Ngay sau khi tiến vào bên trong cánh cổng không gian, đập vào mắt Chấn Huy là một khu rừng xanh ngát bạt ngàn!
Cảnh sắc trông khá là tươi đẹp, ngoại trừ một điều là trong này đầy rẫy yêu thú nguy hiểm!
“Hả? Có gì đó sai sai!”
Chấn Huy chợt nhớ ra mình hình như quên mất điều gì đó. Hắn liền quay sang bên cạnh, hoàn toàn không thấy Tần Mộng Vi đâu.
“Xem ra là không thể cùng nhau xuất hiện một chỗ rồi! Thế thì mấy tên ngốc trong lớp kéo bè phái với nhau cũng vô dụng a! Trừ phi tự dưng tụ họp lại được với nhau trong cái không gian rộng lớn này!”
Chấn Huy cũng không quá lo lắng về việc không cùng Tần Mộng Vi xuất hiện một chỗ. Dù sao thì trước đó các lão sư cũng có nhắc về một điều. Đó là khi đi qua cánh cổng, dựa vào tu vi như nào sẽ được truyền tống tới khu vực có yêu thú cập bậc tương đương.
Nên là hắn không sợ Tần Mộng Vi bị truyền tống tới khu vực có yêu thú Tam Giai. Mà dù vậy thì nàng cũng không sợ gặp nguy hiểm, bởi bộ chiến y hắn tặng nàng đủ khả năng phòng ngự trước yêu thú Tam Giai Hậu Kỳ trở xuống.
Trừ phi gặp yêu thú Tam Giai Hậu Kỳ trở lên mới đáng lo ngại!
Thậm chí trong này còn ngăn chặn liên lạc với nhau bằng những thiết bị di động nữa cơ chứ. Hắn đã thử lôi cái điện thoại ra để mà liên lạc với Tần Mộng Vi, Lâm Nhược Tích và Lâm Linh Nhi.
Nhưng mà hoàn toàn không có tí tín hiệu nào cả!
Còn tại sao hắn rút ra được rằng trong này không thể cùng nhau truyền tống tới cùng một chỗ á? Đơn giản là vì cái cổng này không thể phát hiện thực lực thực sự của hắn được để mà truyền tống tới khu vực nhất định.
Bởi hệ thống đã đích thân hiển thị tu vi hắn ra bên ngoài hiện tại chỉ có Nguyên Khí Sư Sơ Kỳ mà thôi. Nếu như bị một cái cánh cổng rách kia phát hiện ra thì hệ thống chả có tư cách gì để tồn tại nữa.
“Được rồi! Dù bản thân mình chả cần săn yêu thú lấy điểm đổi đồ từ học viện làm gì. Cơ mà thôi thì cứ đi săn để đổi tý đồ gì đó hay ho cho Tần Mộng Vi bọn họ vậy!”
Chấn Huy sau một hồi ngắm nghía cái Bí Cảnh này thì cũng đứng dậy mà bắt đầu làm ra hành động đi kiếm yêu thú để săn lấy điểm.
Quét Kiếm liên tục được triển khai tiến thật nhanh về phía trước. Trên tay là thanh Enma đã được lôi ra, sẵn sàng trảm chết yêu thú nào xuất hiện trong tầm mắt của Chấn Huy.
……
Sau gần một giờ đồng hồ lao đi chém giết yêu thú. Chấn Huy rút ra được một điều, đó là yêu thú Nhất Giai thì được 10 điểm, Nhị Giai thì 100 điểm. Vì hắn đang trong khu vực của yêu thú Nhị Giai đổ xuống, nên là hắn suy đoán có lẽ Tam Giai thì là 1.000 điểm, Tứ Giai sẽ là 10.000 điểm.
Và một điều nữa đó là…..đậu xanh! Nơi này rộng một cách lố bịch, chạy cả gần tiếng đồng hồ rồi mà chả thấy bóng người nào!
