- Tiêu Chiến thúc thúc, hôm nay, Yên Nhiên có thể tạm thời thu hồi yêu cầu giải trừ hôn ước. Bất quá, Tiêu Sơn phải đáp ứng Yên Nhiên một ước định, mong Tiêu Chiến thúc thúc thành toàn.
Tiêu Chiến nghe vậy liền trầm ngâm một hồi liền hướng Tiêu Sơn nói:
- Chuyện này nên để cho hắn quyết định. Ta tôn trọng điều đó.
- Cảm ơn Tiêu thúc thúc...... Nạp Lan Yên Nhiên..... Ngươi nói là ngươi muốn ta đáp ước định với ngươi?
Tiêu Sơn trong lòng hơi tức cười, nếu chuyện này mà ở khía cạnh của Tiêu Viêm thì hắn sẽ hỏi lại nàng ngay và cốt truyện cứ vậy mà tái diễn. Chỉ tiếc là nàng đã phạm phải sai lầm mà không hề hay biết. Tiêu Sơn..... đã biết hết tất cả.
- Đúng vậy!
Nạp Lan Yên Nhiên gật đầu nói.
- Ta đồng ý ước định.... Nhưng không phải do ngươi đề ra.... Mà là ta.....
Tiêu Sơn cười lạnh nói.
- Ngươi....... Một tên phế vật như ngươi dám thốt ra những lời lẽ với ta như thế sao? Hãy nhớ kỹ, lần này đến Tiêu gia, là do Lão sư của ta, Vân Lam Tông Tông chủ tự mình cho phép! Ta ra ước định cho ngươi là đã cấp cho ngươi phần nào mặt mũi, ngươi đã không muốn mà lại còn đòi ra điều kiện với ta?
- Ngươi hãy nghĩ cho kỹ.... yêu cầu của ta hôm nay, có thể hoãn lại ba năm, ba năm sau, ngươi đến Vân Lam tông khiêu chiến ta, nếu thua, ta sẽ giải trừ hôn ước trước mặt mọi người. Lúc đó, ngươi cũng đã tiếng hành gia tộc trưởng thành nghi thức. Nên dù có thua, cũng sẽ không làm Tiêu thúc thúc quá mức mất mặt, ngươi có dám tiếp nhận?
Nạp Lan Yên Nhiên sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên là tức giận đến nỗi bộ ngực của nàng phập phồng qua lớp bạch sắc y.
- Haha........ Thật nực cười... Cái gì mà Vân Lam Tông Tông chủ tự mình cho phép? Ngươi nghĩ Tiêu gia ta dễ bắt nạt sao? Đừng có lôi sư phụ ngươi ra dọa ta nha. Trừ phi nàng tự mình đến đây, còn không ở đây, ngươi.......Còn chưa đủ tư cách làm điều đó.....
Tiêu Sơn thấy vậy bước ngang qua người nàng ghé sát vào nàng nói nhỏ:
- Đương nhiên.... Nhắc nhở ngươi một điều.... Thế giới này rất rộng lớn.... Ngươi nên học cách khiêm tốn một chút..... đừng bao giờ khinh thường người khác, đặc biệt là một soái ca như ta.
Trong lòng bi phẫn cười, khuôn mặt Tiêu Sơn, tràn ngập châm chọc.
- Ngươi..... Ngươi thật khiến ta tức chết mà.....huhu
Bất chợt nàng bật khóc, đôi mắt nàng long lanh ngấn lệ. Toàn trường không ai ngờ tới sẽ xảy ra tình huống này.
Cát Diệp bất ngờ trước diễn biến đột ngột xảy ra như vậy liền ngây ra như phỗng. Tên bạch sắc nam tử lúc này tức giận rút kiếm bên hông lao đến Tiêu Sơn gầm thét nói:
- Tiêu Sơn..... Không được vũ nhục Nạp Lan tỷ tỷ....
- Huyền giai sơ cấp.... Hỏa Huyền kiếm pháp.
