Chương 11: Cocacola - Kỳ Trân Các.

Kỳ Trân Các có hệ thống chi nhánh phủ khắp miền Nam của Ma Thần Lục Địa. Cho nên về thực lực rất thâm sâu khó lường.

Tuấn Phong hiện tại đang đứng tại quầy giám định của Kỳ Trân Các. Nơi đây rất lộng lẫy, bắt mắt. Bảo vệ cũng phải từ Nhị Đẳng đẳng cấp trở lên. Mà người đang giám định cho hắn chính là Bá Quân, chấp sự của Kỳ Trân Các.

Phục vụ khách hàng ở đây rất là chuyên nghiệp, không phân nghèo hèn. Chỉ cần tới quầy giám định, giao vật phẩm ra. Nếu có giá trị thì được đem đi đấu giá hoặc thu mua. Còn nếu là cố tình tới phá, Kỳ Trân Các cũng không phải là ăn chay.

Lão Bá Quân đang cầm lon Cocacola của Tuấn Phong trên tay. Bằng một số thủ thuật nghề nghiệp, ông ta đang giám định thật kỹ lon nước kì lạ này.

Thiết kế tinh xảo thì không nói, quan trọng là ông ta không cảm nhận được thành phần bên trong lon nước. Đây là lần đầu tiên ông ta không giám định ra được.

Thấy Bá Quân lắc đầu mấy cái, các bảo vệ xung quanh liền động thủ tới bắt Tuấn Phong. Nhưng Tuấn Phong đâu phải dạng dễ gì cho người khác chạm vào, nói chi là đòi động binh đao với hắn.

Hắn phóng thích Linh Lực ra xung quanh, khiến mấy người bảo vệ cưỡng ép lùi lại mấy bước.

Lão Bá Quân bấy giờ mới chú ý họ liền can ngăn:

“ Khoan đã, khoan đã.”

Đám bảo vệ lùi lại. Lão Bá Quân mới nói tiếp.

“ Vũ Thiếu, cái này Lão không thể giám định được, hi vọng ngài cho phép Lão thử nghiệm. Nếu như hiệu quả thì Kỳ Trân Các sẽ bồi thường, còn nếu….”

“ Ta hiểu, không thành vấn đề, ông cứ việc thử. Ông không sợ ta hạ độc sao?”

Lão Bá Quân cười một tràng sảng khoái: “ Ha ha ha, Lão từng này tuổi, còn sợ gì cái chết. Nếu độc của Vũ Thiếu giết được ta thì phải xem bản lĩnh của Vũ Thiếu thế nào. Với lại, thoát ra được đây hay không mới là chuyện.”

Dù gì Cocacola này cũng không giới hạn đẳng cấp sử dụng. Chỉ cần uống vào, thì tạp chất sẽ loại bỏ từng chút một. Không có hạn chế như Thuần Khí Đan. Tuỳ theo phẩm cấp đan dược mà hạn chế người sử dụng. Hiện tại Lê Gia cũng chỉ có thể tạo ra Thuần Khí Đan nhị phẩm, cho phép Nhị Đẳng đẳng cấp phục dụng mà thôi.

Lão Bá Quân mở nắp lon Cocacola, uống một ngụm. Nhưng sau khi thử vị liền làm một hơi cạn lon. Uống xong còn “ Àaaa”dài một tiếng sảng khoái. Hơi ga bốc lên làm Lão ợ ra một tiếng.

“ Thần kỳ, quá thần kỳ, không những có hiệu quả loại bỏ tạp chất mà còn uống rất ngon nữa.”

Nói xong Bá Quân như phát hiện mình vừa làm cái chuyện rất mất mặt, mới bình ổn trở lại.

Khụ! Khụ!

“ Mời Vũ Thiếu gặp Hội Trưởng của ta, thứ thần dược này ta không thể làm chủ được.”

“ Được.”

….

Tuấn Phong vào một căn phòng kín. Bên trong là một người phụ nữ tầm ba mươi, nhưng thân hình rất trẻ trung, quyến rũ. Da dẻ mượt mà đến bóng loáng, nhìn thôi chỉ muốn vuốt ve một cái, à không mười, trăm, nghìn cái. Chưa kể đến bộ ngực được tôn vinh lên bởi hai cánh tay đang khoanh lại.

Trong lúc đang say sưa, thì hắn bị một lão già da mặt nhăn nhau, đầu tóc bàn bạc đánh thức. Đó chính là Lão Bá Quân.

