân Vận vẻ mặt vui mừng hẳn lên, dùng đấu khí ít ỏi khi mới hồi phục nhờ công của Tiểu Quỷ, nhanh chóng dùng thân mình lao tới hứng hắn đang từ từ trên không rơi xuống để triệt tiêu đi lực va chạm, bảo vệ thân thể cho hắn.
Thân xác Tiểu Quỷ ngã vào lòng Vân Vận, cả hai rơi xuống đất làm xung quanh bụi bặm nổi lên.
“Phập, phập”. Âm thanh đâm lủng đất do vỏ và kiếm của Trảm Quỷ Kiếm vang lên xung quanh hai người.
Lúc này, khi thấy vết thương do tiêm giác gây ra, đâm trúng nơi trái tim hắn thì Vân Vận khóc rống lên mà cố gắng lấy tay mình cầm máu cho Tiểu Quỷ, máu tươi chảy ra từ trước ngực hắn làm ướt đỏ cả người nàng.
Vừa cầm máu, nàng lấy ra rất nhiều đan dược chữa thương trong nhẫn trữ vật ra, bôi xung quanh miệng vết thương, vừa bỏ vào miệng mà bón cho hắn nuốt dược vật từ miệng nàng…
Vừa chữa trị cho hắn trong vô lực, Vân Vận vừa khóc lóc, tan nát cõi lòng nói: “Tiểu Quỷ! Chàng không được chết… thiếp có điều muốn nói với chàng… chàng mau tỉnh dậy đi…!”.
Khi nhịp tim của Tiểu Quỷ dần dần yếu đi và tắt hẳn thì Vân Vận vô lực mà buông tay, như người mất hồn mà đờ đẫn nhìn gương mặt cháy đen đang dính đầy nước mắt của mình. Mắt nàng ánh lên nỗi thê lương, quyết tuyệt, vươn tay lấy Trảm Quỷ Kiếm mà tự vẫn cùng hắn…
Thì bỗng dưng hai hốc mắt đầu khô lâu cuối chuôi kiếm lóe lên ánh sáng u lam, một nguồn sức mạnh to lớn từ Trảm Quỷ Kiếm phóng ra, một đỏ một đen mà chấn cho nàng hôn mê bất tỉnh…!
Sát khí điên cuồng và khí tức mãnh liệt nổi lên xung quanh, bao bọc lấy hai người, làm ma thú đang dòm ngó xung quanh, chỉ biết đứng nhìn trong sợ hãi, rồi tản mát ra xung quanh phạm vi nghìn trượng, không dám lại gần.
…
Nhờ vào đấu khi ít ỏi của Vân Vận trị liệu cho hắn, Tiểu Quỷ tranh thủ vận chuyển công pháp Âm Dương Nghịch Chuyển Quyết. Trải nghiệm giữa sinh và tử, khi biết mình sắp chết, làm hắn hiểu ra cái gì gọi là sinh tử, đó là khám phá sinh tử ly biệt, hiểu về giới hạn giữa sống và chết, trong tử có sinh cũng như trong âm có dương vậy, luân phiên qua lại xúc tác cho nhau tạo thành một thể vững chắc. Nhờ đó, hắn mới luyện thành công tầng thứ cuối cùng “Âm Tử Dương Sinh” trong Âm Dương Nghịch Chuyển Quyết mà nhiều lần hắn hỏi thăm Tiểu Nhi Tử cũng không có kết quả…
Hiện giờ, khi đạt đến tầng thứ cuối cùng “Âm Tử Dương Sinh”, hắn mới hiểu thế nào là chết đi sống lại. Đây là hiểu mà không thể diễn đạt được bằng lời, đây là ngộ, chính là tỉnh ngộ, không ngộ, nói cũng vô dụng.
