Chương 27: Tâm Cơ

Chương 26: Tâm Cơ

Thiên làm vậy là tôn trọng a!

Thế nào là tôn trọng? Là một con người sinh ra và lớn lên ở tại Trái Đất, tuân thủ và tôn trọng pháp luật Việt Nam là một tư tưởng in trong máu Thiên. Tuy nhiên, cho dù đến với Tinh Thần Đại Lục – chốn lãnh thổ vô pháp, lấy thực lực làm trọng thì hắn vẫn như thế tôn trọng người khác.

Dù không nói gì nhiều, song Tần Thiên vẫn luôn thầm dặn người không phạm ta thì tất nhiên ta cũng không phạm người! Đối với linh thú cũng vậy, Đế Thú cũng vậy. Nếu Cửu Vỹ Thần Hồ thực sự tâm nguyện theo mình thì chắc chắn Tần Thiên sẽ nhận, tuy nhiên sẽ không lấy thượng đẳng cùng hạ đẳng quan hệ tới áp bức, hắn sẽ cùng nó làm đồng đội, làm bạn hữu sẽ chia, giúp đỡ và bảo kê lẫn nhau.

Chắc chắn đấy mới gọi là tình bạn đẹp!

Theo tiên hiệp nghiệm thu, Tần Thiên hết sức rõ ràng cái kia nô bộc khế ước hết sức bá đạo, lấy nô bộc định lực khống chế, Thiên Đạo rõ ràng có thể xen vào đè ép lên Thần Hồ tính mạng, bản thân hắn cũng thật thư thái.

Tuy nhiên, muốn dụng người phải thu lấy bản tâm. Muốn nên đại sự ắt phải có nguyện thú. Tần Thiên ắt phải hiểu lắm lẽ này, vì vậy quyết định của hắn không hề có gì gọi nông nỗi mà có khi lại được cho ra sáng suốt sự tình đi!

Thần Hồ đã đạt đến cấp bậc Đế Thú, linh trí tự nhiên rất cao, nhân sinh quan hệ cũng nghiệm ra nhiều điều! Đối với Tần Thiên tôn trọng hành động cũng cảm động không thôi, nó lặng lẽ quay đi che giấu hai dòng lệ ấm, quyết cam lòng theo hắn đến trọn đời.

Thiên hết sức mừng rỡ vì điều này! Thấy Thần Hồ ấm lệ, hắn giang tay ôm nó vào lòng, bàn tay ấm áp nhẹ nhàng vuốt ve những thảm lông trắng muốt, hắn xem ra cũng rất yêu thích hồ tộc bộ lông a!

Tốt mềm mại!

Thần Hồ quay lại nhìn Tần Thiên, Tần Thiên cũng ngược lại đối mặt với nó nhìn! Tư thế rất ngạo tình, tình có thể là yêu thích, ngạo vì cả hai đều có lý tưởng, có mục tiêu giống như, nhưng sợi dây liên hệ là không đứt, vì thế nên biết cách kết nối ý nghĩ với nhau mà bàn bạc một chút, ngôn ngữ là điều không thể không bàn tới.

Thần Hồ nhu thuận trong tay hắn là một con cái, nữ nhân đương nhiên chuộng tốt nam nhân! Tần Thiên tâm tư là đợi nó nhân hóa, nghĩa là kinh lịch tu vi đạt đến Thánh Thú đến, bản thể nhân loại hóa thành tự nhiên cũng là mỹ nữ hiếm có, lại thêm thực lực vượt trội ắt có chỗ dụng.

Tuy có chút tính toán nhưng tóm lại vẫn rất yêu thích!

Ngày Thần Hồ tới Thánh Thú chắc chắn sẽ là ngày vui với cả hai, nhưng không ngờ nó đến nhanh như thế.

Thần Hồ khuôn mặt rung động không thôi, nó sắc mặt run rẩy nhìn về bên trong hang động mà lộ ra thần sắc mừng rỡ. Rõ ràng một điều là bên trong có thứ gì đó rất có lợi với chính bản thân nó.

Thần Hồ rất ham muốn thứ đó, nhưng nghĩ đến chủ nhân, nó ngước mắt chỉ cho Tần Thiên hướng về hang động bên trong tới, rõ ràng là muốn nhường báu vật cho Thiên.

