Chương 2: Hệ thống tự hoàn thiện bản thân

Qua thời gian nói chuyện với chú lái xe, Quốc biết được người đó tên là Chú Lân chuyên đi trở phân bón từ thành phố tới các vùng nông thôn.

Vụ tông xe thực chất là do Quốc chạy ngoài đường không chịu để ý xe cộ. Mặc dù ông chú mắng chủi vài câu nhưng tiền băng bó sơ cứu do chú ấy xuất ví vì biết Quốc là một đứa không có tiền.

-Lần sau nhớ nhìn đường nha cu!

Quốc gật đầu đáp lại, sau đó chú Lân chui đầu vào trong chiếc xe tải, lái xe đi mất.

Bước một mình trên con đường đê ven sông, Đông Giang một vùng đúng chuẩn nông thôn, vừa có con sông lớn chảy qua lại có cánh đồng rộng lớn bằng phẳng. Phía xa xa còn có mấy ngọn nút nhấp nhô được phủ kín bởi những đồi chè, nương ngô…

Một khung cảnh yên bình hoàn toàn khác xa với cuộc sống tấp nập ở đô thị.

Đị bộ thêm gần hai cây số, trước mặt Quốc là một căn nhà mái ngói lụp xụp, đám cỏ dại mọc xen lấn từ trong vườn đến ngoài sân. Cánh cổng cố loang lổ mấy lỗ thủng.

Căn nhà này thuộc về chú Hùng, người đó đi sang bên Nhật làm ăn vài năm nữa mới trở về. Nhưng kiếm được nhiều tiền như vậy căn nhà này chắc không còn dùng làm nơi ở, có thể phá đi xây cái mới hoặc bán luôn mảnh đất để chuyển hẳn ra ngoài thành phố sinh sống.

Chẳng cần đến chìa khóa để mở cửa, bởi vì trong nhà hoan toàn trống trơn, ngoại trừ bộ bàn ghế và một chiếc giường thì nơi này không còn thứ nào khác ngoài bụi và mạng nhện.

“Còn tốt hơn sống với con mụ đó!”

Quốc lẩm bẩm và bắt đầu đi xung quanh nhà xem một lượt.

“Hệ thống xin thông báo: cuộc sống của bạn đã bước sang một trang mới, từ bây giờ hệ thống sẽ đồng hành cùng với bạn.”

Lại là âm thanh xa xăm vọng lên trong đầu. Quốc giật mình vội hỏi lại

“Hệ thống là thứ gì?”

“Hệ thống là một chương trình tối tân đến từ tương lai xa xôi, xuyên qua không gian và thời gian đi đến trái đất. Mẹ của ký chủ ở thế giới bên kia có yêu cầu gửi một hệ thống đến thế giời này để hướng dẫn cho bạn.”

Nghe đến người mẹ quá cố Quốc lại cảm thấy đau lòng, bà bỏ lại hắn khi hắn còn rất nhỏ. Trong nhà không còn bất kỳ đồ đạc nào liên quan đến mẹ của Quốc. Kể cả mấy bức hình cũng bị mẹ kế của hắn đốt sạch.

Giờ có được một hệ thống, coi như một phần quà kỷ niệm mà mẹ giành cho hắn.

“Tôi thì cần hướng dẫn thứ gì cơ chứ?”

Hệ thống đáp:

“Hoàn cảnh của bạn rất éo le, không có được sự quan tâm của gia đình, học hành chểnh mảng tương lai không có tiền đồ. Lối sống không lành mạnh làm mọi người xa lánh bạn.”

“Chuyện đó thì mắc mớ gì đến mi, tôi đâu cần mi thương hại.”

“Xin lưu ý, đây không phải chuyện tình cảm, tôi đến đây vì nghĩa vụ, nếu tôi hoàn thành được công việc sẽ được trở về thế giới tương lai.”

“Khi nào thì mi hoàn thành nhiệm vụ?”

“Khi ký chủ cảm thấy cuộc sống thỏa mãn.”

Quốc nuốt nước bọt rồi nói.