Ngay lúc Tiểu Quỷ hiểu ra tầng thứ tu luyện cuối cùng, trong thể nội, đấu khi bị thoát lực mà rỗng tuếch, đột nhiên hình thành trở lại rồi tăng vọt, dần dần hồi phục tới trạng thái đỉnh phong và càng ngày càng tăng lên. Đồ án Âm Dương trong đan điền, từ hai màu trắng và đen, bây giờ đã chuyển sang đen và đỏ mà điên cuồng xoay tròn vận chuyển…
Sau khi hấp thu hết năng lượng mà Trảm Quỷ Kiếm phóng vào người hắn, Tiểu Quỷ bây giờ đã tỉnh lại, thở một hơi trọc khí, cả người sảng khoái khi tiêm giác của Tử Tinh Dực Sư Vương đã tự động rớt ra, vết thương ở tim đã lành hẳn và lớp da cháy đen của hắn cũng đã bóc ra, trở về màu da rám nắng như thường lệ. Chỉ có đầu hắn là trọc lóc, cả người không có một sợi lông, làm hắn than thở không thôi.
Tu vi đấu khí của hắn giờ đã đột phá đến bát tinh Đại Đấu Sư, cảnh giới linh hồn đạt tới Tiên cảnh hậu kỳ trung cấp tương đương với cường giả Đấu Vương lục tinh, nhưng mạnh hơn nhiều.
Tiểu Quỷ nhìn Vân Vận đang hôn mê, nằm yên lặng trong lòng mình, hắn nhịn không được mà vuốt ve mặt nàng, yêu mến không thôi…! Dùng đấu khí mà chữa trị các vết thương của nàng.
Chuẩn bị đứng lên để bế nàng trở về nghỉ ngơi ở sơn động thì đồ án Âm Dương trong đan điền hắn biến đổi thành hai hình thái khác nhau, một trắng một đen và một đỏ một đen, cứ luân phiên đổi qua đổi lại, khi được một vòng chu thiên. Cảm giác vừa nóng vừa lạnh mãnh liệt xung đột trong cơ thể hắn, khiến cho hắn vô lực, đau đớn cả người mà nằm xuống, úp đầu vào ngực Vân Vận, rồi tử từ ngất đi.
-“Ting! Chúc mừng Quỷ đại ca đột phá tầng thứ cuối cùng của Âm Dương Nghịch Chuyển Quyết, nhờ đó mà thành công tu luyện được Âm Dương Hỗn Độn Thể đại thành. Tự động dung hợp phát triển để đúc thành Âm Dương Hỗn Độn Thể, trong bảy ngày là có thể tỉnh dậy,… muốn biết thêm chi tiết thì tỉnh dậy rồi nói…”. Âm thanh Tiểu Nhi Tử vang lên trong đầu Tiểu Quỷ, trước khi hắn ngất đi.
Bị lực lượng của Trảm Quỷ Kiếm chấn cho ngất đi, Vân Vận cảm thấy toàn thân mình giống như đang nằm trong hố máu, xung quanh chất đầy xác chết đang đứng dậy mà lao tới người nàng… Sát khí mãnh liệt khiến tâm thần nàng run rẫy dữ dội, nhưng trong giây lát thì cơn ác mộng đó biến mất, rồi nàng thấy được Tiểu Quỷ vẫn còn sống mà nhìn nàng đầy tình tứ, khiến nàng hạnh phúc không thôi…
Đang hạnh phúc thì hình ảnh đó biến mất, thay vào đó là hình ảnh Tiểu Quỷ che chắn cho nàng mà chết đi, khiến nàng đau khổ mà giật mình tỉnh dậy. Đôi mắt Vân Vận run rẩy mở ra, đập vào mắt nàng là một cái đầu trọc lóc, bóng láng, đang đè ép lên bộ ngực đầy kiêu ngạo của nàng, cảm thấy trước ngục mát lạnh khi nước dãi chảy dài trên…
Cảm nhận thấy hơi thở của Tiểu Quỷ và biết được chàng ấy còn sống thì nàng vui mừng, mà vừa cười vừa khóc một hồi. Điều chỉnh tâm tình trong giây lát, Vân Vận ngồi dậy và ôm Tiểu Quỷ vào lòng mà xem xét toàn thân trên dưới của hắn.
