Tác đang lười đặt tên chương, sẽ đổi lại sau.
-Xin chào, tôi là Đường Bích Vân, hôm nay tôi sẽ làm người hướng dẫn cho hai vị, rất vui khi được phục vụ ạ.
Đường Bích Vân thấy hai người đi vào thì cũng rất nhiệt tình chào đón, nàng dựa vào tình huống lúc nãy mà dẫn hai người thẳng tới phân khúc cao cấp của các hãng điện thoại, sau đó giới thiệu qua một lượt. Trên kệ là những máy flagship của các hãng, từ Damdung, Pear, HuiQuay đến VTouch. Mặc dù chúng đều có thiết kế rất đẹp, cầm trên tay đúng là có thể gia tăng giá trị của bản thân lên không ít, nhưng vẫn chưa có những chức năng mà Dương Tinh cần.
Tuệ Mẫn thấy Dương Tinh bỏ qua những mẫu mới nhất này thì ngạc nhiên, nàng tưởng rằng Dương Tinh sợ đắt nên mới không mua nên kéo hắn lại, nói
-Ngươi có thể lựa bất cứ cái nào trong này a, dù là 1 cái hay 10 cái đều được. Ngươi đừng có ngại a.
-À, không phải là ta ngại giá tiền của những thứ này đâu, thật ra ta xem không có cái nào vừa mắt cả, nên muốn xem qua những loại khác một chút.
Không có cái nào vừa mắt ư…
-Đường quản lý, tiệm của ngươi có sản phẩm của HONY không a? Ta có nghe qua dòng sản phẩm của họ, có âm thanh cùng chất lượng chụp ảnh rất tốt a.
-A, quý khách đúng là một người am hiểu công nghệ, chúng ta đúng là có vừa nhập vào một lô máy mới từ họ, nhưng vẫn chưa đến ngày khai trương, chỉ có thể đặt hàng trước qua website. Tuy nhiên vì để thành tâm tạ lỗi với tiên sinh ta có thể để ngươi mua trước với giá niêm yết, chỉ có điều là sẽ không có quà tặng kèm thêm.
-Tốt quá, ngươi mau cho ta xem một chút.
Đường Bích Vân phân phó nhân viên vào trong kho lấy ra hai mẫu máy của HONY, trong khi chờ đợi thì cũng mời hai người tới ghế ngồi đợi.
Khi nhân viên mang máy ra thì ngay cả Tuệ Mẫn cũng ngạc nhiên, nàng trước giờ cũng chỉ nghe qua HONY là một tập đoàn lớn chuyên về máy ảnh cùng làm phim chứ không nghĩ họ cũng sản xuất điện thoại a. Tới khi chiếc máy được khui ra khỏi hộp thì kiểu dáng của nó thật sự là rất thon gọn, thiết kế hiện đại cũng như hiệu năng cực cao. Quan trọng là nó chạy trên Android, rất tiện cho những người hay sử dụng công nghệ như Dương Tinh.
Vậy nên sau một hồi xem xét thì hắn quyết định mua máy này.
-Hoá đơn của ngài là 28.000.000 VD bao gồm thuế, sau khi giảm đi 20% thì còn 22.400.000, cho hỏi ngài thanh toán bằng thẻ hay tiền mặt ạ?
-Bằng thẻ a.
Không đợi Dương Tinh trả lời Tuệ Mẫn đã rút chiếc thẻ đen từ trong ví của mình ra, xem ra nàng cũng không chỉ là nhà giàu đơn giản mà cũng thuộc tầng lớp thượng lưu a.
-Hai người vui lòng đợi một chút, sau khi nhân viên in hoá đơn sẽ lập tức xong a.
Đường Bích Vân thấy Tuệ Mẫn vậy mà lại là người trả tiền thì có chút ngạc nhiên, nàng nhìn Dương Tinh lúc nãy uy phong như thế mà lại để bạn gái đến trả tiền thì hiếu kì, không lẽ đây lại là một tiểu tử chó ngáp phải ruồi, vớ được thiên kim tiểu thư nhà nào a? Thế là độ hảo cảm của nàng với Dương Tinh lại giảm đi, bởi nàng nghĩ nam nhân dù có thế nào cũng không nên để nữ nhân trả tiền cho mình a.
Nàng là một nữ nhân có định kiến rất cao, vậy nên thể loại ăn bám hay dựa dẫm vào phụ nữ nàng cực kì ghét. Bởi vậy nên trước giờ rất nhiều nam nhân hướng đến nàng tỏ tình mà có chức vụ thấp hơn hoặc lương bổng thấp hơn nàng đều bị nàng từ chối. Nàng chấp nhận bị gọi là một nữ nhân thực dụng, nhưng nàng chính là như vậy, chỉ thích những người làm đại sự, ra dáng tổng tài a.
