Hai ngày trôi qua, ngày mà Đấu Khí Các mở ra cũng đã tới...
Trên lầu các có một tấm bài biển cực lớn, ba chữ “Đấu Khí Các”. Nó hiện ra vẻ cổ lão uy nghiêm, bài biển thoáng có chút màu vàng son, trên đó còn hiện ra chút bụi đất, thể hiện đã trải qua bao năm tháng tang thương.
Lầu các này, là nơi quan trọng nhất của Tiêu Gia : Đấu Khí Các.
Gia tộc suốt mấy trăm nay qua đã tìm kiếm được vô số bộ công pháp, toàn bộ đều được lưu trữ ở đây, mà những công pháp này chính là những bảo bối chứng minh cho địa vị của Tiêu Gia hôm nay.
Trong Gia tộc, quan trọng nhất là địa phương này, cho nên phòng thủ vô cùng nghiêm ngặt, ngày thường cơ bản đây là cấm địa, chính cả tộc nhân cũng cấm không được tự ý đi vào, chỉ có sau khi cử hành nghi thức thành nhân, lúc đó nơi này mới tạm thời mở ra một thời gian.
Tiêu Sơn khoanh tay lại hắn cảm nhận được xung quanh có khá nhiều hộ vệ.
Những hộ vệ này hầu như ẩn nấp trong bóng tối. Một số người thực lực khá cao cũng đã đạt đến Cửu Tinh Đấu Sư cấp bậc. Hình như cũng có một số cố khí thể so với Tiêu Chiến còn mạnh hơn. Đây rõ ràng là mặt sau của Tiêu Gia cũng không giống như nó biểu hiện ra như thế.
Tại nơi lầu các hẻo lánh, vắng vẻ này, Tiêu Sơn còn có thể nhận thấy được một vài đạo hơi thở cường đại, xem ra Gia tộc với Đấu Khí Các này, quả thực vô cùng trọng thị.
Khóe miệng của Tiêu Sơn đảo quanh một chút. Mỗi nơi hắn dừng lại hắn đều quan sát lâu một chút đều là nơi cảnh vệ của mấy người này. Tiêu Sơn khe khẽ nhếch miệng vô cùng thỏa mãn.
- Quy củ khi tiến vào Đấu khí các ta đã nói qua rất nhiều lần, bây giờ cũng không cần nhắc lại nữa, tóm lại, tiến vào trong đấu khí các, mỗi người có thể ở đó trong vòng hai canh giờ là phải đi ra! Còn nữa, mỗi người không thể... cầm nhiều loại, nếu có người muốn giấu trộm công pháp, nếu bị phát hiện sẽ bị tước bỏ tư cách học đấu khí công pháp đã đạt được, cho nên các ngươi hãy chú ý!
Đứng ở phía trên đài cao, Tiêu Chiến ánh mắt oai nghiêm nhìn về một nhóm nam tử nữ tử ở phía dưới, vẻ mặt nghiêm túc nói.
- Rõ !
Đông đảo thiếu niên, thiếu nữ hưng phấn lớn tiếng trả lời, ánh mắt nóng bỏng nhìn lầu các to lớn kia. Nếu có thể học tốt một loại công pháp đấu khí, là làm cho chính mình có thể vượt lên trên người khác, điều này chính là điều mà tất cả tộc nhân... mong chờ trong lòng nhất.
- Nếu tất cả đều nhớ quy định rồi, thì bắt đầu đi !
Tiêu Chiến hài lòng gật đầu, từng bước lùi ra phía sau, hiện ra một chiệc cột đá to lớn đứng sừng sững trước đại môn. Hai bên cột, cách chừng một thước là hai bệ đá, trên mỗi bệ đều có gắn một viên thủy tinh cầu trong suốt.
Phất phất tay, phía sau hai vị hộ vệ vang lên những tiếng kèn kẹt trầm muộn, chậm rãi mở cự môn màu đen ra.
