Chương 46: Dạo Thanh Lâu.

Khi đao chiêu của Lăng Phàm lần nữa chém tới, đại đao trong tay lão đầu liền răng rắc phá toái.

Lưỡi dao không chút yếu thế tiếp tục đi về trước, chém thẳng vào trên ngực của lão đầu. Tức khắc đem lão đánh bay, trên ngực cũng nhiều ra một vết đao ăn sâu vào trong.

"Aa..." Lão đầu phun ra một búng máu, nằm ngửa trên mặt đất. Muốn theo giới chỉ lấy ra thuốc trị thương.

Nhưng là, chưa để lão đầu làm được. Một đôi chân mang giày gấm đã xuất hiện trong mắt của lão. Một chân hắn nâng lên, đá thẳng vào trên ngực của lão, khiến lão tức thì bị hất văng ra xa. Trực tiếp khí tuyệt bỏ mình.

Điểm oán khí +20.000

Lăng Phàm không chút biểu tình thu hồi chân, xoay người đi trở về trong đại sảnh. Mục tiêu chuẩn xác thẳng hướng Sơn Hổ còn đang hấp hối kia.

Lúc này, nhìn thấy một mình Lăng Phàm quay trở về. Sơn Hổ lập tức liền hiểu được kết quả chính là gì. Trong mắt gã hiện ra tuyệt vọng, không cam tâm, cùng sâu sắc sợ hãi.

Mọi chuyện không nên như thế này a. Gã không nên chết...

Thế nhưng, mặc cho gã nghĩ gì, cuối cùng cũng chỉ có thể hóa thành một luồng oán khí cung cấp Lăng Phàm tu luyện mà thôi.

Điểm oán khí +3000.

[ Đinh, nhiệm vụ hạn giờ : Diệt Hắc Hổ Bang hoàn thành. Khen thưởng : 10.000 Ác niệm giá trị.]

--Thông tin :

*Tên : Lăng Phàm.

*‎Tu vi : Uẩn khí tầng 1. ( 10500/2000) +

*Thân phận : Quỷ tu.

*‎Nhân vật thiết lập : Biến thái, hội chứng rối loạn nhân cách, thị huyết.

*Công pháp : Khống Hồn Quyết tầng 2. ( Oán khí +2/s)

*‎Điểm oán khí : 17 vạn.

*‎Ác niệm giá trị : 29247.

*‎Rút thưởng : Phàm cấp ( 100 Ác niệm giá trị ), Hoàng cấp ( 1000 Ác niệm giá trị.)

"Được rồi, trước vơ vét một đợt tài sản đi." Lăng Phàm nhỏ giọng lẩm bẩm. Bắt đầu tăng tốc lục tung cả Hắc Hổ Bang lên.

Sau khi lấy tới mấy vạn lượng ngân phiếu, cùng một bình hạ phẩm Tụ Nguyên đan. Lăng Phàm mới trèo tường rời khỏi, ẩn sâu công cùng danh.

Đáng tiếc là Hắc Hổ Bang làm quá nhiều việc ác, nên dù có bị diệt môn đi nữa thì cũng sẽ chỉ khiến người vỗ tay khen hay. Nếu không, hắn lại có thể góp nhặt được một lượng lớn Ác niệm giá trị nữa rồi.

---------------------------

Bóng đêm buông xuống, vạn vật đều bắt đầu chìm sâu vào trong giấc ngủ.

Trên đường phố, chỉ riêng một địa điểm vẫn còn đang náo nhiệt khôn cùng. Đèn đuốc sáng trưng, ngựa xe tấp nập, người tới người đi đông đúc dị thường. Đó chính là, kỹ viện.

Túy Hồng lâu là thanh lâu duy nhất của cả Thanh Khê trấn. Nằm ở Nam trấn, thuộc địa bàn của Cự Linh Bang. Được Cự Linh Bang bảo hộ, che chở. Nên bình thường, căn bản là không có người dám ở đây nháo sự. Bởi vì đó là đang tìm đường chết.