Sau khi thấy hắn không bị sao, không những không bị nội thương, da dẻ đã trở lại bình thương, vết thương ở tim thì đã lành hẳn và đấu khí đã đột phá lên vài tinh, tuy hơi nghi hoặc nhưng nàng nhanh chóng lắc đầu bỏ hết suy nghĩ vu vơ mà vui mừng hớn hở, hãnh diện vì nàng đã yêu và có được một nam nhân như vậy…
Thấy Tiểu Quỷ vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại thì Vân Vận lấy từ trong nhẫn trữ vật ra đại hắc bào mà trùm lấy cả hai người để trở về sơn động chăm sóc cho hắn. Nhìn bên cạnh, thanh kiếm đã làm cho nàng có cảm giác đầy hoảng sợ, nhưng vẫn vươn tay cầm lấy mà đem về, vì đó là đồ vật của hắn nên nàng rất trân trọng.
Nhưng khi cầm lên thì mặt nàng hiện lên vẻ đầy hoảng sợ, chuôi kiếm trong tay nàng không ngừng rung lên mà tỏa ra sát khí, sau chuôi toát ra ánh lửa u lam, nàng run rẩy cầm thanh kiếm đó trong giây lát, không chịu nổi mà thổ huyết, nàng hoảng sợ mà vứt nhanh thanh kiếm đó đi. Vất vả lắm mới điều tức lại, đôi mắt đẹp của nàng nhìn thanh kiếm trước mặt mà hiện lên vẻ mặt không dám tin và hoảng sợ, mà thầm nghĩ: “Khi sống chung với chàng ấy trong sơn động, ta cũng đã từng cầm nó rồi nhưng không phải cảm giác như lúc nãy…! À… đúng rồi, vỏ kiếm… a!”.
Nghĩ tới đó, Vân Vận vỗ đầu, vui mừng hớn hở mà vừa ôm Tiểu Quỷ, vừa chạy tới nơi chổ vỏ kiếm, sau khi cực khổ tra kiếm vào vỏ thì cảm giác sát khí và nỗi sợ hãi đó mà nó gây ra cho nàng, không còn nữa. Rồi nàng từ từ chống kiếm làm gậy mà ôm hắn trở về sơn động…
Thấm thoát đã bảy ngày trôi qua, mỗi ngày Vân Vận đều chăm sóc cho Tiểu Quỷ như hiền thê chăm sóc cho phu quân của mình lúc đau ốm. Cả người Tiểu Quỷ lúc nóng lúc lạnh, nên nàng chỉ để trần cho hắn, mỗi ngày đều lau sạch sẽ, bón ăn, uống cho hắn và tiết độc cho cậu nhỏ đầy gân guốc của hắn!.
Đặc biệt lúc tối lại là cả người hắn run rẩy, bờ môi khô khốc vì lạnh, nên mỗi buổi tối Vân Vận đều khỏa thân, một thân thể hoàn mỹ mềm mại giống như mỹ ngọc tạo thành, xuân quang xạ tiết, lõa lồ trong sơn động, nhưng rất tiếc Tiểu Quỷ chẳng nhìn thấy được tí tẹo nào, mắt hắn vẫn nhắm chặt.
Vân Vận dùng thân thể trần truồng của mình mà ôm cả người Tiểu Quỷ từ phía sau, nếu ôm đối diện thì nàng không thể chú tâm do vũ khí bản mệnh, hắn mang cận thân không rời quấy rầy, để mà truyền đấu khí ôn hòa vào người hắn mà triệt bớt khí lạnh được. Sau khi thấy hắn ổn định lại rồi, thì nàng trùm đại hắc bào lên cả hai người mà cứ ôm hắn từ phía sau rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.
Tiểu Quỷ đôi mắt mở ra, hắn cảm nhận được sau lưng mình được đè nắn bởi một đôi nhũ phong, hông hắn được đôi chân thon dài, trắng tuyết min nàng gác lên làm hắn thở ra một hơi sảng khoái. Tiểu Quỷ xoay cả người lại, nhìn Vân Vận đang ngủ ngon lành, nhịn không được mà vuốt ve hết cả người nàng. Làm Vân Vận trong cơn mê mà ren nhẹ thức dậy, mỉm cười hạnh phúc mà nhìn hắn nói: “Chàng đã tỉnh… Tiểu Quỷ”.
-“Vân nhi! Nàng còn gọi ta là Tiểu Quỷ à? Nhưng ta muốn nàng làm nương tử của ta a!”. Tiểu Quỷ giả vờ đau khổ nói.
