Chương 30: Tận Tình Phục Vụ

Chương 30: Tận Tình Phục Vụ

Chính sự đến rồi!

Lần mò đến với vùng đất kì vĩ bên dưới, trước mắt Tần Thiên là một cảnh đẹp đến khó tin! Chỗ nhạy cảm của phái nữ phơi bày ra hoàn toàn mà không có chút nào để giấu nữa, lần đầu tiên mà Thiên thấy nó gần và rõ ràng đến thế!

Chân nàng ta đẹp quá, mị hoặc quá! Hắn không nhịn được nảy lên ý tưởng rất sướng. Đôi tay Tần Thiên ngừng lại việc xoa bóp bầu ngực sữa mềm mại của tiểu hồ ly tinh mà tới vuốt ve đùi nàng:

“Nàng mị hoặc quá đi, sau này ta sẽ gọi tiểu mỹ nhân này là Ngạo Mị có được không…?”

Thần Hồ nhất tâm quy Thiên, nhị tâm cũng quy Thiên, Thiên nói gì nàng nghe đó, Thiên muốn thế nào thì nàng ta liền thế nào:

“Ân, Ngạo Mị là của chủ nhân, chủ nhân trừng phạt Ngạo Mị đi…”

Bắp đùi Thần Hồ trắng trẻo, to tròn cộng thêm đôi chân dài gợi cảm, quyến rũ lạ kỳ! Hai chân nàng đang khép chặt như sự ngượng ngùng và thẹn thùng cần có của một người con gái. Thấy nàng có chút ngại, hắn trêu:

“Chà! Rõ ràng mời gọi ta tới trừng phạt nhưng lại ngại ngùng thì là ý gì đây nhỉ…?”

Ngạo Mị đỏ mặt tía tai, tức giận cắn nhẹ một phát hai viên bi tròn đều xếp cạnh nhau của hắn khiến Thiên như phát điên. Ui, cái cảm giác sướng đến sởn cả gai óc, hắn không thể bị động được!

“A a, tiểu hồ ly hành thích bổn thiếu gia, tiếp chiêu của ta đi…”

Hắn nhanh như cắt dang cặp đùi to tròn của nàng ra, ghé sát mặt vào để tận tình chiêm ngưỡng nơi thầm kín của nàng. Một điều bất ngờ là chốn này sạch sẽ quá, thân thể mới tái tạo nên trông nó rất đường hoàng, không có dấu vết của một cái lông nào…

Điều này có vẻ giống như khu rừng rậm rạp bỗng một ngày thiếu vắng bóng cây xanh, tuy hanh nắng nhưng mọi diễn biến của tiểu muội đều dễ để nhận ra…

Đó là cái khe nhỏ cất giấu thật kỹ giữa hai chân Ngạo Mị, đẹp và thơm là những gì hắn nghĩ. Hắn thầm cười hắc hắc rằng tiểu mỹ nhân này phải nhanh chóng khuất phục trước cái kĩ năng chưa từng dùng mang tên lưỡi lạng lách của hắn a!

Ghé sát mặt tiến đến khe rãnh ngọt ngào kia, Tần Thiên khẽ hôn một cái. Ngay lập tức, Tiểu Ngạo Mị như bị dị ứng tựa như mà run bần bật lên kèm những tiếng rên la “ư… um… ư… ử” rất dâm đãng.

“Tiểu mỹ nữ này rất dâm đãng nhaa!”

Ngạo Mị hờn dỗi đáp:

“Người ta mới không có, ta chỉ dâm đãng với chủ nhân mà thôi…”

A, tốt chỉ dâm đãng với chủ nhân. Hắn cười ha hả:

“Vậy thì để ta làm nàng tiếp tục bày ra bộ măt dâm đãng kia nhaa!”

Nàng cũng không phản đối, Ngạo Mị thật rất ưa thích cái cảm giác vừa rồi, rất tuyệt vời, rất sướng. Nàng lần này chủ động dang rộng hai chân ra, chờ đợi Tần Thiên khéo léo đến tận hưởng nha.

Hắn cũng tựa như thèm thuồng đã lâu hổ đói, đưa cái lưỡi ra liếm nhẹ lên cái khe nhỏ, đã vậy còn liên tục cựa quậy, lạng lách đánh võng bên trong nhaa!

“Ân… ư… Thiếp sướng… um”

Cảm giác này thật tuyệt diệu, nó như đưa Ngạo Mị lên tới cung trăng tựa như, những tiếng rên tình tứ, dâm đãng cũng liên tiếp phát ra từ cái miệng nhỏ của nàng ta.

Cái lỗ nhỏ của nàng thật sự rất tuyệt, mới cựa quậy vài cái đã liên tiếp tiết ra dâm loạn chi thủy, mới đấy đã ra rất nhiều rồi nha! Ngạo Mị thấy vậy hết sức ngại ngùng, nhưng Tần Thiên thì lại không hề như vậy!

Hắn thấy thứ chất nhờn ấy tiết ra liên tục thì đưa miệng tới húp lấy húp để, thỉnh thoảng còn phát ra những tiếng thư thích, khiến tiểu mỹ nhân Ngạo Mị dở sướng dở ngại a…

Nhưng đã trót đến đây thì phải làm cho tới, Ngạo Mị phát ra tiếng thỉnh cầu:

“Cho… vào trong thiếp đi chàng…”

“Tiểu hồ ly tinh thực sự rất dâm nha, để ta cho ngươi biết thế nào là thiên đường!”

Quay lại cùng chiều với Ngạo Mị, Tần Thiên đem tiểu đệ cọ sát liên tục quanh miệng đáy của nàng ta, khiến Mị ta vừa sướng vừa bất lực van xin:

“Ta xin ngài chủ nhân, cho vào đi nhaa, ta muốn…”

Hắc hắc, Độ Kiếp Kỳ cao thủ rồi cũng phải bái lạy xin ta đút vào thôi, thế giới này nữ nhân ta sẽ lần lượt chinh phục, mà trước tiên là phải hoàn thành nghĩa vụ với nàng Ngạo Mị này trước nhaa!

“Ngươi gọi ta là gì…?”

“Chủ nhân, ta muốn…”

Hắn giả vờ tỏ ra tức giận, nhưng bên dưới liên tục vờn quanh, lúc tiến vào mới tới cửa lại cố tình để nó lệch tới bên ngoài, cứ vậy làm tiểu Mị ly này “sướng hụt” liên tục. Nàng cũng thấy hắn có điểm bất thường, làm sai cái gì rồi?

Chả lẽ gọi hắn chủ nhân lại không vui? A, thì ra là vậy!

“Ngạo Mị muốn lắm rồi tướng công…”

Tuy có chút mừng rỡ, nàng không ngốc nhưng tướng công cũng quá lạ mồm, gọi một tiếng chồng không phải đơn giản sao!

“Gọi ta là chồng, ngươi mà cứ chủ nhân ta cho vờn chết tiểu hồ ly ngươi!”

Biết hắn sắp ân xá cho nàng, Ngạo Mị không nhanh nhảu đáp ngay:

“Chồng yêu ơi, đâm vào đi chàng!”

“Được thôi, ta sẽ dẫn vợ đi tới thiên a!”

---------------

Cầu chút kim phiếu cho có cái khoe với anh em =)))))))))))))))))