Tiêu Sơn vừa bước vào sơn động, bỗng nhiên cảm giác một cái mỹ nữ nhanh chóng quấn lấy chính mình, Tiêu Sơn hai mắt tròn xoe mở lớn, không dám tin phát sinh chuyện như vậy.
- Trời đất??? Tình huống này là như thế nào? Ta còn không làm tốt chuẩn bị a!
Không sai..... Trước khi Tiêu Sơn rời đi đã cố ý để lại lọ Dược Tình Hương lẫn vào mấy lọ gia vị, loại này Dược Lực vô cùng bá đạo, chỉ cần hít phải một chút đã không thể cầm cữ được. Mặc dù Tiêu Sơn cũng đã nghĩ để chuẩn bị sử dụng thủ đoạn chiếm giữ lấy nàng, nhưng chưa kịp sử dụng thì nàng đã tự sa vào lưới.
Nhìn thấy mất đi lý trí Vân Vận đang không ngừng quấn quýt lấy mình, Tiêu Sơn con ngươi nơi sâu xa thoáng hiện một chút bất đắc dĩ! Có điều, hắn cảm giác vẫn là rất đồng ý tiếp thu phát sinh tất cả những thứ này. . . . . .
Mùi hương thoang thoảng của nữ nhân truyền vào trong mũi, Tiêu Sơn không chần chờ theo bản năng cúi thấp đầu hôn xuống bờ môi kiều diễm.
Một nụ hôn thật sâu...lưỡi quấn chặt vào lưỡi...
- Ưm…
Vân Vận cảm nhận được cái mùi vị dương cương của nam nhân đang khóa chặt lấy môi mình, đầu lưỡi vô thức duỗi ra.
Tiêu Sơn quấn lấy cái lưỡi đinh hương ướt át của nàng, ngọt ngào và đầy quyến rũ.
Môi của Vân Vận rất mềm, vị ngọt bên trong cùng với hương thơm như u lan cũng khiến Tiêu Sơn say mê thưởng thức…
Công dụng của Dược Tình Hương vô cùng bá đạo khiến dục vọng của hai người sôi lên sùng sục, sự hấp dẫn của bạn tình khiến tinh thần cả hai mụ mị, chỉ thoáng chốc đã tứ chi ôm chặt lấy nhau, môi lưỡi triền miên trên đất lăn qua lăn lại, lại cộng thêm khả năng sinh lý của Tiêu Sơn vốn rất mạnh, côn thịt đã ngạo nghễ vươn dài, cứng cáp như một thanh kim loại vừa rời khỏi lò nung nóng hổi.
Vân Vận không chút chần chờ, bàn tay ngọc ngà của nàng đem y phục trên cơ thể lột xuống.
Chỉ thoáng chốc, diễm quang tứ xạ, đẹp đến không cách nào để hình dung...
Từng tấc da thịt phấn nộn hồng hào, mang theo hương thơm của một trái đào chín mọng, hai bầu sữa như bóng nước rung rinh được tô điểm lấy hai cái núm đỏ sậm tròn trịa.
Lướt qua vòng eo thon thả tinh tế, cặp đùi đẹp thẳng tắp với đôi chân thon dài, ở trên gò mu chính là thảm cỏ thơm đen tuyền rậm rạp, che lấy cái u cốc đỏ hồng kiều diễm của nàng.
Bên trên thân thể trắng ngần ấy lúc này có dấu vết do Tử Tinh Dực Sư Vương để lại, hiển nhiên do nàng mới trải qua một trận chiến cách đây không lâu. Tiêu Sơn nhìn ngắm có thể nàng một hồi. Thật sự cơ thể của nàng khiến hắn phải trầm trồ một phen, bởi vì đây là một vị giai nhân với dung mạo và thân thể không kém chút nào so với những tuyệt sắc giai nhân của hắn, nếu mang ra so sánh thật sự là khó có thể làm được, bởi vì không ai kém ai, mỗi người mỗi vẻ.
- Tên khốn...... Nếu..... ngươi.... còn..... tiếp tục.... nữa.... Hừ hừ....Sau khi..... ta..... tỉnh lại, người đầu tiên......... ta giết... Là ngươi....
Vân Vận lúc này nửa tỉnh nửa mê, ánh mắt khép hờ chỉ loáng thoáng nhìn thấy một nam tử quen thuộc tràn đầy ham muốn đối diện với mình, trong nội tâm nàng cố gắng giữ lý trí để thanh tỉnh, thế nhưng nàng cảm giác đầu lưỡi thô ráp của nam nhân càn quấy trong môi, từng ngóc ngách miệng nàng bị hắn khám phá, hương tân ngọc dịch liên tục bị mút ra, nước miếng của nam nhân lại tiến vào miệng nàng, toàn thân như bị phát sốt.
