Năm 3732, khu vực sâu
Bầu trời trong xanh ở nơi này đúng là có chút viễn tưởng, trên trời chỉ là một màu đen xám mang theo cảm giác tiêu điều, lâu lâu lại có một con thằn lằn biến dị to dài bò qua rồi lại bị lũ chim bắt mất.
Ở một khu đất trống, có một cái hố khá sâu giống như cái hố bom lớn vậy. Ở giữa hố là một cái xác, cũng không hẳn là cái xác bởi người này chỉ là hấp hối. Trên người là những dấu vết cào cấu, hai tay đứt rời, phía ngực còn có một cái lỗ to đến dọa người. Đôi mắt một bên đã bị hủy, con mắt còn lại đang run rẩy cố gắng để không nhắm lại.
Nằm trong vũng máu, hắn nhìn bầu trời xám xịt phía trên. Hắn tên là Hàn Minh Nguyệt, một thợ săn cấp S, bị đế vương vực sâu ở nơi này săn giết, cuối cùng muốn cùng kẻ thù đồng quy vu tận nhưng đáng tiếc vẫn không giết được nó mà chỉ làm nó trọng thương chạy mất. Tầm nhìn của hắn dần trở nên nhạt nhòa, sinh cơ trên người cũng dần mất đi, đáy lòng hắn dần trở nên lạnh lẽo, cuối cùng cũng chỉ thở dài một hơi:
- thế này cũng không tệ, kiếp sau mong rằng ta sẽ có một cuộc sống bình thường một chút.
-----
Trong một hang động nhỏ phía trên một vách núi, ở đây có một quả trứng màu đỏ to hơn một mét, phía trên có những đường vân màu đỏ giống như mạch máu thỉnh thoảng lại lóe lên ánh sáng đỏ nhạt. Vỏ trứng đột nhiên xuất hiện một vết nứt, sau đó dần lan ra xung quanh. Một sinh vật khổng lồ cao gần một mét dần xuất hiện.
Hàn Minh Nguyệt mở ra đôi mắt nặng nề nhìn xung quanh, sửng sốt. Hắn tự hỏi không phải ta đã chết rồi sao, chẳng lẽ ta sống lại? Đột nhiên một cơn đau xảy ra, trong đầu hắn giống như bị hàng vạn cây kim đâm xuyên tim vậy, hắn không tự chủ mà hét lên một tiếng, nhưng khi đó âm thanh thông qua cổ họng hắn lại trở thành một tiếng gầm lớn vang vọng cả một dãy núi. Thế nhưng lúc này hắn chẳng có hơi đâu để quan tâm mình là con gì mà lúc này hắn đang cố hết sức để thanh tỉnh lại nhưng với ý chí của một thợ săn cấp cao điều mà cũng quá sức miễn cưỡng.
Khoảng nửa tiếng sau cơn đau đầu mới dần dịu đi, hắn cũng nằm bẹp xuống mà thở dốc. Lúc này hắn mới chú ý đến cơ thể mình, đôi mắt rắn màu đỏ huyết, xung quanh thân thể bao bọc từng miếng lân giáp màu tím xen lẫn màu đỏ, trên lưng có một đôi cánh rộng gần ba mét cùng hàm răng sắc nhọn, nhìn hắn lúc này thật sự có chút khủng bố nếu so sánh với những con quái vật khác, đây chẳng lẽ là... Rồng?
Đang lúc hắn đang soi mói cơ thể mình thì một giọng nói lạ hoắc vang lên trong đầu hắn :
- quá trình hợp nhất đã hoàn tất, đã xác định chủ nhân, trói buộc hoàn tất, xin chào chủ nhân.
Hàn Minh Nguyệt hoảng sợ nhìn xung quanh nhưng tuyệt nhiên không có gì cả, giọng nói đó lại vang lên lần nữa, lần này có vẻ hơi buồn cười :
- chủ nhân không cần tìm, hệ thống đã hợp nhất với linh hồn của ngài, chỉ cần nhắm mắt lại nghĩ đến hệ thống sẽ hiện ra thôi.
