Mấy chữ Huyền giai cao cấp công pháp vừa nói ra, trong phòng đấu giá, đột nhiên yên tĩnh.
Trên Đấu Khí Đại lục, đấu khí công pháp không thể nghi ngờ càng khiến cho người ta chấn động.
Đan dược tuy trân quý, nhưng cũng chỉ là thứ để dùng nhất thời, mà đấu khí công pháp lại có thể dùng cả đời, thậm chí có thể truyền thừa cho con cháu sau này. Từ mấy góc độ này, cao giai đấu khí công pháp so với Đan dược, càng làm cho người khác điên cuồng.
Dù sao, chỉ cần chính mình có cao giai công pháp, cho dù không có linh dược, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành cường giả một phương, mà nếu không có công pháp, chỉ có linh dược, vậy dù ngươi có ăn đan dược như cơm cũng không thể trở thành cường giả chính thức.
Sau chốc lát rung động, trong hội trường có vài người đã phục hồi tinh thần lại, từng đôi nóng bỏng ánh mắt, nhìn chằm chằm quyển trục màu xanh trên đài, ngay cả Nhã Phi vũ mị động lòng người, tại giờ phút này cũng đã bị bỏ quên.
Tiêu Sơn ngồi ở phía sau khẽ thở nhẹ một hơi, Huyền giai cao cấp công pháp? Khó trách… Loại công pháp cấp bậc này, so với công pháp cao cấp nhất của Tiêu gia Nộ Sư Cuồng Cương còn cao hơn một bậc, chẳng trách tộc trưởng ba đại gia tộc của Ô Thản thành đều đến đây, thì ra là muốn có thứ này.
- Huyền Giai Cao Cấp a…
Ánh mắt đảo qua quyển trục màu xanh, chỉ cần người nào có quyển trục này, vậy hắn sẽ có thông hành chứng để trở thành một cường giả. Hơn mười năm sau, Ô Thản thành, cũng sẽ có một thế lực nữa cùng tam đại gia tộc bình tọa.
- Một cái Huyền giai cao cấp công pháp mà thôi, có gì đáng ngạc nhiên.
Tiêu Sơn bĩu môi nói. Công pháp hắn học được có thể nâng cấp lên đến Thiên giai cao cấp, tội gì phải tốn công tốn sức mà mua loại công pháp này. Nếu trong hội trường mọi người mà biết được suy nghĩ của hắn ngay bây giờ có lẽ sẽ vạch trần hắn ra để coi công pháp của hắn là gì mất.
- Các vị, Huyền giai công pháp này là do một vị thợ săn may mắn tìm được trên núi, nó hẳn là tiền nhân lưu lại, lai lịch chính thống, sẽ không mang đến phiền toái gì, mọi người cứ yên tâm đáu giá.
Nhã Phi ngọc thủ nhẹ nhàng nâng lên quyển trục màu xanh, cười khanh khách nói.
- Nhã phi tiểu thư, mau báo giá đi!
Ở dưới đã có người nóng lòng hô lớn.
Trên khuôn mặt xinh đẹp vẫn bảo trì vũ mị tươi cười, Nhã Phi mỉm cười nói:
- Thanh Phong Quyết, giá ban đầu, hai mươi vạn kim tệ!
Trong góc phòng, Tiêu Sơn nhịn không được lắc lắc đầu.
Tiêu Chiến ba người ngồi ở hàng ghế đầu, tại cái giá này, so với giá vừa rồi mua Đan dược, chẳng bõ bèn gì nên da mặt cũng chẳng động đậy, bất quá cũng không thể tránh khỏi, đồ vật này, ngươi không mua, sẽ có người khác mua.
Dưới cái giá hai mươi vạn, trong phòng cũng có chút phát lạnh.
Mắt nhìn cục diện lạnh tanh xấu hổ này, Nhã Phi lại không có thần sắc khác thường gì, nụ cười vẫn mê người như cũ, nàng cực kỳ rõ ràng lực hấp dẫn của Huyền giai công pháp, một số người, cho dù táng gia bại sản cũng phải đem đồ vật này thu vào trong túi.
Giống như dự liệu của nàng, cục diện lạnh tanh này cũng không kéo dài bao lâu, một người nhìn có chút ngốc nghếch trung niên nam tử căng thẳng ra giá:
- Hai mươi mốt vạn!
Tiêu Sơn theo thanh âm nhìn lại, hắn nhận thức trung niên nhân này chính là Vũ khí Đại Hanh của Ô Thản Thành, gần như chiếm cứ toàn bộ tiêu thụ vũ khí của Ô Thản Thành, mặc dù thế lực kém hơn ba đại gia tộc, bất quá, trong Ô Thản Thành, cũng nằm trong số những nhân vật số một.
- Hai mươi ba vạn!
Trung niên nhân vừa dứt lời, một hoàng y lão giả cũng theo sát mà đến.
Hoàng y lão giả là đại dược thương của Ô Thản Thành, thủ hạ có vài cửa hàng bán dược tài, tài sản cũng tính là phong phú.