- Bẹp…
Theo thanh âm cha chạm, bàn tay của Tiêu Sơn đã áp lấy một bên bầu sữa tròn lẳn căng đầy, đàn hồi như một quà bóng nước, bàn tay của hắn không thể nào nắm hết.
- Thật to…
Tiêu Sơn kinh hỉ trong lòng, bầu sữa của Vân Vận so với Nhã Phi còn lớn hơn một chút, kích thước có thể sánh với Đát Kỷ của hắn.
.......
To tròn là thế, chúng nó lại đầy đặn dị thường, tràn ngập co dãn, kiêu ngạo vểnh cao, chẳng có chút dấu hiệu rủ xuống, như hai gò núi cao thẳng lại đầy ắp ép sát vào nhau, rãnh giữa hai núi hầu như không có.
Rất nhanh chóng, lòng bàn tay của hắn cảm giác được một hạt tròn trịa nhô cao, bắt đầu săn cứng lên, đỏ rực như anh đào, quần tròn xung quanh có màu hồng thắm.
Tiêu Sơn hưng phấn đại thịnh, chính Dược Tình Hương đã kích thích dụng vọng nguyên thủy nhất trong người hai người, bản năng của nam nhân lúc này đã triệt để chinh phục nữ nhân đang nằm bên dưới thân thể.
- Ưm…
Vân Vận cổ họng rên rỉ một tiếng, nàng cảm giác được chiếc lưỡi mềm mại ướt át của mình bị mút một hơi thật mạnh, sau đó nó được nới lỏng ra, miệng của nam nhân đã rời khỏi đôi môi nàng.
Chưa kịp thở dốc, cảm giác kích thích lại đánh bật tới khi miệng hắn lướt qua cái cổ cao ngạo trắng ngần, sau đó vô tình gặm lấy một bên bầu sữa điên cuồng bú mút.
Trong thoảng chốc, một cổ nhiệt lưu như điện xẹt qua đầu não, nàng rùng mình liên tục…
- Chụt chụt…
Tiêu Sơn như một đứa trẻ thèm khát lâu ngày, không chút thương hương tiếc ngọc ngậm lấy bầu sữa đầy ắp vào trong miệng, hàm răng cắn chặt quần hồng, đầu lưỡi đánh liên tục vào đầu nhũ hoa đã săn cứng và đỏ rực, đầu núm vẫn đang không ngừng trồi lên, mỹ lệ ướt át.
Một bên còn lại bị bàn tay của hắn nắm lấy từ chân vú trở lên, nắn bóp thành muôn hình vạn trạng, biến ảo thành vô số kiểu dáng, hai ngón tay còn nghịch ngợm véo lấy đầu núm xoe tròn thỏa thích.
Tay còn lại lướt qua vòng eo như rắn nước không xương, cảm nhận từng tấc da thịt như tơ lụa hảo hạn, bản năng chinh phục buộc hắn tìm đến đôi đùi đẹp múp míp của nàng.
Chân của Vân Vận khá dài nhưng không thon thả, đùi nàng to hơn nữ nhân khác một chút, kết hợp cùng bờ mông tròn trịa tạo thành một tuyệt sắc giai nhân.
Bàn tay Tiêu Sơn vuốt ve ngắt nhéo đôi đùi, cảm nhận từng khối thịt mềm mại, rất nhanh đã tìm đến vị trí ở giữa chúng nó…
Tại cái gò mu mũm mỉm, thảm cỏ thơm màu xanh được cắt tỉa gọn gàng thành một cái tam giác nhỏ, lúc này đã ướt át nước.
Bàn tay áp lên gò mu, trêu đùa thảm cỏ thơm khiến Vân Vận rùng mình liên tục…
Vì thảm cỏ được cắt tỉa gọn gàng nên cái khe rãnh màu hồng phấn lồ lộ ra rõ mồn một, hạ thể của nàng đã sớm lầy lội từ bao giờ.
Tiêu Sơn hơi thở nặng nhọc, quét mắt nhìn xuống chốn bồng lai mê người ấy.
Một đóa hoa thịt màu hồng hé mở, hai mép môi bên ngoài ánh lên bóng loáng, mé trên cái khe là một viên ngọc bằng thịt đỏ bừng dễ dàng nhìn thấy, hắn nuốt xuống một ngụm nước bọt, bàn tay run rẩy chạm vào viên thịt tròn ma sát.
