Chương 13: Gái Xinh Tao Cũng Đấm!

"Xin đợi một lát!"

Lúc này khi mà trận chung kết chuẩn bị được diễn ra thì Chấn Huy liền lên tiếng nói với Vương Nguyệt Diễm.

"Có chuyện gì?" - Vương Nguyệt Diễm nhìn hắn mà hời hợt trả lời.

"Xin đợi ta một chút! Ta có chút việc cần chuẩn bị đã! Mong lão sư dành chút thời gian!"

"Được rồi! Cho ngươi mười lăm phút, đúng mười lăm phút sau không quay lại thì lập tức xử thua!" - Vương Nguyệt Diễm như cũ mà nói với hắn.

"Được!"

Dứt câu, Chấn Huy lập tức chạy thẳng về phía cửa ra vào của tòa nhà này. Nơi hắn hướng đến chính là phòng y tế, nơi mà Tần Mộng Vi đang nằm.

Lúc chạy trên đường thì Chấn Huy liền mở Cửa Hàng lên và mua lấy một bình thuốc trị liệu.

Bình này đẳng cấp cao hơn bình thường, giá 1000 vàng. Chấn Huy vẫn không tiếc mà mua dù cho hắn chỉ còn có 1500 vàng.

Mục đích của hắn chính là trị thương ngay cho Tần Mộng Vi, giúp nàng khôi phục tức thì. Như vậy nàng có thể chứng kiến hắn thay nàng đấm bỏ mọe con ả Lệ Minh Di kia.

Cơ mà còn mục đích khác đó là khiến cho mối quan hệ hắn và nàng có chút thân thiết hơn.

Chỉ thoáng chốc hắn đã chạy đến phòng y tế, thấy Tần Mộng Vi nằm trên một cái giường để nghỉ ngơi.

Hắn không chút do dự tiến lại gần, lôi ra bình trị liệu kia mà khẽ đổ vào miệng của nàng.

Chỉ trong chốc lát mọi vết bầm tím đã biến mất, Tần Mộng Vi cũng từ trong cơn hôn mê mà tỉnh dậy.

"H-Hơ? C-Chấn Huy? Đ-Đây là đâu?"

Đôi mắt đẹp lim dim khẽ mở ra, đập vào mắt nàng là gương mặt anh tuấn của Chấn Huy. Nàng lí nhí nhìn hắn mà nói.

"Đây là phòng y tế! Cậu bị thương không ít, rơi vào hôn mê nên mới được đưa vào đây!" - Chấn Huy nở nụ cười, từ tốn đáp lại.

"À! Mình nhớ rồi! Là mình đã thua, thua triệt để a!"

Tần Mộng Vi lúc này mới nhớ ra răng bản thân sao lại phải vào đây mà có chút thất vọng nói.

"Hừ! Con ả đó! Cậu đã thua rồi mà con ả đó vẫn tiếp tục ra tay khiến cậu thành như này!"

"...." - Nghe Chấn Huy nói vậy thì Tần Mộng Vi cũng không nói gì.

Dù không nói gì nhưng Chấn Huy cũng nhìn ra được sự uất ức từ ánh mắt của nàng. Đang yên đang lành, không làm gì sai vậy mà lại bị một con ả điên sỉ nhục chỉ vì nàng nổi tiếng hơn.

Rõ vớ vẩn!

"Mộng Vi! Theo mình quay lại phòng thi đấu! Mình sẽ đích thân đòi lại công bằng cho cậu!"

"Nhưng mà...."

"Không nhưng gì hết! Đi nào!"

Không để Tần Mộng Vi từ chối, Chấn Huy lập tức kéo tay nàng mà rời khổ phòng y tế, quay lại tòa nhà thi đấu.

Ngay khi Chấn Huy dắt Tần Mộng Vi quay lại thì các lão sư bày ra một mặt mộng bức.

Không phải nàng còn đang bị thương sao? Sao giờ toàn bộ vết thương đã bay sach rồi, lại còn có thể chạy tung tăng được như vậy?

Đống vết thương của nàng ít nhất phải ngày hôm sau mới khỏi được dù cho đã được phục dụng đan dược trị thương rồi.

"Được rồi! Lão sư có thể bắt đầu được rồi!"

Buông tay Tần Mộng Vi ra, Chấn Huy hướng về phía Vương Nguyệt Diễm mà lên tiếng nói.

"À ừ! Giờ thì hai ngươi bước lên sàn đấu đi!"

Vương Nguyệt Diễm lúc này mới bỏ qua vấn đề Tần Mộng Vi mà hướng phía hắn và Lệ Minh Di mà nói.

Hắn cùng Lệ Minh Di bước lên sàn, bốn mắt nhìn nhau. Chấn Huy ánh mắt không chút thiện cảm nhìn Lệ Minh Di.

Ngược lại Lệ Minh Di lại dùng ánh mắt thản nhiên như khiêu khích hắn vậy.

