Chương 1181: Ma tộc a đầu.

Lúc này vẻ mặt sáu người cực kỳ thành kính, khuôn mặt ngưng trọng, hai tay vươn lên cao, bày ra thủ thế thật kỳ dị.

Bọn họ đang hiến tế, sáu người kia đang tiến hành lễ nghi hiến tế nào đó, vậy mục đích của bọn hắn là gì?

Nhưng bất kể nói thế nào Dương Lỗi đều biết sáu người kia không làm chuyện gì tốt đẹp, như vậy hắn cứ phá hỏng hoạt động của nhóm người kia, dù sao đối với hắn mà nói cũng không phải là chuyện xấu, về phần bên trong phong ấn vật gì, hiện tại hắn không quản được nhiều như vậy.

Mà lúc này sáu người kia còn chưa ý thức được hắn đã đến, đều nhắm mắt, miệng niệm thần chú, hai tay không ngừng kết thủ ấn, tốc độ càng lúc càng nhanh, từng đạo thủ ấn màu đen huyền diệu hướng trung tâm tế đàn hội tụ tràn đến.

Trong lòng Dương Lỗi thầm than thở, lực lượng kia kết hợp lại vô cùng lợi hại, cỗ lực lượng cường đại như thế nếu đối phó mình trừ phi mình mở ra siêu cấp vô địch thủ hộ, nếu không căn bản không cách nào ngăn cản.

Không thể tiếp tục kéo dài.

Dương Lỗi nheo mắt, Phong Ẩn Thí Thần đao hiện ra trong tay.

Bước lên một bước, hắn hướng thẳng người có tu vi cao nhất bổ mạnh ra một đao.

Một đao này ngưng tụ tám phần lực lượng của hắn, nếu gặp phải ngụy thánh sơ kỳ tuyệt đối có thể oanh giết, không cách nào tránh né.

- Bính…

Vượt ngoài ý liệu của Dương Lỗi, một vầng sáng cực lớn ngăn chặn một đao của hắn, lực phản chấn cường đại làm thân hình hắn bật lui ra sau mấy bước.

Dương Lỗi cực kỳ kinh ngạc, không nghĩ tới nơi này còn có tầng phòng hộ vô hình.

Nhưng Dương Lỗi sẽ không dễ dàng bỏ qua, chỉ liên tục cười lạnh.

Như vậy đã nghĩ ngăn trở ta sao? Quá xem thường ta!

Trường đao lại vung lên, tiến lên một bước, Phong Ẩn Thí Thần đao run rẩy lên.

- Giết…

Dương Lỗi chợt quát một tiếng, toàn thân trướng mạnh, thi triển kỹ năng Hủy Diệt Nhất Thức, nếu tu vi đối phương không đủ tuyệt đối một đao miểu sát, xem thường hết thảy phòng ngự công kích, mặc dù phòng ngự cường đại bao nhiêu cũng không cách nào ngăn trở được.

- Hủy Diệt Nhất Thức!

Một đạo đao ảnh khủng bố bổ ra, mạnh mẽ oanh kích lên trên thân ma tộc cực mạnh kia, chỉ chớp mắt hào quang sáng ngời, ma tộc kia bị một đao khủng bố chém thành hai nửa, hai ma tộc đứng cách đó không xa cũng bị lan đến, oanh sát tại chỗ.

Sáu ma tộc bị giải quyết ba người, hành động hiến tế nháy mắt báo hỏng.

- Phốc xuy…

Ba người còn lại bởi vì bị cản trở hiến tế, lập tức cắn lại nghiêm trọng, đều ngã nhào xuống đất không cách nào đứng dậy, ánh mắt nhìn Dương Lỗi tràn ngập oán hận cùng oán độc vô cùng.

- Ngươi là ai?

Ma tộc tu vi hơi mạnh hơn một chút, tuổi lớn hơn, mái tóc hơi trắng bệch nhìn trừng trừng Dương Lỗi, gượng chống một hơi hỏi.

- Ta là ai không trọng yếu, quan trọng là…ta là tu luyện giả nhân tộc, mà các ngươi là ma tộc, còn có nơi này là địa bàn nhân tộc, các ngươi lại đến nơi đây làm một ít chuyện không thích hợp, như vậy là đủ rồi.

Dương Lỗi nhìn ba ma tộc nửa sống nửa chết, cười lạnh nói:

- Nói đi, các ngươi đến nơi này rốt cục là vì cái gì? Bên trong này phong ấn rốt cục là vật gì?

- Ngươi muốn biết chuyện này sao, nằm mơ, chúng ta sẽ không nói cho ngươi biết, giết chúng ta đi.

Một ma tộc nữ tính hung hăng trừng mắt nói.

Lúc này Dương Lỗi mới chú ý tới nơi này còn có nữ tính ma tộc, hơn nữa bộ dạng thập phần xinh đẹp, tuyệt không kém hơn Hoàng Dung các nàng.

- Chậc chậc…thật sự là không tệ, một a đầu ma tộc bộ dạng thật không kém đâu, nhìn xem làn da, nhìn xem dáng người.

