Chương 11: Nguy cơ

Ầm...

Chiến sĩ Cảm nhiễm giả bị Khả Vân đánh lùi lại, Minh Tú từ phía sau lao tới chém xuống một kiếm, hắn nhanh chóng lùi lại, để lại vết thương khá dài và sâu trên cơ thể nó, thanh Katana của Minh Tú thuộc D cấp tuy không hoàn chỉnh, nhưng mức độ sắt bén vẫn phải có. Cảm nhiễm giả gầm lên giận dữ, xoay người qua chém xuống, Minh Tú giật mình, nhưng cước bộ không loạn liền nhanh chóng lùi lại.

Gào..o...

Thấy Minh Tú tránh thoát được một kiếm của mình, cơ thể Chiến sĩ Cảm nhiễm giả lập tức phát ra ánh sáng màu, nó không quan tâm đến Minh Tú liên lao tới Khả Vân, cô thấy thế nhanh chóng đạp cước bộ né sang một bên. Nhưng Khả Vân chợt phát hiện, trận chiến của bọn họ đã kéo lại gần bọn Khả Nhi, cô thật không ngờ một con cảm nhiễm giả lại có trí tuệ như vậy, nó đang ép hai người phải đánh trực diện với nó. Đây là sự trùng hợp hay nó đã có trí thông minh, cô và Minh Tú sợ hãi nghĩ đến, chưa tới một ngày, chỉ vẽn vẹn có vài tiếng mà bọ chúng đã tiến hóa đến mức độ như vậy rồi, nếu thêm vài ngày nữa thì bọn Cảm nhiễm giả còn mạnh và thông minh đến cỡ nào nữa.

- Nguy hiểm!!! Mau tranh ra!!! Nó đang sử dụng kỹ năng Chiến sĩ xung kích.

Minh Tú giật mình quát lên cảnh báo bọn Khả Nhi, sau đó liền vội vàng nhanh chóng lao tới, lúc trước Minh Tú đã no đòn một lần bởi kỹ năng này rồi, nên hắn biết con cảm nhiễm giả này mạnh cỡ nào, huống chi bây giờ nó đã đạt Lv.9.

Khả Vân không tránh né, cố gắng tích tụ năng lượng vào thanh kiếm trên tay, khiến thanh kiếm càng ngày càng sáng. Cảm nhiễm giả cách cô một đoạn năm mươi mét, không ngần ngại dậm chân lao tới, chém xuống một kiếm băng lam.

Ầm..m.…

Một âm thanh nổ tung đầy trời ầm ầm vang lên, các mảnh vỡ băng phiến bay tứ tung, khiến cho mọi người không thấy rõ kết quả của trận chiến.

Có ngăn chặn được không, đây là suy nghĩ của mọi người lúc này.

Gào.......

Trong đám khói bụi, tiếng gầm đầy giận dữ của Chiến sĩ Cảm nhiễm giả vang lên, bất chợt một bóng người văng ra phía xa đâm mạnh vào một bức tường gần đó, mọi người cố gắng nhìn kỹ thì thấy đó là Khả Vân, trên miệng của cô còn trào ra một ít máu, lập tức khiên lòng mọi người chợt lạnh, Khả Vân là người mạnh nhất trong đội còn không ngăn chặn được nó thì còn có ai ngăn chặn được. Theo tiếng gầm giận dữ phát ra, một bóng người khổng lồ lập tức lao ra, cơ thể Cảm nhiễm giả từ từ biến lớn, thân cao lên tới ba mét kèm theo ánh mắt đỏ ngầu, tốc độ của nó đã nhanh hơn trước không biết bao nhiêu lần.

- Tránh ra!