- Ưm…hừ…
Vân Vận giật nảy người, tiếng kiều ngâm từ đôi môi nhợt nhạt tỏa ra, đôi chân mày của nàng cau lại.
Nàng vô lực cảm nhận xúc cảm của cái bàn tay ma quái kia vuốt ve cô bé hết sức màu mỡ của mình, cố gắng thốt ra một câu:
- Ngứa…
Âm thanh nỉ non của thiếu nữ đang ở độ tuổi chín muồi như thắp lên dục tính mạnh mẽ, Tiêu Sơn cắn chặt bầu sữa, gầm rừ một tiếng:
- Để ta gãy ngứa cho nàng!
Hắn điều chỉnh côn thịt như một thanh hung khí cự đại của mình, nhắm ngay cái khe rãnh bằng thịt đang hé mở, nơi có vô số dây thần kinh mẫn cảm của một nữ nhân.
- Ót…
Không chút do dự, đầu nấm dẫn trước xâm nhập hai cánh môi, mang theo từng đường gân guốt dữ tợn của côn thịt đâm thẳng mà vào, tiếng lút cán vang lên giữa không gian.
Màu máu đỏ thẳm chảy dọc theo thân côn rỉ ra bên ngoài, màng mỏng của Vân Vận giữ gìn vô số năm triệt để bị xé rách.
- Hừ…hừ…hừ…
Vân Vận thở dốc kịch liệt, bầu sữa phập phồng lên xuống, ánh mắt mơ màng, mặc dù bị Dược Tình Hương khống chế, nhưng lúc này cũng không thể hòa tan cảm giác đau đớn nơi u cốc chật chội của mình.
Thứ xâm nhập quá to lớn, to vượt qua u cốc bằng thịt nhỏ nhắn của nàng quá nhiều, hai mép môi bị tách ra như muốn xé rách.
- Sướng…chật quá, của nàng chật quá!
Tiêu Sơn ánh mắt long lên sòng sọc, vô số nếp thịt mềm co siết lấy hắn, dịch nhờn trào ra ướt hết đùi cả hai, như suối nguồn róc rách cố gắng bôi trơn hang động khô cằn để đón tiếp con quái vật.
Hít sâu một hơi, không chần chờ nữa, hắn ghì sát người xuống, ôm lấy vòng eo tinh tế của Vân Vận dùng lực lấy đà, bắt đầu chuyển động.
Ót…
Có tiếng nhớp nhép, côn thịt đã rút ra…chỉ để lại đầu nấm kẹp giữa đôi môi.
- Ưm…
Vân Vận rên lên một tiếng, hạ thể vừa bị lắp đầy nay lại trống rỗng khiến nàng hơi khó chịu.
Chẳng để mỹ nhân đợi lâu, lại một lần nữa hoa tâm của nàng bị đỉnh lấy, côn thịt lại tiến vào rồi.
Như bước lấy đà cho những mãnh liệt sắp kéo đến, Tiêu Sơn cảm nhận từng li từng tí u cốc chật chội của một Đấu Hoàng cấp bậc cường giả, cơ bắp toàn thân nổi lên gân xanh, một lần nữa hung hăng rút ra và đâm vào.
Bạch!
Thịt chạm vào thịt, Vân Vận nửa tỉnh nửa mê, cơn sướng khoái dâng lên tận não, vô tận sợi dây thần kinh được thỏa mãn, hận không thể ở khoảnh khắc này chết đi.
Mỹ nhân ở tuổi chín muồi lần đầu được tưới tắm, bấy nhiêu đó đã thỏa mãn, nhưng hắn thì không.
Hắn siết chặt vòng eo, côn thịt bắt đầu vận chuyển kịch liệt như cái máy khoan không biết mệt mỏi.
- BẠCH...... BẠCH...... BẠCH..... BẠCH..... BẠCH…
Tầng tầng sung sướng dâng lên, Vân Vận cảm thấy linh hồn sắp lìa khỏi cơ thể, bay lên chín tầng mây…
Bản năng của một nữ nhân buộc nàng làm ra hành động, cố gắng dốc hết sức lực cuối cùng, hai tay bấu lấy tấm lưng trần lực lưỡng của Tiêu Sơn, đôi chân dài kẹp lấy hông hắn, vòng eo linh động nhẹ nhàng lắc lư…
Tiêu Sơn giờ đây liên tục đè ép cơ thể cường tráng của mình lên thân thể mạn diệu của nàng, môi hôn môi nàng, lưỡi quấn lưỡi nàng, hai tay chiếm hữu hai bầu sữa bự, mà côn thịt bên dưới vẫn đang điên cuồng xâm nhập.