-“Vâng, thiếp có chuyện cần nói với chàng…! Thiếp cũng muốn trở thành nương tử của chàng! Phu quân…! Chàng hãy yêu thiếp nhé…!”. Vân Vận đỏ mặt nói.
-“Được! Nhưng giờ chưa phải lúc, mai dậy ta cũng có việc cần muốn nói với nàng, ngoan nào… giờ nàng hãy tiếp tục ngủ đi, ta muốn được ôm nàng như vậy mà ngủ!”. Tiểu Quỷ ngáp ngáp nói, rồi ôm lấy cả người Vân Vận vào lòng mà vuốt ve khuôn mặt nàng.
“Ừm…!”. Vân Vận cảm động, thư sướng để mặc hắn vuốt ve, rồi từ từ gục vào lòng hắn mà ngủ ngon lành.
…
-“Tiểu Nhi Tử, nói mau… ta muốn biết khi tu luyện tầng thứ cuối cùng của Âm Dương Nghịch Chuyển Quyết và đúc thành Âm Dương Hỗn Độn Thể thì được những lợi ích gì?”. Tiểu Quỷ hớn hở hỏi.
-“Được những lợi ích là sau này Quỷ đại ca không cần phải tu luyện nữa mà tu vi đấu khí sẽ tăng rất nhanh so với người bình thường miệt mài tu luyện, Âm Dương đồ trong đan điền sẽ tự động vận chuyển mà hấp thu, chuyển hóa thành đấu khí mỗi ngày, như thể nhất tâm nhị dụng, tam dung, tứ dụng… đều được!”.
Nghe vậy, Tiểu Quỷ nội thị phát hiện trong đang điền mình đồ án Âm Dương với hai trạng thái khác nhau đang không ngừng vận chuyển qua lại mà hấp thu chuyển hóa thành đấu khí mà dần dần lớn mạnh lên đôi chút.
-“Nhờ vậy mà hệ thống nâng cấp thêm Cửa Hàng Chân Lý với tiêu chí nữ nhân là chân lý…, nhưng bây giờ tạm khóa vì chưa hình thành Âm Thể. Âm Thể sinh ra từ Âm Dương Hỗn Độn Thể, muốn hình thành thì Quỷ đại ca cần song tu với người có thể chất bất kỳ trong thế giới này, còn những điều cần biết về Âm Thể thì khi nào hình thành, Quỷ đại ca mới biết được”.
-“Thể chất Âm Dương Hỗn Độn Thể giúp cho Quỷ đại ca có thể phân ra nhiều bản thể hay còn gọi là Dương Thể, để chạy trốn mà không thể chiến đấu được, nhưng tu vi của mỗi bản thể thì vẫn như lúc trước khi phân ra, một trong số đó còn sống thì Quỷ đại ca sẽ còn sống. Số lượng tùy vào thực lực, cũng có thể dùng để chiều chuộng nhiều nữ nhân cùng lúc đều được. Mỗi bản thể đều là chính Quỷ đại ca, nên không cần phải lo lắng gì hết, chỉ thích hợp chiến đấu trên giường và chạy trốn!”.
-“Âm Dương Hỗn Độn Thể còn giúp cho Quỷ đại ca hấp thu mọi loại thể chất, huyết kế, nhãn đồng, thiên tài địa bảo,… mà tiến hành dung hợp để phù hợp và có lợi với thân thể nhất, nếu dung hợp, hấp thu bằng quá trình song tu thì được lợi ích, và cải tạo cho cả hai. Thích hợp cho việc song tu, làm cả hai đều có lợi, tu vi tăng trưởng rất nhanh. Dương tinh nóng hổi… xuất ra từ người Quỷ đại ca có thể chữa trị mọi vết thương, độc dược,… miễn sao chưa tắt thở là được. Đặc biệt là, nữ nhân tiếp xúc với Quỷ đại ca sẽ có cảm giác gần gũi, yêu mến, dễ sinh tình, mà từ từ sẽ trở thành thành viên trong hậu cung, với thủ đoạn bỉ ổi, vô sỉ, hạ lưu của Quỷ đại ca”. Tiểu Nhi Tử cười hèn mọn nói.
Tiểu Quỷ đen mặt từ chối cho ý kiến, rồi ôm chặt Vân Vận mà chìm vào giấc ngủ…!
……