Chương 3: Rời Đi

Sau khi tu luyện xong. Hắn trầm tư suy nghĩ tiếp tục nên làm gì. Bây giờ hắn đã có thể tu luyện trở lại, việc này nếu để người trần gia biết sẽ thủ tiêu hắn , trong hoàn cảnh như chim trong lồng của Trần Trường Sinh tại Trần gia hoàn toàn không thích hợp tu luyện.

“ Có lẽ lên rời đi ” Miệng hắn lẩm bẩm

Trước khi rời đi hắn nghĩ có nên tặng Trần Gia một món quà không ! Hắn lập tức hỏi hệ thống.

“ Hệ thống nếu thả ra một chút khí tứ của Hỗn Độn Châu có được hay không ? ”

“ Có thể. Nhưng nếu ký chủ rút không kịp không những bị Thiên Đạo diệt sát thì sẽ bị những đại năng kia dòm ngó. Ký chủ vẫn xác định làm ? ” Một âm thanh không mang theo cảm xúc trả lời

“ Nhưng rời đi như thế này thật không can tâm a.” Hắn trầm tư suy nghĩ

Một lúc sau hắn quyết định làm nhưng vẫn không quên nói với Hệ Thống “ Hệ thống, thời gian thả ra khí tức sau ngay lập tức đóng lại, trong vòng 3s là được”

“ Keng ! Hệ thống sẽ thả ra khí tức trong vòng 3s,2s,1s… ”

Trần Trường Sinh lúc này hai tay nắm chặt, tâm thần khẩn trương dù sao việc này cũng liên quan tới tính mạng.

Lúc này lấy trung tâm là Trần Trường Sinh tỏa ra một luồng khí tức mênh mông cỗ lão và đầy cao quý khắp Trần Gia xung quanh không gian rung động dữ dội dường như không chịu nổi khí tức của nó.

“ Keng ! Đóng lại hoàn tất ”

Ngay lúc này Trần Trường Sinh sử dụng Thần Hành Na Di Phù , thân ảnh của hắn biến mất như chưa từng xuất hiện ở đây

Hắn không thèm quan tâm chuyện gì xảy ra với Trần gia, đơn giản là 16 năm nay hắn nhận được vô vàn sự tủi nhục từ cái gia tộc này ! Mỗi lần hắn nhớ tới mẫu thân làm tâm hắn đau nhói.

Bỗng nhiên trên bầu trời mây đen kéo tới rầm rầm,

Lôi đình lấp lóe, phong vân biến đổi…. nếu đứng từ xa nhìn thì có thể thấy lôi đình đang hội tụ

tại Trần Gia phía trên.

“ Chuyện gì xảy ra ? không phải thời tiết vừa đẹp sao ? ”

“ Hình như hướng đó là Trần Gia ”

“ Trần Gia có vẻ có người đang độ kiếp sao… ”

“ Không thể nào tu vi cao nhất ở Thiên Thủy Thành là Thành chủ mới Kim Đan Đại Thành thôi mà ? Trần Gia trước giờ vẫn ẩn tàng sao ? ”

“ Yên lặng xem tiếp thôi …”

…..

Hiện tại bên trong Trần Gia rối loạn lên một mảnh. Gia chủ Trần Hùng Long cũng chẳng biết chuyện gì xảy ra. Nhưng với người cầm lái Trần Gia thì hắn rất mau chấn tĩnh lại !

Hắn quát lớn : “ Tất cả im lặng cho ta ! Phải bình tĩnh ”

Ngay lúc này hơn mấy chục đạo khí tức khủng bố xuất hiện ở bên trên trần gia !

