Đặc Mễ Nhĩ phòng đấu giá, phòng đấu giá lớn nhất Ô Thản Thành, đồng thời cũng thuộc về gia tộc giàu có nhất Gia Mã Đế Quốc: Đặc Mễ Nhĩ gia tộc.
Đặc Mễ Nhĩ gia tộc đã có lịch sử lâu đời, tại Gia Mã Đế Quốc phát triển đã có mấy trăm năm, quan hệ có thể nói là rất rộng rãi, mà theo một vài tin đồn, gia tộc giàu có này tựa hồ còn có quan hệ với hoàng thất.
Ở Gia Mã Đế Quốc, Đặc Mễ Nhĩ gia tộc là một trong ba gia tộc được xưng là Gia Mã tam cự đầu, tam đại gia tộc, tại đế quốc kinh tế, quân sự đều có thế lực không nhỏ.
Cho nên, có Đặc Mễ Nhĩ gia tộc đứng đằng sau, cho dù phòng đấu giá lợi nhuận rất cao, khiến không ít người thèm thuồng, nhưng bọn họ cũng là không dám động tới.
Nhìn phòng đại hội to lớn ở cuối ngã tư đường, Thích Tiểu Quỷ quẹo vào một cái hẻm vắng vẻ, sau đó rất nhanh thay bộ trường bào màu đen, rồi đem mặt nạ hình quỷ khi bảo Dược lão luyện chế và Trảm Quỷ Kiếm màu đen dài một thước đeo lên. Ung dung bước vào đại sảnh của phòng đấu giá Đặc Mễ Nhĩ.
Sau khi đưa các loại đan dược, linh dịch mà Dược lão luyện chế cho giám bảo thất để tiến hành đấu giá, hắn được mời đến ngồi ở phòng đấu giá số một, trong sự hào hứng và kính sợ của luyện dược sư Cốc Ni.
Được một thị nữ dẫn đường, Thích Tiểu Quỷ đi vào phòng đấu giá đang cử hành. Vừa vào trong, chung quanh nhất thời tối lại, tiếng huyên náo không ngừng truyền vào tai làm hắn không khỏi cảm thấy nhức đầu.
Phòng đấu giá rất lớn, dung nạp ngàn người cũng không thành vấn đề, lúc này, tại trung tâm phòng đấu giá, ở dưới ngọn đèn, một người đàn bà xinh đẹp mặc bộ quần áo màu đỏ đang đứng, dùng vẻ vũ mị khiến mọi người ngây ngắt mà giảng giải về món đồ đang được mang ra.
Dưới tiếng hô yêu kiều, thanh thuý của người đàn bà nọ, kiện đồ vật không tính quá trân quý nọ, giá đang tăng lên với một tốc độ chóng mặt. Tìm một chỗ hẻo lánh ngồi xuống, Thích Tiểu Quỷ ánh mắt đảo qua, với nhãn lực của hắn, dễ dàng nhận thấy có không ít người đến đây vì người đàn bà đang đứng ở trên kia.
Đặc Mễ Nhĩ thủ tịch đấu giá sư: Nhã Phi. Mỹ nhân mà gần như cả Ô Thản Thành không ai không biết, sự thành thục mỹ lệ, đủ để làm cho rất nhiều nam nhân sẵn sàng phủ phục dưới gấu quần nàng.
Thích Tiểu Quỷ yên lặng ngồi đánh giá nàng, mày hắn bỗng nhiên nhíu lại, nhìn tới một chỗ cách mình không xa, một nam tử đang ngồi ẩn trong bóng tối, ánh mắt nóng cháy nhìn lên Nhã Phi ở trên đài, môi khẽ mím lại, hạ thân không ngừng chuyển động.
-“Có nên thiến hắn không…! Dám nhìn nữ nhân mà ta định như vậy à!”. Thích Tiểu Quỷ thầm nghĩ. Ánh mắt hắn lại nhìn về phía đài cao, nhìn những đường cong lả lướt của người đàn bà nọ, thấp giọng hèn mọn nói thầm: “Yêu tinh a…! Trên giường chắc phê lắm…! Nàng là của ta rồi! Hehe!”.
Phòng đấu giá Đặc Mễ Nhĩ sôi trào vì các đan dược và linh dịch nhị phẩm mà hắn cung cấp!