Mà Dương Tinh ngồi đối diện nàng lúc này thì cũng không chút để ý, hắn đang thử qua một số tính năng của chiếc điện thoại mới này, khi thử đến tính năng máy ảnh thì hắn tiện tay quay qua chụp Tuệ Mẫn một tấm, mặc dù chỉ là camera thường, không có bất kỳ filter nào nhưng nàng vẫn cực kì xinh đẹp, thậm chí còn thêm một phần quyến rũ do bị chiếc khẩu trang che lấy mặt.
Mà Tuệ Mẫn sau khi bị Dương Tinh chụp hình thì cũng đỏ mặt, nếu như là thường ngày thì nàng đã ngay lập tức yêu cầu hắn xoá tấm ảnh đó đi rồi, có điều hôm nay không biết vì sao nàng lại không có muốn làm như vậy. "Đây là vì… ta đang đeo khẩu trang, sẽ không có ai nhận ra ta cả, ừ… đúng vậy, là do đang đeo khẩu trang a…". Nàng tự tìm cho bản thân mình một cái lí do rồi không nói gì nữa, nhưng khi thấy Dương Tinh vậy mà chỉ chụp có một tấm thì nàng lại thấp thỏm, hàng loạt câu hỏi xoẹt qua trong đầu nàng. "Cái tên này sao lại chỉ chụp có một tấm? Lỡ như ta không được đẹp, góc nghiêng không đúng, ánh sáng không đủ, ánh mắt không có thần thì sao a?". Có điều nàng vẫn ráng nhịn xuống không yêu cầu xem lại tấm hình, bởi vì nàng biết Dương Tinh cũng chỉ là đang thử máy thôi a.
Đợi nhân viên giao hoá đơn cho hai người thì Đường Bích Vân liền hỏi
-Không biết ngài có muốn mua một chiếc SIM mới không a? Hiện tại bên chỗ ta đang có chương trình mua SIM tình nhân số đẹp, hai người có thể xem qua thử a.
Tuệ Mẫn nghe thấy Đường Bích Vân tưởng hai nàng là một cặp thì liền đỏ mặt, vội ấp úng giải thích
-A… ta với hắn không phải là… cái kia… nhưng mà… Dương Tinh… ngươi có muốn mua không a?
Dương Tinh ngồi một bên nghe thấy vậy cũng ngớ người, hắn lúc này mới quay lên để nhìn sắc mặt của hai nữ. Hắn thấy trong mắt Tuệ Mẫn là ngượng ngùng, bối rối cùng chút chờ mong, mà Đường Bích Vân thì lại dùng ánh mắt thương hại nhìn hắn. Này không phải là khinh thường hắn không chiếm được trái tim mỹ nữ sao? Thế là hắn liền dõng dạc đáp
-Đương nhiên là mua a, có điều vẫn là Mẫn tỷ trả giúp ta được không a?
-…
Đường Bích Vân thấy tên này mặt dày như thế thì độ hảo cảm của nàng với hắn trực tiếp về không, biết chút võ mà lại vô sỉ như thế thì có cho nàng cũng đem vứt vào thùng rác a. Mặc dù vậy nhưng nàng vẫn rất nhiệt tình đưa bảng số đến cho hai người lựa chọn.
Tuệ Mẫn nghe Dương Tinh đồng ý thì tim nàng liền đập nhanh một tí, dòng suy nghĩ của nàng lúc này có chút hỗn loạn, vậy nên nàng chỉ theo bản năng mà lựa đại một dãy số. Vậy là một dãy số có đuôi 696 và 969 được lựa chọn.
-Hai chiếc SIM này coi như là tặng miễn phí cho hai vị, cảm ơn hai vị đã mua sắm tại cửa hàng của chúng tôi a. Rất mong có dịp gặp lại quý khách.
-Cảm ơn. (x2)
Đường Bích Vân sau khi đưa SIM cho hai người liền tận tay tiễn cả hai ra khỏi cửa, mặc dù vậy nhưng động tác của nàng có hơi vội, giống như hận không thể trực tiếp đá Dương Tinh ra khỏi cái cửa hàng này vậy.
Mà Dương Tinh sau khi ra khỏi cửa hàng thì cũng không có ý định lắp SIM vào ngay, hắn vốn định chào tạm biệt với Tuệ Mẫn rồi quay lại salon thì liền bị nàng kéo lại.
-SIM dù sao cũng đã mua rồi, ngươi mau gắn vào rồi thêm số liên lạc của ta a, có gì sau này ở trường ngươi cũng có thể liên hệ với tiền bối là ta đây để nhờ giúp đỡ a.
-À… được rồi.