Khí tức Ngũ tinh Đấu giả bùng nổ, thân ảnh bạch sắc nam tử biến mất. Khi đường kiếm của hắn chỉ còn cách tim Tiêu Sơn vài cm thì kỳ biến phát sinh. Chỉ thấy phía trước của đại sảnh vang lên một tiếng "hừ" nhẹ, một luồng uy áp phát ra khiến bạch sắc nam tử chợt khựng lại rồi thổ huyết. Bạch sắc nam tử kinh sợ nhìn về phía đại sảnh rồi ngất đi.
Hộ vệ Vân Lam Tông vội vàng lên đưa bạch sắc nam tử này trở về. Chỉ thấy phía xuất hiện một thân ảnh nữ tử tầm hai mươi, làn da căn tràn trơn bóng đầy sức sống, mái tóc mượt mà trắng như tuyết, bờ mông tròn trịa, mày liễu mi cong tất cả đều thuần một màu trắng, mắt to, mũi quỳnh, tròng mắt trắng muốt như ánh sao, Phía sau mông nàng có chín cái đuôi đang ngoe nguẩy nhìn trông thật kỳ lạ. Nữ tử này vừa bước vào đại sảnh, xung quanh liền có tiếng xì xào bàn tán:
Nàng ta là ai vậy?
Ngươi không biết nàng ta sao? Nàng ta là hộ vệ của Tiêu Sơn đấy. Ta nghe nói mấy hôm trước nàng ta chỉ dùng khí thế hóa giải mọi đòn tấn công của Gia Liệt Tất đấy, còn khiến hắn trọng thương nữa.
Đáng sợ vậy sao?
....
Đát Kỷ vào đến Đại sảnh liền đánh giá xung quanh một hồi, nơi đây ngoại trừ tộc nhân của Tiêu Gia thì có Tiêu Chiến là có cấp bậc cao nhất, sau đến là các Trưởng lão, cuối cùng là những thị vệ và các thanh thiếu niên, thiếu nữ khác. Đương nhiên là trừ đội ngũ của Vân Lam Tông người. Nàng gật gật đầu chào hỏi mọi người sau đó ánh mắt rơi vào thân ảnh một đôi nam nữ ở chính giữa đại sảnh, bất giác trên khóe môi nàng mỉm cười.
- Thứ cho Tiêu mỗ mắt cận, Xin hỏi vị cô nương này là??
Tiêu Chiến thấy nàng vừa đến liền âm thầm đánh giá một phen, bất quá khí cảm thấy khí tức trên người nàng tràn ngập nguy hiểm khiến hắn phải run sợ, đến ngay cả lão tổ khi nàng vừa xuất hiện đã truyền âm khuyên hắn không nên đắc tội nàng.
Điều này càng khiến hắn thấu được nữ tử trước mắt.......
Phải gắn kết mối quan hệ...
- Khanh Khách..... Tiêu Tộc Trưởng.... Ngươi nên hỏi chủ nhân của ta chứ? Chủ nhân của ta còn chưa có đáp ứng thì nhân gia nào dám qua mặt phải không, chủ nhân?
Đát Kỷ cười vũ mị, thổi ra một làn sương khói mờ ảo càng làm bản thân thêm quyến rũ. Xung quanh đại sảnh mọi người gần như rơi vào huyễn cảnh mà Đát Kỷ xây dựng nên. Chỉ một số người có tu vi cao mới không bị mị hoặc. Tiêu Sơn thấy vậy mắng:
"Đúng là hồ ly tinh".
Sau đó hắn quay qua Tiêu Chiến và Tiêu Phương Anh giải thích:
- Tiêu thúc thúc, nàng ta là bảo tiêu của ta. Nàng ấy gọi là Đát Kỷ.....
- Ah... Đát Kỷ cô nương.... Là Tiêu mỗ đường đột.....
Tiêu Chiến giật mình cười nói.
Tiêu Sơn nhận ra xung quanh đám thanh niên đang nhìn nàng với ánh mắt " thèm nhỏ dãi" liền tằng hắng Đát Kỷ một tiếng:
- Nàng mau giải trừ mị công của nàng đi, đừng để làm hỏng đại sự.
- Xùy.... Nhân gia còn chưa có chơi đã đâu......
