Chương 37: Song Phi

Chương 37: Song Phi

Hắn xấu mặt, muốn quay mặt tới chửi thì một thanh kiếm ghim thẳng vào ngực hắn, Phàm Lâm chết bất đắc kì tử!

Xong rồi, Phàm Lâm đã chết. Phàm Gia hy vọng cuối cùng đã chết, ngày hôm nay chắc chắn Phàm Gia đã không còn…

Phàm Lâm làm người không ngay thẳng, hắn đa mưu túc trí, xảo quyệt gian dâm, nhưng cuối cùng cũng chết vì cái chữ trí và dâm thì chúng ta cũng sâu sắc thấu rõ cái lẽ đời như thế!

“Ngày hôm nay, Phàm Gia tận diệt, nhớ kỹ có thể hiện tại mạng của các ngươi có thể giữ, nhưng nếu có ý muốn không tốt, thì xác đây là bài học!”

Nói rồi, Tần Thiên còn một cước đá văng cái xác đã không còn sức sống của Phàm Lâm, bọn gia nhân thấy thế kinh hãi tránh né ra một bên, trông bộ nhát chết!

Tần Thiên ngoảnh mặt lại khinh miệt, tuy nói tha nhưng không phải vì thương mà là vì còn giữ hình tượng với mỹ nữ, hắn mà cuồng sát thì ắt phải xấu mặt lắm. Lũ Phàm gia tộc tử ngày thường vô cùng hống hách, làm bao chuyện khó nghe, bây giờ mất đi chỗ dựa cũng chỉ bất lực làm người thường mà thôi.

Quay đầu cất vài bước, hắn chợt dừng lại rồi nói:

“Theo ta đi!”

Hắc y nữ tử trầm ngâm một chút:

“Làm gì?”

“Làm vợ!”

Tần Thiên không muốn vòng vo, hắn tán gái liền như thế bá khí! Hắc y nữ tử mắt phun ra lửa:

“Đến cả tên ta còn chưa biết mà đòi làm chồng ta à? Nực cười!”

Tần Thiên ngoảnh về phía nàng ta, ghé mặt vào tai nàng hỏi nhỏ:

“Thế tiểu mỹ nữ, nàng tên là gì?”

Mỹ nhân thực sự rung động rồi, nhan sắc này quá mức soái khí, khí chất này quá mức lôi cuốn, quả thật nam nhân đứng trước mặt là đại lục đệ nhất mỹ nam tử.

“Ta… Ta gọi Song Phi.”

Tần Thiên cười mỉm:

“Ta đã biết tên nàng, thế đã đủ làm chồng nàng chưa hả… Song Phi?”

Thật sự đỏ mặt rồi, Song Phi giờ đây thật sự bối rồi quá đi! Thật sự về cảm tình thì dường như toàn bộ tâm trí của cô đã gửi trao về hắn mất rồi. Nhưng nữ nhân không được dễ dàng như vậy, nàng ta vẫn cố gắng tỏ ra một màn ngăn cách:

“Không được, ta chỉ đồng ý theo làm đồng đội của ngươi, còn làm vợ thì không được!”

Tần Thiên cười nhếch mép, hắn thật sự đã hiểu ý vị của nàng ta, đằng kiểu gì cũng sẽ có được nàng, giờ đây đội đội hữu chiến trường thì sau này làm đội hữu khác cũng được vậy!

“Được thôi, dù sao cũng tùy vào ý của nàng.”

Tần Thiên nói thế cũng làm Song Phi có chút mất mát, làm sao hắn không nói mấy câu như vừa nãy mà thõa hiệp nhanh thế, chẳng lẽ hay không mấy quan tâm đến việc lấy mình?

Tranh thủ thời gian Song Phi boăn khoăn, Tần Thiên vươn tay đem long phụng mặt nạ cho tháo xuống, bên dưới đó là một cái nhan sắc xấu xí đến cực điểm.

Những vết sẹo dài ngoằn, những đường dao cứa sâu vào khuôn mặt ấy, những vết lỡ loan lỗ đã hủy hoại thứ nhan sắc mỹ diệu của người con gái.

“Thấy tôi xấu xí rồi chứ gì, thứ đàn ông tồi tệ!”

“Bớt đi em gái, mặt nạ lộ thế kia còn giả vờ!”

Tần Thiên trừng nhẹ, đưa cái tay thon dài tháo đi lớp mặt nạ xấu xí, để lộ ra… Wow, dung nhan ấy thật sự… xấu hơn cả cái mặt nạ.

“Ngươi… Ngươi…”

Tần Thiên trợn mắt, hình như sai sai kịch bản thì phải. Theo kịch bản thì lột cái mặt nạ ra là một nàng tiên nữ xinh như tiên, ấy mà sao nàng xấu thế? À, thì ra nàng ta còn một cái mặt nạ nữa!

Cái tay thon dài của Tần Thiên lại một lần nữa vươn lên gỡ ra cái mặt nạ ấy của nàng, quả như kịch bản, đằng sau cái mặt nạ đúng là một nhan sắc chim sa cá lặn. Ngũ quan của Song Phi vô cùng thanh tú, làn dàn da trắng mịn không thua gì em bé, tuy nhiên trên hàng lông mày có một vết xước nhỏ, không lớn những cũng không khó để trông thấy.

“Nàng thật đẹp!”

Còn chưa thể hiện với gái xong thì bên cạnh Ngạo Mị đã nổi cơn ghen tuông:

“Chàng cứ thấy gái xinh là khen à?”

Tần Thiên khổ sở để chịu lấy đau đớn từ cái ngoéo đáng sợ của Ngạo Mị, hắn khóc thật rồi.

“Tiểu nương tử đừng có ngoéo, nàng mà làm thế nó hết sữa chua đấy!”

Ngạo Mị như tưởng thật, Tần Thiên biết sắp thoát, tính buông lời dọa dẫm tiếp thì bên cạnh Song Phi lạnh nhạt nói:

“Tỷ tỷ cứ quản thúc hắn, sữa chua không ảnh hưởng!”

“Nàng… Chết ta!”

Tần Thiên trực tiếp trợn mắt, làm sao tiểu mỹ nữ liền muốn hắn chết quách cho rồi a!

“Uầy, Ngạo Mị, dù sao nàng không chịu nổi mà, kiếm thêm một cái muội muội không phải tốt!”

Ngạo Mị nghe thế thấy cũng tương đối có lý, nam nhân mạnh mẽ thế này mỗi nàng sao mà chịu nổi.

“Được, thêm cái tiểu muội liền thêm!”

Tần Thiên nghe thế liền đắc ý, Song Phi ngại ngùng nhưng vẫn cố gượng đáp:

“Ta không làm vợ ngươi đâu, ta chỉ làm đồng đội thôi!”

“Thế lực của ta một cái gọi Hậu Cung, danh chấn thiên hạ, nhưng muốn tham gia phải là vợ ta, ặc mà thôi, ngươi cứ tạm thời làm bạn hữu cũng được!”

Tần Thiên bắt đầu khoác lác, Hậu Cung còn chẳng có nỗi một cái tiếng tăm gì…