Đông lào 19 giờ
Tại một căn phòng nhỏ ở thành phố HCM, lúc này đang có một thằng nhìn không được đẹp trai cho lắm, nhìn hắn còn rất dơ đáy nữa, nhưng mặt của hắn lúc này nhìn rất là dâm đãng vì hắn đang quay tay mà.
Hắn đang chơi một game hentai vừa chơi vừa quay tay không ngừng, thằng này hắn tên là HOÀNG VŨ LU N nó đang chơi game mà nó thích nhất.
Đây là một tựa game nói về một thế giới Fantasy, người chơi sẽ phải điều khiển thằng main đi thu thập các em gái vào hậu cung bằng đủ cách khác nhau.
Sau đó là chịch để nhận điểm thiện cảm của game để có thể mua những món vật phẩm game, như thuốc kích dục và máy thôi miên các kiểu để thu các ẻm.
Hoặc là tăng sức mạnh HP MP DAME vân vân, để đánh bại những kẻ thù của main trong game.
Hoàng Vũ Luân quay tay đến cực hạn thì liền phóng xuất tất cả tinh trùng bên trong dương vật của hắn ra ngoài, làm cho xung quanh người hắn lúc này toàn là tinh trùng trắng sệt của hắn mà thôi.
Hắn bắt đầu ngồi dậy bước ra khỏi phòng đi xuống lầu, để ra ngoài ăn tối. Vì người nhà hắn về rất là tối nên giờ này vẫn chưa thấy ai về hết cả, nên không có cơm hay đồ ăn gì cả.
Hắn đành phải ra ngoài mà ăn thôi, mặc dù hắn rất ghét phải đi ra ngoài nhưng trong tình thế này, buộc hắn phải ra ngoài mà ăn thôi, nếu ở trong nhà tiếp nữa hắn chắc chắn sẽ bị chết vì bị đói mất.
Hoàng Vũ Luân vừa bước xuống cầu thang thì…
Chân hắn đột nhiên trượt khỏi bậc thang té sấp mặt xuống đất chết ngay tại chỗ với tư thế chó chết ngoài đường, nằm bẹp trên đất vậy.
LỤC ĐỊA FANTASY
”HỒNG ÂN TRẤN!”
Tại một căn nhà nhỏ rách nát ở phía đông hồng ân trấn, bên trong lúc này có một tên thiếu niên đang nằm hôn mê bất tỉnh, ngồi cạnh hắn là một ông lão râu tóc bạc phơi nhìn trông rất là già cả.
Nhưng đôi mắt của ông không hề già chút nào, nó sáng sủa minh mẫn rất là sắc bén, không có một chút hồ đồ vì tuổi già nào cả, ông già này đang chăm sóc cho tên thiếu niên nằm hôn mê trên giường kia.
Gương mặt của ông nhìn rất là lo lắng khi nhìn vào tên thiếu niên nằm trên giường kia.
Chợt ngón tay của tên thiếu niên kia chợt động đậy, lão già lộ ra vẻ mặt vui mừng vì thằng đó là thằng cháu yêu quý nhất của ổng mà, khi biết tin nó bị người ta đánh hội đồng.
Vì trong đám người đó có thằng kia sỉ nhục nó và nhục mạ ông, nên thằng cháu ông mới tức giận mà đánh nhau.
Mặc dù thằng cháu ông nó yếu hơn mấy thằng kia rất là nhiều, mấy thằng kia đều là vũ giả hơn nữa, còn không phải là một tên.
Còn thằng cháu ông chỉ là một người bình thường mà thôi, làm sao mà đánh lại được bọn kia chứ, nhưng nó vẫn không sợ hãi, dũng cảm mà chiến đấu.
Mặc dù thường ngày nó có một chút nhát gan, và ngốc nghếch, nhưng nó một khi đã quyết định làm gì đó, thì nó sẽ dốc hết sức cố gắng kiên trì mà làm đến cùng, năm nay hắn đã 16 tuổi rồi, năm hắn 12 tuổi đi kiểm tra ma lực.
Kết quả kiểm tra của hắn thuộc dạng: không ma pháp thuộc tính...
Là người suốt đời này không thể nào tu luyện được, khiến cho hắn một thời gian rất là đau khổ, nhưng hắn vẫn không bỏ cuộc.
Bắt đầu cố gắng vượt qua, không ngừng tu luyện đấu khí khiến cơ thể không ngừng bị tổn thương nhưng hắn vẫn không hề bỏ cuộc.
Vì tu luyện võ khí, không như ma pháp yêu cầu cần phải có thuộc tính nguyên tố, nó chỉ cần có một thể chất tốt không ngừng tu luyện dần dần sẽ có thể phát đấu khí mạnh mẽ.
