Chương 8: Tiêu Ngọc, Tiêu Huân Nhi

" Cảm ơn đạo hữu trumdomgai đã đẩy 110 KP cho truyện ". ($)-($)___________

Chương 8: Tiêu Ngọc, Tiêu Huân Nhi

Tu luyện đến trưa, Tiêu Minh nghe thấy bụng của mình vậy mà đã sôi ọc ọc lên biểu tình kháng nghị. Thế là hắn ngừng lại việc tu luyện, ba chân bốn cẳng chạy xuống dưới bếp.

Hắn thấy Tiêu Linh đang đứng đó làm bếp, trông nàng lúc này thật đẹp, bộ váy trắng bó sát người, eo thon mềm mại, dáng người lồi lõm hoàn hảo, đặc biệt nàng đang mang một cái tạp dề làm bếp cột sát người làm cho bộ ngực khủng lồ được bó sát nâng lên như muốn phá áo mà ra.

Nhìn cảnh tượng tuyệt đẹp trước mắt này, làm cho hắn miệng đắng lưỡi khô tiểu huynh đệ vậy mà có biểu hiện.thức dậy.

Hắn thầm nghĩ trong lòng: Nếu chỉ mang một cái tạp dề không thôi thì sẽ hoàn mĩ ra sao? Hắc Hắc, mai mốt khi dụ được nàng, phải bắt nàng trần truồng chỉ mang theo một cái tạp dề không thôi, đứng đó làm bếp còn mình thì sẽ chịch nàng từ đằng sau cảm giác ấy sẽ phê tới cỡ nào!.

Nghĩ đến đó thôi, đũng quần hắn đã phồng lên một cục bự tổ bố rồi, những video, tranh ảnh khiêu dâm, hentai, JAV,... mà hắn xem ở thế giới cũ cứ tưởng nó chỉ dùng để quay tay thôi chứ, không ngờ giờ có cơ hội được thực hành.

Nàng thấy hắn đang nhìn mình đắm đuối thì ngượng ngùng mỉm cười, con mắt dời xuống dưới thì giật mình đỏ mặt, xấu hổ lườm nguýt hắn một cái.

Thấy nàng vậy mà làm ra hành động đáng yêu như thế, hắn mê đắm ngẩn ngơ một chút rồi mỉm cười thâm ý.

Nhìn thấy nụ cười đầy thâm ý ấy làm cho nàng càng đỏ mặt hơn vội vã trò chuyện với hắn: " Minh nhi ngươi khỏe chưa, mà đã xuống đây rồi ".

Hắn nói: " Ở trong phòng thấy tù túng quá nên ta xuống nói chuyện với mẫu thân, tiện thể kiếm chút gì lấp bụng ".

Nàng nói: " Vậy à... Ừm, hôm qua ta có gặp Huân Nhi với Ngọc Nhi ấy! Hai đứa nó cứ hỏi thăm ngươi mãi đấy! ".

Tiêu Minh bất ngờ: Đang tự hỏi trong lòng mình, sao lại được hai vị mỹ nhân ưu ái quan tâm như thế?.

Thấy hắn vậy mà đơ mặt ra, mĩ phụ tranh thủ giải thích: " Ngươi quên rồi sao, hồi nhỏ Huân Nhi mới vào gia tộc, đang đi dạo thì bị chó dí rượt chạy vòng vòng ngoài bìa rừng, ngươi lúc đó đang vui chơi gần đấy thấy vậy bày đặt làm Anh Hùng cứu Mỹ Nhân, chạy ra đứng đằng trước cản con chó mang Huân Nhi hộ ở sau lưng. Hên lúc ấy, cha ngươi đi ngang qua thấy vậy chạy ra đuổi con chó đi chứ nếu không thì sẹo đầy mặt rồi chứ đâu còn đẹp trai như bây giờ... ".

Tiêu Minh nghe đến đó thì ngớ ra bật thốt lên: " Ồ... ".

Hắn thầm cảm ơn chủ nhân thân xác này, vậy mà giúp mình chinh phục mỹ nhân: " Thiệt cmn hên vai~ đái... Mai sau phải thật tốt làm Anh Hùng!!! ".

Mĩ phụ thấy gương mặt mừng rỡ đến nỗi nở hoa của hắn thì cất tiếng hỏi: " HìHì... Minh nhi, khai báo thành thật với mẫu thân có phải ngươi tia con bé đó từ trước rồi đúng không? ".

Nghe vậy, hắn chỉ nở nụ cười ngây ngô, hắn hỏi: " Vậy còn chuyện của Tiêu Ngọc là sao vậy mẫu thân? ".

" Hửmm.... Minh nhi ngươi chỉ ngất có 3 ngày thôi, tại sao bây giờ mất trí nhớ luôn rồi? ".