Hung hăng trùng mắt nhìn lão giả, ngốc nghếch trung niên nhân lại cao giọng:
- Hai mươi bốn vạn!
Trong hội trường, cũng không có ai ra giá thêm, dù sao, hai mươi vạn cao giới, đủ để nhiều người chỉ có thể đứng nhìn.
- Ba mươi vạn!
Sau khi hai người đã phân ra mạnh yếu, Gia Liệt Tất ngồi ở hàng ghế đầu rốt cuộc cũng lên tiếng.
Gia Liệt Tất vừa ra giá, hai người kia đều ngồi xuống, bất đắc dĩ lắc đầu, ủ rũ cúi xuống.
- Ba mươi ba vạn! Có thể cạnh tranh cùng Gia Liệt gia tộc ở Ô Thản thành, cũng chỉ có Tiêu gia cùng Áo Ba gia tộc, mà vừa ra giá, chính là tộc trưởng của Ái Ba gia tộc tộc trưởng, Áo Ba Mạt.
Âm lãnh liếc mắt nhìn Áo Ba Mạt, Gia Liệt Tất lạnh lùng nói:
- Ba mươi lăm vạn!
Mi mắt giật giật, Áo Ba Mạt liếm môi nói:
- Ba mươi bảy vạn!
- Ba mươi tám vạn!
- Bốn mươi vạn! Gia Liệt Tất, ngươi vẫn còn đủ tiền để mua sao?
Mắt nhìn Áo Ba Mạt không ngừng tăng giá còn chọc ngoáy hắn, Gia Liệt Tất không chút do dự vỗ ngựa tăng theo, giả ra một bộ dáng tình thế bắt buộc.
Lúc giá cả dừng tại bốn mươi ba vạn, Áo Ba Mạt cũng không thể không dừng lại tràng cạnh tranh này, bốn mươi ba vạn, có vẻ như là sắp dừng rồi.
- Năm mươi lăm vạn!
Thấy Áo Ba Mạt lùi bước, Gia Liệt Tất chưa kịp mừng rỡ, thanh âm nhàn nhạt của một áo bào lão giả khác, lại làm sắc mặt của hắn âm trầm như cũ.
Ánh mắt âm lãnh hung hăng liếc nhìn áo bào lão giả một cái, trong lòng Gia Liệt Tất tràn đầy hỏa khí, trong ba đại gia tộc, Tiêu gia cùng Áo Ba gia tộc đều có Huyền giai trung cấp đấu khí công pháp, mà Gia Liệt gia tộc của hắn, chỉ có Huyền giai sơ cấp công pháp, cho nên, Gia Liệt Tất lần này, thật sự đã hạ quyết tâm, càng không để nó rơi vào tay người ngoài được.
Trong ánh mắt có chút hả hê của Áo Ba Mạt, Gia Liệt Tất cắn răng bất rồi thở dài:
- Ngươi thắng.
- Thanh Phong Quyết, do Gia Liệt Tất Tộc trưởng đấu giá thành công!
Nhìn một màn này, Tiêu Sơn nhịn không được lắc đầu, chậm rãi dứng lên, rời khỏi phòng đấu giá.
- Ai, sau khi tiền tới tay, nên bắt đầu cố gắng tu luyện thôi. Còn nhiều thứ phải làm nữa.
Lúc ra khỏi cửa, Tiêu Sơn cười nhẹ lẩm bẩm nói. Ra khỏi phòng đấu giá số một, Tiêu Sơn trở về giám bảo thất, trong ánh mắt kính sợ của trung niên nhân kia, yên lặng chờ đợi.
Một lúc sau, tiếng bước chân từ bên ngoài dồn dập truyền đến. Ngay phía cửa chính, hai đạo nhân ảnh, đẩy cửa mà vào.
- Yo, vị này là chủ nhân của Trúc cơ linh dịch? Hình như tiên sinh lần đầu đến Ô Thản Thành? Khanh khách......
Hương phong thổi đến, tiếng cười khẽ kiều mị, bỗng nhiên vang lên bên tai Tiêu Sơn, làm tim hắn đập thoáng đập mạnh. Là Nhã Phi chứ còn ai vào đây nữa. Trước khi Nhã Phi vào đây thì Cốc Ni Đại sư đã dặn dò nàng thật kỹ là phải tạo được mối quan hệ tốt đẹp với tên này. Nếu không được cũng không nên đắc tội với hắn. Do vậy khi vào đây nàng đã muốn thi triển mỹ nhân kế xem có thực sự hiệu quả với Tiêu Sơn hay không.
"Tiểu ni tử này lại thích câu dẫn ta đây."
Trong lòng Tiêu Sơn thầm nghĩ.
- Hừ....
Một tiếng hừ lạnh phía sau vang lên. Một luồng uy áp khiến Nhã Phi bỗng cảm thấy trong người khí huyết sôi trào, suýt nữa phun một ngụm máu. Ánh mắt nàng kinh sợ nhìn về hắc y nhân đang đứng phía sau Tiêu Sơn.
- Được rồi.
Tiêu Sơn nhẹ giọng nói. Hắn vừa dứt lời, luồng uy áp vô hình biến mất.
