Chương 4: Ba Mẹ Con!

Phụp!

Bên trong nhà tắm, Chấn Huy đột nhiên xuất hiện từ hư không. Hắn vừa mới thoát khỏi cái bãi quái Zombie sau hơn một ngày luyện chém giết xong.

"Mọe kiếp! Giờ phải một tháng sau mới có thể vào lại bãi quái! Sida vãi nồi!"

Vừa chui ra khỏi bãi quái, Chấn Huy không khỏi cay cú thốt lên. Biết thế ngay từ đầu chọn bãi quái Người Sói rồi. Vừa có thể mài giũa kỹ năng chiến đấu, vừa cày cấp được luôn.

Cơ mà biết trước nước đã giàu, giờ có hối hận cũng chả kịp. Giờ chỉ có ngồi chổng đít lên đợi thời gian qua một tháng đi thôi.

"Ây, móa người dính dính khó chịu vãi quần! Mẹ kiếp cái lũ zombie này mùi tởm thực sự!" - Chấn Huy bày ra một mặt khó chịu nói.

Nguyên một ngày vận động không ngừng bên trong bãi quái, cộng thêm quả bị dính máu tanh hôi của lũ zombie. Người Chấn Huy hiện tại hôi như vừa rơi vào bãi rác không bằng ý.

Hắn đành phải lột sạch đồ ra rồi bắt đầu tắm rửa, vừa hay đang trong nhà tắm luôn.

........

Ngân nga bên trong nhà tắm hết nửa tiếng mới rửa sạch được mùi hôi tanh trên người. Tính ra từ lúc hắn nhận hệ thống cho đến khoảng thời gian vào bãi quái và cho tới lúc này thì mới trôi qua có ba tiếng.

Cơ mà cũng đủ lâu để cho gia đình hắn về đến nhà rồi.

Khi vừa ra khỏi phòng tắm, Chấn Huy đã nghe được tiếng cửa dưới lầu một vang lên rồi. Mẹ, tỷ tỷ cùng muội muội của hắn đã quay về sau một ngày đi rèn luyện rồi.

Cho những ai chưa biết thì để nâng cao khả năng chiến đấu, hầu hết mọi người đều rời thành để ra bên ngoài chiến đấu với yêu thú.

Gia đình Chấn Huy cũng không ngoại lệ. Hôm nay là tỷ tỷ và muội muội hắn theo mẫu thân ra bên ngoài thành để thực chiến với yêu thú, nâng cao khả năng chiến đấu của bản thân.

Lúc này đã xong và quay trở lại!

Thấy vậy thì Chấn Huy cũng liền chủ động xuống nhà gặp bọn họ. Dù sao thì năm năm này hắn cũng đã thân quen với cả ba rồi, không bị gượng gạo như lúc mới xuyên qua nữa.

"Mọi người đã về!"

Chấn Huy đi xuống thấy ba người lấm lem bụi bẩn thì vẫn nở nụ cười lên tiếng.

"Chúng ta về rồi đây! Tên ngốc nhà đệ hôm nay......Á! Ngươi là tên quái nào vậy? Đệ đệ ta đâu???"

Người lên tiếng đầu tiên chính là tỷ tỷ của Chấn Huy - Lâm Nhược Tích. Cô nàng hơn Chấn Huy hai tuổi, nàng sở hữu cho mình một chiều cao tương đối hoàn hảo, hơn một mét bảy. Dung mạo tuyệt sắc, dù đặt trong hàng ngũ mỹ nhân cũng là cực kỳ hiếm có.

Mái tóc đen ngắn ngang vai trông rất cá tính. Nàng khoác trên mình một bộ chiến y dạng váy ngắn với những họa tiết đỏ bạc đan xen trông rất đẹp mắt. Thậm chí bộ chiến y này còn thuộc dạng bó khiến cho từng đường còn trên cơ thể nàng được tôn len rất rõ.

Dù rằng mặc chiến y nhưng mà bộ ngực bạo mãn của nàng vẫn không thể giấu đi nổi. Thoạt nhìn bên ngoài tưởng chừng chỉ đạt đến E cup, thế nhưng bản thân Chấn Huy biết được nàng phải đạt tới F cup.

Đơn giản bởi vì hàng ngày ở nhà, Lâm Nhược Tích chỉ mặc mỗi cái áo thun quá khổ thôi. Nên là bộ ngực nàng to như nào, Chấn Huy đương nhiên là nắm bắt được.

