Chương 23: Kỳ thi

Lăng Thiên không trả lời Thẩm Phi khiến hắn càng thêm tức tối, chợt cười lạnh nói ra:

-"Tiếu Ngưng Nhi, tên nam nhân ngươi câu dẫn còn không có gan mở miệng kìa, đúng là nhát gan mà"

Tiếu Ngưng Nhi muốn phản bác, nhưng sợ liên lụy Lăng Thiên, nàng cũng chỉ biết im lặng. Thẩm Phi thấy thế được đà lấn tới nói.

-"Lăng Thiên phải không? Nếu người còn là một thằng đàn ông thì tới tham dự thiên tài luận võ do Thần Thánh thế gia tổ chức, đến thời điểm đó ta và ngươi - 1 trận chiến sinh tử?"

Thấy Thẩm Phi khiêu khích như vậy, người xem xung quanh khinh bỉ. Phải biết Thẩm Phi hiện đang ở lớp thiên tài, tuổi chừng 17, tu vi đã ổn thỏa ở bạch ngân cấp. Còn Lăng Thiên mới 13, chả biết đã đạt tới thanh đồng nhất tinh chưa nữa.

Thẩm Phi thấy Lăng Thiên vẫn không trả lời, càng cười một cách càn rỡ. Tiếu Ngưng Nhi khẩn trương, vội nhìn về phía Lăng Thiên chỉ sợ hắn trong lúc nóng giận đồng ý. Lăng Thiên chỉ cười nhẹ, cho Ngưng Nhi một ánh mắt yên tâm rồi nói:"Nếu ngươi đã muốn chết sớm như vậy, thì ta sẽ phụng bồi"

-"Chính là ngươi nói, tới lúc đó đừng có làm một con rùa đen rụt cổ bám váy đàn bà nữa" Thả ngoan thoại, Thẩm Phi rời đi. Khi đó, hắn phải điên cuồng hành hạ Lăng Thiên, để cho đôi cẩu nam nữ này biết thế nào là sức mạnh của Thần Thánh thế gia.

Đám ăn dưa quần chúng rời đi, Lăng Thiên lại tiếp tục trò chuyện một cách vui vẻ với Lăng Thiên. Được một lúc thì tới lượt lớp sơ cấp võ giả, hắn vội dắt tay Ngưng Thi đi tới.

Thẩm Tú đến, nàng là lão sư của lớp võ giả sơ cấp hiển nhiên phải có mặt. Đảo qua một lượt học sinh, tới phiên Lăng Thiên thì dừng lại, cơ thể nàng run lên một chút, bên dưới đã có chút nước rỉ ra, đúng là dâm đãng mà...

Từng người từng người một tham gia khảo thí, có 2 phần thi, 1 là đo lực quyền - thường chỉ dùng với nam sinh và 2 là sử dụng linh hồn thủy tinh để đo lường linh hồn lực. Dù cho rất cố gắng, nhưng đa số vẫn không thể đạt tới thanh đồng nhất tinh được. Ngược lại, Thẩm Việt nhờ có đan dược, lực lượng lên tới 135, linh hồn lực là 110, hiển nhiên hắn đã là thanh đồng nhất tinh.

Dưới ánh mắt trầm trồ của mọi người, hắn ngạo nghễ quay trở về vị trí, sử dụng ánh mắt đầy khinh miệt nhìn về phía Lăng Thiên. Lăng Thiên thầm nghĩ

'Tên này bị ngốc hay sao, ai cho hắn tự tin với thành tích như vậy ta???'

Ngay sau Thẩm Việt, là Diệp Tử Vân. Nàng không hổ là con gái của thành chủ thành Quang Huy, linh hồn lực đạt 165, cao hơn Thẩm Việt. Do nàng lại là 1 trong song tinh của thành Quang Huy nên càng được ưu ái, tiếng vỗ tay rầm rộ. Nhưng chỉ có Lăng Thiên biết, nàng kiếp này không có sự trợ giúp của Lăng Thiên nên thành tích thực sự quá kém.

Sau Diệp Tử Vân là Đỗ Trạch. Con hàng này tuy không giống trong nguyên tác được Nhiếp Ly hỗ trợ, không có đan dược cùng tài nguyên tu luyện do hoàn cảnh nghèo và Lăng Thiên cũng quên béng mất cấp cho hắn tuy nhiên với Pokemon được Lăng Thiên cung cấp cùng với nỗ lực tu luyện không ngừng nghỉ của hắn, lực quyền vẫn đạt tới 350, linh hồn lực là 389. Với kết quả đó hiển nhiên hắn đã đạt tới thanh đồng tam tinh, vô hạn tiếp cận thanh đồng tứ tinh.

Sau Đỗ Trạch là Nhiếp Ly, Lục Phiêu nhưng chả ai có thể đạt tới thanh đồng nhất tinh rồi, kết quả là tệ nhất so với mọi người cùn lớp. May mắn cho bọn hắn bởi lúc này không ai rảnh mà chế giiễu, mọi người vẫn đang chìm đắm kết quả của Đỗ Trạch. Tại sao một tên bình dân có thể tu luyện đạt đến như vậy, chả nhẽ thiên phú còn cao hơn cả Diệp Tử Vân.

Mọi người miên man bàn luận, các cao tầng của học viện Thánh Lan cao hứng... Lúc này Thẩm Việt hoàn toàn sụp đổ, giây lát đang được mọi người chú ý ngay lập tức bị lãng quên. Đáng thương nhất phải kể đến Diệp Tử Vân, hiện tại nàng đang sững sờ, nàng hy vọng có thể tại kỳ thi cuối năm có thể đạt được thành tích tốt nhất, làm cho phụ thân tự hào... Nhưng giờ tất cả đã tan thành mấy khói...