Thanh Hải thét lên liền ném một quả cầu lửa khổng lồ lao tới con Chiến sĩ Cảm nhiễm giả, vì phòng hờ Thanh Hải cũng đã phát động kỹ năng Hỏa cầu thuật tích tụ năng lượng ở mức cao nhất hắn có thể chịu đựng, mồ hôi trên tráng của hắn lăn xuống, mắt hoa lên như muốn ngất xỉu. Thật ra, Thanh Hải cũng không thông minh đến thế, hắn chỉ muốn kết liễu con Cảm nhiễm giả này để được hưởng kinh nghiệm nhiều hơn mà thôi, nhưng nhờ ý nghĩ đó mà đã cứu bọn họ một kiếp, nhưng có cứu được không phải xem con Cảm nhiễm giả này mạnh tới đâu trước đã.

Quả cầu lửa khổng lồ nhanh chóng lao về phía Chiến sĩ Cảm nhiễm giả, quả cầu lửa vừa chạm vào nó liền nổ tung, khiến khói bay mù mịt, Cảm nhiễm giả đang lao tới liền bị khựng lại, sau một giây nó vẫn tiếp tục lao tới, tuy nhiên tốc độ đã giảm đi rất nhiều.

Không quan tâm đến nguy hiểm, Kế Ân lao tới phát động kỹ năng Cường quyên đấm mạnh vào khiên của nó, phản lực va chạm khiến Kế Ân bị đánh bay ra xa. Thanh Hải vì vận lực quá độ, tinh thần suy kiệt liền choáng váng ngồi bệch dưới đất, Khả Nhi đứng kế bên Thanh Hải hoảng sợ nhìn nó.

- Không!!!

Khả Vân thấy Khả Nhi sắp bị con Chiến sĩ Cảm nhiễm giả đụng trúng, cô hoảng sợ la lên, Khả Vân cố gắng ngồi dậy muốn lao về phía trước nhưng lực bất tòng tâm.

Cảm nhiễm giả vẫn điên cuồng lao tới còn vài mét là đụng trúng Khả Nhi, Khả Nhi sợ hãi cơ thể cứng đờ, rung rẫy không cử động được, chỉ trơ mắt nhìn nó lao tới ngày càng gần. Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Minh Tú bay qua đầu của cảm nhiễm giả, ôm lấy Khả Nhi vào lòng liền lăn một vòng vào căn nhà phía sau. Chiến sĩ Cảm nhiễm giả vẫn lao tới đụng sập ngôi nhà phía trước, kỹ năng Chiến sĩ xung kích của nó đã kết thúc.

Khả Vân vội vàng ăn trái táo màu đỏ, uống bình huyết thủy điên cuồng lao tới, liên tục vung kiếm chém vào đầu của nó. Minh Tú ôm Khả Nhi từ trong đóng đổ nát lao ra, mặt mài đầy tro bụi, hắn ho khan ra máu, không chân chừ vội vàng ăn trái táo màu đỏ, uống bình huyết thủy, hắn nhẹ nhàn để Khả Nhi xuống đất, dậm chân nhanh chóng lao vào cùng chiến đấu với Khả Vân, nhưng lần này hai người Minh Tú không thoải mái như lúc đầu, con Chiến sĩ Cảm nhiễm giả này đã mạnh hơn, nhanh hơn trước rất nhiều, huống chi kỹ năng lúc nãy đã nuốt hết một mớ thể lực và tinh thần của Khả Vân, hai người Khả Vân liên tiếp bại lui.

- Đây kỹ năng Kiên cường bất khuất của nó, kỹ năng này không thể kéo dài quá lâu, chúng ta cần kéo dài thời gian. Minh Tú nói với Khả Vân.

Âm..m.….

Bất ngờ Chiến sĩ Cảm nhiễm giả ném chiếc khiên tới Khả Vân, vì bất ngờ Khả Vân không tránh kịp, vội vàng dùng kiếm lên đỡ. Phản lực làm khiến Khả Vân lại bị đánh bay vào tường lần nữa, cô liền phun một ngụm máu tươi.

- Chị hai! Khả Nhi nhìn thấy liền sợ hãi thét lên, cô định lao tới ứng cứu lập tức bị Thanh Hải giữ lại.

