Chương 18: Trương phu nhân

Cảm ơn 'quochoang' đã ủng hộ 20 TLT.

Có điều sau khi ngồi ra giữa, Dương Tinh mặt có chút trệ xuống, hắn có thể nhìn rõ bờ vai của Ngô Dĩnh và cái tay đang đặt trên vô lăng xe của nàng, có nghĩa là nếu như nàng muốn thì chỉ cần quay đầu lại nàng cũng có thể nhìn thấy hắn.

Thế là mặc dù rất muốn nhưng hắn vẫn phải ghé sát vào tai của muội muội, nói nhỏ:

- Ngươi đừng hành động hồ đồ a, mụ mụ và Dĩnh tỷ đang ngồi ở phía trước đấy, chỉ cần họ liếc ra sau một cái thì chúng ta sẽ bị phát hiện ngay. Ngoan, ta sẽ bù lại cho muội sau nhé.

Dương Diệp nghe thấy thế thì cũng bình tĩnh trở lại, lúc nãy nàng cũng có hơi quá phấn khích, chỉ nghĩ đến việc muốn ca ca thoả mãn cho mình chứ không có nghĩ nhiều như thế. Chiếc xe này mặc dù là hạng sang nhưng vẫn rất nhỏ, thế là nàng thầm nghĩ trong bụng sau này xe đưa đón nàng và ca ca đi học phải to một chút, tốt nhất là có cả không gian riêng cho hai người muốn làm gì thì làm. Nàng cũng ghé sát vào tai của Dương Tinh, nũng nịu:

- Ca ca ngươi nhớ đấy, lát nữa ta muốn mua thật nhiều quần áo đẹp, còn có cả trang sức nữa, thậm chí nếu có thể... chúng ta có thể vào nhà vệ sinh a... nơi đó cũng rất kín đáo.

Nghe muội muội thế mà vẫn có ham muốn như vậy, Dương Tinh không nhịn được cười khổ. Có điều hắn cũng à ừ với nàng... Còn những chuyện đó thì tính sau vậy.

Từ biệt thự Dương gia đến trung tâm thành phố mất khoảng 15 phút, nếu như kẹt xe thì có thể mất tới 30 phút. Hôm nay là thứ 7, ai cũng muốn ra phố dạo chơi cả, nên là chỉ sau 10 phút vào tới bên trong thành phố thì xe chỉ có thể nhích từng chút một. Nhìn từng dòng xe qua lớp kính một chiều, Dương Tinh có chút buồn chán. Thế là hắn muốn tập trung nghe xem mụ mụ và Ngô Dĩnh đang nói gì, có điều nghe một hồi hắn liền từ bỏ. Nào là màu son rồi phấn trang điểm, rồi thời trang, đủ mọi thể loại, cứ như các nàng không bao giờ sợ hết chuyện để nói vậy. Có điều thấy phụ nữ có vẻ quan tâm mấy cái này hơi nhiều, hắn liền chen vào một câu:

- Ta thấy hai người không cần phải trang điểm gì cả đâu, hai người thật sự đã rất đẹp rồi a.

Đang nói chuyện lại được khen khiến hai nữ nhân hơi ngạc nhiên, sau đó không nhịn được cười, Ngô Dĩnh cũng quay qua đùa:

- Tiểu Tinh thật là biết ăn nói a, nhìn ngươi cao ráo đẹp trai thế này, miệng lại còn dẻo như thế, chắc có nhiều người theo đuổi lắm a.

- Nào có, từ nhỏ đến giờ đến tay của nữ nhân khác ta còn chưa nắm qua a.

- Hừ, nữ nhân "KHÁC".

Dương Diệp một bên cũng chú ý đến vấn đề này, nghe ca ca thế mà lại mặt dày như vậy, rõ ràng chỗ đó của mụ mụ lẫn của nàng hắn cũng đều chạm qua rồi, vậy mà còn muốn có thêm nữ nhân "khác" nữa. Thế là nàng chêm vào một câu đầy thâm ý.

Diệp Nhược Lan cũng nghĩ đến cảnh tượng tối hôm qua, nghĩ đến việc bàn tay của con trai không ngừng lướt qua trên cơ thể mình, nàng có chút đỏ mặt. Nhìn một nhà 3 người ai cũng có chút ngượng, Ngô Dĩnh hơi khó hiểu, có điều nàng cũng không nghĩ nhiều, tiếp tục vừa lái xe vừa nói chuyện phiếm.

20 phút sau, chiếc xe dừng lại trước cổng Siêu thị Kingdom, thuộc sở hữu của tập đoàn Khải Phong. Tập đoàn Khải Phong có quan hệ tốt với tập đoàn Dương thị, do Trương phu nhân Trương Mẫn Chi, năm nay 35 tuổi nắm giữ. Chồng của nàng là Trương Dương 40 tuổi vì bị bệnh nặng vẫn đang nằm trong phòng hồi sức nên không thể tiếp quản tập đoàn được. Vì Trương Mẫn Chi là bạn của nàng, Diệp Nhược Lan mới chọn đến đây để mua sắm. Nàng mặc dù ít quan tâm đến thương trường, nhưng tình hình hiện tại của gia tộc thì nàng vẫn nắm rất rõ, vì vậy nên nàng cũng hạn chế mua sắm cũng như tiếp xúc đến sản nghiệp của tứ đại tập đoàn.