"Hô! Chàng hoàng tử gọi công chúa dậy để xem chàng trả thù cho nàng hả?"

Lệ Minh Di chợt nhìn hắn mà cười khẩy nói. Nàng ta từ đầu đến cuối thấy Chấn Huy và Tần Mộng Vi cứ liên tục trò chuyện với nhau nên mới nói vậy để mỉa mai hắn.

"Hừ! Câm mồm đi con đàn bà ngu xuẩn! Dù mày gái xinh thì tao cũng không ngại đấm vào mặt mày đâu!"

Chấn Huy sắc mặt trầm xuống, giọng điệu âm trầm đáp lại nàng ta. Hắn dại gái đó, hắn chưa phủ nhận điều đó bao giờ cả.

Nhưng không có nghĩa kẻ đả thương người hắn thân quen là gái đẹp thì hắn sẽ nhân từ.

"Hừ hừ! Để xem chàng hoàng tử liệu có trả thù nổi cho cô công chúa không nào!" - Nàng ta cười mỉa mai đáp lại.

"Được rồi! Chuẩn bị.........bắt đầu!!!"

Vương Nguyệt Diễm ở bên dưới lớn tiếng hô lên hiệu lệnh bắt đầu trận đấu.

Lời nàng vừa dứt, Chấn Huy đã như một viên đạn phóng thẳng về phía Lệ Minh Di mà tung ra một quyền toàn lực nhắm thẳng mặt nàng ta.

Không một chút thương hoa tiếc ngọc!

Oành!!!!!

Một tiếng va chạm cực lớn vang khắp sàn đấu. Tưởng như Lệ Minh Di sẽ bị đánh bay một cách tàn nhẫn.

Thế nhưng khi khói bụi tản đi thì tất cả đều thấy quyển của Chấn Huy không chạm được tới mặt nàng ta. Mà là va chạm với một lớp màn chắn cách da mặt nàng ta có đúng 1cm.

Quyền khủng bố kia của hắn hoàn toàn không xi nhê gì với nàng ta.

Chấn Huy biết rằng quyền này không có tác dụng gì, nó chỉ để thăm dò độ bền của cái Nguyên Kỹ - Phòng Thủ Tuyệt Đối của nàng ta mà thôi.

Quyền bình thường hoàn toàn không tác dụng với nàng ta. Bởi khi thi triển Nguyên Kỹ này thì chỉ số Phòng Thủ của nàng ta đã nhảy từ hơn 150 lên 180 rồi.

Đây chính là cách nàng ta đánh bại Tần Mộng Vi. Triển khai Phòng Thủ Tuyệt Đối rồi đợi Tần Mộng Vi hao hụt gần hết thì nhân cơ hội ra tay.

Rất đơn giản mà lại hiệu quả!

Nguyên Kỹ này của nàng ta vậy mà đạt tới tận Bậc 3 Trung Cấp. Mục đích nàng ta tiếp tục thi đấu là để có thể xả cục tức lên Tần Mộng Vi mà thôi.

Nàng ta tiếp tục sử dụng cách trên để áp dụng với Chấn Huy.

Nhưng cách này không có tác dụng với hắn. Chấn Huy có thể đợi nàng ta tiêu hao sạch nguyên lực rồi ra tay cũng được.

Cơ mà như vậy quá mất thời gian!

Chấn Huy lập tức gia trì từng cơn gió xoáy vào tay mà tung từng đường quyền cực mạnh vào Lệ Minh Di.

Ruỳnh! Ruỳnh! Ruỳnh x3.14!!

Một cơn mưa Bão Kiếm - Thể Vô Kiếm được tung ra oánh thẳng vào người Lệ Minh Di. Từng làn sóng xung kích oanh tạc ra xung quanh, mặt sàn thậm chí bị nứt ra do dư chấn từ từng quyền của Chấn Huy.

Thế nhưng Lệ Minh Di hoàn toàn không xi nhê, không chút nhúc nhích khỏi vị trí ban đầu. Nàng ta chỉ đứng im để cho Chấn Huy ra đòn, gương mặt nở nụ cười đắc ý thầm nghĩ:

"Haha! Cứ tiếp tục đi! Đến lúc ngươi tiêu hao hết thì sẽ là lúc ta ra đòn!"

Cơ mà cứ vậy liên tục một lúc lâu nhưng nàng ta thấy Chấn Huy vẫn nhịp độ đó mà ra đòn.

Nguyên lực nàng ta đã hao hụt không ít, Lệ Minh Di bắt đầu cảm thấy bất an.

Oành!

"Hừ! Hao hụt nguyên lực rồi đúng không?"

Tung một quyền cuối, Chấn Huy nở một nụ cười nhếch mép mà nói.