- Ta có thể nói chuyện được rồi nhỉ?
- Vâng.
Nhã Phi ánh mắt rất dè chừng nhìn hắc y nhân ở phía sau. Người đó ít nhất phải trên cả Đấu Linh cường giả. Thật đáng sợ...
- Ta muốn làm một giao dịch với nàng.
- Giao dịch?
Nhã Phi ánh mắt khó hiểu hỏi. Đát Kỷ cũng khá tò mò về cuộc giao dịch này, tuy nhiên nàng không hề tiến lên hỏi hắn, chỉ biết im lặng đứng ở phía sau quan sát.
- Đúng vậy. Giao dịch này đối với nàng cực kỳ có lợi. Do vậy, nàng cứ yên tâm.
Tiêu Sơn không nhanh không chậm nói. Nhã Phi bắt đầu thu hồi nụ cười. Nàng nói:
- Không biết..... ngươi cần điều gì ở ta? Hay nói cách khác, ngươi muốn ta làm gì?
- Rất đơn giản. Ta cung cấp cho nàng Đan dược, nàng phụ trách tiêu thụ giúp ta. Lợi nhuận ta bảy, nàng ba. Ngoài ra, ta biết nàng trời sinh thể chất không thể tu luyện được, tuy nhiên ta cam đoan sẽ giúp nàng tu luyện được. Như vậy, sinh ý này đủ làm một cuộc giao dịch rồi chứ?
Tiêu Sơn cười nói. Nhìn nhân ảnh hoàn toàn bao phủ trong hắc bào trước mặt, Nhã Phi khẽ cau mày, xem ra dung mạo của mình trước mặt người này không có hiệu quả gì, lập tức bất đắc dĩ liếm liếm đôi môi hồng nhuận, ánh mắt đảo qua trên người vị thần bí nhân này, muốn từ vài chi tiết nhỏ tìm ra thân phận của hắn.
Sau khi quan sát, trong lòng Nhã Phi có chút thất vọng, ánh mắt chạm với Cốc Ni Đại Sư ở bên cạnh, hàm răng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, thanh âm ôn nhu nhẹ giọng hỏi:
- Lão tiên sinh, Nhã Phi rất ít làm giao dịch kiểu như vậy. Làm sao để bảo đảm được lời tiên sinh nói là thật hay không? Mặc dù Nhã Phi không thấy Luyện Dược Sư như ngài đeo huy chương, vậy Nhã Phi có thể biết tôn tính của lão tiên sinh được không?
-Thế nào? Nhã Phi tiểu thư, đến chỗ này, ta còn phải tự báo ra thân phận? Có thể nói ta là người không thích những thủ tục rườm rà như vậy, nhưng nếu hai vị không lựa chọn tin tưởng thì có thể xem như ta chưa nói gì vậy.
Dưới hắc bào, Tiêu Sơn nhàn nhạt nói. Sau đó hắn quay người rời đi.
- Chậm đã.......
Nhã Phi bắt đầu gấp.
- Nhã Phi chỉ tò mò mà thôi, nếu lão tiên sinh không muốn nói, Nhã Phi tự nhiên không dám hỏi thêm. Về phần giao dịch của ngài............ Ta đồng ý, bất quá lợi nhuận ta bốn, ngài sáu, được không?
- Thành giao.
Tiêu Sơn mỉm cười gật đầu. Ánh mắt xuyên thấu qua áo choàng, nhìn đôi chân trắng toát ẩn trong chiếc váy màu đỏ bó sát người kia, Tiêu Sơn có chút bất đắc dĩ, Nhã Phi có thể trở thành thủ tịch phách mại hội (người chủ trì đấu giá) của Đặc Mễ Nhĩ phách mại trường, tự nhiên sẽ không bình thường. Cổ nhân đều nói, hồng nhan thì họa thủy, người thèm muốn mỹ mạo của nàng trong Ô Thản Thành không biết có bao nhiêu, nhưng đến bây giờ, vẫn chưa nghe nói có ai đạt được mục đích, tuy trong này không thiếu nguyên nhân là nàng có Đặc Mễ Nhĩ phách mại trường làm chỗ dựa, bất quá ai cũng không dám cho rằng, nữ nhân này là một cái bình hoa chỉ sở hữu mỹ mạo.
Biết không thể lấy thêm thông tin nào hữu dụng trên người Tiêu Sơn, nàng đành phải bỏ qua ý niệm trong đầu, mỉm cười lấy ra thủy tinh tạp trên người, trên tạp có tộc huy của Đặc Mễ Nhĩ Gia tộc rồi nhìn hắn nói:
- Lão tiên sinh, đây là Hắc Kim tạp của Đặc Mễ Nhĩ đấu giá hội. Chỉ cần tiên sinh có nó, ở bất kỳ đấu giá trường nào của Đặc Mễ Nhĩ Gia tộc, đều sẽ có đãi ngộ của khách quý, đồng thời, đấu giá trường thuế suất, sẽ từ mười phần trăm hạ xuống hai phần trăm.