……
Sau khi đan dược và linh dịch của hắn được đấu giá lên trời thu được trăm vạn kim tệ, ra khỏi phòng đấu giá số một, Thích Tiểu Quỷ lại về giám bảo thất, trong ánh mắt kính sợ của tên nhân viên, yên lặng chờ đợi.
Ngồi đợi được một lúc sau, tiếng bước chân từ bên ngoài dồn dập truyền đến, hai đạo nhân ảnh, đẩy cửa mà vào.
-“A a, vị này là chủ nhân của đan dược và linh dịch nhị phẩm? Hình như tiên sinh lần đầu đến Ô Thản Thành? Không biết tiên sinh là?”. Hương thơm thổi đến, tiếng cười khẽ kiều nị, bỗng nhiên vang lên bên tai Thích Tiểu Quỷ, làm hắn quay đầu lại mở to mắt nhìn.
-“Có thể gọi ta là Quỷ tiên sinh”. Ánh mắt nhìn kỹ soi mói nữ nhân mặc váy màu đỏ bên cạnh nói.
Tiếp xúc ở cự li gần, Thích Tiểu Quỷ lại phải đánh giá lại sự thành thục vũ mị của nữ nhân này, trên khuôn mặt, một đôi thủy ngâm ngâm mĩ mâu, tựa như không lúc nào không hấp dẫn nam nhân, ánh mắt không dấu vết nhìn qua đôi ngọc cảnh thon dài ưu nhã, cũng suýt nữa bị khe ngực hãm sâu kia hút vào, eo như thủy xà, lúc lay động, hấp dẫn vạn phần, làm cho người ta hận không thể đè lên trên đất mà phát tiết dục vọng. Tiểu đệ đệ của hắn đang nhô đầu lên phản ứng!.
Tựa hồ có chút kinh ngạc cách xưng hô và ánh mắt của hắc y nhân mang mặc nạ đang nhìn mình, ngọc thủ của Nhã Phi che đôi môi đỏ mọng, nhẹ giọng cười, bộ ngực đầy đặn lộ ra những đường nét kinh tâm động phách, như đoán được gì đó… Nhã Phi cười khanh khách nói: “Xin Quỷ tiên sinh đợi một lúc, mốt số thủ tục còn đang hoàn thành để có thể nhận được kim tệ”.
Khẽ gật gật đầu, Thích Tiểu Quỷ không mở miệng thêm, ánh mắt tiếp tục soi mói nữ nhân này, sau đó yy thầm nghĩ: “Điện nước đầy đủ a… Chín mọng, ngọt nước… Nhất định phải thu… phải thu nàng a!”.
Nhìn nhân ảnh hoàn toàn bao phủ trong hắc y và mặt nạ trước mặt, Nhã Phi khẽ mỉm cười, xem ra dung mạo của mình trước mặt vị thần bí nhân này có hiệu quả a, lập tức liếm liếm đôi môi hồng nhuận, ánh mắt đảo qua trên người vị thần bí nhân này rồi hỏi:
-“Quỷ tiên sinh, Nhã Phi rất ít khi thấy luyện dược sư không đeo huy chương, không biết người là luyện dược sư mấy phẩm?”.
-“Thế nào…? Người đẹp như nàng nói mấy phẩm thì là mấy phẩm thôi! Còn muốn biết chi tiết hơn là phải trả giá đó nghe!”. Hắc y nhân hèn mọn nói.
-“A a, Nhã Phi chỉ tò mò mà thôi, nếu Quỷ tiên sinh muốn nói, Nhã Phi tự nhiên sẽ trả giá mà nghe!”. Nhã Phi lạc lạc cười nói.
Lúc này, một thị nữ từ ngoài đi vào, đem lục sắc tạp phiến cung kính đưa cho Nhã Phi.
-“Quỷ tiên sinh, đây là tạp dùng cho khách quý của Đặc Mễ Nhĩ đấu giá hội, chỉ cần tiên sinh có nó, ở bất kỳ đấu giá trường nào của Đặc Mễ Nhĩ gia tộc, đều sẽ có đãi ngộ của khách quý, đồng thời, đấu giá trường thuế suất, sẽ từ năm phần trăm hạ xuống hai phần trăm. Còn đây là kim tệ, trừ đi hai phần trăm tiền thuế, còn lại, đều ở chỗ này”. Nhã Phi mỉm cười đem lục sắc tạp phiến đưa tới.