"Hừ! Thì sao? Bản thân ngươi chắc chắn hao hụt hơn ta rồi!" - Lệ Minh Di nhăn mặt nhìn hắn mà đáp lại.

"Vậy thì để xem mày đỡ đòn này nổi không?"

Chấn Huy chợt nở một nụ cười tà, sau đó hắn liền bật ra xa. Chấn Huy làm ra một tư thế kỳ lạ.

Hắn về thế tấn, hai tay giơ ra trước rồi chụm lại. Sau đó lại thu về phía hông, hướng hai lòng bàn bàn tay về phía nhau.

Theo đó năng lượng từ cơ thể Chấn Huy bùng nổ, từng cơn gió xoáy gào rít.

Giữa hai lòng bàn tay hình thành một quả cầu sáng chói, từng cơn gió vờn quanh.

Kamehame Ha!

Đây chính là kỹ năng hắn nhận được từ hệ thống khi rút thẻ kỹ năng. Thực ra với chức năng hệ thống, hắn có thể trực tiếp bắn thẳng ra luôn.

Chẳng qua hắn thích làm màu nên mới làm tư thế giống trong anime mà thôi. Hắn thậm chí phải vận ít năng lượng phong hệ từ Bão Kiếm vào để đánh lừa các lão sư

Chứ không tự dưng hắn tung một đòn như quang hệ thuộc tính thì có mà bị liệt vào danh sách người song hệ và bị lôi đi luôn đấy.

"Đỡ thử đòn này đi!" - Chấn Huy nhìn về phía Lệ Minh Di mà quát lớn.

Sau đó hắn lập tức đẩy tay về phía Lệ Minh Di, một đạo năng lượng khủng bố với hàng loạt cơ gió mạnh mẽ vờn quanh bắn thẳng về phía nàng ta.

Lệ Minh Di cảm nhận đòn này không ổn, nàng ta lập tức vận dụng hết toàn bộ nguyên lực để gia trì vào lớp màn chắn của mình.

Oành!!!?!!!?!??!

Đạo năng lượng va chạm với Lệ Minh Di, một vụ nổ khủng bố xảy ra. Cả một nửa sàn đấu bị bao phủ bởi khói bụi, từng đợt xung chấn tản ra tứ phía.

Sàn đấu rung chấn không thôi, đám học viên xung quanh thấy cảnh này thì há hốc mồm.

Thu tay lại, Chấn Huy lập tức phất tay thôi đi toàn bộ làn khói mịt mù trước mặt.

Làn khói tản đi, để lộ ra Lệ Minh Di vẫn nguyên vẹn, có điều là sắc mặt nàng ta khá xanh xao do tiêu hao quá độ.

Răng rắc!

Lớp màn chắn xung quanh nàng ta nứt vỡ rồi lập tức sụp đổ.

"Không ổn! Ta nhậ.......Ặc, phụt!!!"

Thấy vậy, Lệ Minh Di cảm giác không xong định lên tiếng nhận thua. Nhưng Chấn Huy đã xuất hiện trước mặt nàng ta.

Tay nắm chặt, một quyền được tung ra oánh thẳng mặt Lệ Minh Di. Nàng ta nhăn nhó, miệng phun ra một ngụm máu mà bay thẳng xuống sàn.

Như đã nói, gái xinh tao cũng đấm vỡ mồm!

Tần Mộng Vi bên dưới thấy cảnh này thì vừa có chút cảm thương cho Lệ Minh Di. Dù cho nàng ta đã ra tay rất nặng với bản thân mình.

Vậy đủ thấy nếu như không trên sàn đấu thì Tần Mộng Vi lương thiện đến độ nào. Nhưng trong lòng cũng cảm kích Chấn Huy không thôi, hắn không chút thương hoa tiếc ngọc nào mà làm đúng như gì Lệ Minh Di làm với nàng.

Lệ Minh Di bị một quyền đấm bay xuống sàn đấu, đầu tóc luộm thuộm, khóe miệng chảy máu. Cảm giác như nàng ta muốn rụng luôn cái răng nào đó rồi ý.

Nàng ta triệt để bất tỉnh nhân sự!

"Ặc! Ta tuyên bố, người chiến thắng là Lâm Chấn Huy!"

Vương Nguyệt Diễm chứng kiến cảnh Chấn Huy không chút do dự đấm thẳng mồm Lệ Minh Di thì khóe miệng có chút giật giật. Sau đó nàng mới gác qua một bên mà tuyên bố hắn chiến thắng.

Chấn Huy thản nhiên đi xuống, hắn còn nghe thấy đám fanboy của Lệ Minh Di đang điên cuồng chửi hắn, trừng mắt với hắn.

Nhưng làm như hắn quan tâm ý, nếu thằng nào dám manh động thì hắn gõ đầu từng thằng một.

Anh zai nào phú ông có lòng thì donate e a!

- BIDV - 12810000786434 - Nguyen Duc Anh Huy - CN Chương Dương