Chương 20: Tiểu đệ đệ

Hô Duyên Lan Nhược cũng quyết đoán, sau khi náo một trận với gia đình xong quyết định dọn ra ở riêng, dĩ nhiên là chuyển tới biệt viện của Lăng Thiên rồi...

Cùng các nàng mây mưa vài ngày, hắn quyết định ra ngoài tìm Ngưng Nhi, trong lòng hắn dù có bao nhiêu cô gái đi chăng nữa nhưng có lẽ số một không ai khác chỉ có thể là nàng.

Dường như ông trời phù hộ hắn, đi được một đoạn thì hắn nghe thấy tiếng gọi từ phía sau...

-"Thiên ca!"

Ngoái đầu lại, Lăng Thiên nhìn thấy Ngưng Nhi - vẫn cái dáng vẻ xinh đẹp tuyệt trần đấy.

-"Huynh đi chơi chán về rồi đấy à"

Ngưng Nhi giả vờ giận dỗi, sau đó quay mặt đi.

Lăng Thiên nắm lấy tay Ngưng nhi, kéo nàng quay lại rồi nói

-"Ta đi một vài nơi khá nguy hiểm, không thể cho muội đi theo được, muội có bị gì ta biết làm sao bây đây"

Hắn phải dấu mục đích hắn đi là để chiếm lấy Hô Duyên Lan Nhược, giờ chưa phải lúc cho Ngưng Nhi biết hắn đang tàng hoa ở biệt thự.

Ngưng Nhi thấy Lăng Thiên quan tâm mình, vội vui vẻ tha lỗi cho Lăng Thiên, nhưng lại nói

-"Lần sau không cho phép huynh đi một mình, giờ muội cũng đã thanh đồng ngũ tinh, một chút nữa thôi là tiến giai bạch ngân nên không cần lo cho muội"

Nói xong, 2 người cùng đi dạo xung quanh phố... Đi được một lúc thì 2 người dừng lại dưới một nơi có cầu thang dẫn thẳng lên trên trông như đền, chùa vậy. Ngưng Nhi nói.

-"Đây chính là Luyện Dược Sư công hội đó Thiên ca, hồi trước có chút điêu linh nhưng dạo gần đây tung ra vài sản phẩn mới như Tụ Linh Đan cải tiến nên bắt đầu nhộn nhịp trở lại"

Nhìn đoàn người đua nhau tiến nhập để đăng ký làm luyện dược sư, Lăng Thiên cười cười rồi chợt nhớ ra hắn từng thả một con mồi ở đây, quay qua nói với Ngưng Nhi.

-"Ta có việc đi vào trong một chút, muội muốn đi cùng chứ"

-"Được"

Nói rồi 2 người đi vào luyện dược sư công hôi, nơi này tấp nập người đi người lại, chợt có một thị nữ tuổi chừng 15 ra tiếp đón nói:

-"Chào công tử, cô nương này, cho hỏi 2 vị cần gì thế ạ"

Lăng Thiên nói:"Ta muốn thi tuyển làm Luyện Đan Sư"

Tiếu Ngưng Nhi quay qua nhà Lăng Thiên, mở to mắt.

Thị nữ bất ngờ, nhìn dáng dấp của Lăng Thiên rất trẻ chỉ khoảng 14 tuổi, nhưng không vì thế mà khinh thị, cung kính nói.

-"Ngài định thi sơ cấp luyện đan sư ạ, xin mời ngài theo ta và-"

-"không, là cao cấp"

Thị nữ kinh ngạc, nhưng thấy thần thái chắc nịch của hắn, bèn vội vàng gật đầu.

-"Cao cấp luyện đan sư ạ, vậy được để ta-"

-"Là cao cấp luyện đan đại sư!"