Nhưng mà tu luyện võ khí yêu cầu thể chất tu luyện rất là cao, như tên Long Hiển này đã tu luyện võ khí được 4 năm nay rồi, mà vẫn chưa thể đánh ra được một chút đấu khí nào cả.
Nên nếu thể chất yếu kém mà vẫn cố tu luyện thì sẽ bị phản phệ, bị nội thương các kiểu, khiến thân thể hắn trở nên gầy còm, ốm nhom ốm nhách, mà còn bị đánh hội đồng nữa nên hắn bị bất tỉnh luôn.
Chuyện xảy ra 3 ngày trước lúc hắn đang mang củi vừa đốn được từ trên núi trở về thì bị một đám thanh niên não tàn chặn đường, lăng nhục chửi rủa hắn thậm tệ, như phế vật các kiểu nhưng hắn lười không thèm quan tâm tới.
Nhưng khi nhục mạ đến ông của hắn thì hắn liền lập tức, phản bác lại thế là 2 bên xảy ra xô xát, hắn chỉ có một mình hắn, còn bên kia có đến 5-6 tên hơn nữa còn có mấy tên là vũ giả nữa.
Nên hắn bị ăn hành sấp mặt, kết quả khi người dân phát hiện ra hắn, nằm bất tỉnh ở giữa đường liền chạy đến nhà báo cho ông hắn đến hốt xác, ý nhầm là khiêng hắn về nhà nằm đến bây giờ vẫn chưa tỉnh.
Chợt mắt tên thiếu niên từ từ mở ra, hắn nhìn ngó xung quanh. Chợt lão già bay tới ôm chầm lấy hắn nói
"Tiểu Hiển, cuối cùng cháu cũng chịu tỉnh dậy rồi, cháu làm ông rất là lo lắng lắm đó"
"Cháu có cảm thấy không khỏe ở đâu không?"
Lão già ôm chặt lấy tên thiếu niên hỏi một hơi dài, gương mặt vui mừng như muốn phát khóc vậy, còn hắn thì ngơ ngác nhìn lão với ánh mắt khó hiểu.
Chợt một âm thanh vang lên trong đầu hắn
”TING, HỆ THỐNG RAPE NTR ĐÃ ĐƯỢC KÍCH HOẠT XIN KÝ CHỦ HÃY XÁC NHẬN”
[XÁC NHẬN] [TỪ CHỐI]
Hắn tò mò về cái hệ thống gì đó, trong lúc mơ màng liền ấn vào ô xác nhận, liền một âm thanh từ trong đầu hắn phát ra.
Hệ thống đang được khởi động, xin ký chủ hãy đợi giây lát…
Một lát sau…
Hệ thống khởi động thành công
Tên: Long Hiển
Tuổi: 16.
Thể Lực: 6/20
Ma lực: 0/0
Võ khí: 0/0
Cảnh giới: Phàm Nhân
Hắn ngơ ngác khi thấy cái bản thông tin này thì bỗng hệ thống tiếp tục hiển thị
”HỆ THỐNG BẮT ĐẦU TRUYỀN THÔNG TIN”
Chợt đầu của Hoàng Vũ Luân đau nhức dữ dội, một luồng thông tin không biết từ đâu kéo tới não bộ của hắn khiến hắn thống khổ không ngừng la hét, ông lão bên cạnh hắn thấy vậy liền chạy đến nhìn hắn với vẻ mặt rất là lo lắng, không ngừng gọi tên hắn
"Tiểu Hiển! Tiểu Hiển! Cháu không sao chứ? Đừng làm ông sợ nhé cháu"
Lão già không ngừng gọi hắn bằng cái tên Long Hiển, đầu hắn cuối cùng cũng từ từ bớt đau lại sau đó hắn lại ngất đi.
Khi hắn tỉnh dậy lần nữa, đã thấy lão đang đi qua đi lại đứng ngồi không yên, khoảng 3 giây lại nhìn hắn một cái, khi lão thấy hắn tỉnh lại liền phi đến bên cạnh hắn giọng khàn khàn quan tâm hỏi hắn có sao không các kiểu.
Hắn chỉ qua loa trả lời là không sao, không có gì hết, nhưng lão già vẻ mặt vẫn lo lắng không đổi nhìn hắn, hắn vừa rồi đã nhận lấy ký ức của chủ nhân cũ của thân thể này rồi.
Tên này gọi là Long Hiển, còn đây là ông nội của hắn Long Trấn Sơn, còn nơi này được gọi là Lục Địa Fantasy nơi con người và tinh linh cùng các chủng tộc như thú nhân khác cùng nhau sinh sống trên nó.
Con người ở đây khi đủ 12 tuổi sẽ thức tỉnh thuộc tính ma pháp hoặc là thế chất võ khí, thể chất này có thể trực tiếp có võ khí mà không cần đến tu luyện để sở hữu nó.