Phải biết là tới mấy ngàn học viên cùng chui vào cái Bí Cảnh này chứ không ít. Riêng hàng ngũ Nguyên Khí Sư cũng phải lên tới cả ngàn người chứ ít ỏi gì đâu.
Ấy vậy mà nãy giờ hắn chưa thấy bóng dáng ai khác ngoài hắn ở cái chỗ này cả!
Oành!!!
“Hử? Có tiếng động! Cuối cùng cũng thấy bóng dáng ai đó!”
Đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên ở đằng xa, kèm theo không ít tiếng vang do đôi bên va chạm với nhau. Chấn Huy nghe vậy thì cũng thở phào, tưởng rằng bản thân lạc bà nó vào chiều không gian độc lập khác không người của cái Bí Cảnh ngu xuẩn này rồi chứ.
Chấn Huy lập tức phi nhanh về hướng phát ra những âm thanh kia. Khi tới nơi, hắn đứng trên một cái cây cao, nấp sau những tán lá xanh um tùm nhìn xuống bên dưới.
“Hả? Không phải người trong học viện mà là hai con yêu thú đang đánh nhau ư?”
Chỉ thấy bên dưới một con yêu thú Nhị Giai Hậu Kỳ có hình dạng một con mèo lớn với bộ lông trắng như tuyết. Điều đặc biệt là vậy mà nó sở hữu cho mình hai cái đuôi chứ không phải một cái.
Hiện tại nó đang đối đầu với tận hai con yêu thú Nhị Giai Viên Mãn. Đó là một con khỉ màu đỏ và một con sói toàn thân bốc lên ngọn lửa màu lam. Lấy một đấu hai, hơn nữa còn chênh lệch cảnh giới.
Ấy vậy mà con mèo kia lại có thể cầm cự khá lâu trước con khỉ đỏ với con sói kia. Cơ mà đó chỉ là cầm cự, chứ phản công lại thì hơi bị khó chứ đừng nói việc đánh bại.
Bộ lông màu trắng của con mèo kia không ít chỗ đã bị nhuộm đỏ bởi máu của chính nó.
“Hầy, tưởng có gì hay ho! Thì ra chỉ là đám yêu thú đi hội đồng nhau! Thôi thì tiện đây kiếm thêm tý điểm vậy!”
Chấn Huy nhìn cảnh này thì thở dài một hơi thầm nói. Thanh Enma trên tay, đang định vung lên lao về phía ba con yêu thú kia thì…..
[Tinh! Phát động nhiệm vụ!
Miêu tả: Giải vây cho Nhị Vĩ Bạch Miêu!
Phần thưởng: Nhị Vĩ Bạch Miêu tuyệt đối trung thành, Hóa Hình Dịch!
Thất Bại: Trừ toàn bộ chỉ số đi 10 điểm!]
Đột nhiên tiếng hệ thống vang lên thông báo nhiệm vụ mới. Chấn Huy nghe xong nội dung nhiệm vụ từ hệ thống thì nhíu mày nói:
“Gì đây? Lại còn thế nữa, lại bắt ta lo mấy cái chuyện bao đồng vớ vẩn này! Rốt cuộc vì sao lại ban ra cái nhiệm vụ cứu con mèo kia vậy?”
[Tinh! Đó là do Nhị Vĩ Bạch Miêu này có tồn tại dòng máu của thiên nguyên cổ thú xa xưa cực kỳ hiếm có - Nhị Vĩ Bạch Thiên Miêu! Do hiện tại huyết mạch nó vẫn chưa được kích hoạt nên mới bị áp đảo bởi hai con yêu thú Nhị Giai Viên Mãn!
Bằng không thì dù cho đối diện với nó là hai con yêu thú Tam Giai Trung Kỳ nó cũng dễ dàng đánh lui và thành công thoát đi!]