Thấy hắc y nhân lắc đầu và xua tay chỉ vào người thị nữ và Cốc Ni thúc thúc. Nhã Phi hiểu ý, đánh mắt ý bảo mọi người ra ngoài hết chỉ còn nàng và hắc y nhân. Liếm liếm môi, ngọc thủ của Nhã phi nâng tóc lên, nhẹ nhàng hít một hơi, luyện dược sư, thật sự là một đám người khủng bố, nhưng vì sao mình lại không có hạng thiên phú này? Hơn nữa người này cực kỳ thần bí rõ ràng vô cùng trẻ a! Nhã Phi tin tưởng vào mị lực của mình không có người đàn ông trẻ nào mà không bị sắc đẹp của nàng chinh phục.
Sau khi dùng linh hồn lực lượng của Dược lão khống chế không gian xung quanh. Thích Tiểu Quỷ nhìn Nhã Phi rồi vung tay lên, trên bàn xuất hiện các bình đan dược, hương thơm lan ra xung quanh khiến cho tâm thần sảng khoái và nói:
-“Số kim tệ nàng hãy nhận lấy coi như lần đầu gặp mặt. Còn số đan dược này xem như chúng ta lần đầu hợp tác!”.
Nhã Phi thấy vậy, phong tình vạn chủng đi tới bên người hắc y nhân choàng tay lên vai hắn và ngồi xuống xem. Thấy nàng như vậy, Thích Tiểu Quỷ có tiện nghi ngu gì không chiếm, hắn một tay đặt trên đùi nàng, một tay hắn luồng ra phía sau kiều đồn nàng mà xoa nắn.
Nhã Phi đang xem xét các loại đan dược thì rên lên một tiếng, sau khi xem xong số đan dược trên bàn nàng mới hồi phục lại gạt tay hắn ra, vui mừng nói: “Quỷ tiên sinh, ngài thật hào phóng a! Sao lại có xuân dược ở đây…? Điều kiện của ngài là gì?”.
-“Ta có thể giúp địa vị của nàng trong Đặc Mễ Nhĩ gia tộc tăng lên như diều gặp gió… và đứng ở đỉnh của gia tộc. Sau này nàng không cần nhìn mặt của các trưởng lão trong gia tộc mà làm việc nữa. Nhưng điều kiện là…”. Thích Tiểu Quỷ nhìn nàng mỉm cười chân thành thu lại xuân dược nói.
-“Ngươi là ai? Làm sao ngươi biết rõ thế! Ngươi có gì mà đòi giúp ta…”. Nhã Phi hoảng hốt nói.
Chưa kịp nói xong thì không gian xung quanh nóng bừng lên, trước mặt nàng là bạch sắc hỏa diễm, diễm lệ đang nhảy múa. Làm mồ hôi nàng chảy ra ước hết y phục, càng làm tăng lên dáng người gợi dục của nàng.
-“Dị Hỏa…?”. Nhã Phi trượn mắt há mồm thất thanh nói.
-“Điều kiện thì nàng trở thành nữ nhân của ta, ta sẽ giúp nàng! Còn không thì cưỡng gian sau đó vứt xác! Nàng đã biết quá nhiều rồi…!”. Thích Tiểu Quỷ lạnh mặt nói.
-“Để ta suy nghĩ đã…”.
…
-“Ta đồng ý! Nhưng ngươi phải đối xử tốt với ta”. Sau khi trầm tư suy nghĩ Nhã Phi cảm thán, thở dài nói. Nàng thầm nghĩ: “Số phận mình thật hẩm hiu mà!”.
Nghe thế, Thích Tiểu Quỷ bế nàng ngồi lên đùi mình, đưa tay lên gỡ mặt nạ xuống trong sự ngỡ ngàng và ánh mặt trợn ngược của Nhã Phi, môi hắn nhanh chóng hôn lên bờ môi của nàng. Trong lúc hắn hôn môi nàng thì hắn kiểm tra thông tin trong hệ thống, miệng hắn rồi khỏi đôi môi nàng rồi thẩm chửi:
-“Đệt mợ nó…! Vẫn chưa thu được a…!”.
……