Côn thịt của hắn liên tục đâm vào rút ra với những cú thúc mãnh liệt nhất, bất chấp nàng vừa mới phá thân, bởi vì lúc này trong tâm trí chỉ là dục vọng nguyên thủy nhất.
Mỗi một lần nhấp, khe rãnh thịt màu hống phấn lại hé ra khép vào, chất nhờn liên tục phun trào, âm thanh nhớp nhép vang vọng bốn phía.
Máy tóc bồng bềnh như mây dài đến tận gót chân của nàng lúc này như một tấm chăn bông mềm mại, nó lót bên dưới thân thể đôi nam nữ, dung dịch hỗn tạp của cuộc ái ân bết vào từng sợi tóc, dâm mị đến cực hạn.
- Ưm.... Ưm..... Ưm…
Đầu lưỡi bị bút mút, cái miệng nhỏ bé bị lắp đầy, nàng chỉ có thể ư ử trong cổ họng.
Âm giọng của nàng như liều thuốc kích thích cực mạnh, Tiêu Sơn lật úp thân thể thành thục lại, cánh tay sờ loạn trên tóc nàng đùa nghịch, đặt mông to tròn vểnh lên cao, hắn từ phía sau đâm đến.
- BẠCH...... BẠCH...... BẠCH..... BẠCH..... BẠCH…
Liên tục là những cú nhấp không ngừng nghỉ, đôi gò bông đào căn bóng bị ép sát xuống mặt đất, nàng hoàn toàn vô lực đón lấy sự chinh phạt của nam nhân.
Mà xuyên suốt quá trình này, đôi mắt vốn dĩ mơ mơ hồ hồ của nàng bắt đầu lấy lại thần thái.
Thì ra trong lúc hai người kết hợp, với khả năng tuyệt diệu của Tiêu Sơn, đã khiến nàng lên đỉnh không biết bao nhiêu lần, mặc dù dược tính của Dược Tình Hương quá kinh khủng, nhưng không nó đủ khiến thần trí của nàng mơ hồ mãi được. Nàng đang dần dần lấy lại thanh tỉnh.
Vì lúc này Tiêu Sơn đang ở phía sau mông nhấp đến, hắn cũng không chú ý đến ánh mắt của nàng diễn biến phức tạp, khi thì mê ly, chút thì kháng cự, cuối cùng sau một phen tranh đấu nội tâm, lại thêm khoái cảm không ngừng đánh tới, nàng nhắm lại đôi mắt…
- BỐP!
Một tiếng đét sảng khoái vang lên, Vân Vận nhất thời như bị điện giật…
- BỐP!..... BỐP!
Tiêu Sơn vừa đâm côn thịt vào âm động mê người, nhìn hai bờ mông tròn trịa bạo mãn trắng ngần không thể nhịn nổi, bàn tay dùng lực vỗ lên chan chát.
Hắn vừa giao hoan cùng nàng, vừa đánh mông thịt của nàng, Vân Vận chỉ cảm thấy vừa thẹn vừa giận, nhưng khoái cảm dâng trào liên tục, cảm giác hít thở không thông.
- Ưm… Sướng..... Sướng..... Từ từ…....chậm một chút!”
Không biết qua bao lâu, nàng rốt cuộc không chịu đựng nổi, bờ môi đã lấy lại chút huyết sắc khai mở nỉ non những âm thanh cầu khẩn, nàng sắp mất đi lý trí.
Nhưng mà…chỉ với một âm thanh rên rỉ kiều mị vô hạn ấy lại làm bùng nổ Tiêu Sơn, hắn không giảm, ngược lại gia tăng tốc độ mãnh liệt.
- BẠCH...... BẠCH...... BẠCH..... BẠCH..... BẠCH…
Côn thịt như một cái máy, hàng trăm hàng ngàn cú ra vào chạm đến tận cùng hoa tâm, lực ma sát dữ dội của hai bộ phận khiến hai con người rung lên bần bật.