“Bố khỉ! Có vậy cũng phát ra nhiệm vụ để mà bắt ta làm! Không làm lại còn trừ cả 10 điểm toàn bộ chỉ số nữa chứ! Ngươi làm như ta quan tâm mấy cái con thần thú hay thiên nguyên gì đó thú lắm hả?”
Chấn Huy nghe lời giải thích từ hệ thống thì chả buồn quan tâm cái con Nhị Vĩ Bạch Miêu kia là gì. Hắn không khỏi bực mình mà thầm lên tiếng chửi hệ thống.
[Tinh! Ấy chủ nhân bình tĩnh nào! Hệ thống đã nói từ trước là làm việc sẽ dựa trên sở thích của chủ nhân mà!]
“Được rồi! Ngươi nói ta nghe xem nào!” - Chấn Huy bực mình đáp!
[Tinh! Đó là con Nhị Vĩ Bạch Miêu này là giống cái, khi hóa hình thì còn xinh hơn cả tỷ tỷ với Tần Mộng Vi của chủ nhân a! Thân hình tuyệt đối hoàn hảo không thể chê được, vậy chủ nhân nghĩ xem ta có nên phát nhiệm vụ này cho ngài không?]
“Tốt! Đến lúc làm nhiệm vụ rồi!”
Chấn Huy quay ngoắt trăm tám mươi độ vô sỉ thốt ra khi nghe lời vừa rồi của hệ thống. Miêu nữ mỹ nhân, sao hắn có thể bỏ qua cơ chứ! Còn mấy cái như thiên thú hay thần thú thậm chí hắn còn chả quan tâm đến cơ.
Dứt câu, Chấn Huy lập tức đạp chân từ trên cao bay xuống, một kiếm chém ra. Hai con yêu thú chỉ đạt tới Nhị Giai Viên Mãn, tương đương với lv20 thì chỉ một kiếm này đã tiễn chúng thành điểm của hắn luôn rồi.
[Tinh! Hoàn thành nhiệm vụ, chủ nhân nhận được:
Sự Trung Thành Tuyệt Đối từ Nhị Vĩ Bạch Miêu!
Hóa Hình Dịch x 1!]
Chấn Huy còn không thèm để ý thông báo của hệ thống, hắn lập tức lôi ra cái bình Hóa Hình Dịch trong Túi Đồ. Chạy ngay về phía Nhị Vĩ Bạch Miêu đang kiệt sức nằm bẹp trên đất vì phải đánh với cả hai con yêu thú cảnh giới hơn mình.
Ọc Ọc!
“Bú đi, bú nhanh và hóa hình đê con hoàng thượng to xác này!”
Chấn Huy không cả cho nó nghỉ, lập tức lấy tay cậy miệng nó ra mà đổ cái Hóa Hình Dịch vào mồm nó. Vừa dốc vào mồm nó hắn vừa cười nói, tội nghiệp Nhị Vĩ Bạch Miêu còn không thể phản kháng.
Ngay sau khi đổ cả lọ vào mồm Nhị Vĩ Bạch Miêu thì Chấn Huy liền lui ra xem sự biến hóa của nó. Chỉ thấy lúc này, một luồng quang mang sáng rực rỡ. Chấn Huy có thể lờ mờ thấy bên trong Nhị Vĩ Bạch Miêu đang dần biến đổi.
“Hửm? Có thứ gì đó đang tới gần đây! Không những thế nó còn rất mạnh! Đây là khu vực của Nhị Giai yêu thú cơ mà?”
Chấn Huy chợt cảm nhận được một cỗ khí tức không hề yếu mà thầm nói. Hiện tại hắn lv28, để khiến cho hắn cảm thấy có sự uy hiếp thì kẻ đến phải ít nhất trên lv30, tương đương Nguyên Khí Linh Sư Sơ Kỳ hoặc yêu thú Tứ Giai Sơ Kỳ trở lên.