Cả 4 người cùng tiến đến cửa hàng thực phẩm, mua thật nhiều thịt, rau quả, cá, cả đồ uống có cồn cùng nước ngọt nữa, mãi đến khi chất đầy một xe đẩy hàng thì họ mới thoả mãn. Tiếp đến là cửa hàng trang trí, Diệp Nhược Lan mua một chiếc băng-rôn chúc mừng sinh nhật thật lớn cùng đủ loại đồ trang trí, thế là lại thêm 1 xe đẩy hàng nữa. Rồi lại đến cửa hàng bánh kem, đặt 1 chiếc bánh kép, mỗi bên 8 tầng. Dương Tinh thì chọn vị chocolate, còn Dương Diệp thì chọn hương dâu như mọi năm. Trang trí thì tất nhiên sẽ do Diệp mẫu quyết định rồi, nàng rất khắt khe với việc này. Khoảng 15 phút sau nàng mới vừa lòng với kiểu thiết kế mà tiệm bánh đưa ra, thanh toán rồi hẹn sáng mai sẽ đến lấy, bởi vì nàng không muốn có nhiều người lạ đến biệt thự của mình, cho dù chỉ là để giao hàng.

Và rồi tiết mục chính cũng tới, họ lên trên lầu 5 của siêu thị, tại đây ngoài các shop thời trang ra thì không có gì khác, đặc biệt tất cả đều là của các nhãn hàng nổi tiếng. Nghe đến chọn quần áo, Ngô Dĩnh cũng rất hứng thú, có điều nàng vẫn lựa chọn sắp xếp những thứ đã mua lên xe, bởi vì thật sự có rất nhiều đồ đạc nhưng Diệp mẫu lại nằng nặc đòi không nên nhờ bên phía chuyển phát của siêu thị, nàng sợ có thể họ sẽ làm hỏng hàng mất.

Vậy là 3 mẹ con tiếng vào trong gian hàng đồ Tây trước, nàng muốn đặt may cho Dương Tinh một bộ vest thật đẹp để tưởng thưởng cho sự trưởng thành của hắn. Nàng và Dương Diệp ngồi một bên để đợi nhân viên lấy số đo của Dương Tinh, thế nhưng nữ nhân viên này như là đang làm xét nghiệm ADN vậy, cứ rề rà mãi trên thân thể của Dương Tinh, hơi tí lại tấm tắc, còn có chút không nỡ, mãi một hồi sau nàng mới lấy xong số đo cho hắn. Các đồng nghiệp bên cạnh dành hết tất cả ánh mắt khinh bỉ cho nàng. Sau đó dựa vào số đo, bên cửa hàng đưa ra một số mẫu vest để Dương Tinh mặc thử, sau đó lựa chọn để may riêng. Thế là lại tốn thêm 30 phút, Diệp Nhược Lan hài lòng bước ra với hoá đơn trong tay, có thể thấy lấp loáng con số 20 triệu trên tờ hoá đơn nàng vừa bỏ vào ví.

Dương Diệp biết lúc này chính là thời khắc của mình, nàng liền vội chạy ngay vào trong tiệm váy, nàng nhìn những bộ váy đẹp đẽ ở trong đó, xúc động đến muốn hô lên "Ta muốn tất cả những bộ này!". Có điều vì giáo huấn lúc sáng, nên nàng cũng rất từ tốn mà ngắm nghía, sau đó còn hỏi ý kiến của mụ mụ, khiến Diệp Nhược Lan rất hài lòng. Ban đầu nàng còn muốn hỏi ý kiến của Dương Tinh một chút, có điều bộ nào hắn cũng chỉ thốt ra được một chữ "Đẹp!" khiến nàng mất luôn niềm tin vào khiếu thẩm mỹ của ca ca.

Dương Tinh chỉ biết cười khổ, mấy bộ váy này nếu như muội muội của hắn mặc lên thì cái nào mà chả đẹp a, đơn giản bởi vì Dương Diệp thật sự là quá xinh đẹp rồi, dù nàng có mặc đồ rách đi nữa thì cái khí chất siêu cấp mỹ nữ của nàng vẫn sẽ hiển lộ ra. Đang lúc lựa chọn thì Diệp Nhược Lan nhìn thấy Trương Mẫn Chi đang đi về phía này, có vẻ như quản lý của siêu thị đã nhìn thấy nàng nên đã báo cáo với cấp trên.