Nghe nói bang chủ Cự Linh Bang chính là một vị Ngưng khí cảnh viên mãn cao thủ. Trước kia từng ở trong tam lưu Thánh môn làm qua tạp dịch đệ tử.

Vì vậy, Cự Linh Bang có thể xem như là địa đầu xà của Thanh Khê trấn. Căn bản không phải một cái bất nhập lưu bang phái như Hắc Hổ Bang có thể so sánh.

Mà hôm nay, hoa khôi của Tuý Hồng lâu - Thi Hoạ cô nương cư nhiên lại treo biển hành nghề.

Phải biết, Thi Họa cô nương chính là một trong hai mỹ nữ đẹp nhất Thanh Khê. Ngay cả nhi tử của trấn chủ - Đỗ Cảnh Dương đều là đối nàng nhớ mãi không quên.

Theo dự đoán của mọi người, hôm nay, Thi Họa cô nương hơn chín thành sẽ trở thành chim hoàng yến trong lồng của Đỗ Cảnh Dương.

Lúc này, trước cửa Túy Hồng lâu đã vô cùng nhộn nhịp.

Thậm chí còn đậu không ít cỗ kiệu, xe ngựa. Vừa nhìn liền biết thân phận chủ nhân của bọn chúng đều không hề tầm thường.

Cùng lúc đó, Lăng Phàm cũng khoan thai xen lẫn vào trong đám người, chậm rãi đi vào.

Hắn lúc này đã đổi một bộ tử y đậm màu. Tay cầm một cái chiết phiến, trong nháy mắt liền biến trở thành một vị công tử nhẹ nhàng, phong lưu.

‎"Vị công tử này, mời theo nô gia đi đến nhã gian thôi a." Ước lượng thỏi bạc trong tay, tú bà liền cười đến nở hoa một dạng. Đích thân đem Lăng Phàm đưa đến tầng hai, chọn một gian phòng an bày cho hắn.

Gian phòng này tuy không lớn, vị trí cũng không phải là tốt nhất cái kia. Nhưng đã xem như không tệ. Có thể dễ dàng xuyên qua mành che, nhìn đến khung cảnh phía dưới sân khấu.

So với bên dưới ồn ào nhốn nháo, lầu hai lại phải thanh tịnh rất nhiều.

Lăng Phàm tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, thuận tiện cho mình rót một cốc rượu.

"Quả nhiên, vẫn là không cách nào sánh bằng Phù Dung Toái Ngọc, Động Đỉnh Xuân Sắc a..." Uống quen thánh tửu, loại phàm tửu này ở trong miệng của Lăng Phàm liền không khác gì nước lã.

Kiếp trước, hắn cũng không ít lần dạo qua thanh lâu. Nhưng tất cả đều là thanh lâu bậc nhất Tiên Ma lục.

Ngay cả cô nương ở bên trong, cũng đều là thánh nữ, thần nữ các loại cấp bậc này. Chỉ cần hắn khẽ ngoắc ngón tay, một đám đều sẽ tranh đến sứt đầu mẻ trán để được bò lên giường của hắn.

Không chỉ riêng bởi vì thực lực, địa vị của hắn khi đó.

Mà còn là do, khi Khống Hồn Quyết luyện tới thượng tầng. Nữ tử khi cùng hắn giao hoan, thực lực cũng sẽ được tăng trưởng cực lớn.

Dù là một cái phế vật đi nữa cũng có thể dễ dàng đạp đến Thiên nhân hợp nhất cảnh.

Mà nhớ tới những việc này, trong đầu Lăng Phàm liền không khỏi hiện ra bóng dáng mờ nhạt của một nữ tử...

Ai, được rồi, cường giả không nhắc lại chuyện quá khứ a.

Rất nhanh, Lăng Phàm lại một lần nữa tập trung tinh thần vào bên dưới lầu một kia.

**Cảm ơn Macthienvu đã ủng hộ TLT.