Chương 8: Khu Đấu Hồn Lộn Xộn

Không thể không công nhận trình độ nướng cá của Hoắc Vũ Hạo vô cùng tuyệt vời, chỉ một lát sau hương thơm nồng đậm đã lan tỏa ra ngoài, việc này so với quảng cáo còn tốt hơn nhiều. Đừng nói là học viên, nhóm tiểu thương xung quanh cũng tò mò quay sang nhìn

Cá trắm đen được nướng chín vàng rượm, thơm nồng, vị cá tươi hòa quyện cùng gia vị tỏa ra hương thơm ngào ngạt, từng dòng mỡ cá từ trên thân cá chảy xuống lớp than hồng lại càng làm mùi hương thêm đậm đà, hấp dẫn.

Nam cách đó không xa cũng nuốt xuống ngụm nước miếng

Hắn nghĩ ‘’ hừ không thèm về bảo hệ thống cho mấy con là được ‘’

Hệ thống -…-

…………………………………………………………………………….

Và trở lại với khu vực bán cá của nhân vật chính của chúng ta

‘’ Vâng nhân vật chính của chúng ta đã có một khách hàng đầu tiên ‘’

‘’ Mong rằng anh ta có thể nhận được vận may đầu tiên của khách hàng ‘’

‘’ Chúng ta hãy cùng chúc mừng anh ta bán được thật nhiều cá nào ‘’

“Tiểu huynh đệ, cá nướng bán thế nào?”

Một gã nam sinh đồng phục màu vàng hỏi. Hoắc Vũ Hạo khách khí:

Năm tiền một con thưa học trưởng.

Nam sinh kia cũng vô cùng sảng khoái:

Giá không đắt, lại thơm thế này, ta thử một con

“Ngon quá, thật sự là quá ngon”

Dám người học viện thấy vậy cũng tranh nhau xếp hàng mua cá

“Học đệ, cho ta thêm ba con nữa. Hôm nay ta ăn tối ở quầy của ngươi luôn.”

Gã đệ tử đứng bên cạnh hắn có vẻ thuộc lớp cao hơn, nghe thấy thế liền lạnh lùng nói: “Ra sau xếp hàng.”

Hoắc Vũ Hạo đưa vẻ mặt áy náy quay sang nói với những đệ tử đang vây quanh quầy hàng của mình:

“Ta xin lỗi các vị học trưởng, hôm nay là buổi bán cá đầu tiên của ta. Ta sẽ chỉ bán mười tám con, vừa nãy đã bán bốn con rồi, giờ chỉ còn mười bốn con thôi. Các vị theo thứ tự trước sau xếp hàng chờ ta, còn những học trưởng nào không đến kịp thì có thể đợi ngày mai quay lại.”

Nam chuẩn bị động tay động chân thì

‘’ Từ Tam Thạch đến cướp cá cho Giang Nam Nam ăn nhưng bị Bối Bối ngăn lại ‘’

.................................................................................................

Sau đó cùng nhau đi khu Đấu Hồn tỷ thí

‘’Để tiến hành một trận đấu hồn, hai bên của chúng ta phải nộp ra mười kim hồn tệ làm phí sân đấu , bởi vì đánh nhau ở đây không phải chịu hạn chế gì, cũng không sợ quá tay chết người, chỉ cần xuất hiện nguy hiểm các trọng tài sẽ lập tức ra tay ngăn cản’’

‘’ Hệ thống có thần thông nào khống chế con người không ? ‘’

Hệ thống : Bản hệ thống có ‘’ khống hồn quyết ‘’

‘’ khống hồn quyết ‘’ có thể đặt cấm chế và khống chế con người thông qua linh hồn của người đó tùy ý niệm sinh tử ‘’

‘’Mua , học luôn nhé ‘’

Hệ thống : kengg … ký chủ đã học ‘’ khống hồn quyết’’ thành công ‘’

Và Từ Tam Thạch và Bối Bối cũng ra sân

Nam vốn chú ý Hoắc Vũ Hạo thấy Đường nhã thấp giọng hỏi Hoắc Vũ Hạo

“Tiểu Vũ Hạo, khoảng cách cực hạn của Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng là bao nhiêu?”

Hoắc Vũ Hạo nói: “Nếu chỉ dò xét một hướng thì khoảng chừng năm mươi thước.”

Đường Nhã lập tức giơ tay phải lên, làm tiếp vài cái dấu hiệu cho Bối Bối xem, Bối Bối nhìn thấy liền gật đầu với nàng

Trọng tài, hắn trầm giọng nói: “Bối Bối năm tư khiêu chiến Từ Tam Thạch năm năm, nếu Từ Tam Thạch thua thì phải nộp thêm mười kim hồn tệ. Các ngươi chuẩn bị xong chưa?”

Bối Bối và Từ Tam Thạch đồng thời quay sang gật đầu với vị trọng tài

“Trận đấu bắt đầu” Trọng tài hô lớn một tiếng rồi lui nhanh về sau

Vì có sự trợ giúp của Hoắc Vũ Hạo nên Bối Bối thắng nhẹ nhàng

Nam lắc đầu cười : Hoắc Vũ Hạo định chơi xấu rồi hả khặc khặc

Từ Tam Thạch run rẩy đứng lên, cà lăm nói : “Ngươi... ngươi... ăn gian”

“Gian cái đầu ngươi, dám chơi thì dám chịu, Huyền Thủy Đan đâu lấy ra đây.” Bối Bối mỉm cười, long trảo khẽ rót chút lôi điện chi lực vào người Từ Tam Thạch khiến thân thể cao lớn kia chấn động run rẩy

Đến lúc Nam điều khiển Từ Tam Thạch ( vì trong phòng chờ thi đấu Từ Tam Thạch bất cẩn bị đặt cấm chế linh hồn không hay biết )

Cho nên trong sân đấu Từ Tam Thạch bỗng trở thành người khác

Nam : hệ thống buff cho con rùa này 1 canh giờ sức mạnh 90 cấp phong hào

Hệ thống mệt mỏi : xong

Bối Bối đang nói bỗng thấy khí thế Từ Tam Thạch tăng vọt , hai mắt đỏ như máu

Huyền lão đang quan sát trận đấu thấy thế thầm kêu : không ổn

'' Huyền lão phi như bay về phía đài thi đấu ''

Đột nhiên Từ Tam Thạch ( nam ) đấm một đấm vào trọng tài

Chỉ thấy trọng tài bay ra như diều đứt dây thổ huyết , khí tức yêu nhợt , sống chết chưa rõ

Bối Bối chưa kịp phòng bị cũng bị đấm bất ngờ luôn

Mỗi cú đấu mang theo lực lượng và hồn lực khống chế vừa phải

Theo tiếng xương cốt kêu cạch .. cạch .. cạch liên tục vặn tay , bẻ chân , phế hồn lực của Bối Bối đến ngất , Từ Tam Thạch ( nam) mới ngừng

Nói thì nhanh nhưng chớp mắt Từ Tam Thạch ( nam ) đã phế xong Bối Bối , các lão sư đến đã không kịp

Huyền Lão đến bên Bối Bối thì thấy bị phế còn tên Từ Tam Thạch( nam ) đang truy quét tấn công liên tục các học viên của học viện

Có một số bị thương , một số bị phế

'' ở trước mặt mình trận đấu mà không kiểm soát được '' Huyền lão càng nghĩ càng giận

‘’ võ hồn phụ thể ‘’ Huyền lão tức giận quát