Nhưng Thiên cũng rất tinh ý! Hắn hiểu nó nghĩ gì, và chắc chắn hắn không phải kẻ tham lam ngu ngốc. Vì hắn biết nếu hắn không lấy thì chắc chắn lợi ích sẽ là của Thần Hồ nhận lấy.

Đừng quên hiện nay Thần Hồ là Đế Thú, nghĩa là tương đương với Khai Nhân Kỳ Đỉnh Phong cấp bậc, loại báu vật mà nó cất giấu và bảo vệ chắc chắn sẽ rất quan trọng.

Nhưng mạnh mẽ như Thần Hồ thì cái gì được cho là quan trọng!

Nước suối bắt nguồn từ suối, nước sông cũng bắt nguồn từ sông, âu ra dù là sông hay suối cũng là hướng tới biển rộng. Nhân cũng thế, thú cũng thế. Nhân loại là tầng lớp riêng, một mực điên cuồng truy cầu võ lực, thú cũng thế. Âu ra dù là gì thì mạnh mẽ vẫn là mục đích quan trọng, thứ bảo vật kia ắt cùng tu vi có liên quan!

So với Tần Thiên quan hệ, nhường tới cơ hội tăng lên thực lực cũng làm hắn đối với này đồng đội rất coi trọng, nhưng hắn cũng sẽ không lấy của nàng a!

Đế Thú đỉnh cao rất mạnh mẽ, nhưng Thánh Thú lại là càng là một khai niệm khiến người khác khiếp sợ.

Thế giới ngoài kia, Nguyên Anh kỳ đã là cao thủ đáng ngưỡng mộ, Hợp Thể Kỳ đã dám xưng chân quân, Khai Nhân Kỳ đã tương đương với đại chân quân hô hào, mà Độ Kiếp kỳ… ?

Thánh Thú cũng vậy, tên gọi vốn cũng chỉ là cách nói! Dù là Độ Kiếp hay là Kiếp Độ thì cũng chỉ là quy ước bề ngoài, nhưng quy ước như thế cũng là để miêu tả về độ bá khí của cấp độ linh lực, thực lực tuyệt đối loại kia không phải là Độ Kiếp sao ?

Hắn không lấy báu vậy!

Nhưng hắn cũng không nhường!

Vì sao vậy ?

Mâu thuẫn quá…

Không, hắn chỉ vỏn vẹn Kỳ Kim Đan, không xứng với loại báu vật nghịch thiên kia, sao lại có thể gọi là nhường…

Hắn ngạo nhãn nhìn về hang động, nhưng hắn không đi lấy, vì khát vọng của hắn là thứ xa hơn, tuy rất tâm cơ nhưng là yếu tố tất yếu của cường giả!

Hắn thành công !

Tâm cơ của hắn đã vượt qua thông thường người tính toán!

So với tu vi hắn hiểu được đội hữu quan trọng, khác với nhân vật tiên hiệp bình thượng tịnh tâm độc lập, phong vân lưu tiến là ngẫu hứng, Thiên không ưa thích!

Đúng, hắn chuộng hoạch định người!

Nếu cuồng tu vi, hắn có thể một chém tiễn luôn Thần Hồ đi về cực lạc, nhưng không hắn cứu nó! Nếu cuồng tu vi, hắn có thể nuốt lấy trong kia kho báu, nhưng không hắn không lấy!

Thiên đã rất trưởng thành, ít ra không phải hắn tự sướng chuyện, Thần Hồ ý vị nhìn hắn cười mỉm, nàng hiểu tâm địa hắn, nàng cùng hắn liên kết.

Hắn để nàng lên tu vi, nàng nguyện giúp hắn thành cơ. (Hoàn thành tâm cơ)

Tốt! Hai bên không nói, nhưng hiểu đối phương nghĩ gì và muốn gì, quan hệ đội hữu liệu có thể diễn tả đúng tình huống này ?

Không, từ nay gọi là tri kỉ, tốt tri kỉ sự tình!

------------

1,0K view không hề lớn, đến đây ta cũng muốn tâm sự thế này. Thật ra truyện định hướng là Sắc hiệp, nhưng ta là newbie, văn phong sở dĩ không tự tin, không sợ kì thị, chỉ sợ bản thân viết không ra đến hồn của cuộc trăng gió. Ta tịnh tâm mấy hôm, nghĩ đến chuyện này cũng quyết thử một lần, mọi người có muốn nếm chút đặc tả sắc cảnh không nhỉ?