- Khi phán đoán thuộc tính của bản thân rồi, mà khi tiến vào trong đó phải nhớ kĩ, sau khi tiến vào, dựa theo thuộc tính của bản thân mà đi vào thông đạo cho đúng, không được đi nhầm !
Gật đầu, Tiêu Chiến quay về phía đám người nói, ý bảo có thể bắt đầu.
Nhìn Tiêu Chiến gật đầu, gã thanh niên đi đầu vẻ mặt đầy hưng phấn đi tới, hai tay sờ sờ trên thủy tinh cầu, một luồng sáng màu xanh nhạt phóng ra.
- Phong thuộc tính, được, đi vào thôi!
Hờ hững liếc mắt nhìn thủy tinh cầu một cái, Tiêu Chiến gật đầu cười nói.
Có người dẫn đầu vào, nhất thời mọi người dưới đài không ngừng được, cả đám vội vàng kéo tới, tại thủy tinh cầu tìm ra thuộc tính của bản thân sau đó tiến vào Đấu Khí Các.
Tiêu Sơn lúc này cũng bước tới. Hắn lúc này không để ý có nhiều ánh mắt phía sau để ý đến hắn.
Tiêu Sơn tiến về phía Tiêu Chiến. Thấy vậy Tiêu Chiến mỉm cười nhìn về phía hắn. Tiêu Sơn nhẹ nhàng đặt tay lên quả cầu, bàn tay của hắn thiên hà nguyên lực từ từ điều động một chút. Đột nhiên quả cầu sáng lên rực rỡ.
Ngay lập tức, quả cầu phát ra một màu ánh sáng, sau đó dần dần hiện lên hai màu đến năm màu mới dừng lại. Một màu đỏ rực, một màu khác là xanh thẳm, một màu xanh lá cây, một màu nâu sậm, một màu vàng sắc ánh kim.
Mọi người ở đây đều bị ánh sáng hắn truyền vào mà che mắt. Tiêu Chiến kinh hãi lẩm bẩm khá lớn:
Sao có thể như vậy nhỉ!? Sao lại là ngũ hành thuộc tính nhỉ!?
Tiêu Chiến nhìn trên quả cầu phát ra năm màu ánh áng. Năm màu này phân bố sàn sàn nhau. Hắn không nghĩ rằng Tiêu Sơn không chỉ thực lực khủng bố mà còn sở hữu Ngũ Hành Thuộc Tính.
Tiêu Sơn vừa bỏ tay ra khỏi thuỷ tinh cầu, ánh sáng ngay lập tức từ từ phai nhạt xuống. May mắn là hắn khả năng không chế rất tốt nên quả cầu không có chút nào hư hại cả. Tiêu Chiến gật đầu nói:
- Được rồi vào đi!
Tiêu Sơn mỉm cười gật đầu. Hắn tiến về phía bên trong.
Tiêu Viêm lúc này cũng tiến lên. Bàn tay hắn đặt trên thủy tinh cầu, hồng quang nóng cháy so với mọi người lần trước đây còn muốn rực rỡ hơn, hỏa thuộc tính.
Tiêu Chiến đã sớm biết thuộc tính của con mình, cho nên cũng không có gì biểu hiện ra mặt, sau đó có chút gật đầu, ánh mắt đột nhiên quét rất nhanh ra xung quanh, sau đó lặng lẽ bước tới từng bước, ho khẽ một tiếng, làm bộ cúi xuống một chút, âm thanh khe khẽ truyền ra:
- Hỏa đạo con đường thứ ba, phòng bốn mươi ba.