Nhưng mà tên Long Hiển này lại là không thuộc tính ma pháp, không có thể chất tu luyện võ khí.
Có nghĩa là hắn vừa không có ma pháp, vừa không có võ khí, nên không khác gì một tên phế tài yếu đuối cả, vậy nên những người như vậy, rất thường xuyên bị ức hiếp trên Đại Lục này.
Hoàng Vũ Luân đã đọc được hết tất cả ký ức của Long Hiển rồi, nên những chuyện đã xảy ra hắn đều gần như rõ ràng hết cả.
Do không có thực lực nên bị ức hiếp ở trên thế giới cường giả vi tôn này là chuyện thường ngày như ăn cơm bữa vậy, hắn nghĩ nghĩ chợt như là sực nhớ ra thứ gì đó vậy. Gương mặt trở nên đen lại
”Hoàng Vũ Luân tự nói trong lòng.”
”Lục Địa Fantasy? Không phải là tên của thế giới trong game mình đang chơi sao?”
Nghĩ đến đây hắn đã thông não hết cả rồi, hắn đã rõ ràng rằng mình đã xuyên không vào thế giới game con mẹ nó rồi. Hắn thầm chửi
"Con mẹ nó chứ, tại sao lại xuyên không vào thế giới này mà không vào thằng main!"
"Mà lại vào thằng nhân vật phản diện này chứ?"
Nếu hắn nhớ không nhầm thì tên Long Hiển này là một tên biến thái, bắt mấy em vợ của main mà NTR và cướp gái của main mà, khi hắn chơi game hắn rất là cay cú thằng nhân vật phản diện này à nha.
Làm hắn tốn không ít điểm thiện cảm và công sức để đấu với thằng phản diện này mà, không cay sao được.
Thằng phản diện này nó sống dai vãi l-n ấy, lần nào cũng thoát chết trong gang tấc, và sau đó bắt đầu Rape gái main để NTR.
Thấy hắn suy nghĩ gì đó như người mất hồn, ông của hắn lo lắng lên tiếng hỏi
"Tiểu Hiển, cháu không sao chứ, cháu có cảm thấy không khỏe ở đâu không?"
Hắn thấy ông nội của tên nhân vật phản diện Long Hiển này quan tâm lo lắng hỏi không khỏi cảm thấy ấm áp trong lòng. Hắn thầm nghĩ
"Đúng rồi, bây giờ mình là Long Hiển!" Theo như hắn thấy qua ký ức của tên Long Hiển này thì phải có cái gì đó mới khiến một thiếu niên hiền lành tốt bụng như vậy trở nên biến thái như vậy mới đúng.
Chứ có ông nội yêu thương, và theo ký ức của Long Hiển, Hoàng Vũ Luân nhận định tên này là một thiếu niên khờ khạo 100%, mặc dù bị người khác không ngừng khinh bỉ nhưng hắn vẫn cố gắng không từ bỏ, đúng là một người tâm thần kiên định mà.
Nghĩ đến đây hắn nghĩ đến mình là phản diện mà, hơn nữa còn NTR mấy em vợ main đẹp vãi l-n ra, khiến Hoàng Vũ Luân không khỏi chảy nước dãi.
”Tao quyết định rồi, từ nay sắp tới tao sẽ là Long Hiển, tao nhất định phải làm cho tương lai của mình trở nên huy hoàng mới được nha” Long Hiển thầm tự nói với chính mình.
(ND: Bắt đầu từ đây tôi sẽ gọi main là Long Hiển nhé)
Ông hắn thấy hắn lại tiếp tục rơi vào tình trạng mất hồn liền trở nên cực kỳ lo lắng. ông nói
"Cháu yên tâm đi, dù bất cứ giá nào ông cũng sẽ trị hết bệnh cho cháu" ông nói với vẻ mặt cực kỳ quyết tâm vậy, chợt lúc này hắn mới hoàn hồn lại hoàn toàn, hắn lắc lắc đầu nói
"Cháu không sao đâu ông ạ, ông không cần lo lắng như vậy cho cháu đâu"
Ông hắn tức giận nói
"Không lo lắng cho cháu thì lo cho ai đây? cháu là đứa cháu yêu quý nhất của ông, cho dù mất cái mạng già này cũng phải tìm cách chữa trị cho cháu mới được"
Ông nói xong liền quay đầu ra khỏi phòng bước ra khỏi cửa, chợt ông dừng lại, ông quay xoay đầu nhìn hắn với ánh mắt cực kỳ sắc bén, sau đó ánh mắt ông lộ ra vẻ như rất là kinh ngạc vậy. Ông quay lại vào trong liền hỏi
"Khoan đã, những vết bầm và nội thương trong cháu đâu hết cả rồi?" Ông nhìn hắn với ánh mắt như không thể tin được vậy.