Hắn lập tức mở Bản Đồ lên, thiết lập chế độ mô phỏng ba chiều. Kéo về phía mà hắn cảm nhận được cỗ khí tức thì hắn thấy xuất hiện trên Bản Đồ là một con cự mãng khổng lồ.
Ước tính nó dài ít nhất hai chục mét, toàn thân đen xì, trên đầu nó mọc ra một cặp sừng kỳ dị. Nó đang trườn tới đây với một tốc độ khá là nhanh, yêu thú xung quanh đều bị khí tức của nó dọa sợ.
“Hửm? Sao đột nhiên đang yên đang lành lại lao tới đây một con rắn to như này vậy?”
Chấn Huy nhìn vào bản đồ mà khó hiểu nói. Từ trước đó thì không xuất hiện, đến lúc Nhị Vĩ Bạch Miêu đang biến đổi thì con này đột nhiên xuất hiện. Không những thế đây còn là khu vực Nhị Giai yêu thú, con này phải đạt ít nhất Tam Giai Viên Mãn hoặc Tứ Giai Sơ Kỳ rồi.
[Tinh! Là do khi Nhị Vĩ Bạch Miêu đang biến đổi, khí tức của nó phát ra khắp nơi. Thậm chí khiến cả một con Tứ Giai yêu thú này phát hiện ra. Lý do nó đuổi tới đây là nếu một yêu thú tranh thủ xơi tái được một yêu thú khác khi đang hóa hình thì bản thân nó sẽ trực tiếp hưởng giai đoạn biến hóa. Như vậy nó không phải tốn thời gian đạt tới Ngũ Giai để tự động hóa hình nữa!]
“Ra là vậy! Thời điểm biến đổi cũng là thời điểm yêu thú vào trạng thái yếu nhất. Nên là khi tiến vào quá trình này thì yêu thú sẽ trốn thật kỹ không để bị phát hiện a!”
Chấn Huy nghe lời hệ thống thì gật đầu đã hiểu nói. Nhị Vĩ Bạch Miêu do hắn cưỡng ép hóa hình ngay lúc này, thành ra hiện tại hắn sẽ phải là người bảo hộ cho nó tới khi nó hóa hình xong.
“Được thôi! Chỉ là một con Tứ Giai Sơ Kỳ mà thôi, chỉ cần không phải Tứ Giai Trung Kỳ là có thể dễ dàng bảo hộ con hoàng thượng này!”
Chấn Huy liền không chút lo lắng nào mà thầm nói. Tứ Giai Sơ Kỳ yêu thú thì hắn vẫn đủ khả năng vừa chiến vừa bảo vệ Nhị Vĩ Bạch Miêu được.
“Hả? Không chỉ một mà là ba ư???”
Đang tỏ vẻ không chút lo lắng, Chấn Huy chợt cảm nhận được thêm tới hai cỗ khí tức không kém cũng đang lao về hướng này. Hắn giật mình không thôi, không ngờ sức hút của việc hóa hình nó lại lớn vậy.
“Đờ mờ đành phải ra tay trước dụ chúng nó tụ tập về một chỗ thôi! Không thì khó mà vừa chiến đấu vừa bảo vệ Nhị Vĩ Bạch Miêu được!”
Chấn Huy bực mình không thôi, không khỏi chửi lên một tiếng rồi lập tức lao về phía con gần nhất là con cự mãng kia.
“Hừ! Tốt nhất khi hóa hình xong thì ngươi thực sự xinh đẹp đi, bằng không uổng công ta mất thời gian như này! Lúc đó xử xong bọn này, ta xử ngươi luôn!”
Chấn Huy lúc lao đi không khỏi liếc vế luồng quang mang rực rỡ kia mà hừ một tiếng thầm nói.
Anh zai nào phú ông có lòng thì donate e a!
- BIDV - 12810000786434 - Nguyen Duc Anh Huy - CN Chương Dương