Chương 1: Làm quỷ cũng phong lưu

Trái đất một ngày nào đó sẽ cạn kiệt tài nguyên? Một số nhà khoa học cho là như vậy và họ hợp tác với nhau để tìm ra những hành tinh khác, các chiều không gian khác... Mấy trăm năm sau sự kiện hợp tác đó, tại Việt Nam, các đại gia tộc giờ đây cũng đang thi nhau làm thí nghiệm xuyên không. Như là một cái cớ, các trưởng lão chọn ra những tên có thể chất phế vật và những kẻ chống đối để làm thí nghiệm, những con chuột bạch đáng thương bị đẩy vào vô tận không gian... Nguyễn Hoàng Thiên là một tên tư chất không màu, mặt đang chìm trong tuyệt vọng, đang mong sao ngày mai không đến...Lúc này, bố thằng Thiên hút rất nhiều thuốc, mẹ thằng Thiên khóc mắt lệ nhòa, nó thì đi lại, tay cầm điện thoại, gọi điện tới từng nhà . Bóng đèn sáng lên @@ Thiên hẹn Nguyễn Trang cháu gái đại trưởng lão đến quán bar, hắn quyết rồi ,hắn quyết chết làm quỷ cũng phong lưu... Nhưng mà mưu sự tại nhân, thành sự tại trời... Định mệnh nó...Hắn căm hận... Tại sao chứ, đã thấy được cái thân thể bóng trơn, sờ vào da thịt mịn màng, đã làm biến dạng trái bưởi to lớn đó, gặm cỏ đen trên ngọn đồi trắng trẻo, uống thứ nước tình yên trong dục vọng của khe suối chân nguyên... Vậy mà ngay khi hắn đang định cho tiểu đệ của mình đi vào hang động sung sướng ấy.Ầm... Đến khi tỉnh lại hắn đã ở trong phi thuyền trôi lổi trong cơn bão không gian... Hắn không thể hiểu được...tại sao giờ hắn vẫn là trai tân , hiện lên trong đầu hắn là tiếng rên ư ử của Trang là cảnh mà đại trưởng lão học cái lão Hán đi đẩy xe... Là cậu chuyện mà lão kể... Hóa ra mọi hành động của hắn ,lão đã biết, lão lợi dụng hắn để chơi cháu mình một cách thống khoái... Hắn tuyệt vọng nhắm mắt lại mơ về nhưng người mà hắn thích...hắn không cam tâm chết, hắn vẫn còn chưa xxx mà

Không biết bao lâu, nhờ cơn đói cồn cào mà Thiên tinh lại ,hắn cảm thấy người nặng trịch và đau đớn, cố đưa tay nên và cắn một cái " a a a ta vẫn sống, ta xuyên không thành công ha ha, tên trưởng lão chết bầm, tao sẽ tu luyện trở về cắt jj của mày ha ha "(  dường như Thiên quên mất mình làmột tên phế vật)   " ọp ọp " " mẹ ơi đói quá" hắn kéo cái bánh mì ra một cách lặng lề mà ăn một cách hào hứng. Sau khi đã không phải lo về cái đói,hắn nghĩ mình cứ lên dưỡng thương ở đây đã dù sao cũng còn nhiều thức ăn ... Hắn lại nghĩ mình đây không biết là xuyên đến đâu nhỉ?Đấu la đại lục? Hay đây là linh giới , hay là ma giới nhỉ?...hắn suy nghĩ xem sau khi ra mình sẽ làm gì gặp ai.v.v..rồi ngủ quên lúc nào không biết. Rất lâu, hắn thở dốc , trong mơ hắn thấy mình cùng Hằng Nga đang ôm nhau, hôn nhau dưới ánh trăng mờ ảo, gió lao xao,khuôn mặt cô đỏ hồng...cô đưa tay bắt lấy tiểu đệ của anh, người cô run run cúi xuống e thẹn mà chạm vào, mút lấy, làm tiểu đệ của anh ươn ướt ... Tiểu đệ của anh cương đã lên vì sướng,hớn hở chạy ra vào cái động mà hân hoan vừa chạy vừa kiễng chân lên cho thân hình dài ra làm Hằng Nga rên to vì thốn ư...ư..ah.. 1% , 2% , 3%, 4%, 5%...lâu quá...Thiên hai mắt nhắm nghiền, hai tay ôm lấy tiểu đệ đệ của mình mà an ủi...tiếng cô rên vang trong mơ,tiếng anh thở trong phi thuyền...100% kí chủ thành công nạp đầy năng lượng cho hệ thống, xin yêu cầu kích hoạt..bíp bíp xin yêu cầu kích hoạt..bíp 60s đếm ngược...bip bip..Thiên nghe trong đầu lơ mơ... Cái quần ướt nhẹp...hắn cười cười. " cuối cùng cũng thoát kiếp trai tân... "