“ Mau nhìn , là tộc trưởng và tất cả trưởng lão ” Mấy tộc nhân trông thấy kinh hô lên trên nét mặt mừng rỡ như điên

“ Tộc Trưởng , chuyện gì xảy ra ?” Một người tóc bạc xóa,mặc đạo bào xám, sống lưng thẳng tắp, trông ánh mắt uy nghiêm, không ai khác chính là Đại trưởng lão với tu vi Kim Đan Hậu Kỳ

Trần Hùng Long cũng không có trả lời câu hỏi của đại trưởng lão, hắn đang chăm chú nhìn lên lôi vân trầm tư suy nghĩ, không ai biết hắn đang nghĩ cái gì

“ Nhất định có người hãm hại,…” trong miệng hắn lẩm bẩm không ngừng

Đột nhiên hắn thấy tim đập vô cùng nhanh cùng một khí tức vô cùng nguy hiểm, chỉ có những khi nào gặp sinh tử hắn mới có cảm giác này

“ Nhanh chóng thu dọn đồ chạy ra khỏi phạm vi lôi kiếp ” Hắn hét lớn.

Xa xa bên ngoài không chỉ có tam đại gia tộc cường giả còn lại cũng có những đại năng đang nhìn trần gia và có cùng một câu hỏi

“ Trần gia xảy ra chuyện gì ? …”

Trần Hùng Long không hổ là một anh minh gia chủ, hắn nhận ra tầm nguy hiểm của sự việc lần này, quyết đoán lập tức di duyển gia tộc

Vô số âm thanh lôi đình chấn động vang lên, như một điệu trống chào mừng chúa tể của chúng.

Giữa vô tận mây đen, một cái cự đại con mắt đột ngột mở ra.

Uy nghiêm, vô cảm, chí cao vô thượng.

Mà khi con mắt ấy vừa xuất hiện, tất cả đại năng đều hoảng sợ. Bọn hắn sống vô số tuế nguyệt, chứng kiến vô số thời đại nhưng đôi mắt này bọn hắn mới thấy đúng một lần. Đó là khi một cường giả Độ Kiếp Kỳ độ kiếp phi tăng tiên giới.

“Thiên đạo chi nhãn ?”

“Trần gia đến cùng làm gì hay có bảo vật gì ngay cả thiên đạo chi nhãn cũng xuất hiện ? ”

Đừng nói người khác ngay cả Trần Hùng Long cũng chả biết Trần Gia làm chuyện gì kéo tới một con mắt khủng bố như vậy.

Lúc này Trần gia cũng chả quan tâm cơ nghiệp liều mạng chạy, có mạng mà hưởng mới quan trọng !

Vô số lôi kiếm mang hủy diệt buông xuống, nhìn trần gia lúc này giống như một mảnh lôi vực ! Nhìn thấy lạnh cả sống lưng.

Nhìn thấy cảnh này người Trần Gia vô cùng khó coi ! Mấy trăm năm cơ nghiệp hủy trong chốc lát ! Lại thêm vô số cường giả nhìn chằm chằm bọn hắn như xem kịch, mang theo ý vị cười trên nỗi đau của người khác.

Trần Hùng Long hai mắt đỏ ngầu, toàn thể Thiên Thủy Thành đều nghe âm thanh mang theo ngập trời hận ý

“Ta thề với trời đừng để ta điều tra ra người nào hãm hại Trần gia chúng ta , ta sẽ cho ngươi cảm mùi đau khổ của địa ngục”

“Ngươi chờ đó cho ta”

Hiện tại có lẽ không ai vui bằng mấy gia tộc trong Thiên Thủy Thành , bọn họ không ngờ Trần Gia giờ lại thê thảm như thế này. Đây là cơ hội ngàn năm có một để xâm chiếm địa bàn, nhất là tam đại gia tộc cạnh tranh trực tiếp với Trần gia càng là hai mắt nóng rực .

Nhưng bọn họ biết rõ “ Lạc đà gầy còn hơn ngựa béo” chỉ có cơ nghiệp của bọn hắn mất chứ cường giả vẫn còn huống gì Trần Gia còn Trần Thanh Vũ được Hỏa Linh Tông làm chỗ dựa nếu không cẩn thận vạn kiếp bất phục !

Có lẽ không ai nghĩ rằng một phế vật lại sống sót qua tai nạn này cũng là kẻ đầu sỏ gây nên chính là con trai của Trần Hùng Long, Trần Trường Sinh…

Cách đó không xa Trần Trường Sinh khóe miệng nhấc lên một đường cong hắn nói : “ Lần sau gặp mặt lễ vật không chỉ là vậy đâu ….”

……….