Tiêu Sơn chỉ cảm thấy bên trong hạ thể chật chội của Vân Vận bắt đầu co thắt dữ dội, các vách thịt mềm trơn tuột như hình thành vô số xúc tua quấn lấy côn thịt hắn, muốn rút ra toàn bộ vào bên trong…
Mà Vân Vận cũng cảm giác được một luồng nhiệt khí từ tận cùng thân thể sắp trào dâng, thứ to lớn cứng cáp trong người nàng bắt đầu co giật, thân thể của nó phình to lên như sắp bùng nổ…
- BẠCH...... BẠCH...... BẠCH..... BẠCH..... BẠCH…
Theo hàng loạt cú nhấp cuối cùng, vô tận khoái cảm dâng trào lắp kín cả linh hồn, Vân Vận hé mở đôi môi mộng đỏ, đứt quảng rên rỉ lên:
- Ưmmmm..... Sướng…... Sướng…...Sướng chết ta!
Tiêu Sơn thở hồng hộc, âm thanh nặng nề:
- Ta cũng sướng…ta ra đây…
Tiếng nói vừa dứt, côn thịt rung lên bần bật, đầu nấm dữ tợn bắn ra từng luồng sinh mệnh đậm đặc nóng hổi vào tận cùng thân thể Vân Vận…
- Ưm… Nóng…...
Vân Vận thở hổn hển, lần đầu liên tục lên đỉnh trong đời, cảm giác nóng ấm lan tràn khắp hạ thân, dung dịch của Tiêu Sơn hòa quyện cùng âm tinh của nàng, tạo thành một hỗn hợp dâm mị.
Vì số lượng quá nhiều, hỗn hợp có mùi dụ hoặc ấy chảy ra đầy ắp bất chấp côn thịt vẫn ma sát đều đều một cách chậm rãi với thành âm động, mái tóc bồng bềnh như mây chẳng thoát khỏi số phận bị dính lấy.
- Hừ…hừ…hừ…hừ…
Cả Tiêu Sơn và Vân Vận thở dốc, thân thể thành thục trắng hồng vô lực ngã xuống, hắn nằm đè lên trên ôm vào trong lòng, bàn tay vuốt ve từng tấc da thịt, giúp bạn tình của mình hưởng thụ dư vị cuối cùng sau phút ân ái.
Côn thịt vẫn cắm vào Khe Thịt, bên ngoài thiên địa linh khí đang tụ tập lại nơi tư mật của hai người rồi tiến vào trong cơ thể…
…
Bầu không khí có chút trầm lắng, Tiêu Sơn cảm nhận thân thể thơm ngát thành thục trong lòng, vuốt ve tấm lưng trắng ngần không chút tỳ vết, hắn lên tiếng phá đi sự im ắng:
- Vận Nhi..... Nàng yên tâm. Ta sẽ phụ trách. Làm nữ nhân của ta nhé?
Thân thể của Vân Vận rõ ràng run lên một chút, mắt đẹp nhắm chặt, đưa lưng về phía Tiêu Sơn, không thèm trả lời.
Trong lòng của nàng lúc này đang rối như tơ vò, từ đầu đến cuối nàng luôn ở trạng thái nửa tỉnh nửa mê, tuy nhiên với khả năng của một Đấu Hoàng cảnh cường giả, sau khi lấy lại sức lực, nàng hoàn toàn nhớ ra tất cả mọi việc.
Tiêu Sơn liều mạng cứu nàng, chăm sóc cho nàng trong quá trình nàng bị trúng phong ấn. Đến khi hắn rời khỏi sơn động nàng muốn một lần chủ động làm công việc nội trợ này giúp hắn, nhưng do một phần nàng không biết điều phối các loại gia vị, nên quá trình điều phối xảy ra hiện tượng nhầm lẫn và bị trúng Dược Tình Hương nên khi hắn trở về cũng không giữ vững nổi tâm tình. Cho đến cuối cùng, khi hắn trở về, nhìn thấy cơ thể nàng quá mê người nên hắn đã đem côn thịt đâm vào cô bé của nàng, chiếm hữu lấy thể xác nàng.
Tiêu Sơn thấy Vân Vận dỗi hắn không thèm trả lời, hắn nhếch môi nở nụ cười xấu xa, một tay vòng về phía trước bắt lấy bầu vú nàng, hai ngón tay kẹp lấy đầu núm.
Vân Vận giật mình, vội vàng đẩy tay hắn ra.
- Đường đường nàng là Đấu Hoàng cường giả, chẳng lẽ không dám đối mặt với ta?
Bên tai nàng vang lên âm thanh đùa cợt của nam nhân, hắn còn vươn đầu lưỡi liếm lấy vành tai khiến nàng sởn cả gai óc.
Bất quá lời nói khiêu khích quả thật đã chạm đến tâm của nàng, nàng lấy can đảm hít sâu một hơi, xoay chuyển thân thể, quay mặt lại trừng mắt nhìn hắn nói:
- Ngươi rốt cuộc là ai?