Hôm nay chu y lão sư lên lớp , cũng không thằng nào dám cười cả
Hôm nay chu lão sư cho lớp chạy bù hôm trước 100 vòng
Nam không nghĩ cứ chạy bình thường thôi
Còn anh Hoắc Vũ Hạo thì sắp té , trông có vẻ mệt lắm
Vương Đông cứ chạy nhập ngừng rồi ngoái lại nhìn Hoắc Vũ Hạo
Nam nghĩ ‘’ cmm Vương Đông lại chuẩn bị lo chuyện bao đồng ‘’
Đúng thế thật !
Đúng lúc này, một bóng người từ bên ngoài quảng trường Sử Lai Khắc chạy đến phía sau Hoắc Vũ Hạo, sau đó chạy thêm hai ba bước nữa đuổi theo sát hắn. Ngay lúc ấy, một màn kinh diễm xuất hiện dưới quảng trường.
Trên lưng người kia đột nhiên xuất hiện cánh bướm màu lam, đầu cánh màu xanh đậm, ở dưới là hai màu xanh thẳm, xanh nhạt đan xen lẫn lộn, bên ngoài nhìn vào, hai cánh bướm trông như hai bầu trời thu nhỏ, ẩn ẩn hào quang, có xanh, có trắng, trông như những đám mây đang bay trên bầu trời, làm cho người ta có cảm giác bên trong ấy tràn đầy sức sống, thu hút tất cả ánh nhìn. Xét về hình dáng hay màu sắc, đều cực kỳ xinh đẹp, một vẻ đẹp không thể diễn tả bằng lời lẽ thông thường nữa.
“A”
Đôi cánh kia xuất hiện khiến mọi người xung quanh ngẩn ngơ ngắm nhìn, bất kể nam hay nữ đệ tử đều giật mình kinh hô.
Dưới ánh nắng mặt trời quang ảnh trên đôi cánh kia càng thêm mê người, khiến ai nhìn vào đều cảm giác như bị hoa mắt, cho dù là Chu Y lão sư cũng không ngoại lệ.
Người kia vừa phóng thích đôi cánh, cả người đã đến sát bên Hoắc Vũ Hạo, hai tay vòng qua người hắn, hai cánh sau lưng vỗ mạnh, hai người cùng bay lên.
Chu Y giật mình kinh ngạc, lầu bầu nói:
“Quang Minh Nữ Thần Điệp? Vũ Hồn Hồ Điệp đẹp nhất trên đại lục. Được, tốt lắm. Cuối cùng cũng không khiến ta thất vọng hoàn toàn.”
Tốc độ phi hành của Vương Đông rất nhanh, chỉ trong năm phút đồng hồ hoàn thành mười hai vòng không phải là không được. Vòng cuối cùng hoàn thành thì hai người cũng đồng thời rơi xuống đất.
Nam thật ra chạy về thứ 3 , hắn bảo Nguyệt Mị cố sức chạy trông có vẻ sắp đổ để ra trang bức phát :) để xem chu lão sư có lồi mắt ra không
Nam cũng không chịu yếu thế : bổn công tử cũng trang bức
‘’ Nam cũng chạy từ quảng trường ra , cũng chạy thêm 2, 3 bước sau đó lại một màn kinh diễm xuất hiện dưới quảng trường’’
Trên lưng đột nhiên xuất hiện cánh bướm màu đen , đầu cánh màu đen đậm, ở dưới là hai màu xanh thẳm, xanh nhạt đan xen lẫn lộn, bên ngoài nhìn vào, hai cánh bướm trông như hai bầu trời thu nhỏ
Đôi cánh kia xuất hiện khiến mọi người xung quanh ngốc trệ
Đắc biệt là chu lão sư thì thào nói : quang minh nữ thần điệp …. Không không đúng
Vương Đông thì cũng ngốc ra
Nam vừa phóng thích đôi cánh, cả người đã đến sát bên Nguyệt Mị , hai tay vòng qua người nàng , hai cánh sau lưng vỗ mạnh, hai người cùng bay lên.
Khác với Hoắc Vũ Hạo hoảng sợ khi lần đầu bay , Nguyệt Mị thì đỏ mặt ngại ngùng
Tốc độ phi hành của Nam rất nhanh, chỉ trong mấy phút đồng hồ cả hai đã hoàn thành
Cả hai đều đáp xuống đất cũng làm như kiệt sức như sắp ngã
‘’Chạy xong chu lão sư lại chuẩn bị phát tác ‘’
Chu Y vẫn không biểu lộ một chút cảm xúc nào, bà quay mặt nhìn các học viên, thản nhiên nói:
“Những người được ta đọc tên lập tức bước ra khỏi hàng: Trình Thành, Khâu Kiện Nhiêu, Đường Đao, Thượng Quan Thần Thiên, Lâm Trạch Vũ, Chư Cát Vân, Thái Long, Đường Lăng, Vân Tiểu Phiêu.”