Mặc dù nói vậy nhưng nàng vẫn giải trừ mị công và lui về phía sau của Tiêu Sơn. Lúc này mấy người kia mới giật mình tỉnh mộng. Ai trong số họ cũng đều tỏ thái độ tức giận, đang rơi vào huyễn cảnh được đại chiến 300 hiệp với nàng nhưng đến giữa chừng lại bị lôi về thực tại.
- Khụ khụ..... Được rồi. Nạp Lan tiểu thư, Chúng ta tiếp tục.......
Tiêu Sơn thấy mọi người đang nhìn mình bằng ánh mắt không mấy thiện cảm liền nhanh chóng chuyển chủ đề.
- Hừ.....
Nạp Lan Yên Nhiên hiển nhiên là đã ghét hắn tới cực điểm rồi. Chỉ thấy nàng hừ một tiếng liền quay mắt hướng ra chỗ khác.
Tiêu Sơn biết nàng vẫn còn giận liền hướng về phía nàng dứt khoát nói:
- Nạp Lan tiểu thư. Để ta nói cho ngươi nghe. Ngươi muốn khiêu chiến ta không phải không được. Nhưng ngươi nên biết, ngươi hôm nay đến Tiêu gia từ hôn, nếu ngươi được sự đồng ý của Nạp Lan Gia Gia thì ta không nói một chữ. Tuy nhiên, ngươi lại tự ỷ mình là đệ tử chân truyền của Tông chủ Vân Lam Tông để cưỡng ép Tiêu Tộc trưởng giải trừ hôn ước. Điều này kể cả ta hay Tiêu Chiến thúc thúc đương nhiên là không thể chấp nhận được.
Nói xong hắn nắm tay vừa động, một tờ giấy đã chuẩn bị sẵn xuất hiện trên tay hắn. Lạnh lùng nhìn Nạp Lan Yên Nhiên kinh ngạc bộ dáng, Tiêu Sơn đột nhiên xoay người, quỳ xuống đối với Tiêu Phương Anh cúi đầu một cái, cắn chặt môi, sau đó liền hướng Tiêu Chiến và các vị Trưởng lão trực tiếp nói:
- Tiêu thúc thúc, các vị Trưởng lão. Sự việc ngày hôm nay là do ta chưa tốt, để nàng ảnh hưởng đến danh dự của Tiêu Gia. Do vậy, trước toàn thể tộc nhân Tiêu Gia, ta tuyên bố bắt đầu từ hôm nay, Nạp Lan Yên Nhiên ngươi chính thức bị trục xuất khỏi Tiêu Gia.
Tiêu Sơn giọng điệu vô cùng nghiêm túc.
Tĩnh…
Tĩnh lặng đến cực điểm.....
Bầu không khí lúc này ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy được..Nhìn trên tờ giấy nhuốm màu chữ đỏ, ai cũng biết đây là Hưu thư do chính tay hắn dùng máu huyết của mình để viết. Mặc dù trong gia tộc, trên danh nghĩa là đem Nạp Lan Yên Nhiên trục xuất gia tộc, nhưng việc này truyền ra người khác cũng sẽ không cho rằng như vậy.
Người không biết sẽ cho rằng Nạp Lan Yên Nhiên lấy bối cảnh mạnh mẽ làm Tiêu gia từ hôn, dù sao, lấy thiên phú, xinh đẹp, bối cảnh của Nạp Lan Yên Nhiên, phối với một phế vật thiếu gia là điều tương đối sỉ nhục, không ai cho rằng Tiêu Sơn sẽ có phách lực đến Vân Lam tông khiêu chiến với nàng. Đây không khác gì là tự tìm lấy nhục nhã… Mà như vậy, không chỉ Tiêu Phương Anh mà còn toàn thể Tiêu tộc sẽ phải chịu vô số châm chọc…
- Ngươi… ngươi dám hưu ta?
Nhìn khế ước trên tay Tiêu Sơn, đôi mắt Nạp Lan Yên Nhiên trừng lớn, không dám tin nói. Bằng mỹ mạo, thiên phú cùng bối cảnh của nàng, lại bị hắn, một "phế vật" của một tiểu gia tộc trực tiếp đuổi? Đối với Tiêu Sơn chọc tức nàng đương nhiên nàng có thể chấp nhận và bỏ qua, thế nhưng loại tình huống này làm nàng cảm giác quá không chân thật.