Hàn Minh Nguyệt nghe vậy thì làm theo, ngay sau đó một màn hình màu xanh hiện ra, bên cạnh còn có một tinh linh màu tím nhỏ đang cười nhìn hắn nữa, hắn hơi ngỡ ngàng một chút rồi trấn tĩnh lại, tò mò nhìn tinh linh hỏi :
- ngươi là ai, hệ thống này là gì?
- ta là tiểu linh, là tinh linh của hệ thống này, hệ thống này tên là hệ thống quái vật, có thể giúp ngài tiến hóa trở nên mạnh mẽ hơn.
Hắn hơi bất ngờ, không ngờ có một ngày mình lại được một cái hệ thống bám thân, có lẽ đây là phúc nhưng cũng có thể là họa. Thế sự vô lường, tương lai là một thứ hư vô mờ mịt, không ai có thể biết trước được điều gì. Hắn cũng không suy nghĩ nữa mà nhìn sang cái bảng bên cạnh, từng dòng thông tin của bản thân hiện lên, bên cạnh còn có một con rồng 3d dữ tợn.
Tên: Hàn Minh Nguyệt
Chủng loài: cổ long
Năng lượng: 5000
Thiên phú:
+thống trị: có thể thống trị những loài có năng lượng yếu hơn (5m xung quanh)
+thôn phệ: ăn thịt các loài khác sẽ đạt được năng lượng và thiên phú của chúng
Kỹ năng: phun lửa, long hống
Chức năng hệ thống: tra xét
Đúng lúc này phía cửa hang động xuất hiện ba con sói to lớn đang nhìn về phía hắn, điều đặc biệt là chúng có tận hai cái đuôi. Chúng tò mò đánh giá hắn, chúng đã gặp rất nhiều quái vật nhưng sinh vật trước mặt thì bọn chúng chưa nhìn thấy bao giờ, cả ba bắt đầu tản ra bao vây hắn lại. Hàn Minh Nguyệt cũng không để tâm lắm mà nhìn về phía thông tin trên đầu chúng:
Chủng loài: nhị vĩ lang
Năng lượng: 2300
Thiên phú: lôi điện
Đúng lúc hắn đang muốn thử chiêu thì có đám này tới nộp mạng, đúng là đem than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Hắn lập tức sử dụng Thống Trị, ba con sói xung quanh thân hình liền run lên một cái sau đó sợ hãi đứng im bất động. Sau đó thì hắn mặc sức tàn sát, chỉ một lát sau ba con sói đã bị hắn thôn phệ, liền đạt được thiên phú lôi điện cùng với đó năng lượng của hắn cũng đạt tới 7500. Thân thể cũng lớn hơn một chút, chiều dài đã lên tới gần hai mét. Liếm liếm môi, lúc này hắn cũng đại khái hiểu được tác dụng của hệ thống này. Ba con sói vừa rồi có lẽ là nghe thấy tiếng gầm của hắn bị hấp dẫn tới. Tiếp theo hắn hơi há mồm ra, sau đó vận dụng thiên phú lôi điện, ngay lập tức từng dòng điện cao áp bao bọc toàn thân rồi dần tích tụ thành một quả cầu điện màu tím ở miệng hắn. Hắn thử phóng quả cầu về phía tảng đá gần đó, một tiếng nổ vang lên sau đó tảng đá bị đánh nát, từng tia điện bắn trong không khí vang lên từng tiếng lách tách. Hắn mỉm cười hài lòng nhìn tảng đá đã bị đánh nát:
- uy lực không tệ.
Sau đó hắn nâng cánh lên bắt đầu... Tập bay. Dù sao đây cũng là lần đầu hắn bay nên tập luyện có hơi chút vất vả, phải hơn một tiếng sau hắn mới miễn cưỡng bay được dù hơi không thuần thục lắm.