Gào...

Chợt Chiến sĩ Cảm nhiễm giả thét lên đau đớn, cơ thể của nó từ từ nhỏ lại chỉ còn hai mét, sau đó, Chiến sĩ Cảm nhiễm giả gầm lên một tiếng, lập tức cơ thể của nó lại phát lên ánh sáng màu nâu, kỹ năng Chiến sĩ xung kích lại bị nó cưỡng ép phát động, Cảm nhiễm giả nhanh chóng lao tới Khả Vân, vung kiếm chém xuống, Khả Vân tuyệt vọng nhìn đường kiếm chém tới, cô không còn sức lực để tránh nữa, Khả Vân cười khổ.

- Không!!!

Khả Nhi thét lên đau đớn, nước mắt chảy xuống như mưa. Kế Ân vội dùng sức chạy tới nhưng nào kịp, hắn đâu thiên về tốc độ, khoảng cách lại khá xa.

Một kiếm chém xuống Khả Vân tiếc nuối nhắm mắt lại, nhưng đã qua hai giây cô vẫn không thấy đau, liền vội vàng mở mắt ra, nhưng khi thấy cảnh tượng trước mắt liền kinh ngạc không tin đây là sự thật, đối diện với cô là một khuôn mặt dễ nhìn và cương nghị, hắn nhìn cô và cười cười như không có việc gì. Kế Ân đang lao tới liền dừng bước nhìn nhìn với vẻ đầy nghi hoặc, Thanh Hải và Khả Vân kinh ngạc không kém. Minh Tú đưa lưng đỡ cho Khả Vân một kiếm, dựa vào trang bị Phòng Hộ Phục đã giúp hắn không bị chém làm hai nữa và một điều là nó đã quá yếu, cú chém không còn quá nhiều lực. Một người kinh ngạc vì hắn còn sống sau khi ăn một kiếm của con Chiến sĩ Cảm nhiễm giả, mà là hành động của hắn, đối với một người mới quen được vài tiếng, mà Minh Tú lại hi sinh bản thân mình cho đối phương đỡ lấy một kiếm toàn lực của con Chiên sĩ Cảm nhiễm giả gần như vô địch, đây có phải là đầu bị lừa đá đến lú lẫn hay là người tốt xả thân vì đồng đội, lý do đầu tiên bọn họ cảm thấy có khả năng cao hơn.

Thanh Hải vội tung Băng Phù về phí con Cảm nhiễm giả, một đoàn băng khi bao bọc lấy Cảm nhiễm giả lại. Tuy nhiên, băng kết đang từ từ nứt ra, Minh Tú cố nén đau đớn, vội vàng chạy tới, đâm một kiếm xuyên qua mắt của nó, hắn cố gắng xoay kiếm mong muốn vặn nát não bộ của con Cảm nhiễm giả. Kỹ năng Kiên cường bất khuất của nó đã kết thúc, Chiến sĩ Cảm nhiễm giả đã nỏ mạnh hết đà, lại cưỡng ép bản thân vận dụng kỹ năng Chiến sĩ xung kích một lần nữa khiến cơ thể nó bị tổn hại, bây giờ ai cũng có thể tiêu diệt con Chiến sĩ Cảm nhiễm giả này.

Sau khi não bộ bị phá hủy, Chiến sĩ Cảm nhiễm giả bất lực ngã xuống đất, bên cạnh nó tuông ra một hộp màu xanh, một quả cầu màu trắng, Minh Tú tiện tay lấy thanh kiếm, cái khiên của Chiến sĩ cảm nhiễm giả, sau đó liền vội vàng ra hiệu cho mọi người rút lui.

- Tít.. chúc mừng ký chủ đạt Lv.6, được tặng thêm một điểm ngoại mức. Âm thanh hệ thống vang lên.

- Anh không sao chứ! Mọi người chạy lại hỏi thăm.

- Không sao, tôi mới lên cấp, nên không có vấn đề gì quá lớn, chỉ cần cầm máu là được. Minh Tú cười nói.