Nghe vậy Tiêu Minh chỉ biết cười khan rồi nói: " HaHa chắc tại ngủ lâu quá có một số chuyện tạm thời quên mất ".

Tiêu Linh nghe con trai nói như vậy thì lo lắng, nhưng cũng là kể lại cho hắn nghe về chuyện của Tiêu Ngọc:

" Có một lần Ngọc Nhi nó đi lạc, bị mấy tên Quái Thúc Thúc có sở thích biến thái trông thấy, đòi bắt đi huấn luyện thành Loli Tình Dục. Ngươi đúng lúc đó đi ngang qua thấy có người đang bắt nạt biểu muội của mình, tinh thần hành hiệp trượng nghĩa lên cao xông vô đối diện với bọn chúng. Mấy tên đó tên nào cũng bặm trợn hung dữ cầm theo vũ khí trong tay, dù thân thể run lặp cặp vì sở hãi nhưng ngươi vẫn ngăn cản bọn chúng trước mặt Ngọc Nhi. Đang lúc chúng định giết ngươi rồi mang Ngọc Nhi đi thì đội hộ vệ của Tiêu gia đến. Nhanh chóng đánh đuổi bọn chúng cứu được ngươi với nàng, từ đó con bé đó sùng bái ngươi đến bây giờ cứ suốt ngày bám lấy ngươi ".

Hắn nghe mẫu thân nói xong trong lòng như cứ như nở hoa, đứng cười cười nham hiểm một mình.

Hai mẹ con đang trò chuyện với nhau bất chợt có 2 giọng nữ truyền vào: " Tiêu Minh ca ca huynh có ở nhà không? ".

Tiêu Linh nghe vậy chợt Ồ lên rồi kêu: " Hì Hì hai đứa con dâu của ta đến rồi, Minh nhi ngươi nhanh ra mở cửa đi á! ".

Tiêu Minh nghe vậy thì hí hửng chạy ra mở cửa, đập vào mắt hắn là hai tiểu mỹ nhân xinh đẹp, một người thanh đạm nho nhã, một người nhí nhảnh hoạt bát, mỗi người một vẻ đều là tuyệt sắc tiểu mỹ nhân.

Bên tay trái hắn là một Trương Diễm tuyệt nhân cũng chính là kiều nhan, tóc mây kéo cao, phối hợp với thon dài uyển chuyển tư thái, mảnh khảnh eo thon, tú mỹ cái cổ trắng ngọc, da thịt trắng noãn, cái kia giơ tay nhấc chân điềm đạm thanh nhã, như một Tiên Nữ trên cao không nhiễm một tia khói bụi của Phàm Trần.

Nàng mặc một bộ xanh lam váy dài, tay áo hướng lên hơi xách, lộ ra gần nửa đoạn phấn nộn nở nang cánh tay, trắng muốt đến óng ánh sáng long lanh, dưới ánh mặt trời chiếu sáng rạng rỡ, bộ ngực sữa hơi nhỏ nhưng vừa tay được bó sát, nhô thật cao, dưới mông nhỏ bởi vì bị gió thổi qua làm váy dài dán sát người càng điểm tô thêm thân hình ngạo nhân của nàng, nàng trong lúc giơ tay nhấc chân đều lộ ra cái kia không gì sánh được tuyệt thế phong hoa.

Mỹ nhân bên tay phải là một gương mặt tinh sảo, vì còn nhỏ tuổi bộc lộ ra vẻ trẻ trung non nớt, nên hoàn mĩ lộ ra nhất phái ngây thơ dáng dấp.

Đại mi cong cong, một đôi mắt tươi đẹp tú dài, óng ánh vũ mị, trong mắt sáng bắn ra lấy thanh tịnh di tĩnh ánh sáng nhu hòa, tú mỹ mặt trái xoan, tinh xảo ngũ quan phối hợp, đơn giản liền là thượng thiên hoàn mỹ ban ân, cái kia kiều diễm hoàn mỹ, kinh tâm động phách.

Nàng mang trên người một bộ trường sam màu vàng, mái tóc màu đen dưới, một đôi mắt to xinh đẹp, mảnh mà nồng lông mày, sóng mũi cao, cái miệng anh đào nhỏ nhắn lại thêm cười lúc trên gương mặt hai cái lúm đồng tiền nhỏ, muốn bao nhiêu đẹp có bao nhiêu đẹp.

Đối lập với mỹ nữ bên trái hay trầm lặng, nàng nhí nhảnh, hoạt bát, đáng yêu, ánh mắt mang theo sự tìm tòi mới lạ, tròng mắt đảo quanh giảo hoạt luôn muốn phá cách bản thân.