Nghe vậy, Tiêu Sơn nhíu mày, lập tức thoáng trầm ngâm, tiện tay tiếp nhận thủy tinh tạp phiến.
Nhìn bàn tay trắng nõn đưa ra khỏi hắc bào, trong mắt Nhã Phi xẹt qua một tia kinh ngạc, rõ ràng thanh âm già nua khô khốc, nhưng lại có một đôi tay như thiếu niên, người này, cuối cùng là có thân phận thế nào?
Tiêu Sơn hướng về phía Cốc Ni lên tiếng nói:
- Cốc Ni Đại Sư. Ngươi có thể để ta một mình nói chuyện riêng với Nhã Phi tiểu thư một lát có được hay không!?
Nghe thấy thế mấy người giật mình. Nhã Phi cả người run lên. Trong lòng nàng thầm nghĩ chẳng lẽ lão già này lại muốn đánh chủ ý lên người nàng. Nhưng bản thân hắn là một Luyện Dược Sư, nếu như hắn muốn nàng cũng có thể làm gì. Gia tộc nàng chắc chắn vì một Luyện Dược Sư mà hy sinh bản thân nàng. Cốc Ni ho khan lên tiếng nói:
- Cái này...... Lão tiên sinh việc này ngài yêu cầu không hay lắm!?
Nhã Phi cắn răng cúi thấp người sau đó lên tiếng nói:
- Cảm ơn lão tiên sinh đã yêu quý nhưng Nhã Phi không thể tiếp nhận hảo ý của ngài...
- Hả?
Tiêu Sơn hơi giật mình. Hắn chợt nhớ đến điều gì đó thì mới cười, hắn bắt đầu giả bộ ho ra sặc sụa:
- Khụ, khụ...
Hắn tiếp tục nói:
- Có lẽ Nhã Phi tiểu thư và Cốc Ni Đại Sư hiểu lầm rồi! Ta chẳng qua là muốn thu nàng làm đồ đệ mà thôi!
Nghe thấy thế hai người giật mình, Cốc Ni run run giọng nói:
- Lão tiên sinh, ngài nói gì? Ngài muốn nói ngài muốn thu Nhã Phi làm đồ đệ!?
Tiêu Sơn gật đầu, giả bộ làm mội người cao cao tại thượng, hắn ho khan mấy tiếng nói:
- Khụ khụ, thứ này có liên quan tới thể chất đặc biệt của Nhã Phi...
Hắn quay về phía Nhã Phi lên tiếng hỏi:
- Nếu ta đoán không nhầm Nhã Phi thể chất thiên hướng về hệ mộc có thể là mộc đấu khí tuy nhiên thiên phú của nàng tu luyện rất kém. Dù nàng có cố gắng tu luyện thế nào đi nữa thì tốc độ so với mấy người cùng lứa là xa xa không bằng!
Nghe thấy thế hai người đều giật mình, Nhã Phi thở dài nói:
- Đúng như đại nhân nói!
Nàng vẫn nhớ như in ngay từ thời thơ ấu, địa vị của nàng trong gia tộc cũng không phải là cao. Mặc dù nàng đã cố gắng tu luyện thế nào cũng không đuổi kịp đồng lứa. Thế nên hiện nay nàng cũng chỉ phát huy thiên phú buôn bán ở trong gia tộc như vậy hy vọng các trưởng lão trong gia tộc sẽ thừa nhận vị trí của nàng.
Tiêu Sơn ho khan vài cái:
- Vậy bây giờ có thể cho ta nói chuyện riêng với Nhã Phi tiểu thư được không?
Lão nhân mỉm cười tiếp tục câu chuyện:
- Yên tâm ta tuyệt đối không có suy nghĩ gì khác ngoài thu nàng làm nữ đệ tử ra!?
Cốc Ni nhìn về phía Tiêu Sơn lên tiếng nói:
- Cái này!?
Nhã Phi nghe thấy vậy tựa lâm vào suy nghĩ, sau hơn nửa ngày nàng mới lên tiếng nói:
- Cốc Ni để Nhã Phi sẽ một mình nói chuyện riêng với Lão tiên sinh. Ta tin tưởng nhân cách của lão tiên sinh này.
Nghe thấy thiếu nữ nói như vậy, Cốc Ni thở dài ra một hơi:
- Được rồi!
Nhã Phi hướng về phía Tiêu Sơn đưa tay ra mời:
- Mời ngài đi theo Nhã Phi!
Tiêu Sơn gật đầu bắt đầu theo phía sau Nhã Phi. Nhã Phi lúc này đưa hắn vòng qua một đại sảnh tiến vào một căn phòng đại lâu trên tầng hai của phòng đấu gia. Nhìn thấy hai thị nữ đứng ở cửa, Nhã Phi gia hiệu hai thị nữ gật đầu một cái nhanh chóng rời đi. Nhã Phi nhẹ nhàng mở ra cánh cửa hướng về phía Tiêu Sơn nói:
- Mời Lão tiên sinh!