- Cảm ơn! Khả Vân nhìn Minh Tú với ánh mắt phức tạp liền nói.

- Cảm ơn anh đã cứu chị em! Khả Nhi để tay lên vết thương, bắt đầu sử dụng kỹ năng trị thương của mình cho Minh Tú.

- Bây giờ không phải thời gian trị thương hay hỏi thăm, mau rút lui khỏi đây, nơi này không an toàn. Minh Tú ngăn Khả Nhi lại và nói.

- Ha Ha!!! Định đi đâu vậy? Một tràng tiếng cười nói vang lên.

Bọn người Minh Tú giật mình nhìn về phía trước, trước mặt họ xuất hiện tám người nhìn sơ qua là biết một bọn lưu manh.

- Chúng mày muốn gì? Kế Ân bước lên hỏi.

- Ha Ha! Tao không muốn gì, tao chỉ muốn hai em gái đó phục vụ bọn tao, và tính mạng của ba tụi bây.

Trong tám người có một tên đứng giữa, đầu trọc, mình đầy xăm trổ, tay cầm đại đao, cười nói, có vẻ hắn là người cầm đầu trong đám lưu manh này.

- Có phải chúng mày dẫn con Cảm nhiễm giả này tới. Minh Tú bước lên, nói.

- Hả! sSao mày biết? Tên thủ lĩnh giật mình vô ý thức liền hỏi. Lúc bọn hắn đang đi kiếm lương thực, thì bọn họ phát hiện nhóm Minh Tú đang cày kinh nghiệm, hắn muốn giảm thương vong ở mức thấp nhấn, nên bắt một thằng ngu ngốc dụ con chiến sĩ này tới giải quyết bọn Minh Tú, cuối cùng là thu hoạch thành quả của hai bên. Nhưng khi cuộc chiến tiến vào gây cấn tên thủ lĩnh đã hoảng sợ, may mà hắn quyết định đúng đắn, nếu không đàn em của hắn phải chết hơn nữa. Đội bọn chúng quá mạnh và kể cả con cảm nhiễm giả kia nữa không phải quả hồng mềm cho bọn đệ hắn bóp.

- Chúng mày muốn chết thì cứ việc tới. Minh Tú quăng thanh kiếm cho Kế Ân và cái khiên cho Thanh Hải, sau đó lập tức trầm giọng nói.

- Dị Năng Vector ( Cấp D - có thể thăng cấp): Điều khiển vector vật lý.

Sức mạnh: +10

Thể lực: +10

Nhanh nhẹn: +10

Tinh thần: +10

Sinh mệnh: +10

Hồi thể lực 1/5p, hồi tinh thần 1/10p.

Năng lượng: Ma năng. Ký chủ có muốn hấp thu.

Có/Không

-Có. Minh Tú không cần suy nghĩ lập tức lựa chọn, sau khi đồng ý viên cầu màu trắng trên tay Minh Tú hóa thành từng đóm sáng dung nhập vào cơ thể hắn.

- Chết tiệt, mất một đồ vật quý giá, lên cho tao, chém chết mẹ tụi nó cho tao.

Tên thủ lĩnh trơ mắt nhìn thấy Minh Tú hấp thụ viên cầu kia liền thô tục mắng, tuy hắn không biết nó là cái gì, nhưng vật phẩm tuông ra từ con cảm nhiễm đó không phải là đồ tầm thường. Tên thủ lĩnh hắn cảm thấy khá buồn bực, hàn quang lóe lên liền ra lệnh cho đàn em của mình kết thúc cuộc chiến càng sớm càng tốt, không cho đám Minh Tú chuẩn bị thêm bất kì gì nữa.

Trong tám người, tên thủ lĩnh cầm đại đao, hai tên cầm kiếm, một tên cầm gậy ma pháp, bốn thằng còn lại đều cầm gậy tân thủ nhanh chóng lao về phía bọn Minh Tú.