“ Vũ Thiếu, Vũ Thiếu.”

Tuấn Phong giật mình một cái: “ Á, quỷ.”

“ Là ta, là Bá Quân đây.”

“ Phù, doạ chết ta rồi.”

Một lúc sau, Tuấn Phong vào chuyện chính. Hội Trưởng cứ nhìn hắn, cố tình quyến rũ hắn phạm tội. Hắn biết, Cocacola rất có giá, nhưng nếu như hắn gục ngã bởi vẻ đẹp kia, thì hắn sẽ lỗ to mất.

“ Vũ Thiếu, ngài nói xem, lon cu ca cu la này định giá bao nhiêu?”

Khụ! Khụ!

“ Cô ca cô la không phải là Cu nhé.”

“ Hừm, trước khi nói về giá, ta nên nói về công dụng của cái lon nước này.”

“ Không phải là nó có công dụng loại bỏ tạp chất thôi sao?”

“ Ý ta không phải cái đó, ý ta là ai cũng có thể dùng được.”

“ Cái gì? Vũ Thiếu có biết ngài đang nói gì không?”

“ Ta biết, ta cam kết với các ngươi. Đẳng cấp nào cũng dùng được, nhưng đẳng cấp càng cao thì hiệu quả càng giảm.”

Hội Trưởng lẫn Bá Quân đã rất kinh ngạc.

Thần dược Cocacola này không hề tầm thường.

Thuần Khí Đan hiện tại được luyện ra ở phẩm cấp nào người sử dụng phải ở đẳng cấp tương xứng.

Mà Đan dược có phẩm cấp càng cao càng khó luyện thành, đòi hỏi những Luyện Đan Sư bậc nhất mới có thể luyện ra. Hiện tại Phía Nam Ma Thần Lục Địa cũng chỉ có mấy người đạt cấp bậc Tiềm Long tương đương với Đan Dược Bát Phẩm. Mà Luyện Đan sư giỏi nhất cũng rất khó khăn mới luyện ra được một viên Bát Phẩm. Vì vậy má giá trị của chúng khó mà đong đếm được.

Dù Cocacola có hiệu quả thấp đi chăng nữa, nhưng miễn là có hiệu quả, các cường giả cũng sẽ không tiếc tiền mà mua lấy.

Thay vì phải chờ chực, tìm kiếm nguyên liệu cho các Luyện Đan Sư luyện chế. Chưa kể khả năng cao sẽ không thành đan. Thì mua một lon Cocacola có sẵn không phải hiệu quả hơn rất nhiều sao?

Tóm lại, Cocacola chính là mặt hàng làm lay động giới Luyện Đan.

Đây là điều mà Bá Quân và Hội Trưởng đang nghĩ tới.

“ Vũ Thiếu, nếu như Cocacola thật như ngài nói, thì nó sẽ có ảnh hưởng rất lớn. Các thế lực sẽ tìm ngài mà ép lấy ra phương thức.”

“ Ta biết điều đó. Nếu điều đó xảy ra thì không phải có Kỳ Trân Các đỡ lấy hay sao?”

Hội Trưởng nể phục Tuấn Phong, không những có bản lĩnh mà còn thông minh, hiểu ý của nàng nói. Nàng tiến lại gần Tuấn Phong thì thầm vào tai hắn nói.

“ Thế, ngài có bao nhiêu?”

“ Một ngày 100 lon, tuỳ vào tâm trạng có thể tăng lên.”

He he, 1 điểm tích luỹ một lon, chỉ cần có Tinh Thạch để tái tạo lại Tháp. Ta muốn bao nhiêu có bấy nhiêu lon.

Tuấn Phong nghĩ ngợi mà cười trong lòng.

“ Cái gì?”

Hội Trưởng hét vào tai Tuấn Phong vì quá kinh ngạc, khiến cho hắn muốn nổ tung cái màn nhĩ.

“ Xin lỗi Vũ Thiếu, tại ta cảm thấy quá kinh ngạc mà thôi. Một ngày 100 lon, nếu ngài tin tưởng ta thì 9:1. Thế nào.”

“…”

Tuấn Phong khá bất ngờ, hắn vốn thưởng còn chia 5:5 hay 6:4 gì đó. Không ngờ lại có cái giá như vậy.