Tiêu Sơn bước vào thì thấy một phòng khách khá rộng rãi với các loại đèn cùng với đồ đạc được tráng trí gần giống với kiểu Trung Đông cổ đại. Tiêu Sơn cũng không có suy nghĩ nhiều, hắn tiến vào chiếc bàn bắt đầu ngồi xuống. Nhã Phi nhanh chóng tiến tới cầm một cái bình sau đó nhanh chóng đi pha lấy một bình trà. Sau khi rót xong chén trà, Nhã Phi mới nở ra một nụ cười. Tiêu Sơn cố gắng giữ vững lại tinh thần...
Nhã Phi ngồi xuống ghế mới tiếp tục mở miệng hỏi:
- Xin ngài có thể cho Nhã Phi biết tại sao đại nhân muốn nhận Nhã Phi làm đệ tử được không!?
Tiêu Sơn nở ra nụ cười nói:
- Nhã Phi tiểu thư...
Trước đó hai canh giờ......
- KENG..... Phát động chi nhánh nhiệm vụ. Chi tiết xem thông báo.
- Mở ra............
Chi tiết nhiệm vụ: Nhã Phi đang mang thể chất Thiên Sinh Mị Cốt nên không thể tu luyện, ký chủ hãy nhận nàng làm đệ tử, truyền dạy võ công cho nàng.
Hoàn thành nhiệm vụ đạt được:
- Mở ra chức nghiệp thu nhận đồ đệ.
- Đẳng cấp tăng lên một cấp.
Thất bại: Làm Nhã Phi ghi hận cả đời.
Trong qua trình thực hiện nhiệm vụ, hệ thống sẽ cung cấp cho Ký chủ môn công pháp Địa giai trung phẩm Mị công thuật, một lần quán đỉnh công pháp này cho Nhã Phi. Sau khi dùng xong sẽ biến mất.
Xem xong nhiệm vụ Tiêu Sơn nhìn Nhã Phi như có điều suy nghĩ...
Trở lại câu chuyện.....
Nhã Phi mỉm cười Tiêu Sơn nói:
- Tiên sinh, ngài có thể gọi thẳng nhũ danh của ta là Nhã Phi là được rồi! Danh xưng Nhã Phi tiểu thư nghe xa lạ quá.
Nghe thấy thế Tiêu Sơn gật đầu nói:
- Vậy được rồi! Vậy Nhã Phi nàng có bao giờ từng nghe đến một loại thể chất gọi là Mị cốt!?
Nghe thấy vậy Nhã Phi rơi vào trầm tư, sau hơn nửa ngày nàng mới đáp lại:
- Quả thực Nhã Phi chưa từng nghe thấy loại thể chất này, hi vọng ngài có thể giải đáp!?
Tiêu Sơn nghe thấy thế tiếp tục nói:
- Ta vốn là một người thuộc Gia tộc ẩn cư. Thế nên ta cũng không muốn nói dối với Nhã Phi, nàng vốn mang Mị cốt thể chất. Thể chất nàng không thích hợp với tu luyện. Chỉ có nắm trong tay ta loại công pháp này mới có thể dễ dàng cho nàng tu luyện. Nếu như nàng tu luyện công pháp mà ta đưa hiển nhiên không những giúp nàng nhanh chóng trở thành cường giả, hơn nữa còn làm cho nàng trở thành một Luyện Dược Sư, một trong những nghề mà bao nhiêu người kính trọng trên Đấu khí đại lục.
Nghe thấy thế Nhã Phi liền bị đánh động. Cả người nàng hơi run lên, nàng không tin vào được tai mình. Nàng cắn cắn môi còn chưa tin vào lời nói của đối phương, mới lên tiếng nói:
- Không biết tại sao ngài biết được Nhã Phi có thể chất Mị cốt?
Tiêu Sơn nghe thấy thế mới gật đầu một cái sau đó hắn lên tiếng nói:
- Người mang Mị cốt vốn là thiên sinh lệ chất cực kỳ hấp dẫn nam tử. Cả người của người mang Mị cốt sẽ tỏa ra một làn hương thơm hơi nhẹ nhàng khi nam nhân ngửi thấy khi đứng gần sẽ cực kỳ kích thích. Người mang thiên sinh Mị cốt khi sinh ra sau khi lớn lên sẽ nhanh chóng trưởng thành hơn so với người cùng lứa từ hai đến ba tuổi. Ngón tay thon nhỏ...
Hắn đưa ra đầy đủ chi tiết của người mang mị cốt sau đó hắn ho khan một tiếng, mặt đỏ lên:
- Nữ tử mang Mị cốt chỗ đó có chút khác với nữ tử khác, cái đó nó có phần cao hơn một chút, thon hơn một chút, không lớn nắm nhưng cực kỳ khít........ chính là một nữ tử có thể làm thê tử tuyệt vời đối với bất kỳ nam nhân nào!
Nghe thấy những lời này làm cho Nhã Phi khuôn mặt trở lên đỏ bừng. Nàng cắn môi vài lần sau đó lên tiếng nói:
- Vậy hẳn ngài nhận ta làm đệ tử cũng có yêu cầu của ngài!?
Tiêu Sơn gật đầu nói:
- Không sai! Đương nhiên là có rồi.....