Với thành tích này, chắc chắn Đỗ Trạch sẽ được tuyển vào lớp thiên tài. Diệp Tử Vân cũng vậy, nhưng không phải do thành tích mà chỉ đơn giản nàng là con gái của thành chủ...

Kế sau Đỗ Trạch, đến phiên Tiếu Ngưng Nhi, mọi ánh mắt được đổ dồn về phía nàng. Tiếu Ngưng Nhi không chỉ đẹp mà thiên phú còn không dưới Diệp Tử Vân nữa. Bước đến linh hồn thủy tinh, Ngưng Nhi truyền linh hồn lực của mình vào và...

"BÙM!"

Một âm thanh vang vọng cả sân thi, viên linh hồn thủy tinh vỡ vụn... Mọi người trố mắt nhìn không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ có cao tầng của học viện Thánh Lan đang không ngừng run rẩy nói"Đây chỉ là linh hồn thủy tinh sơ cấp, nếu đưa vào lượng linh hồn lực vượt quá 500 sẽ phát nổ... Nghĩa là Tiếu Ngưng Nhi nàng đã... vượt qua thanh đồng ngũ tinh"

Không chỉ có bọn người của học viện Thánh Lan, những con em thế gia cũng biết đó là gì. Họ tự tát vào mặt mình liệu có phải là nằm mơ hay không bởi đây chỉ là lớp võ giả sơ cấp, cực hạn đã là thanh đồng nhị tinh. Nay có một người tam tinh đã làm bọn chúng rất bất ngờ rồi, không nghĩ tới lại có người đạt tới vượt quá thanh đồng ngũ tinh.

Thẩm Việt lúc này đã choáng voáng, tự an ủi mình rằng mình đang nằm mơ, về nhà ngủ một giấc thì sẽ qua thôi. Còn Diệp Tử Vân, nàng hiện tại sững sờ. Nàng mong muốn có thể được làm bạn lại với Tiếu Ngưng Nhi nhưng đồng thời nàng cũng coi Ngưng Nhi là đối thủ của mình. Từ trước đến nay nàng luôn dẫn trước một chút mà tại sao giờ đây...

'Hắn, nhất định là hắn" Diệp Tử Vân quay ngoắt sang nhìn Lăng Thiên, nghi ngờ khẳng định.

Xung quanh yên lặng, nhưng Lăng Thiên vẫn rất biết phá vỡ bầu im lặng đó bằng cách...

"BÙM!"

Lại một âm thanh nổ ra, mọi người nhìn lại đã thấy máy đo lực quyền đã nổ tung từ lúc nào rồi. Cũng như linh hồn thủy tinh, máy đo lực quyền chỉ đo được dưới 500 quyền lực. Vậy nên nếu không đo linh hồn thủy tinh, Lăng Thiên cũng ổn ổn thỏa thỏa là võ giả thanh đồng ngũ tinh.

Mặc kệ tên kỹ thuật sư đang khóc lóc vì bị hắn phá hủy thành quả nghiên cứu là máy đo lực quyền. Lăng Thiên bước tới, nhặt một mảnh linh hồn thủy tinh lên rồi hời hợt đưa linh hồn lực của mình vào. Không ngoài dự đoán của Tiếu Ngưng Nhi là nó cũng vỡ vụn, nhưng là lại một cú shock lần nữa đối với tất cả mọi người. Trong 1 ngày có 2 quái vật phá hủy linh hồn thủy tinh, 1 tên còn phá hủy luôn máy đo lực quyền.

Nhìn cảnh này, Diệp Tử Vân trăm phần trăm xác định, Ngưng Nhi có thể mạnh như vậy hoàn toàn là do Lăng Thiên giúp đỡ. Nàng cắn môi, nắm chặt tay, cố nén khóc suy nghĩ

'Vì cái gì? vì cái gì ta lại yếu kém như vậy, ta không thể giúp ích được phụ thân việc gì ư?"

Lại nhớ tới cái nhìn thất vọng của phụ thân dành cho nàng, nàng chạy đi chỗ khác, không thể để người khác nhìn mình khóc như vậy được...

Kỳ thi kết thúc, có 4 người được đưa vào lớp thiên tài, bao gồm: Đỗ Trạch, Tiếu Ngưng nhi, Diệp Tử Vân và Lăng Thiên.

-"Phó viện trưởng đại nhân, Diệp Tử Vân đệ tử này liệu có thể-" Một tên giáo sư nghi ngờ nói với người đàn ông ở giữa"

-"Nàng họ Diệp, còn thắc mắc gì nữa không" Phó viện trưởng Diệp Thắng trả lời.

Nuốt nước bọt, tên giáo sư kia tiếp tục hoàn thành thủ tục... Một lúc sau Thẩm Tú tới gặp Diệp Thắng, nói:" Phó viện trưởng, ta muốn từ chức"

-"Hả? Cái gì? Tại sao? Rõ ràng đạo sư đã hoàn thành xuất sắc công việc được rao mà, có 4 người được vào lớp thiên tài, chắc chắn Thẩm Tú đạo sư sẽ được tuyên dương"

-"Vấn đề này thì thôi, hiện tại ta đã rất mệt không thể làm lão sư của chúng được nữa"

Diệp Thắng thấy Thẩm Tú dứt khoát, đành đồng ý. Hắn không biết ý nghĩ chân chính của Thẩm Tú lúc này, nếu biết chắc sẽ sùi bọt mép mất.

'Cuối cùng cũng thoát khỏi thân phận lão sư, ta có thể đường đường chính chính dọn vào sống ở biệt viện của chủ nhân phục vụ ngài ấy rồi" Thẩm Tú liếm môi, vui vẻ nghĩ.