Không chỉ mỗi bộ ngực là điểm nhấn, đôi chân dài miên man của nàng cũng cuốn hút không kém. Ai nấy nhìn vào cặp chân mê người đó chỉ muốn được chúng kẹp cho nghẹt thở mà thôi.

Chấn Huy như bao thằng nhân vật chính khác, may mắn xuyên vào cái gia đình toàn tuyệt sắc mỹ nhân cả.

Lâm Nhược Tích vừa rồi hét lên là bởi vì sự thay đổi một trăm tám mươi độ của Chấn Huy. Nhìn hắn giờ khác gì một người khác đâu, ngoại trừ gương mặt vẫn còn nét cũ thôi.

"A! Ngươi là kẻ nào? Ca ca của ta đâu hả?"

Lần này lên tiếng chính là cô nàng muội muội đáng yêu của Chấn Huy - Lâm Linh Nhi!

Cô nàng nay mới có mười ba tuổi nên vóc người còn nhỏ nhắn chuẩn loli nhưng được cái là trông cực kỳ nhí nhảnh, dễ mến.

Gương mặt thập phần đáng yêu, sở hữu cho mình một mái tóc xanh lá khác biệt, được buộc hai bên nhưng vẫn trải dài xuống tận hai bên hông.

Nàng đang bận cho cho mình một bộ chiến y dạng váy ngắn tương tự Lâm Nhược Tích nhưng với sắc màu xanh lá, đồng sắc với mái tóc nàng. Thậm chí nàng cũng sở hữu một đôi mắt xanh lá long lanh.

Lúc này nhìn thấy một Chấn Huy hoàn toàn khác biệt, nàng không nhịn được mà như con mèo xù lông hô lên. Điều này trong mắt Chấn Huy lại thấy nàng trông rất đáng yêu a.

"Hửm? Hai đứa nói gì vậy? Đó vẫn là Chấn Huy của chúng ta thôi mà! Chẳng qua là có chút thay đổi mà thôi!"

Một giọng nói trong trẻo nhưng không kém phần mị hoặc thốt lên. Người lên tiếng không ai khác chính là mẫu thân của Chấn Huy - Liễu Nguyệt Tâm.

Mẹ của hắn thực sự là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành. Dù rằng đã gần bốn mươi, nhưng nhìn nàng không khác gì gái đôi mươi.

Đã thế không phải là gái đôi mươi tròn sáng thuần khiết, mà là vẻ đẹp gái đôi mươi đã trải, thành thục quyến rũ hơn rất nhiều.

Vậy mới nói gái một con trông mòn con mắt! Cơ mà đây ba con nhưng vẫn rất đẹp thì càng khiến ta không rời mắt được.

Gương mặt nàng toát lên vẻ trìu mến, ân cần và đầy yêu thương khi nhìn về Chấn Huy. Đôi mắt nâu nhạt to tròn, không kém phần sắc sảo. Điều khiến cho gương mặt nàng càng thêm phần quyến rũ đó chính là nốt ruồi nhỏ điểm ngay bên dưới đuôi mắt trái.

Nàng sở hữu một mái tóc nâu đỏ được búi lên cao, lộ ra cái cổ thiên nga thập phần cuốn hút. Nàng hiện mang trên mình bộ võ phục màu trắng nhưng có chút lấm lem do chiến đấu rồi.

Bộ võ phục được thắt lại ở phần eo khiến cho ta thấy được vòng eo cực kỳ thon gọn của nàng. Hơn hết đó chính là nó càng làm điểm nhấn cho bộ ngực cực khủng của nàng cùng bờ mông lớn săn chắc vô cùng.

Bộ ngực khủng bố của nàng còn lớn hơn so với Lâm Nhược Tích, đã đạt tới G cup luôn rồi. Chúng như ẩn như hiện dưới hai lớp vải đan chéo vào nhau, Chấn Huy lần nào nhìn cũng muốn lòi cả mắt không.

Hắn còn tự hỏi liệu nàng có đang mặc áo ngực hay không mà chúng vẫn lớn đến vậy.

Bờ mông to tròn vểnh lên cao vút, nhìn vô chỉ muốn vồ lấy mà thôi. Nàng có đôi chân dài miên man chỉ có hơn chứ không có kém so với Lâm Nhược Tích. Chẳng qua là hiện đã bị giấu đi bởi bộ võ phục với cái quần hơi rộng mà thôi.