Hắn nhìn vào mắt Nhã Phi sau đó lên tiếng nói:
- Nếu nàng trở thành đệ tử của ta, thứ nhất ta sẽ phải gieo vào trong linh hồn của nàng một loại ấn ký đảm bảo sẽ không tiết lộ công pháp mà ta truyền thụ. Thứ hai, nàng sẽ trở thành đệ tử của ta, nhất định phải giúp ta Luyện Đan trở thành một Luyện Dược Sư. Ngoài ra, có một số việc cần nàng hoàn thành, quá trình đó ta cũng không có tiện ra mặt...
Nhã Phi nhận thức những lời nói của Tiêu Sơn hoàn toàn là hợp lý. Nàng cũng hiểu đạo nghĩa trên đời này không có bữa ăn không nào? Nhã Phi gật đầu nói:
- Điều này thì Nhã Phi hiểu!?
Tiêu Sơn ho khan vài tiếng:
- Nếu như ngươi nguyện bái ta vi sư hiển nhiên phải chấp nhận những điều mà ta đưa ra thì ta mới có thể nhận người là đồ đệ...
Tiêu Sơn dưa tay ra nói:
- Ngươi cứ suy nghĩ thật kỹ ta cũng không có vội!
Nhã Phi rơi vào trầm tư. Đối phương là một Tam phẩm Luyện Dược Sư thì không có lý gì phải lừa nàng cả. Dù hắn có muốn nàng thì chắc chắn gia tộc cũng không ngần ngại cấp nàng cho hắn. Nhã Phi thấy lão nhân đứng dậy thì nàng ngay lập tức quỳ xuống hành lễ:
- Nhã Phi xin được bái đại nhân làm sư phụ... cả đời không thay đổi!
Tiêu Sơn nhìn thấy hành động cúi đầu hành lễ của Nhã Phi thì kinh ngạc. Hắn nhanh chóng dùng tay đỡ lấy tay của Nhã Phi nâng lên. Hắn ho khan vài tiếng sau đó mới lên tiếng nói:
- Không vội không vội... Lão phu sau khi giúp ngươi mở ra thiên phú tu luyện cũng chính là lúc ngươi bái ta vi sư!
Nghe thấy thế, Nhã Phi vui mừng cười khanh khách:
- Vậy đệ tử hoàn toàn nghe sư phụ!
- Hệ thống. Tiến hành quán đỉnh công pháp cho Nhã Phi.
- KENG....... Đang quán đỉnh cho Nhã Phi. Tiến hành trói chặt....... Đã trói chặt thành công.
Tính danh: Nhã Phi
Cấp bậc: Đấu khí ngũ đoạn
Tuổi: 24
Công pháp: Địa giai trung cấp Mị công thuật
Đúng lúc này âm thanh của hệ thống vang lên:
- KENG........ Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành chi nhánh nhiệm vụ.
Hoàn thành nhiệm vụ đạt được:
- Mở ra chức nghiệp thu nhận đồ đệ.
- Đẳng cấp tăng lên một cấp.
- KENG........ Ký chủ thăng cấp thành Đấu giả tam tinh.
Nhìn ánh mắt chân thành của Nhã Phi, Tiêu Sơn bất đắc dĩ thầm thở dài:
- Sau này mở ra Mị cốt còn không biết bao nhiêu nam nhân sẽ chết vì nàng nữa!
Nghe Tiêu Sơn thở dài, Nhã Phi vờ như không nghe thấy chỉ nở nụ cười.
Tiêu Sơn gật đầu nói:
- Được rồi...nàng mua giúp ta một vài dược liệu đi!
Mỹ mâu sáng ngời, Nhã Phi ngồi trên một chiếc ghế, đường cong mê người hiện ra, cười khanh khách nói:
- Sư phụ, không biết nhân gia ngài muốn dược tài gì?
Tiêu Sơn nghe thấy thế gật đầu mở miệng:
- Trước hết sắm cho ta mấy loại dược liệu này đã...
Tiêu Sơn từ trong người lấy ra một tờ giấy cùng với một chiếc nhẫn.
Nhã Phi cầm lấy chiếc nhẫn và tờ giấy sau đó gật đầu nhanh chóng hướng thị nữ đi phân phó. Rất nhanh thị nữ trở lại mang theo tờ giấy sau đó trở lại. Nhã Phi cúi đầu hướng về phía Tiêu Sơn cung kính đưa ra chiếc nhẫn, nàng cười nói:
- Sư phụ, lần này coi như đồ nhi hiếu kích với sư phụ xin ngài nhận lấy!
Tiêu Sơn hơi nhíu mày sau đó gật đầu nói:
- Được rồi!
Nói xong Tiêu Sơn ngay lập tức rời đi, Hắn bước qua phòng giám định thất lên tiếng qua loa trào hỏi Cốc Ni đại sư, Cốc Ni nghe thấy việc Nhã Phi đồng ý bái hắn là thấy thì cũng có chút kinh ngạc. Bất quá Cốc Ni cũng chỉ là kinh ngạc sau đó thay vào đó là chúc mừng Nhã Phi.