Nhìn Tiêu Sơn quỳ dưới đất, hiểu được hắn vô cùng áy náy với Tiêu Phương Anh, nhưng để trong hoàn cảnh này của hắn nếu như là nàng thì nàng cũng sẽ làm như vậy. Tiêu Phương Anh lạnh nhạt cười nói:
- Ta tin tưởng Sơn Nhi của ta sẽ không phải cả đời giậm chân tại chỗ, nhìn vào sự cố gắng này của ngươi, ta tin rằng mấy lời đồn nhảm, sau này sẽ nhìn vào sự thật sẽ biến mất thôi.
Lặng nhìn nàng một hồi, hắn dứt khoát đứng dậy rời khỏi đại sảnh. Tại lúc đi qua Nạp Lan Yên Nhiên, Tiêu Sơn cước bộ lại dừng lại, ghé sát tai nàng nói nhỏ:
- Ngươi tu luyện cho tốt. Ngày này năm sau ta sẽ đích thân tới Vân Lam Tông tìm ngươi để rửa mối nhục này.
Nhìn thân ảnh thiếu niên khuất dần tại đại sảnh, hình bóng hắn cô độc mà buồn bã. Thân ảnh này khiến Nạp Lan Yên Nhiên trở nên mờ mịt, Đát Kỷ thấy hết trò vui liền hóa thành làn sương khói biến mất khỏi đại sảnh. Tiêu Hà thấy hắn rời đi liền gấp cuốn sách cổ lại và đuổi theo phía hắn vừa rời đi.
Ánh mặt trời chiếu vào, vừa vặn đem thiếu nữ bao trùm, từ xa nhìn lại giống như một đóa hoa hồng trắng đang nở rộ, thanh tịnh đẹp đẽ, không dính một chút bụi trần. Dường như cảm thấy ánh mắt của ba người đang nhìn mình, thiếu nữ quay đầu, đôi mắt như giống như thu thủy, bỗng nhiên hiện lên màu xanh rất nhỏ…
Nhìn màu xanh trong mắt thiếu nữ, thân thể Cát Diệp mạnh mẽ run lên, thần sắc hoảng sợ bao trùm già nua khuôn mặt, bàn tay khô héo khẩn trương nắm lấy tay của Nạp Lan Yên Nhiên và cho người mang vị thanh niên kia, vội vàng thoát ra khỏi đại sảnh…
Hành động của Cát Diệp, ngoài vài người trong đại sảnh, những người khác đều không khỏi thần sắc kinh ngạc. Tiêu Viêm cũng tranh thủ cơ hội lúc loạn lạc liền biến mất.
Thần sắc đạm mạc rời đi, Tiêu Viêm hồn bất thủ xá theo thói quen ngày thường đi lên gia tộc hậu sơn, ngồi trên núi, bình tĩnh nhìn vách núi hiểm trở được sương mù bao phủ. Nơi này chính là Ma Thú Sơn Mạch nổi tiếng của Gia Mã đế quốc.
- A a, thực lưc… Thế giới này, không có thực lực thì ngay cả một cục cứt chó cũng không bằng, ít nhất, cứt chó cũng không ai dám dẵm lên!
Bả vai nhẹ nhàng động đậy, thiếu niên trầm thấp tiếng cười, mang theo bi phẫn quanh quẩn trên đỉnh núi.
Mười ngón tay cắm vào một đầu tóc đen, Tiêu Viêm gắt gao cắn môi, tùy ý để máu trào ra khóe môi, mặc dù ở đại sảnh hắn cũng không biểu hiện cảm xúc không ổn, nhưng lời nói của Tiêu Sơn như một lưỡi dao cắt tại trong lòng, làm Tiêu Viêm cả người run rẩy…
- Nỗi nhục hôm nay, ta không muốn chịu thêm lần thứ hai!
Thanh âm của Tiêu Viêm khàn khàn nhưng lại tràn ngập kiên định.
.
.
.
Một bên khác, Tiêu Sơn đang đi dạo thì một thân ảnh nữ tử đột nhiên xuất hiện.