.......

Hai người Lâm Nhược Tích với Lâm Linh Nhi không nhận ra Chấn Huy, thế nhưng Liễu Nguyệt Tâm liếc cái đã nhận ra rồi.

Dù rằng nàng cũng có chút ngạc nhiên vì sự thay đổi đột ngột của Chấn Huy. Nhưng mà đó vẫn là con trai yêu quý của nàng nên nàng vẫn bày ra vẻ bình tĩnh mà lên tiếng nói.

"Hả? Mẹ, mẹ nói tên to cao trước mặt này là Chấn Huy, tên đệ đệ ngốc của con á?"

"Hả? Đây mà là ca ca của con á? Huynh ấy đâu có cao được như này!!"

Nghe Liễu Nguyệt Tâm nói vậy thì Lâm Nhược Tích cũng Lâm Linh Nhi đồng thời thốt lên với vẻ không tin được.

"Cơ mà gì mà thay đổi một chút chứ! Tên này mà là Chấn Huy thì có mà là thay đổi một trời một vực chứ chả đùa!" - Lâm Nhược Tích trợn tròn mắt nói.

"Đúng vậy a!" - Lâm Linh Nhi phụ họa theo.

"Hửm! Dù hai đứa không tin nhưng đó thật sự là Chấn Huy của chúng ta! Có phải con nên cho chúng ta một lời giải thích chứ?"

Liễu Nguyệt Tâm tiếp tục khẳng định, song câu sau liền hướng phía hắn mà nói.

"Được rồi! Đúng là chỉ mẹ mới nhận ra được con trai mẹ! Còn tỷ tỷ và nha đầu ngốc kia vậy mà không nhận ra ta làm ta buồn đó nha!"

Nghe vậy thì Chấn Huy nhìn nàng mà cười nói. Song lại hướng về phía Lâm Nhược Tích và Lâm Linh Nhi mà giả bộ thất vọng.

"Hừm! Đệ còn tâm tư diễn xuất cơ à! Mau lết xuống đây và giải thích cho mọi người đi!" - Lâm Nhược Tích hai tay chống nạnh mà nói.

"Đúng đó! Ca ca phải giải thích cho chúng ta chuyện gì đã xảy ra với cơ thể ngươi a!" - Lâm Linh Nhi thì chạy đến tóm lấy một cánh tay hắn mà thúc giục nói.

"Được rồi! Được rồi! Mọi người trước tiên tắm rửa thay đồ trước đi đã! Xong xuôi thì ta sẽ giải thích toàn bộ!" - Chấn Huy cười cười nhìn ba mẹ con mà nói.

"Được! Nhớ phải kể tường tận đó!" - Lâm Nhược Tích đáp lại rồi liền chạy lên tầng.

"Thật hào hứng a! Thật muốn biết luôn cái gì đã khiến ca ca trở nên đẹp trai như này a!" - Lâm Linh Nhi thánh thót tung tăng xung quanh hắn mà lên tiếng rồi sau đó liền chạy nốt lên tầng.

"Ara! Mama cũng có chút tò mò đó nha! Xong xuôi nhớ cho ta biết đấy nhé!"

Liễu Nguyệt Tâm thì vươn hai tay ôm đầu hắn vào bộ ngực bạo mãn của mình mà mỉm cười nói. Song nàng liền buông ra và đi lên lầu, dù sao thì tầng một là phòng khách còn phòng riêng của mọi người đều ở lầu hai.

Chấn Huy nhìn cặp mông tròn trịa đong đưa theo từng bước chân của Liễu Nguyệt Tâm cùng cảm giác mềm mại khi tiếp xúc ngực nàng thì suýt nữa côn thịt ngóc đầu dậy rồi.

Dù rằng năm năm sông trong nhà này, trải qua việc này vô số lần đi nữa, Chấn Huy vẫn rất khó khăn để kiềm chế trước ba mỹ nhân trong gia đình này.

Hắn có phản ứng với Liễu Nguyệt Tâm là chuyện bình thường. Dù sao thì cơ thể là con trai nàng, nhưng linh hồn hắn có phải đâu. Nên là việc hắn có phản ứng với nàng chả có gì là lạ cả, nam nhân ai chả thích nữ nhân quyến rũ.

Cơ mà tới chín phần là do thằng tác giả thích thế!

........