Tiêu Sơn lấy ra trong trữ vật không gian hai bình tẩy kinh phạt tủy linh dịch. Hắn đưa về phía Nhã Phi nói:
- Hiện giờ cơ thể ngươi kinh mạch vốn là yếu kém ta sẽ dùng tẩy kinh phạt tủy linh dịch giúp ngươi rèn luyện thân thể. Bất quá ngươi phải hiểu tẩy kinh phạt tủy linh dịch sẽ gây ra đau đớn khi giúp con người phạt kinh tẩy tủy. Đối với ngươi thì đau đớn sẽ nhân lên gấp mười lần. Tuy nhiên, trước đó ta đã đả thông kinh mạch cho ngươi nên quá trình rèn luyện này sẽ không quá khó khăn. Đương nhiên nếu ngươi muốn thành tựu tốt thì phải biết kết hợp công pháp ta đã truyền cho ngươi.
Nhã Phi cầm lấy hai bình linh dịch thì có chút cảm động. Từ trước tới giờ chưa có ai đối xử tốt với nàng như hắn, mặc dù hắn với nàng chỉ là bèo nước gặp nhau, nay có duyên kết bái sư đồ. Lúc này nếu Tiêu Sơn mà để ý bảng thông tin trên người nàng thì sẽ giật mình mất, độ hảo cảm đương nhiên đạt trọn vẹn 100%. Ngay cả Đát Kỷ phía sau cũng tăng lên một chút. Nhã Phi mỉm cười nói:
- Sư phụ.... Đồ đệ sẽ giúp sư phụ thu đầy đủ đám dược liệu này, nếu có tin tức, sẽ thông tri cho sự phụ kịp thời, không biết sư phụ ở đâu? làm sao để đồ nhi liên lạc với sư phụ? Nếu sư phụ không chê có thể ở lại phòng đấu giá Đặc Thước Nhĩ, đồ nhi nhất định sẽ hiếu kính với sư phụ?
Tiêu Sơn phẩy phẩy tay nói:
- Không cần đâu! Sau năm ngày ta nhất định sẽ trở lại. Số lượng dược liệu các ngươi trừ vào tiền bán linh dịch và đan dược cho ta...
Hắn nhìn về phía Nhã Phi lên tiếng nói:
- Đến khi nào ngươi chính thức trở thành đệ tử của ta hãy gọi ta một tiếng sư phụ... À...... Lưu ý giúp ta những người mặc áo bào giống như ta. Ta không thích tiểu tử Tiêu Viêm sẽ cải trang thành ta để làm những việc không chính đáng. Tỷ như hiện tại với nàng, nên cẩn trọng một chút.
- Vâng. Đồ nhi sẽ lưu ý thêm.
Nhã Phi gật như gà mổ thóc vậy. Tiêu Sơn nói xong hắn nhanh chóng rời đi. Trước đó hắn đã truyền âm nhập mật cho Đát Kỷ bảo nàng ở lại hỗ trợ cho Nhã Phi tu luyện. Ban đầu nàng không chịu nhưng với công phu luyện mồm mép mười mấy năm cuối cùng hắn cũng thuyết phục được nàng ở lại.
Nhã Phi nhìn về phía Cốc Ni không nhịn được tò mò lên tiếng hỏi:
- Cốc Ni thúc thúc hắn quả thực là một Luyện Dược Sư sao?
Cốc Ni gật đầu nói:
- Ta dám lấy danh dự Luyện Dược Sư ra đảm bảo hắn ít nhất là Tam phẩm Luyện Dược Sư. Hơn nữa chưa chắc đã là Tam phẩm Luyện Dược Sư có khi là Tứ phẩm Luyện Dược Sư.
Nghe thấy vậy Nhã Phi nhìn về phía nơi hắn rời đi nhanh chóng liếm liếm mép của mình. Nếu Tiêu Sơn mà nhìn thấy cảnh tượng này chắc chắn hắn sẽ đè nàng ra đại chiến ba trăm hiệp.
Trong khi mọi trọng điểm của phòng đấu giá đều hướng về Tiêu Sơn thì lúc này hắn đã trở về tới Tiêu gia thì trời cũng tối. Trước đó hắn đã tháo xuống bộ áo choàng rồi. Sau khi trở về hắn nhanh chóng bắt đầu luyện dược.
Ở một bên khác, một thiếu niên đang ngồi xếp bằng khoanh chân vào tu luyện. Đấu khí lúc này đã súc tụ lại và đang có dấu hiêu chuẩn bị đột phá... Thiếu niên này rốt cuộc ngừng lại.
- Phù.... Qúa khó để đột phá ngay được. Xem ra con đường tiếp theo khá là chông gai rồi đây.
Lúc này bên ngoài có tiếng gõ cửa. Tiêu Viêm bắt đầu cảnh giác:
- Ai vậy?
- Là ta. Tiêu Sơn.
Phía ngoài cửa, một thiếu niên chậm rãi đi tới. Sắc mặt Tiêu Viêm rốt cuộc trầm xuống:
- Ngươi đến đây làm gì?
- Haha. Chẳng lẽ ngươi không muốn cho ta một lời giải thích được à?
