Chương 3: Hệ Thống Trọng Sinh Chi Cứu Vớt Nhân Vật Phản Diện

[ tôi đang định cho kí chủ biết nguyên tác, nhưng có vẻ kí chủ đã biết rồi]

"Ừ.."

"Giờ chúng ta bắt đầu làm nhiệm vụ thôi chứ hả" Cậu rất mong chờ đối với cái nhiệm vụ này, vì một phần là cậu đã có cơ hội có người yêu sau 20 năm F. A. Phần còn lại là vì cậu đang rất chán nản, vì không có việc gì làm cả.

Kể cả những bộ truyện tranh lẫn tiểu thuyết cậu cũng đã đọc hết. Theo cậu nếu cậu không chết vì bệnh tim thì chắc cũng chắc cũng chết vì chán.

Đang Mải mê suy nghĩ thì cậu ngất, đến khi tỉnh lại thì đập vào mắt cậu là cái trần nhà màu trắng tinh.

"Ưm.. Đây là đâu vậy?" cậu vẫn chưa thích ứng được tại vì mới lúc nãy xung quanh còn tối đen như mực, mà giờ đã là một cái trần nhà màu trắng tinh rồi. Cậu thử quan sát xung quanh, cậu thấy căn phòng này rất đầy đủ nội thất, khá đẹp và rộng rãi.

Nó rộng hơn căn phòng trước kia của cậu rất nhiều, vì căn phòng đó chỉ đủ để một chiếc giường và một cái bàn nhỏ.

Thậm chí chỉ cần bước hai bước thôi là cậu có thể đi đến cửa phòng rồi (tui đang miêu tả lại căn phòng của tui đếy ). Đang ngồi chăm chú quan sát thì bỗng cậu nghe thấy một tiếng gõ cửa vang lên "Lâm nhi, xuống ăn cơm thôi".

Nghe vậy thì cậu đang bước xuống thảm để đi mở cửa, thì cậu lại một lần nữa nghe thấy âm thanh của hệ thống. [ tít.. tít Hệ thống 11143 đang tiến hành đi vào hoạt động], hệ thống xuất hiện bất thình lình như vậy khiến cậu bước hụt và ngã xuống sàn. Vang lên một tiếng ' uỳnh '

"..."

Hệ thống ngươi đừng có xuất hiện bất thình lình như vậy nữa có được không? Ta không muốn mắc bệnh tim nữa đâu a QAQ.

Nghe thấy tiếng động lớn như vậy người đứng sau cánh cửa liền vội vàng mở cửa ra, và chạy vào.

Khi cánh cửa được mở ra, và cậu thấy một khuôn mặt anh tuấn không góc chết Đôi mắt hai mí, làn da trắng. Đôi môi anh đào đỏ mọng, mũi cao. Đây là vẻ đẹp đúng chuẩn soái ca, nếu như cậu là nữ thì chắc chắn một điều rằng là cậu sẽ chết mê chết mệt anh chàng này.

Phúc Tiệp Hy thấy cậu cứ nhìn chằm chằm vào mặt mình như vậy, y cảm thấy có chút ngại ngùng. "Lâm nhi, mặt ta dính gì sao?" Một lúc lâu sau cậu mới kịp định hình lại và trả lời câu hỏi của nam nhân trước mặt.

Nhưng cậu lại một lần nữa rơi vào trầm tư, vì nam nhân trước mắt này từ nãy giờ cứ luôn miệng gọi cậu là 'Lâm Nhi '. Nhưng cậu nhớ rất rõ rằng cuốn tiểu thuyết ' Trọng Sinh, Ta Trả Thù Phản Diện ' này, không hề có nhân vật nào tên Là' Lâm Nhi '.

Khi gần như rơi vào bế tắc thì hệ thống lại một lần nữa chui từ đâu ra và nói [ Kí chủ đang thắc mắc thân phận của nguyên chủ hả? "

" Ừ "

[ kí chủ không cần phải lo đâu, vì đây là nhân vật mà hệ thống đã đặc biệt vì kí chủ mà tạo nên, để tặng cho kí chủ vì sự dung cảm của kí chủ"

"Ồ, vậy cho ta thông tin của nguyên chủ đi" cậu không ngờ hệ thống lại có thể tốt bụng đến như vậy, có vẻ cậu nên thay đổi suy nghĩ về con hệ thống này đi. Hệ thống nghe được suy nghĩ của cậu liền cười thầm trong lòng. Kí chủ à, ngài thật ngốc cái gì cũng sẽ có cái giá của nó mà thôi, chứ ai lại cho không bao giờ.

[ vâng, tên của nguyên chủ là: Phúc tiệp Lâm, 15t. Hiện là con trai út trong nhà họ Phúc, mặc dù hệ thống đã can thiệp vào cốt truyện. Nhưng chỉ có thể can thiệp vào cốt truyện, nhưng chỉ có thể can thiệp một chút mà thôi, vì vậy nguyên chủ không xuất hiện nhiều trong cốt truyện cho lắm. Nhưng hệ thống cũng đã đặt cách cho kí chủ là "Nam phản diện ' Phúc Cửu Dung khá là thích nguyên chủ]

Phúc Tiệp Hy đang nhìn chằm chằm vào cậu em trai của mình, y thấy khó hiểu. Tại sao em trai hy lại nói chuyện với không khí, còn múa may nữa. Nhưng có một điều kì lạ là, mỗi câu từ mà em trai y nói ra, y không nghe được gì ngoài những tiếng ' Rè Rè ' chói tai.

Dù vậy nhưng y vẫn không nghĩ nhiều, vì em trai y bị ngốc. Suy nghĩ chỉ là của một đứa bé 5 tuổi thì làm sao có thể làm ra những chuyện mờ ám kia được.

Y chỉ nghĩ đơn giản rằng tai mình có vấn đề mà thôi.

Nhưng điều xảy ra tiếp theo đã dập tắt hoàn toàn ý nghĩ đó của y." ca ca, hình như ta bị sốt rồi..'một giọng nói trong trẻo vang lên. Nghe thấy vậy Phúc Tiệp Hy tử nhìn xung quanh, và hành động sau đó là rơi vào trầm nặng.

Hệ thống giờ mới kịp phản ứng [ Kí chủ.. Nguyên chủ bị ngốc..]

Tác giả có lời muốn nói:

Đây là lần đầu tác giả viết truyện, còn nhiều sai sót mong các bạn thông cảm.

Cảm ơn đã đọc!

Cảm ơn đã đọc!

Cảm ơn đã đọc!

Điều quan trọng nói ba lần.

                                                                    Hết