Chu Y đọc chín cái tên. Những học viên trong lớp còn chưa tự giới thiệu bản thân, vậy mà Chu Y đã có thể biết được hết tên bọn họ.
Những đệ tử bị gọi tên đều đã bước ra.
Chu Y nói tiếp: “Chín người các ngươi có thể về ký túc xá thu dọn hành lý rời khỏi học viện. Từ giờ phút này, các ngươi không còn là đệ tử của Sử Lai Khắc học viện nữa.”
“A?”
Chín tên đệ tử vừa bước ra, cả người còn hết sức mệt mỏi, đột nhiên nghe câu nói này đều chấn động, các đệ tử khác lại bàn tán xôn xao.
Và chín tên đệ tự bị đuổi
“Tất cả quay về ký túc xá tắm rửa thay quần áo đi, sau đó lập tức quay lại phòng học. Ta cho các ngươi mười lăm phút.”
Nói xong, bà lại xoay người bước về Giáo Học Lâu. Lúc này không còn ai dám chần chờ, tất cả ba chân bốn cẳng chạy về ký túc xá.
Chu Y cho bọn họ mười lăm phút, nhưng thực tế bọn họ cũng chỉ mất không đến mười phút, lúc này tất cả đệ tử đã tập trung đầy đủ trong phòng học.
“Bây giờ chúng ta bắt đầu học. Kiểm tra ban nãy các ngươi làm cho ta rất hài lòng, đại đa số mọi người đều hoàn thành được sát hạch đơn giản ấy. Hoắc Vũ Hạo, đứng dậy.”
“Chu lão sư.”
Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng đứng dậy. Chu Y lạnh lùng nói: “Nói cấp bậc Hồn Lực của ngươi.”
“Thưa lão sư, cấp mười một.”
‘’ 11 ‘’ Nam nhìn khinh thường
Nghe được ba chữ "cấp mười một" , tất cả học viên trong lớp không hẹn mà cùng lộ ra vẻ nghi ngờ
“Không sai, Hồn Lực của Hoắc Vũ Hạo chỉ mới đạt đến cấp mười một, ta biết, các ngươi tò mò tại sao hắn có thể thông qua sát hạch vào học viện trở thành tân sinh. Vấn đề này ta chỉ nói một lần thôi, từ nay về sau, trước khi hắn bị khai trừ, không ai được hỏi hắn nữa. Hắn thuộc trường hợp đặc biệt của học viện, khi tiến vào học viện không cần thông qua sát hạch, đây cũng là trường hợp đặc biệt duy nhất
‘’ Hoắc Vũ Hạo là con của lão sư sao mà đặc biệt ? ‘’ tân sinh xì sào nói
‘’ Cẩn thận lão sư biết là khai trừ bây giờ’’ có tân sinh lại nói
Chu Y dường như không thèm quan tâm đến phản ứng của các học viên, bà xoay tiếp tục giảng xoay quanh kiến thức hồn đạo khí
“Trong ba tháng này, ta sẽ chủ yếu huấn luyện và rèn luyện thân thể các ngươi. Không cần biết các ngươi là ai, có lai lịch gì, thiên phú bao nhiêu. Nếu trong ba tháng này không thể thông qua khảo hạch của ta, thì cũng giống như chín tên kia, cút.”
“Giờ học sáng nay đến đây thôi, bữa trưa hôm nay các ngươi tốt nhất nên ăn một bữa thật ngon đi, chiều nay sẽ bắt đầu huấn luyện. Tan học. Hoắc Vũ Hạo, ngươi đến văn phòng ta một chút.”
Nói xong câu cuối, Chu Y không chút dài dòng xoay người đi ra ngoài dù lúc này chuông tan học còn chưa vang lên
Trong khi Hoắc Vũ Hạo gặp Chu y lão sư thì Nam cùng với Nguyệt Mị và Vương Đông cùng nhau xuống nhà ăn
Nguyệt Mị bỗng dưng hỏi : không biết vì sao Chu y lão sư lại nói nói Hoắc Vũ Hạo đặc biệt
Nam thầm cười trong lòng mặt không đổi sắc trầm ngâm một lát nói : có lẽ là con riêng Chu lão sư chăng ?
Vương Đông nghi hoặc đáp : ‘’ bảo sao ta thấy Chu lão sư bao che cho hắn , lại còn gặp riêng nữa hừ ‘’