Chương 1101: Ủy khuất của Tô Anh.

- Đương nhiên, nơi này làm sao có thể so sánh được với Mộng Huyễn thế giới!

Dương Lỗi nghe vậy không khỏi xem thường một phen, trong Mộng Huyễn thế giới nhưng là bởi vì chính mình mới phát sinh ra cải biến cực lớn như vậy, nếu như là trước kia mà nói, chênh lệch của Mộng Huyễn thế giới cùng Vô Cực đại lục này quả thật là cách xa vạn dặm.

- Đúng vậy a, linh khí nơi này quá mỏng manh rồi, tu luyện ở chỗ này so với tu luyện ở Mộng Huyễn thế giới phải chậm hơn không biết bao nhiêu lần, nếu ở chỗ này lâu mà nói, nhất định sẽ bị Niệm Từ muội muội các nàng vượt qua.

Hoàng Dung nhìn chung quanh nói.

Dương Lỗi im lặng một trận, chính mình đã sớm nói nếu như đi tới Vô Cực đại lục mà nói, như vậy tốc độ tu luyện sẽ giảm đi, tư chất của Hoàng Dung so với các nàng Mục Niệm Từ, Tạ Đạo Thanh phải tốt hơn rất nhiều, tu vi hiện tại cũng cao hơn mấy cái cấp độ, nhưng nếu như Hoàng Dung ở Vô Cực đại lục này một năm, như vậy Mục Niệm Từ cùng Tạ Đạo Thanh ở trong Mộng Huyễn thế giới khẳng định có thể vượt qua Hoàng Dung.

Hơn nữa theo tự thân tu vi của Dương Lỗi tăng lên, Mộng Huyễn thế giới sẽ là càng ngày tốt, linh khí càng lúc càng nồng đậm, càng ngày càng thích hợp cho việc tu luyện.

- Không được rồi, ta... Ta còn là trở về Mộng Huyễn thế giới tu luyện thôi!

Hoàng Dung suy nghĩ một chút, mặc dù rất muốn ở chung một chỗ với Dương Lỗi, nhưng nếu như tu vi không đủ, đến lúc đó không bằng mấy nàng Mục Niệm Từ, đó sẽ chỉ là kéo chân của Dương Lỗi, cho nên mới nói như vậy.

- Cái này, Dung nhi, ngươi quyết định rồi sao?

Dương Lỗi nói.

- Quyết định rồi!

Hoàng Dung kiên định gật đầu.

- Còn có ta, phu quân, ta còn là trở lại Mộng Huyễn thế giới tu luyện thôi!

Tiếp theo là Cổ Tĩnh, ý nghĩ của nàng cũng giống như vậy, chúng nữ còn lại đi ra vừa nhìn Hoàng Dung cùng Cổ Tĩnh đều là như thế, cũng là rối rít gật đầu.

- Sao lại như vậy a? Dung nhi tỷ tỷ, các ngươi làm sao lại bỏ qua như vậy? Không phải là còn muốn nhìn một chút, phu quân có phải là...

Lời của Tiêu Tiêu còn chưa nói hết đã bị Hoàng Dung bịt miệng rồi.

- Cái gì vậy? Dung nhi, làm sao ngươi không để cho Tiêu Tiêu nói chuyện?

Dương Lỗi thấy như vậy, làm sao lại không rõ ràng, nhất định là có chuyện ẩn giấu ở bên trong.

- A... Ha ha... Không có gì, không có gì, ý của ta là nói còn chưa có đi nhìn chỗ tu luyện của phu quân, không phải là còn đi qua Tiên giới sao? Lần này chúng ta còn muốn đi Tiên giới xem một chút, xem Tiên giới rốt cuộc là có bộ dạng gì, nhiều người đều mơ tưởng đắc đạo thành tiên như vậy.

Ý thức được mình nói sai, Tiêu Tiêu vội vàng đánh cái ha ha nói.

- Đúng vậy, là như thế, Dung nhi tỷ tỷ, ngươi nói có đúng không?

Tiêu Tiêu gật đầu lia lịa.

- ....

- Ừ ừ, phu quân, ngươi vẫn là đưa chúng ta trở về Mộng Huyễn thế giới đi? Linh khí nơi này thật sự là quá mỏng manh rồi!

Hoàng Dung thúc giục.

- Cái này không cần gấp gáp, dù sao tu luyện cũng không phải là chuyện một sớm một chiều.

Dương Lỗi lại lắc đầu, lần này đi theo chính mình tới Vô Cực đại lục không phải là toàn bộ nữ nhân của mình, trong các nàng, Mục Niệm Từ, Tạ Đạo Thanh, Lý Tuyết Mai, Đoạn Dong, Tiểu Ngọc, Dương Nguyệt, các nàng đều không muốn đi ra ngoiaf, mà là ở trong Mộng Huyễn thế giới cố gắng tu luyện, vì để không kéo chân chính mình, hi vọng có thể ở trong cuộc chiến sau này trợ giúp được chính mình.