Tiêu Viêm nghe thấy vậy xì một tiếng sau đó tiếp tục bước vào bên trong. Lúc này đến lượt Huân Nhi. Huân Nhi nhìn thủy tinh cầu bóng loáng kia, chần chờ một chút, liền có chút lắc đầu bất đắc dĩ, ngón tay khe khẽ điểm lên trên. Khi Huân Nhi chạm lên trên, thủy tinh cầu đột nhiên hơi trầm xuống rồi ngay lập tức hỏa hồng bừng lên, dĩ nhiên cũng giống như mọi người nhưng thủy tinh cầu lại như một hỏa cầu nóng cháy và sáng chói mắt.
Có chút rung động nhìn thủy tinh cầu hóa thành như một hỏa cầu, hỏa cầu chỉ tồn tại trong chốc lát, đợi đến sau khi Huân Nhi rút tay lại, mới từ từ tiêu biến, từng đạo khe nhỏ bé đã lan khắp thủy tinh cầu.
Cười khổ nhìn thủy tinh cầu bị bể tan tành, Tiêu Chiến bất đắc dĩ thở dài một hơi, ánh mắt mang theo một chút ý vị khó hiểu nhìn Huân Nhi, khoát tay nói :
- Vào đi thôi !
Nhìn nàng hướng về Đấu Khí Các rời đi, lại cúi đầu nhìn thoáng qua thủy tinh cầu bị vỡ làm mấy miếng, Tiêu Chiến sờ sờ vài mảnh, lẩm bẩm nói :
- Ai, thật sự là quá... cường hãn, cô bé Huân Nhi này, không chỉ tính tình tốt, người cũng xinh đẹp, bối cảnh lại càng kinh khủng, so với... Nạp Lan Yên Nhiên tốt hơn không biết bao nhiêu lần. Nếu Viêm Nhi mà có thể lấy được người vợ như thế, thật là tốt biết bao...
Nói xong, Tiêu Chiến lại tự giễu lắc đầu, vì chính suy nghĩ này của mình mà cảm thấy bất đắc dĩ.
Trong lúc đó, Tiêu Chiến tự nhiên là không phát hiện ra khi hắn nói điều đó, Huân Nhi đang sắp bước vào Đấu Khí Các, Huân Nhi chỉ khe khẽ thở dài ra. Thiếu nữ nhìn về phía trước con đường tối. Không biết nàng đang suy nghĩ cái gì.
Bước qua đại môn đen bóng, ánh sáng u ám, ánh sáng nhu hòa từ những viên hỏa châu gắn hai bên vách tường phát ra, đem chiếu sáng thêm những phần lầu các âm u, yên tĩnh.
Tiến vào lầu các, mấy cái thông đạo rộng mở hiện ra trước mắt, tại phía trước mỗi cái thông đạo...đều hiện ra các chữ to ghi rõ các loại thuộc tính. Tiêu Sơn mỉm cười nhìn về phía thủy đạo mà bước tới.
Hắn liên tục di chuyển vào phía bên trong. Mọi người thấy được Tiêu Sơn bước về phía bên trong thì đều có chút ngạc nhiên bởi vì hắn thể chất không phải hỏa thuộc tính sao? Cớ sao lại đi về phía này. Mọi người đều nhìn về phía hắn với ánh mắt vô cùng tò mò.
Tiêu Sơn để mặc những ánh mắt tò mò hắn vẫn bước vào phía bên trong. Phía bên trong lại phân ra năm con đường nhỏ, Tiêu Sơn mỉm cười tiến về phía con đường bên trong.
Tiến vào tiểu thông đạo nhưng lại có cảm giác đi vào một vùng thiên địa khác, tại hai bên thông đạo, cứ cách vài thước lại có một tấm cửa gỗ chắc chắn màu lam lửa, mà lúc này tất cả các cánh cửa gỗ đó đều bung ra, tất cả dần hiện lên một màn ánh sáng màu lam nhàn nhạt.
Màn ánh sáng màu lam là một loại phòng vệ bí mật, đồng thời cũng là một loại khảo nghiệm cuối cùng với các tộc nhân trẻ tuổi, muốn lấy được công pháp trong đó, phải phá vỡ màn ánh sáng đó.