Hội Trưởng thấy thái độ im lặng của Tuấn Phong liền sợ sệt, sợ sẽ mất đi mối làm ăn lớn. Nàng vừa năn nỉ vừa sờ soạn trên người Tuấn Phong nhằm quyến rũ hắn.

“ VũThiếu, ta cũng đang trong giai đoạn khổ cực. Ngài có thể nào…”

Tuấn Phong bóp mông Mai Nguyệt một cái, đáp trả lại hành động của nàng.

“ Aaa, Vũ Thiếu, ngài đã bóp mông ta thì tức là ngài đã chấp nhận cái giá 9:1 rồi nhé. Quân tử không được nuốt lời.”

Mai Nguyệt vừa nói vừa ra vẻ đáng thương. Môi to son màu cam nhẹ, khiến phản phất ra mùi thơm mơn mởn. Còn mùi cơ thể của hắn bấy giờ chỉ toàn là mùi của Mai Nguyệt mà thôi.

“ Vậy ta hôn cô một cái, thì giá sẽ là 8:2 nhé.”

Nói xong liền động thủ, Tuấn Phong kéo Mai Nguyệt lại, tay giữ chặt khuôn mặt xinh đẹp như tiên nữ kia, đưa môi của hắn vào hôn lấy. Chạm môi nhau vài cái hắn lại dùng lưỡi tiến công vào bên trong khoang miệng Mai Nguyệt. Hắn ta nút lấy lưỡi nàng chụt chụt.

Ư~~~ Ư~~~

Lão Bá Quân thấy cảnh vậy muốn lao lên đánh cho tên sắc lang này một trận, nhưng ông ta bị Mai Nguyệt giơ tay lên cản lại.

Hôn xong một lúc, Tuấn Phong cũng buông lấy Mai Nguyệt ra. Sau đó hắn mới kịp suy nghĩ lại hành động của mình.

“ Xin lỗi hội trưởng, lúc nãy tại ta bị gương mặt nàng mê hoặc quá.”

“ Không sao, một phần cũng lỗi tại ta.”

“ Vậy giao dịch là 8:2 nhé. Hiện tại ta còn 99 lon, giao trước cho hội trưởng.”

“ Gọi ta là Mai Nguyệt đi, dù gì cũng sẽ là người hợp tác lâu dài, gọi hội trưởng có hơi…”

“ Được, Mai Nguyệt. Hiện tại ta đang cần Linh Thạch trước, cô có thể đưa cho ta không?”

“ Được chứ.”

Mai Nguyệt liền từ trong túi trữ vật lấy ra một núi nhỏ Tinh Thạch.

“ Vũ Thiếu, đây là 10000 Tinh Thạch đưa trước. Khi nào đấu giá xong ta sẽ đưa tiếp ngài phần còn lại.”

“ Thành giao.”

Tuấn Phong cũng từ Hệ Thống Trữ Vật thu vào Tinh Thạch.

“ Chúc mừng kí chủ Thu thập 10000 Tinh Thạch.”

Thấy Tuấn Phong không đếm khiến cho Mai Nguyệt và Bá Quân thêm tin tưởng. Người làm việc lớn quan trọng là tin tưởng và không tính toán chi li.

“ Ta có việc, xin đi trước.”

“ Ta sẽ tiễn Vũ Thiếu.”

“ A không cần đâu, không cần đâu.”

Tuấn Phong cũng hơi ngại ngùng. Máu dê thì có đó, nhưng cái gì cũng cần phải từ từ phát triển a.

Hắn rời đi, lúc này Bá Quân mới cau có khuôn mặt.

“ Tiểu Thư phải chịu uất ức như vậy sao?”

“ Hiện tại chúng ta đang bị gia tộc chèn ép, Cocacola này chính là thứ để chúng ta vực dậy.”

Mai Nguyệt sờ sờ nâng niu lon Cocacola.

“ Nhưng mà….”

“ Không nhưng nhị gì hết. Mau mang 9 lon nước này đi kiểm nghiệm. Sau đó lan truyền tin tức về Cocacola. Mấy việc khác thì ông biết phải làm gì rồi chứ.”

“ Vâng, tiểu nhân đã rõ ạ.”

Bá Quân liền vội đi làm việc.

Lúc này Mai Nguyệt mới lấy tay sờ lên môi mình. Nàng nhớ lại nụ hôn lúc nãy, bất giác khuôn mặt đỏ ửng.

Đi tắm, mình phải đi tắm.