Mà lúc này ở bên ngoài viện tử mà Dương Lỗi tu luyện truyền tới tiếng bước chân.

- Thối sư đệ, còn không nhanh đi ra một chút, còn muốn để cho sư tôn tự mình tới gặp ngươi,, ngươi thật đúng là càng lúc càng kiêu ngạo rồi, rời đi lâu như vậy, lúc trở lại còn muốn để cho ta cùng sư tôn đến tìm ngươi.

Còn chưa thấy người liền đã nghe được thanh âm của Tô Anh xa xa từ bên ngoài viện truyền vào.

Chúng nữ vừa nghe được thanh âm này, mọi người đều nhìn Dương Lỗi, Dương Lỗi không khỏi cười khổ nói:

- Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì, nàng là Tô Anh, ta đã nói với các ngươi rồi, là ta gặp được khi đi tới Vô Cực đại lục, nếu như không có sự trợ giúp của nàng, ta đã không dễ dàng đặt chân ở trên Vô Cực đại lục như vậy, nàng là sư tỷ của ta, còn có một người cũng là sư tôn của ta ở Vô Cực đại lục, tên là Tô Nghiên, các ngươi thấy các nàng cũng không nên có bộ dáng này, chuyện nhưng không phải giống như trong tưởng tượng của các ngươi.

- Ai biết được!

Lý Thu Vận nhỏ giọng nói.

- Không sai, tiểu tử ngươi chính là một tên đại sắc lang!

Liên Nhã Như nói.

Dương Lỗi nghe vậy bất đắc dĩ sờ sờ cái mũi của mình, nói:

- Tốt lắm, thật không phải là giống như trong suy nghĩ của các ngươi, chúng ta trước tiên đi ra ngoài đi!

Nếu có cũng chỉ là đối với Tô Anh mà thôi, nói thật ra, đối với Tô Nghiên, hắn tuyệt đối là không có cái ý nghĩ kia, thậm chí cũng cảm thấy tự ti mặc cảm, xinh đẹp giống như Tô Nghiên đã vượt qua cực hạn, để cho Dương Lỗi không sinh ra bất kỳ ý khinh nhờn nào.

Chúng nữ oanh oanh yến yến đi tới trong tiền viện, lúc này Tô Anh một đường bước nhanh đi tới, đối với Dương Lỗi biến mất gần hai tháng là hết sức nhớ nhung, nghe được sư tôn Tô Nghiên nói, Dương Lỗi đã trở lại, liền khẩn cấp kéo nàng đi tới chỗ ở của Dương Lỗi.

Nhưng không nghĩ tới bên cạnh Dương Lỗi lại là chúng nữ vờn quanh, mọi người đều kiều diễm xinh đẹp, mỗi người một vẻ, đều không thua mình, thoáng cái để cho Tô Anh ngây ngẩn cả người, làm sao cũng không nghĩ tới là có kết quả như thế.

- Ngươi... Dương Lỗi, ngươi... Làm sao ngươi có thể như vậy? Các nàng rốt cuộc là ai? Tại sao lại ở chỗ này?

Nhìn những nữ tử bên cạnh Dương Lỗi, mọi người đều là lộ ra vẻ hết sức thân mật với hắn, nước mắt của Tô Anh không khỏi tràn ra.

- Còn nói không có gì, liền không rồi!

Hoàng Dung nhìn Dương Lỗi một cái, tiếp theo nói với Tô Anh:

- Vị tỷ tỷ này, chúng ta đều là thê tử của phu quân, tỷ tỷ xưng hô như thế nào?

Dương Lỗi đảo cặp mắt trắng dã, đây rõ ràng là đang kích thích Tô Anh, bất quá đây cũng là sự thật, cho nên nói:

- Sư tỷ, các nàng đều là nữ nhân của ta!

- Ngươi... Ngươi...

Tô Anh nhìn Dương Lỗi, đôi môi đều cắn nát rồi.

- Tiểu Anh!

Tô Nghiên nhìn thấy bộ dạng của Tô Anh, nhẹ kêu một tiếng.

- Sư tôn, ta... Oa...

Tô Anh xoay người nhào vào trong ngực của Tô Nghiên, khóc lên.

Đối với sự đa tình của Dương Lỗi, Tô Nghiên cũng là bất đắc dĩ, mà Tô Anh cũng là đồ đệ của mình, liền giống như là thân sinh nữ nhi, hôm nay Tô Anh thương tâm như thế, nàng làm sao dễ chịu được.

- Đừng khóc, đừng khóc!

Tô Nghiên vỗ nhẹ đầu của Tô Anh, thấp giọng nói.

- Sư tôn, ta...

- Ngươi không cần phải nói, ta đều hiểu được, gia hỏa này cũng quá háo sắc một chút.

Tô Nghiên nói:

- Bình thời nghĩ đến ngươi rất đứng đắn, không nghĩ tới cư nhiên sẽ là cái dạng này.

Dương Lỗi gãi gãi đầu nói:

- Sư tôn, ta là người đa tình nhưng không phải là người vô tình, ta sẽ không để cho người ta yêu phải thương tâm.