Trong đường nhỏ cũng có không ít tộc nhân, lúc này bọn họ đang ở trước cánh cửa màu lửa lam trước mặt, hung hăng đánh về màn ánh sáng màu lam đó, ngẫu nhiên cũng có người thành công, âm thanh tan vỡ của tấm màn vang lên trong khắp con đường nhỏ, trong lúc này các tộc nhân khác đang ra sức công kích, trên mặt đều không khỏi hiện lên vẻ hâm mộ.
Tiêu Sơn đột nhiên tới một căn phòng có màn ánh sáng màu làm đậm đặc nhất. Đây chính là loại màn sang có độ sáng đậm đặc nhất. Mọi người thấy được hắn tiến về phía đó thì có chút kinh hãi. Đây là phòng ngự kiên cố nhất vừa này đã có khá nhiều tộc nhân muốn thử đánh vỡ màn sáng này nhưng hiển nhiên họ thất bại mà về. Tiêu Sơn đứng ở đó quan sát một hồi rồi nhẹ nhàng vung tay một cái đánh vào màn sáng.
- BÙM!
Một âm thanh lớn vang lên cả màn chắn hoàn toàn giống như mảnh giấy mỏng bị Tiêu Sơn nghiền thành phấn vụn. Chúng như một tấm kính hoàn toàn bị đánh nát.
Tiêu Sơn vỗ vỗ tay bình thản nói:
- Quá dễ dàng!
Nghe thấy thế mấy tên ở bên ngoài đều giật mình kinh hãi, mọi người há hốc mồm nhìn về phía hắn. Tiêu Sơn không để ý mọi thứ tiến vào bên trong.
Khi tiến vào trong phòng, ánh sáng cũng sáng hơn vài phần. Trong phòng cũng không rộng lắm, tại vị trí trung ương nho nhỏ trong lòng, có một thạch đài, bên trên thạch đài lẳng lặng hiện lên một quyển trục màu lam sậm.
Tiêu Sơn tiến về phía bên trong cầm quyền công pháp này lên thì lẩm bẩm:
- Hoàng giai công pháp cao cấp: Thủy Thiên phần.
Tiêu Sơn lúc này đi ra phía bên ngoài. Thấy được hắn đi ra thì mấy tộc nhân đều nhìn về phía hắn với ánh mắt sùng bái. Tiêu Sơn nhìn về phía mấy người này thì khe khẽ nhíu mày.
Hắn ngang nhiên đi ngang qua thấy được mấy người ái một nhìn về phía hắn. Tiêu Sơn ném luôn một bộ công pháp về phía một thiếu nữ gần đó.
Thiếu nữ này có vài phần tư sắc. Thấy được quyển trục bay đến thì thiếu nữ nhìn về phía Tiêu Sơn với con mắt kinh ngạc. Thiếu nữ này mỉm cười vứt cho Tiêu Sơn một cái mị nhãn:
- Cảm ơn Tiêu Sơn ca ca!
Tiêu Sơn không để ý lắm. Hắn rảo bước lên phía trước. Tiêu Sơn tiến về phía trước một trận huyên náo làm cho hắn có chút ngẩn người. Lúc này một thiếu nữ trắng ở phía đó liên tục công kích màn sáng.
Nhưng đáng tiếc màn sáng không hề bị đánh vỡ chút nào. Bên cạnh nàng có mấy nam nhân đều nhìn về phía này với ánh mắt đau lòng. Một người trong đó Tiêu Sơn nhận ra là Tiêu An.
Thiếu nữ mặc một thân bạch y, thân hình thon thả thướt tha, hai mắt của nàng vương vương chút lệ. Nàng liên tục công kích vào màn sáng nhưng màn sáng không có hư hao chút nào. Thấy được Tiêu Sơn tiến tới mấy người đều dạt sang một bên. Tiêu Sơn vừa tiến tới, đột nhiên thiếu nữ lên tiếng nói:
- Tiêu Sơn ca ca.