Thị nữ hết nói nổi, đánh chấp thuận, ai bảo người ta đóng tiền đâu, trong lòng nàng nghĩ

'Mấy vị thế gia công tử này đúng là biết cách phung phí tiền mà'

Bảo Ngưng Nhi đợi ở ngoài, đáp lại hắn là một ánh nhìn trìu mến nói:"Muội tin tưởng huynh, cố lên"

Lăng Thiên nhẹ nhàng gật đầu, làm xong hết thảy thủ tục, hắn bắt đầu tiến vào... Mọi câu hỏi đối với hắn dễ hơn cả ăn cháo khiến phần thi luận của hắn chỉ kết thúc trong vòng chưa đầy 15 phút làm bao tên luyện đan đại sư cảm thấy chấn kinh, vội đưa hắn vào gặp hội trưởng giới thiệu.

Trong khi chờ hội trưởng của hiệp hội luyện đan sư ra gặp mặt, Lăng Thiên thấy hơn trăm tờ giấy dán trên tường, hỏi ra biết đó là các nan đề của các vị luyện đan sư từ trước nay gặp phải đến giờ vẫn chưa có lời đáp. Hắn nhìn qua một lượt, ngáp ngắn ngáp dài rồi nghĩ

'Toàn vấn đề đơn giản, đúng là lũ đầu óc bã đậu'

Quyết định xong, hắn giải một lượt, không sai sót một tờ nào. Cũng không trách hắn có suy nghĩ như thế, bởi hiện tại hắn đã là thần cấp luyện đan sư rồi...

Chứng kiến Lăng Thiên "Viết bậy viết bạ" lên tường, một vị luyện đan sư đứng cạnh hoảng hốt, định trách móc hắn nhưng chợt nhìn về phía những lời hắn giải trên các nan đề kia... Tuy chưa thử nghiệm nhưng theo những gì hắn suy đoán trong óc, khả năng thành công là rất cao.

Lúc này hội trưởng của hiệp hội luyện đan sư xuất hiện, là một tên lão giả thần thái uy nghiêm, xung quanh toàn nồng nặc mùi thuốc. Phía sau hắn là Dương Hân, nàng vẫn xinh đẹp và quyến rũ như thường.

Từ lúc Dương Hân đi vào, đôi mắt của hắn luôn luôn dán mắt vào thân hình của nàng, thân hình thon gọn, chỗ cần lồi thì lồi, nhất là bờ mông cặng mọng... Lăng Thiên mường tưởng liệu nếu hắn đặt con c-c của hắn vào giữa khe mông nàng, liệu nó có che hết của hắn không...

Đúng lúc này, một âm thanh vang lên cắt đứt suy nghĩ của Lăng Thiên:"Tiểu hữu, ngươi chính là người vừa thông qua cao cấp luyên đan đại sư sát hạch?"

Khó chịu vì bị cắt đứt mộng tưởng, nhưng Lăng Thiên vẫn trả lời:"Đúng vậy"

-"Xin hỏi tiểu hữu sư thừa là?"

-"Tự học!"

Hội trưởng cùng Dương Hân chấn kinh, bọn họ không tin, nhưng nếu là thật thì người này đáng giá lôi kéo...

-"Tiểu Hữu có muốn tham gia luyện đan sư hiệp hội hay không?"

-"Ta không rảnh, ta tới đây chỉ vì muốn kiếm cái huy chương thân phận, xong việc ta sẽ đi"

Chứng kiến vị tiểu hữu trước mặt tỏ ra lạnh lùng, hội trưởng hiệp hội luyện đan sư vội ra hiệu Dương Hân.

Dương Hân như hiểu ý, vội xán lại sát mặt của Lăng Thiên rồi nói

-"Tiểu đệ đệ, ngươi gia nhập luyện đan hiệp hội sẽ có nhiều phần quà bất ngờ lắm" Nói rồi, nang thổi một hơi nhè nhẹ về phía mặt Lăng Thiên...

'Tiệu đệ đệ à...' Lăng Thiên nhếch miệng suy nghĩ, cười một cách gian xảo...!