Tuệ Mẫn cũng không biết hôm nay nàng bị làm sao nữa, vậy mà lại chủ động yêu cầu nam nhân này hết lần này đến lần khác, trước đó là VChat, giờ lại là số điện thoại. Không lẽ nàng thật sự là cái loại trâu già gặm cỏ non kia, có hứng thú với những tiểu bằng hữu nhỏ hơn mình a? Nàng lén nhìn Dương Tinh lắp SIM vào máy, thấy động tác chăm chú của hắn thì đánh giá vội một chút. Da dẻ khá là sáng sủa, mái tóc không được chăm chuốt quá kỹ, ánh mắt có thần, cực kì cuốn hút, thân hình cao ráo nhưng hơi gầy, mang đến cảm giác thư sinh, quần áo bình thường, không quá xa xỉ.
Nàng biết bản thân chỉ cần nắm một cái cũng ra được hàng chục nam nhân giống như Dương Tinh, có điều bản thân hắn lại có thứ gì đó cực kì thu hút, khiến nàng luôn suy nghĩ muốn thân cận với hắn. Không lẽ đây là… tiếng sét ái tình a? Chẳng lẽ nàng thật sự có hảo cảm với tên nhóc này sao?
-Xong rồi, số điện thoại của ngươi là gì a?
-À à… là… xxx xxx
-Được rồi, nếu không có chuyện gì nữa thì ta quay lại salon đây, tỷ có muốn đi cùng không a?
-A… không… ta lúc này sẽ về nhà a, nếu có thể liền hẹn ngươi sáng mai gặp nhau tại buổi tựu trường a.
-À… được rồi.
"Trời ạ, ngươi vậy mà còn chủ động hẹn gặp hắn nữa, ngươi rốt cuộc là bị sao vậy a?" Tuệ Mẫn nhìn bóng lưng Dương Tinh dần dần đi xa mà tự mắng.
Mà ở một nơi cách đó không xa, trên chiếc Doll Doyce Phantom đang đậu ở lề đường là hình ảnh Dung mama đang đau xót sờ lấy gương mặt của Phương Chí Vân. Chỉ thấy bà ta nói
-Bảo bối đừng giận ta nữa a, ta cũng chỉ là vì muốn giải vây nên mới phải tát ngươi, tháng này ta sẽ cho ngươi càng nhiều tiền tiêu vặt hơn, có được không a?
-Ta mới không cần tiền, ta muốn cái nữ nhân kia phải chịu sự sỉ nhục gấp bội a.
-Được rồi, được rồi, ta hứa sẽ khiến nữ nhân kia phải trả giá, thậm chí là tên nam nhân khiến ta phải cúi đầu kia nữa. Bạch Dung ta chính là chưa từng chịu qua sự mất mặt như vậy a.
Nói xong chỉ thấy bà ta gọi một cuộc điện thoại, đầu giây bên kia là giọng nói âm trầm của một nam nhân
-Dung tỷ gọi cho Đại Bưu ta không biết là có chuyện gì a?
-Ta muốn các ngươi bắt giữ một nữ nhân trung học, không biết giá cả thế nào a?
-Bắt cóc sao? Long Bang ta trước nay giỏi nhất chính là chuyện này, có điều vai vế của người này như thế nào a?
Nghe Đại Bưu nói thì Dung mama liền đưa điện thoại tới cho Phương Chí Vân, hắn mếu máo vào điện thoại
-Là một nữ sinh năm cuối trường Thần Hoàng, gia cảnh đại khái là có chút giàu có. Bố mẹ nàng đã li hôn, bố nàng là giám đốc, còn mẹ nàng chỉ lo nội trợ. Có điều hiện mẹ nàng đã tiến thêm một bước nữa, mà bố dượng của nàng nghe đồn luôn ở nước ngoài, ít khi về nha a.
Nói xong hắn liền đưa lại cho Dung mama.
-Hừm… nếu chỉ có như vậy thì cũng không khó, nể tình chúng ta đã làm ăn cùng nhau đã lâu, ta chỉ xin nhẹ 200 triệu thôi a.
-200 triệu sao? Thành giao, ta muốn thứ 7 tuần sau nữ nhân đó phải xuất hiện ở xưởng phế liệu Gia Cát đã bỏ hoang a.
-Được rồi, ta đảm bảo đến lúc đó người sẽ được đưa tới.
Điện thoại vừa ngắt thì Dung mama cũng kéo rèm che trên xe lại, sau đó chỉ thấy bà ta tiến đến cởi cúc áo của Phương Chí Vân ra, mà hắn mặc dù rất ghê tởm nhưng vẫn cố gắng bày ra dáng vẻ quyến rũ của mình là ôm lấy thân hình mập mạp ấy. Theo tiếng xe lăn bánh thì hai người cũng quấn lấy nhau…