“Cuộc sống bây giờ của tôi đang rất thoải mái, không cần đến mi.”

Hệ thống nói

“Vui lòng nhắc lại “Tôi rất hạnh phúc với cuộc sống hiện tại” ba lần để thực thi việc gỡ bỏ hệ thống!”

Quốc không nghĩ ngợi thêm mà đáp ngay.

“Tôi rất hạnh phúc với cuộc sống hiện tại!”

“Tôi r…ất hạnh phúc với.. cuộc sống.. hiện tại!”

“Tôi không thấy…”

Giọng nói đanh thép lúc đầu giảm dần theo từng lần lặp lại lời nói, đến lần thứ ba, Quốc không thể thốt ra câu nói tự dối lòng mình. Bị mọi người ghẻ lạnh đâu phải là cuộc sống hắn mong muốn.

“Câu lệnh không hợp lệ, có phải bạn chưa hài lòng về cuộc sống?”

Quốc thở dài, đưa hai tay vuốt lấy khuôn mặt che đi mấy giọt nước mắt.

“Phải! cuộc sống thật đáng chán! Mi có thể giúp tao có cuộc sống tốt đẹp thật không?”

“Hoàn toàn có thể? Ký chủ đồng ý chuyện sử dụng hệ thống vào trong cuộc sống hằng ngày?”

“Tôi đồng ý!”

Vừa dứt lời, trong đầu của Quốc cảm giác được một sự choáng váng không hề nhẹ, thị giác bị thụt giảm nghiêm trọng, mọi thứ dần trở nên tối đen.

Năm phút sau, mọi thứ trở lại thông thường.

“Ký chủ: Kiến Quốc”

“giới tính: nam.”

“Tuổi 14”

“Thành tích: 0/10”

“Điểm năng động: 0”

Từng dòng thông tin hiện ra trong đầu khiến Quốc cảm thấy khó hiểu. gã nhăn mặt hỏi lại.

“Hệ thống hoạt động như thế nào?”

Một dòng thông tin lại chạy ra

“Hệ thống hoàn thiện bản thân hoạt động dựa trên điểm năng động, 100 điểm năng động sẽ +1 điểm thành tích. Sau khi đạt 10 điểm thành tích, hệ thống sẽ được nâng cấp với nhiều thay đổi và tính năng giúp bạn lăn lộn ngoài xã hội. Trở thành người có quyền và có tiền, được nhiều người kính trọng.”

“Vậy làm sao mới có được điểm năng động?”

Hệ thống trả lời:

“Điểm năng động đạt được bằng cách lao động tạo ra giá trị, hoặc thực hiện các nhiệm vụ mà hệ thống cung cấp tùy thuộc theo hoàn cảnh hiện tại. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, bạn có thể nhận thêm một phần quà khích lệ.”

Làm nhiệm vụ có thưởng, nghe giống với mấy trò chơi điện tử mà Quốc hay chơi, trong lòng cảm thấy một chút hưng phấn với hệ thống rồi đấy.

“Có nhiệm vụ nào có thể thực hiện ngay lúc này không?”

Hệ thống im lặng một hồi rồi đưa ra dòng thông tin.

“Nhiệm vụ thứ nhất: dọn dẹp nhà cửa. Phần thưởng: một chiếc đèn chiếu sáng không dùng đến nguồn điện!”

Chiếc đèn không dùng điện? chẳng lẽ dùng pin?

Quốc nhìn quanh một lượt cảm thấy phần thưởng này không phải vô dụng, nhà của chú Hùng cách xa mấy hộ gia đình khác, vì không có người ở cho nên không kéo dây điện vào nhà. Buổi tối chắc chắn sẽ u ám nếu không có ánh sáng.

Chỉ là dọn dẹp nhà cửa thôi, không có gì phức tạp để có một chiếc đèn.

Quốc đứng dậy, ngẩng đầu lên trời và tự nhủ: Rồi mình sẽ chứng minh cho ông bà kia thấy, không có bọn họ mình vẫn sống tốt!

“Có hệ thống trong tay, cuộc sống sau này nhất định phải thay đổi.”