Sau khi cả ba mẹ con bọn họ lên tầng, Chấn Huy liền ra ghế sopha ngồi xuống. Trong đầu thì hạ lệnh hệ thống mở ra Bảng Trạng Thái.

Tên: Chấn Huy

Cấp Độ: 13

Exp: 573/3800

Sức Mạnh: 127

Nhanh Nhẹn: 118

Sinh Mệnh: 122

Phòng Thủ: 116

Trí Lực: 135

Kỹ Năng: Bão Kiếm (D)

Vàng: 5000!

"Hưm! Chỉ số tăng lên khá phết nhỉ, vọt cái gấp hơn năm lần so với ban đầu luôn!"

Nhìn chỉ số hiện tại của mình thì Chấn Huy vuốt cắm nói. Tuy chỉ tăng gấp năm lần, nhưng mà sức mạnh không chỉ gấp năm lần so với ban đầu.

Như đã nói, chỉ số ban đầu của hắn nếu tung toàn lực có thể làm nứt tường thì hiện tại đủ đấm sập một ngôi nhà nhỏ hai tầng rồi.

"Cơ mà bao giờ ta mới mở được chức năng Cửa Hàng vậy? 5000 vàng này để đây mãi chả tiêu được tý gì!"

Nhìn vào dòng ghi số vàng thì Chấn Huy khó hiểu hỏi hệ thống.

[Tinh! Sau khi chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên là có! Mà nhiệm vụ đâu ra thì đến lúc thích hợp thì hệ thống sẽ tự công bố!]

"Hầy! Lại phải đợi, ngươi đúng là cái hệ thống lằng nhằng nhất mà ta biết đấy!" - Chấn Huy thở dài nói.

........

Ngồi loay hoay một lúc thì ba người kia cũng tắm rửa thay đồ xong rồi!

Nhìn cả ba thân ảnh từ lớn đến bé bước xuống cầu thang, ai nấy đều có nét đẹp riêng cho mình. Chấn Huy phải cố nhịn xuống để không cho thằng đệ khủng bố độn lớp quần lên thành cái lều lớn giữa háng.

"Rồi! Đệ mau kể cho chúng ta biết vì sao đệ lại đột ngột thay đổi trăm tám mươi độ như này đi!"

Lâm Nhược Tích là người đầu tiên lên tiếng, thậm chí còn chả buồn lau khô đầu, cái khăn tắm vẫn chùm trên đầu kìa.

Thấy vậy Chấn Huy chỉ biết cười mà thôi, cái tính này của Lâm Nhược Tích trong năm năm vừa rồi hắn quá quen rồi.

"Được rồi! Cả ba ngồi xuống đi rồi ta sẽ kể hết!" - Chấn Huy vươn tay gọi cả ba tới gần.

Ba người Lâm Nhược Tích liền theo lời hắn mà ngồi hết xuống ghế. Chấn Huy bắt đầu khua môi múa mép, phun bừa ra một câu chuyện không có thật.

Hắn kêu rằng hôm nay nổi hứng ra ngoài đường, nào ngờ gặp được một lão già ở một con hẻm. Lão ta thần thần bí bí kêu gặp lão ta là một cái duyên giữa hắn và lão.

Sau đó lão liền đưa cho hắn một viên đan dược rồi lập tức biến mất như tan biến vào hư vô. Về đến nhà, hắn ban đầu có chút do dự, cuối cùng lại nuốt luôn viên đan đó vào.

Kết quả là trải qua một trận đau đớn như chết đi sống lại và sau khi tỉnh dậy thì thành như này.

Mẹ kiếp, câu chuyện không thể quen thuộc hơn được nữa. Trình tự ra ngoài gặp lão già thần bí, nhận vật phẩm, dùng xong thì đổi đời.

[Tinh! Từ bao giờ bổn hệ thống thành một lão già thần bí vậy hả trời?]

Nghe xong cái câu chuyện bịa đặt muôn thuở này từ Chấn Huy, hệ thống cũng phải lên tiếng luôn.

"Xì, ngươi cứ im đi! Không lẽ ta lại ngu xuẩn đi kệ sự tồn tại của ngươi ra chắc?" - Chấn Huy bĩu môi thầm đáp lại hệ thống.

Anh zai nào phú ông có lòng thì donate e a!

- BIDV - 12810000786434 - Nguyen Duc Anh Huy - CN Chương Dương