Thiếu nữ này chính là Tiêu Yến. Nàng chính là đang gấp đến độ khuôn mặt nhỏ đỏ hồng lên, một đạo quang mang trước mặt không ngừng du chuyển, xem bộ dáng của nàng, tựa hồ là tìm được công pháp bên trong, nhưng không có năng lực phá vỡ quang mang...
Tâm tình của Tiêu Yến lúc này quả thực rất gấp rút, hôm nay tiến vào đấu khí các, phụ thân nàng đã ám chỉ nói cho nàng biết dãy số phòng này, dặn dò nàng phải lấy được công pháp trong đấy, phải biết rằng đây là phụ thân nàng phải hao tổn biết bao tâm cơ, mới từ nhân viên đấu khí các lấy được tin tức này, phụ thân nàng tin tưởng rằng, chỉ cần Tiêu Yến tìm được hoàng giai cao cấp công pháp phong thuộc tính, nhất định có thể tại tu luyện đấu khí trở thành một trong những người đứng đầu.
Nhưng mà, tuy phụ thân Tiêu Yến tìm được dãy số phòng, nhưng lại quá xem nhẹ vòng bảo hộ phòng, lúc trước Tiêu Yến tìm được phòng này, đã cố gắng gần một giờ, nhưng vần như trước không phá vỡ được. Tuy cũng có tộc nhân vì mỹ mạo của mình muốn hỗ trợ, nhưng vòng bảo hộ này chỉ có thể do một người kích phá, nếu nhân số vượt quá hai người vòng bảo hộ sẽ theo đó biến cường lên.
Dù thời gian vẫn còn dài nhưng thực lực của nàng hiển nhiên không đủ để đánh vỡ loại này.
Tiêu Sơn tiến về phía trước đột nhiên trong bàn tay của hắn xuất hiện một vệt sáng màu đỏ. Hắn nhẹ nhàng hất tay ra oanh kích lên màn sáng. Màn sáng ngay lập tức rung động dữ dội. Trên màn sáng có những sóng gợn lan ra.
Sóng rợn lan ngày một rộng. Tiêu Sơn không thèm quay đầu lại tiếp tục tiếp tục đi. Hắn lúc này đã thấy được âm thanh vỡ vụn của màn sáng. Tiêu Sơn chẳng thèm quay đầu lại tiến về phía trước.
Đột nhiên âm thanh gọi hắn vang lên:
- Tiêu Sơn biểu ca...
Tiêu Sơn cau mày xoay đầu lại nói:
- Có chuyện gì!?
Tiêu Yến đột nhiên mở miệng đáp:
- Cảm ơn Tiêu Sơn ca ca!
Tiêu Sơn chỉ đưa ngón tay đưa ngang sang bên sau đó kẹp lại. Hắn cứ như vậy xoay người rời đi. Hắn lúc này tùy tiện đi ra ngoài.
Hôm nay đấu khí các, không thể nghi ngờ là ngày náo nhiệt nhất, mỗi một thuộc đạo bên trong đều đầy ắp người, đám tộc nhân sắc mặt kích động ra sức công kích vào quang mang, tạo nên những âm thanh không ngừng vang lên. Hắn lại tiến về phía hỏa thuộc tính công pháp.
Tiêu Sơn bất chợt gặp một thiếu niên mặc hắc sam cùng với một thiếu nữ mặc lam y. Tiêu Sơn mỉm cười chào hai người:
- Tiêu Viêm thiếu gia, Tiêu Mị tiểu thư!
Nghe những lời này hoàn toàn xa cách tới cực điểm. Tiêu Viêm mỉm cười đáp lại hắn:
- Tiêu Sơn!
Tiêu Mị cắn cắn răng nhưng sau đó cũng đáp lại hắn:
- Tiêu Sơn biểu ca!