Chương 4: Mẫu Thân Xinh Đẹp

Chương 4: Mẫu Thân Xinh Đẹp

Ô Thản Thành, Tiêu gia

      Trong một căn biệt viện nhỏ, ở góc phía Đông Nam trong Tiêu gia, trên chiếc giường lớn đang nằm một thiếu niên khoảng 12t, gương mặt hơi tái nhợt nhưng cũng không thể che giấu vẻ đẹp yêu dị của hắn, tuy còn nhỏ tuổi đã là một mĩ nam tử trong mơ của các thiếu phụ, thiếu nữ.

Làm thiếu niên lần nữa mở mắt lúc, phát hiện trước mắt một vị trung niên nữ tử dáng người lã lướt, phong vận thành thục nữ tử, đang ở chiếu cố mình! Phía sau lại là trở nên đau đầu, thiếu niên đã biết hiện tại mình vậy mà đã ngất khoảng ba ngày.

  Tiêu Minh cười khổ trong lòng, không hổ là công pháp Thần cấp, chỉ là truyền khẩu quyết vào thôi, chưa lĩnh ngộ ảo diệu trong đó mà đã sanh sanh làm hắn ngất xỉu ba ngày rồi. Hoảng sợ sau khi càng là mừng rỡ, có công pháp mạnh như vậy mai sau mình sẽ trở thành cường giả đỉnh thiên lập địa là tình nhân trong mộng của các mĩ nhân. Nghĩ như vậy, làm hắn không nhịn được nhếch miệng.

  Tiêu Minh nhìn sang bên cạnh là một thiếu phụ khoảng 27-30 tuổi, khi nhìn thấy khuôn mặt của thiếu phụ này thì Tiêu Minh cảm thấy tim mình như ngưng đập: " Trời, sao trên đời lại có nữ tử đẹp như vậy", do ba hôm trước mới xuyên việt qua còn mơ màng chưa kịp nhìn kĩ, nên khi thấy nàng xinh đẹp như vậy thì choáng ngộp.

Màu trắng váy tơ, tú mỹ mặt trái xoan, tươi đẹp thanh tú dáng dấp, hai con ngươi long lanh mê hoặc, mảnh mà nồng lông mày, sóng mũi cao, vóc người cao gầy, đôi môi hồng nhuận mà mềm mại cùng với mái tóc đen, dài bồng bềnh như thác nước được buộc cẩn thận thả sau đầu, bao nhiêu đẹp có bao nhiêu đẹp, càng quan trọng hơn là, bộ ngực đầy ắp, to lớn như ngọn núi làm cho người ta cảm giác như nó muốn xé áo mà xông ra, vòng eo thì mềm mại, nhỏ nhắn. Cặp mông của nàng to tròn, đầy ắp cùng với đồi chân thon dài kết hợp với bộ váy tơ màu trắng bó sát người làm cho vóc người nàng càng thêm hoàn mỹ ngạo nhân.

Thiếu phụ nữ tử thấy hắn tỉnh lại, vội vã ngồi tới nói, mắt rưng rưng nhìn hắn nói: " Minh nhi, không có sao chứ! Phía trước ngươi ở đây trong phòng không biết làm sao hôn mê bất tỉnh đã ba ngày rồi, hại ta lo lắng gần chết! ". Đang lúc hắn chăm chú soi nàng với những suy nghĩ YY trong đầu, nghe nàng gọi hắn giật mình tỉnh lại. Nở một nụ cười cho rằng khá đẹp, hắn cười nói: " Ta không sao, mẫu thân ".

" Sao mà không có việc gì chứ, ngươi đã bất tỉnh ba ngày rồi đấy " Nàng mếu máo nói với hắn.

" Xin lỗi đã làm mẫu thân phải lo lắng, chắc vì mệt nên ta mới ngủ lâu như vậy bây giờ đã không sao rồi ".

Tiêu Linh nghe Tiêu Minh nói vậy thoáng thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn gặng hỏi hắn coi có khó chịu chỗ nào không cơ thể có chỗ nào bất ổn không ???. Những câu hỏi quan tâm của nàng làm con tim nhỏ bé của hắn đập loạn nhịp, nhìn cơ thể ma quỷ của nàng làm YY mới thức dậy sáng sớm cứng ngắc, thầm nghĩ trong lòng cảm giác có mẫu thân thật tốt, tự hứa sẽ làm nàng hạnh phúc, những suy nghĩ làm nàng hạnh phúc cứ ở trong đầu hiện lên làm hắn phấn khích tột độ cơ thể như được tiếp sức mạnh hồng hào sung mãnh hẳn lên ( các đồng dâm tự hiểu bản Tổ sẽ không nói nhiều :)) ).

Tiêu Minh cố gắng gượng dây nhưng cả đầu của hắn cứ ong ong cả lên, làm cho hắn vô cùng đau đớn. Khuôn mặt của hắn bị cơn đau kích thích mà trở lên vặn vẹo. Thiếu phụ nhanh chóng đỡ lấy hắn mở miệng an ủi: " Minh Nhi con còn yếu không lên cố gắng gượng! Đúng rồi con đói chưa để mẫu thân lấy cháo cho con ăn!" Nói xong thiếu phụ nhanh chóng chạy ra ngoài, một lúc sau thiếu phụ bưng một chén cháo còn nóng bước vào bên trong.

Hắn cố gắng cầm lấy bát cháo nhưng cả đôi tay hắn run lên. Bát cháo đánh rơi xuống đất. Thiếu phụ nhanh chóng dùng khăn lau cho hắn vì sợ hắn bị bỏng. Tiêu Minh thở dài trong lòng, không ngờ di chứng để lại khi học Dung Lô Thiên Thần Quyết lại kinh khủng như thế, làm cả người hắn thoát lực không còn một tí sức lực nào. Thiếu phụ liên tục lau người cho hắn, hai mắt đỏ lên nói: " Minh Nhi con không sao chứ? Có bị bỏng ở đâu không!? Vậy mà nói với mẫu thân là không sao à ".

Tiêu Minh thở ra một hơi tựa vào tường mỉm cười nói: "Mẫu thân con không có sao!? Mẹ đừng quá lo lắng!"

Thiếu phụ gật đầu nói: "Để mẫu thân lấy một bát khác cho con..." Nói xong thiếu phụ quay đầu đi. Tiêu Minh nhìn trong mắt của thiếu phụ đang chảy ra một dòng lệ nóng hổi làm cho lòng hắn có chút tê tái.

Lần này, thiếu phụ tự tay bón cháo cho hắn ăn. Hiện giờ hắn có chút mệt mỏi nhìn về phía thiếu phụ xinh đẹp trước mặt này. Tuy nàng không phải là mẫu thân của hắn nhưng lại là mẫu thân của khối thân thể này. Nếu nói về quan hệ huyết thống thì hắn phải gọi thiếu phụ này một tiếng mẫu thân.

  Hiện giờ hắn tự nhủ hắn đã chiếm lấy thân thể của Tiêu Minh vậy thì từ nay hắn có tên là Tiêu Minh. Hắn vốn là kẻ xuyên việt mà đến từ nhỏ đã không có mẫu thân, nhưng hắn cảm nhận sự yêu thương của Tiêu Linh dành cho mình làm hắn rất cảm động, hắn rất trân trọng thứ tình cảm này và hắn hứa sẽ làm cho Tiêu Linh trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời.