Chương 25: Đầu độc

Chương 25

Hàn Thiên rời đi mà trong lòng vừa thoả mãn vừa đắc ý, cuộc sống sung sướng thế này thì đêm nào hắn cũng phải đi tập kích mới được, hương vị trinh nữ quả thực là tuyệt diệu.

Ngoài trời đã tờ mờ sáng, sau khi xem xét một hồi, Hàn Thiên cũng đành phải bỏ đi kế hoạch tiếp tục chinh phạt mục tiêu tiếp theo. Cũng tại hai tiểu yêu tinh kia quá cuốn hút, làm hắn ngâm mình không gượng dậy nổi, bây giờ mặt trời đã gần mọc, cũng không làm bậy được nữa.

Lần theo lối cũ đi về, Hàn Thiên không một chút khó khăn đã nhanh chóng trở lại khuê phòng Triệu quý phi, nhẹ nhàng chui vào.

Nhìn Triệu quý phi vẫn còn đang say ngủ trên giường, tấm thân trần truồng loã thể tràn đầy khêu gợi, Hàn Thiên lại không nhịn được cảm thấy đáy lòng nóng rực, tiểu jj tự động ngỏng lên. Thế nhưng hiện tại hắn cũng hơi có chút mệt mỏi, bèn trèo lên giường nằm ngửa dựng thẳng trường thương, bế lên Triệu Nghiên Dương, để cho ác long khủng bố men theo lối nhỏ cỏ đen mà tiến vào bên trong nàng. Triệu quý phí ư lên một âm thanh thoả mãn nấc nhẹ, ôm lấy Hàn Thiên, cả hai mau chóng chìm vào giấc ngủ.

Tà khí quanh quẩn vấn vương, trong lúc vô hình, Exp cứ thế mà vùn vụt tăng tiến.

“Ò ó o...”

Tiếng gà gáy quanh quẩn xa xăm, sau một đêm thoả mãn tràn đầy, Hàn Thiên hai mắt mờ mờ dần dần tỉnh lại. Phát hiện người ngọc nằm trong vòng tay, thân thể ửng hồng khiêu gợi, đôi môi đỏ hồng hơi nhếch lên dâm đãng làm hắn không nhịn được toàn thân nóng rực, đè ngửa Triệu Nghiên Dương ra giường, ngậm lấy dâm môi kia mà mạnh bạo gặm cắn.

- Ư... ưm...

Triệu Nghiên Dương sao có thể chịu được kích thích này, vừa tỉnh dậy đã thấy bản thân nằm ngửa trên giường, phía trên là Hàn Thiên chiều chuộng xoa nắn, thân thể khắp nơi là vết hôn. Hai bầu nhũ hoa vân vê nhẹ nhàng thư sướng, đôi môi đỏ mọc được săn sóc cẩn thận, nhất là hạ thân nơi đó đang đóng chốt khoả côn thịt cự đại, một mảnh tràn đầy vừa tê dại vừa nóng rực kích thích, quả thực như một giấc mơ. Triệu quý phi nhất thời trong lòng ngọt ngào, cười tươi như đoá hoa quỳnh chớm nở, vô cùng xinh đẹp.

- Tiểu dâm phụ, để ta cho nàng ăn sáng nhé.

- Ưm... ư....

Triền miên nối tiếp triền miên, hai thân thể trần truồng tràn đầy nhục dục cuốn lấy nhau không rời. Chẳng mấy chốc, cả căn phòng đã vang lên thanh âm da thịt chạm vào nhau cùng những tiếng rên rỉ dâm đãng. Triệu quý phi thất thân tới ba lần, ngất xỉu hai lần, mãi tới khi quỳ xuống cầu xin tha thứ, Hàn Thiên mới buông tha cho nàng.

- Tiểu Hàn tử, người tới ngự thiện phòng mang cho ta chút đồ ăn được không. Người ta đói a...

Triệu quý phi vô lực nằm trên giường, đắp trên người tấm chăn lông cừu mềm mại, mấy lọn tóc vuốt ve trên khuôn mặt Hàn Thiên mà nhẹ nhàng thỏ thẻ. Nàng đã cảm thấy cực kỳ thoả mãn, cũng thật là vô lực, chỉ muốn ăn chút gì đó sau đó đi ngủ a, không muốn động thân đi đâu cả.

Hàn Thiên bàn tay vẫn vân vê hai con thỏ nhỏ trên ngực Hàn Thiên, kiểm kê lại lượng kinh nghiệm kiếm được, không ngờ đã tăng 6747 Exp, quả thực là làm ít hưởng nhiều. Vừa nghe thấy Triệu Nghiên Dương thỏ thẻ thì hắn cũng mềm lòng vui vẻ, thế nhưng vẫn cứ muốn làm khó nàng một chút.

- Hừm, ta tên Hàn Thien, nàng có thể gọi là lão gia hoặc Thieen lão gia, xưng là thần thiếp, không được gọi tiểu Hàn tử. Nếu không...

- Được rồi được rồi. Lão gia, thần thiếp đói quá. Mau tới ngự thiện phòng đi, chiều nay còn có tỷ võ vòng hai đấy.

- Thế mới tốt, nàng chờ ta ở đây, một chút sẽ quay trở lại.

•••

Hàn Thiên vừa trên đường tới ngự thiện phòng vừa cẩn thận toả ra gián điệp vệ tinh, nhất cử nhất động xung quanh đều theo dõi triệt để. Hôm qua Triệu Nghiên Dương đã sơ lược qua bố trí cung cấm cho hắn, vị trí nào, khu vực nào, cấm địa nào đều cơ bản nắm được. Lúc này đây toả gián điệp ra xung quanh, là để tìm kiếm con mồi khả thi.

Thế nhưng tiếc là cũng không có nhiều con mồi đến như vậy, cung cấm khắp nơi là đám thái giám thị vệ, khuôn mặt hèn mọn cùng hung thần ác sát, Hàn Thiên cũng không có hứng thú với đám này. Vài cung nữ tha thướt lướt qua, cũng là khuôn mặt lạnh lùng tập trung, hết sức hoàn thành nhiệm vụ, hậu cung cũng không có như bề ngoài oanh oanh yến yến, mà là vô cùng sâm nghiêm cùng áp lực.

Thế nhưng cảnh sắc xung quanh cũng làm cho hắn rất là thích thú. Non bộ giả sơn, tùng phong liễu rủ, lan điệp vờn quanh, trên thiên không thái dương chói lọi chiếu xuống, quả thực như lạc vào chốn tiên cảnh. Cứ thế vừa đi vừa thưởng thức, phía trước xa xa cũng đã thấy được một toà lầu các to lớn, bên trên viết ba chữ “Ngự Thiện Phòng!”

- Di? Mấy người này?”

Hàn Thiên nội tâm khẽ động chợt dừng chân đứng lại, mắt trái nhấp nháy một hồi điều khiển vệ tinh cẩn thận quan sát. Phía sau một hòn giả sơn, không ngờ có ba cung nữ chụm đầu tụ tập, thao tác gì đó trên mấy món ăn vừa bưng ra từ ngự thiện phòng, hành vi vô cùng khả nghi.

- Tiểu Phù, chúng ta hạ độc vào đồ ăn của La quý phi như vậy, liệu có ổn không?

- Đúng vậy Tiểu Phù, mặc dù Hứa quý phi nói chất độc này chỉ gây vô sinh, không thể chết người, thế nhưng ai dám đảm bảo La quý phi sẽ bình an vô sự chứ.

- Tiểu Bích, Tiểu Chu, các ngươi không phải không rõ, nếu chúng ta không làm thì Hứa quý phi sẽ giết hại cả nhà ba người chúng ta, lại còn gán ghép tội danh đầy ải ba người vào chỗ chết. Bây giờ chỉ còn có thể hi vọng Hứa quý phi bảo hộ mà thôi.

Hàn Thiên vừa nghe tới đây, không khỏi hai mắt trợn tròn kinh dị, thiếu chút hét toáng lên. Ba cung nữ này không ngờ lại dám nghe lời ngoại nhân hạ độc chủ tử, đây là tội chết, tru di tam tộc, nhất là còn liên quan tới tranh đấu với một quý phi nữa, quả thực là phức tạp. Cũng may hắn người mang nhiệm vụ, liên tục quan sát tình hình xung quanh, nhanh trí ghi hình từ đầu tới cuối, không bỏ sót một hành động cử chỉ của ba người, nếu không thì lấy đâu ra chứng cứ.

Ba người này, xác định là con mồi của hắn đi thôi.

Nhẹ nhàng tiến về phía hòn giả sơn, Hàn Thiên bàn tay vừa lật đã hiện ra hai cuốn trục, chính là hai đoạn hình ảnh rõ ràng chi tiết hành độc đầu độc. Vừa lúc ba cung nữ đem gói bột phấn cuối cùng đổ vào bát canh, bên tai cả ba cũng nghe thấy một âm thanh tà tiếu cười cợt, vội quay ngắt lại nhìn.

“... Hạ độc vào đồ ăn của La quý phi... Hứa quý phi... Chết người... “

Ba cung nữ vừa nhìn thấy người tới là một cấm vệ quân thì khẽ thất kinh, còn chưa kịp phân trần gì cả, trong mắt đã thấy được một màn làm cả ba thiếu chút hồn phi phách tán. Cuốn trục kia, không ngờ lại đang liên tục phát ra âm thanh cùng hình ảnh, hơn nữa lại còn là hình ảnh ghi lại trọng tội của ba nàng.

- Ba người các ngươi thật là to gan lớn mật, thanh thiên bạch nhật lại dám câu kết ngoại nhân đầu độc chủ tử, đây là tội đáng bị tru di tam tộc, treo đầu trước cổng thành!

Cấm vệ quân này đương nhiên là do Hàn Thiên dùng trang phục Nano biến thành, hắn câu từng chữ tựa như phán quan địa ngục, mang theo ma âm buộc tội cùng lực uy hiếp đỉnh điểm, cộng thêm bằng chứng rõ ràng không thể chối cãi, đúng là doạ cho ba cung nữ thiếu chút ngất xỉu.

- Ngươi... Ngươi là ai, ngươi muốn làm gì.

- Haha, ta muốn làm gì sao, đương nhiên là muốn đem bằng chứng này tới hình đường, giao cho chấp pháp đội tới bắt các ngươi, toàn bộ chém đầu!

Ba cung nữ vừa nghe tới đây, khuôn mặt biến thành màu xám như tro tàn, trong lòng dâng lên vô hạn tuyệt vọng cùng tuyệt vọng, thậm chí còn có ý định tự sát.

Thế nhưng lúc này chỉ thấy Hàn Thiên cười tà một tiếng, đem cuốn trục cuộn lại thành một đoàn, ném tới trước mặt ba người, ánh mắt dâm đãng quét liên tục trên ba thân thể thành thục mà vừa đe doạ vừa dụ dỗ.

- Chẳng qua... Nếu các ngươi nghe lời ta một chút, ta sẽ coi như chưa biết việc này, tuyệt đối không nói với ai nửa lời. Hơn nữa cuốn trục bằng chứng này, cũng để cho các ngươi nắm giữ.

Ba cung nữ này, tuy rằng không phải loại nữ nhân cực phẩm như vài quý phi, thế nhưng vẫn là vô cùng xinh đẹp thành thục. Trước ngực căng tròn mọng nước không nói, kiều đồn nơi kia lại còn rất là vểnh cao khiêu gợi, nhất là một nữ tử trong đó có đôi môi đỏ mọng vô cùng gợi dục, quả là ba trái đào tiên vừa tới kì thu hái.

Ba cung nữ vừa nghe Hàn Thiên nói thì kẽ thở ra một hơi. Ai cũng không muốn chết, nhất là chuyện này lại liên luỵ người nhà, các nàng càng không muốn. Thế nhưng cảnh tượng tiếp theo lại làm cho cả ba đồng loạt thất kinh, khuôn mặt đỏ bừng ngượng ngùng muốn chết.

Chính là cấm vệ quân kia phía chẳng biết từ lúc nào đã trở nên trần truồng, toàn thân không có lấy một mảnh vải. Càng đáng sợ hơn là dưới háng hắn lúc này ngự lấy một khoả côn thịt cự đại khổng lồ, vằn vện gân guốc, vừa thô vừa dài, toả ra khí tức hung sát cùng bạo lệ vô tận. Thậm chí ba nàng đứng cách vật kia tới mấy mét cũng có thể cảm nhận thấy sức nóng phả vào cơ thể, dục hoả trùng thiên đốt cho toàn thân run rẩy cùng mềm nhũn thiếu chút ngất đi.

- Ba người các ngươi, toàn bộ cởi bỏ y phục, quỳ xuống!