- Chủ nhân. Ngươi dự định đi đâu?
Đát Kỷ một thân vũ mị nói.
- Nàng lần sau khi ra ngoài nên cải trang một chút. Bây giờ nàng quá xinh đẹp, lại ra ngoài, đến ta còn không thoát khỏi ma chưởng của nàng huống chi người khác, vì vậy khó tránh khỏi gặp phiền phức.
Tiêu Sơn nhìn một lượt từ trên xuống dưới người nàng đánh giá nói. Thầm hiểu cho hắn, nàng chỉ gật nhẹ đầu rồi biến mất. Thoáng một cái nàng đã trở lại trong một bộ trang phục nha hoàn của Tiêu gia. Tuy vậy nhưng cũng không che được sự vũ mị trên người nàng.
- Được rồi. Chúng ta trở về.
Tiêu Sơn chăm chú nhìn nàng khẽ gật đầu nói. Sau khi trở về phòng hắn liền vội vàng kiểm tra thông báo.
- KENG..... Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ : Thay mặt Tiêu gia từ hôn.
Phần thưởng đạt được:
.+ Một lần Triệu hoán nhân vật.
.+ Một thẻ thăng cấp ngẫu nhiên.
- Nha. Hân Nghiên. Bây giờ nếu sử dụng thẻ thăng cấp cho Đát Kỷ liệu có sợ nàng chạy mất không?
Tiêu Sơn nghi hoặc.
- Thiếu gia. Bây giờ còn chưa sử dụng được. Nếu ngẫu nhiên là tăng một đại cảnh giới thì hệ thống còn có thể trói buộc được nàng, còn ngoại lệ thì nàng ta sẽ tự do. Đến lúc đó cả Gia Mã đế quốc này đều không ai có thể cản được nàng ấy. Do vậy, tốt nhất thiếu gia nên tăng đẳng cấp của mình nên, hoặc bồi dưỡng tình cảm để độ thiện cảm đạt được 100%, như vậy mới không sợ nàng chạy mất.
Hân Nghiên cầm cây gậy hình ông sao quơ quơ trước mặt hắn giải thích.
- Ta đã biết.
Tiêu Sơn gật đầu cầm chiếc nhẫn trong tay lên như có điều suy nghĩ. Đúng lúc này, âm thanh của hệ thống vang lên:
- KENG..... Phát động chi nhánh nhiệm vụ. Mời ký chủ xem thông báo chi tiết.
- KENG.....Phát động chi nhánh nhiệm vụ. Mời ký chủ xem thông báo chi tiết.
Tiêu Sơn không do dự ấn vào.
- Chi nhánh nhiệm vụ: Hỗ trợ Tiêu Viêm trở thành Đấu Giả.
Chi tiết nhiệm vụ: Tiêu Viêm hiện nay đang ghi hận cho ký chủ, sẽ gây bất lợi cho con đường tu hành của ký chủ sau này. Cùng là xuyên việt giả, ký chủ hãy hỗ trợ Tiêu Viêm tu luyện đến đấu giả và lấy lại sự tín nhiệm của Tiêu Viêm đối với ký chủ.
Hoàn thành nhiệm vụ:
.+ Thực lực tăng nhất tinh.
.+ 5000 Kim tệ.
Thất bại: Bị đuổi khỏi gia tộc.
- Chi nhánh nhiệm vụ: Tiêu Huân Nhi nghi hoặc.
Chi tiết nhiệm vụ: Tiêu Huân Nhi trong lòng nghi ngờ ký chủ là người truyền đấu khí và ôn dưỡng kinh mạch cho nàng khi nàng vừa tới Tiêu gia. Trong thời gian tới, nàng sẽ cho người giám sát từng hành động của ký chủ. Để tránh trường hợp xấu nhất xảy ra, Ký chủ hãy bồi dưỡng tình cảm với nàng.
Phần thưởng:
.+ Độ thiện cảm của Tiêu Huân Nhi đạt 100%
Thất bại: Huân Nhi ghi hận lên người ký chủ. Rất bất lợi cho con đường thành cường giả sau này.
Tiêu Sơn nhìn danh sách nhiệm vụ như có điều suy nghĩ..