Tiêu Sơn nhìn hắn cười nói.
- Ngươi hạ nhục ta trước toàn thể Tiêu tộc, ngươi còn muốn ta giải thích điều gì nữa?
Tiêu Viêm tức giận rống lên.
- Ngươi cứ bình tĩnh lại nghe ta nói hết đã....... Thứ nhất, ta biết nguyên nhân tại sao ngươi thiên phú bị hỏng. Do vậy chính ta là người đã cầu xin sư phụ để giúp ngươi khôi phục lại thiên phú vốn có của ngươi. Ngươi đã không cảm kích thì thôi, lại còn đi oán trách lên trên ta.
- Thứ hai, chính ngươi ngộ nhận tờ hôn ước đó ghi tên của ngươi. Ngươi không đọc kỹ đã vội vàng kết luận trên đó ghi tên của ngươi. Bây giờ ngươi quay ra đổ lỗi cho ta? Ngươi nói xem có đúng không, Tiêu Viêm???
- Ngươi.... Hừ..... Dù sao ngày hôm nay ngươi đã để cho ta thân bại danh liệt rồi...... Chuyện trước kia, ta không biết ngươi và áo bào lão giả có giao tình gì mà có thể đưa hắn đến giúp ta khôi phục thiên phú. Điều này khiến ta cảm kích không thôi, kết hợp với chuyện này xem như hai chúng ta hòa nhau. Ta và ngươi sau này không ai nợ ai nữa.
Tiêu Viêm bực mình nói.
- Yo.... Tiêu Viêm..... Ta có lòng tốt giúp ngươi, ngươi đã không cảm kích thì thôi lại lôi chuyện ngày hôm nay ra để chất vấn ta? Không biết ngươi đang có ý gì?
Tiêu Sơn nhìn Tiêu Viêm trong lòng cười lạnh. Đúng là giận quá hóa ngu mà.
- Buồn cười thật. Ngươi nghĩ ta có ý gì? Hiện nay ta chỉ là Đấu Khí Tam đoạn, ta còn có ý gì được nữa.
- Haha. Trẻ nhỏ dễ dạy. Tính ra ngươi nhận thức cũng không quá kém......
- Ngươi......Đừng có nói năng kiểu như vậy với ta. Ngươi hơn ta được bao nhiêu tuổi mà dám nói ta là trẻ nhỏ? Mặc dù hiện tại ta chưa thể đánh bại ngươi nhưng không có nghĩa sau này ta không đánh bại được ngươi. Đừng có đắc ý sớm quá.
Tiêu Viêm giận tím mặt quát.
- À. Vậy sao? Vậy ngươi đã qua thành niên chưa?
Tiêu Sơn cười nói.
- Đương nhiên là chưa. Nhưng điều đó làm gì ảnh hưởng đến ngươi nói ta là trẻ nhỏ..???? Mẹ kiếp....... Ngươi gài ta......
Tiêu Viêm hậm hực nói.
- HAHA..... Thôi...... Giỡn với ngươi như thế là đủ rồi. Bây giờ chúng ta đi vào việc chính........
- Ngươi có muốn mạnh lên không? Ngươi có muốn trở thành cường giả một phương hay không? Hay chỉ biết chui rúc ở Gia Mã Đế Quốc này bị người khác chà đạp như ngươi ở hiện tại? Mặc dù thiên phú ngươi đã trở lại nhưng ngươi còn cả một chặng đường dài nữa. Ngươi nghĩ ngươi định như thế này mãi sao?
Tiêu Sơn bắt đầu nghiêm túc, từng câu hỏi dồn dập như đánh thẳng vào tâm trí của Tiêu Viêm.
- Đủ rồi.... Ngươi về đi. Hiện tại ta không muốn nghe điều gì cả.
Tiêu Viêm ánh mắt lấp lóe, mặc dù hắn động tâm với lời của Tiêu Sơn nói, nhưng da mặt hắn khá mỏng nên chỉ muốn Tiêu Sơn phải là người mở lời trước.
- Cũng được thôi, nhưng ngươi nên nhớ rằng cơ hội ta đưa ra chỉ có một lần duy nhất thôi. Ta không muốn để cho ngươi lãng phí cơ hội lần này...... Như vậy đi..... Ngươi suy nghĩ thêm hết đêm nay đi. Ngày mai ta sẽ trở lại.
Dứt lời Tiêu Sơn quay người rời đi. Khi đi đến cửa bước chân hắn đột nhiên khựng lại, quay đầu nhìn Tiêu Viêm nói:
- Làm nam nhi phải biết cái gì nên làm và cái gì không nên làm........... Ta thích những người thật thà.......... Ta hi vọng có một số chuyện ngươi nên hướng cùng Huân Nhi giải thích, tránh để phát sinh hiểu lầm không đáng có, tỷ như ngươi của ngày hôm nay....... HAHA....
Tiêu Sơn cười rồi nghênh ngang rời đi. Tiêu Viêm lúc này trong đầu đang hỗn loạn thành một mảnh rối như tơ vò.
Một đêm cứ như vậy qua đi.......