Dương Lỗi giống như đùa giỡn lưu manh, đi tới nâng nàng lên, vỗ nhẹ lên mặt nàng:

- Ta còn chưa từng thử qua a đầu ma tộc đâu, xem ra hôm nay có cơ hội thử xem một chút, ta nghĩ a đầu ma tộc hẳn là không sai.

- Ngươi là súc sinh, giết ta!

A đầu ma tộc vừa nghe Dương Lỗi nói như thế, nhất thời ánh mắt trừng lớn, bộ ngực phập phồng kịch liệt, quát mắng.

- Nhất định sẽ giết ngươi, nhưng trước đó phải để cho ta hưởng thụ một phen, không cần nghĩ tự sát, với tình huống hiện tại của ngươi muốn tự sát là không thể nào.

Dương Lỗi đánh ra một đạo kình khí phong trụ lực đạo của nàng, khiến cho nàng không còn chút khí lực.

- Bây giờ còn rất nhiều sức lực, như vậy không bằng lưu khí lực lát nữa kêu to lên, ta sẽ khiến cho ngươi vô cùng thoải mái, muốn ngừng mà không được.

- Súc sinh!

- Chậc chậc, đây là ma tộc sao? Không ngờ còn là xử nữ, xem ra vận khí của ta không tệ đâu.

Dương Lỗi lại vỗ vỗ lên người a đầu kia, tấm tắc nói.

- Ngươi là súc sinh, có gì thì tìm chúng ta.

Hai ma tộc khác nhìn thấy Dương Lỗi động thủ với a đầu ma tộc kia, nhất thời nóng nảy hét lớn.

- Ah, ma tộc các ngươi cũng có nghĩa khí sao.

Dương Lỗi cười lạnh một tiếng:

- Các ngươi đã muốn chết, ta sẽ đưa các ngươi vào địa ngục.

Không có chút do dự, Dương Lỗi đánh ra hai quyền vỗ lên đầu hai người.

Răng rắc một tiếng.

Giống như đập dưa hấu, đầu hai ma tộc vỡ ra, óc văng khắp nơi, hoàn toàn chết hẳn.

- A…

A đầu ma tộc nhìn thấy Dương Lỗi đánh chết đồng bạn của mình, nhất thời sắc mặt trắng bệch, không còn một tia huyết sắc, miệng không ngừng nôn mửa.

- A đầu, thật kinh ngạc, ngươi xác định mình là ma tộc?

Dương Lỗi vỗ vỗ khuôn mặt trắng nõn của nàng:

- Không phải là giết người sao, ma tộc ít làm ah?

- Ngươi…ngươi là ác ma, ngươi giết ta đi!

A đầu ma tộc bị hắn vỗ vỗ, đã khôi phục một ít, hung hăng trừng mắt nhìn hắn hô to.

- Giết ngươi? Ha ha, cũng không đơn giản như vậy đâu, nữ nhân xinh đẹp như vậy nếu giết chết thật sự là rất đáng tiếc.

Dương Lỗi tấm tắc cười nói:

- Trước hết để cho ta hưởng thụ một phen, ân, sau đó bán vào kỹ viện đi, cho nhân loại đạo sĩ cũng nếm thử mùi vị của a đầu ma tộc ah.

- Chậc chậc, nhất định sẽ kiếm được số lớn, tài lộ thật tốt, sau này nhất định phải tìm cơ hội đi dạo ma giới một vòng, bắt một ít nữ tử ma tộc trở về, nói vậy chẳng phải sẽ phát tài.

- Ngươi là ác ma, ngươi không chết tử tế được.

Thiếu nữ kia vô cùng tức giận, ánh mắt lóe lên vẻ cừu hận:

- Ta thành quỷ cũng sẽ không tha cho ngươi…

- Ba!

Dương Lỗi hung hăng tát một bạt tai lên mặt nàng, hung tợn nói:

- Ma tộc các ngươi tốt lắm sao? Vì sao phải xâm lấn địa bàn của nhân loại chúng ta? Vì sao phải khơi mào chiến tranh? Đã chết nhiều người như vậy? Không biết có bao nhiêu nữ tử nhân loại bị tàn phá trong tay ma tộc các ngươi? Ngươi còn có mặt mũi nói? Chẳng lẽ nữ tử ma tộc các ngươi quý giá hơn người sao? Nữ tử nhân loại phải thấp kém?

A đầu kia không lời phản bác.

- Xoẹt…

Dương Lỗi kéo mạnh, đem áo của a đầu kia xé ra, lộ ra cánh tay trắng tuyết.

Không biết vì sao lúc này Dương Lỗi không thể khống chế bản thân mình, có một cỗ dục vọng muốn phát tiết dâng lên.

Bỗng nhiên Dương Lỗi cảm giác một cỗ chân khí mát rượi từ trong Vô Cực Giới truyền đến, thân hình nhất thời rùng mình thanh tỉnh lại, vội vàng buông lỏng tay ra.