Trương Mẫn Chi đang lo lắng không thôi vì những vấn đề tài chính đang gặp phải trong tập đoàn, hôm nay nàng đến thanh tra siêu thị để tìm ra đầu mối cho sự thiếu hụt tài chính thì nghe tin có Diệp phu nhân của Dương gia đến mua sắm. Nàng ngẫm lại thì nhớ ra ngày mai chính là sinh nhật của cặp song sinh nhà họ Dương, thế là nàng liền nhanh chóng đến để gặp mặt và thăm hỏi.

- Nhược Lan muội muội, thật vinh hạnh khi siêu thị của ta được muội chọn để mua sắm a. Tống quản lý, tất cả các hoá đơn của Dương phu nhân đều hãy hoàn lại tiền, tất cả những thứ mà nàng mua sắm hôm nay đều miễn phí cả, chi phí sẽ do siêu thị chi trả. Ngươi mau đi làm đi.

Quản lý siêu thị đứng kế bên lập tức đi tìm kế toán làm ngay, thậm chí Diệp Nhược Lan còn chưa kịp làm gì nữa.

- Ngươi không cần phải nói gì cả, ta biết mai là sinh nhật của quý tử cùng quý nữ nhà ngươi, là trưởng bối nhưng ta cũng không biết nên tặng quà gì, thôi thì tất cả những thứ ngươi mua hôm nay tính cho ta, được không?

Thấy Trương Mẫn Chi nhiệt tình như vậy, Diệp Nhược Lan cũng không nỡ từ chối. Nàng gọi hai đứa con của mình lại, giới thiệu một chút.

- Tinh nhi, Diệp nhi, mau lại đây chào Trương a di. Nàng chính là chị em tốt của đại cô, siêu thị này là sản nghiệp của tập đoàn Khải Phong, do một tay nàng nắm giữ a.

Dương Tinh cùng Dương Diệp tự giới thiệu qua bản thân một chút. Dương Tinh lúc này mới nhìn kỹ nàng, mặc dù đã 35 tuổi nhưng nàng cũng giống như Diệp Nhược Lan vậy, dung mạo của nàng thật sự được bảo dưỡng rất tốt. Mái tóc đen dài búi cao, ẩn sau cặp mắt kính đầy vẻ tri thức là một đôi mắt trong veo, có điều có chút mệt mỏi. Gương mặt hồng hào hình trái xoan, sống mũi cao cùng hàng lông mày lá liễu, tiếp đến là đôi môi hình trái tim đỏ son, thậm chí khi nàng cười lên, Dương Tinh có thể thấy lúm đồng tiền trên má của nàng. Thật sự là một người phụ nữ thanh cao mà bất kỳ người đàn ông nào cũng muốn chinh phục. Thế là hắn liền dùng Dục Nhãn lên người nàng.

[Tên: Trương Mẫn Chi

Tuổi: 35

Thể chất: B

Trí tuệ: A+

Linh hoạt: B

Sức mạnh: 1

Nhanh nhẹn: 1

Sinh lực: 40/100 (Mục tiêu có tốc độ hồi phục khá chậm)

Dục vọng: 80/100 (Mục tiêu có ham muốn tình dục cao nhưng đã lâu chưa được thoả mãn)

Tinh thần: 40/100 (Mục tiêu đang trong trạng thái lo lắng, bất an)

Hảo cảm: 55/100 (Mục tiêu và chủ nhân chỉ vừa quen biết)

Ỷ lại: 0/100 (Mục tiêu không lý do gì phải ỷ lại vào chủ nhân cả)]

[Chủ nhân sử dụng Dục Nhãn lần đầu trên người Trương Mẫn Chi, EXP +10, EXP: 53/100]

Nhìn vào chỉ số của Trương Mẫn Chi, Dương Tinh tìm tòi trong trí nhớ của mình một chút. Trương Mẫn Chi tên gốc là Hoa Mẫn Chi, nàng là do chồng của mình, Trương Dương, chủ nhân chính thức của tập đoàn Khải Phong do một lần tình cờ gặp được tại một thôn quê sau đó đem lòng yêu mến mà cưới về làm vợ. Có điều mặc dù cưới hỏi đã lâu nhưng Trương gia vẫn chưa có người nối dõi, cái này là do căn bệnh nan y của Trương Dương. Trương Mẫn Chi mặc dù xuất thân nghèo hèn, nhưng học lực cùng năng lực của nàng cực kỳ tốt, lý do mà Trương Dương tìm thấy nàng là vì lúc đó hắn đến để đầu tư ở quê của nàng. Trương Mẫn Chi chính là người đã tiếp nhận việc đưa hắn đi đánh giá thực tế, nhờ sự thông minh và tài hoa của nàng nên nàng đã trở thành Trương phu nhân của ngày nay.

Trương Mẫn Chi mặc dù thiếu vắng tình dục nhưng vẫn còn yêu chồng của mình bởi vì nếu không có hắn, thì vùng quê Thanh An của nàng lúc này vẫn sẽ rất nghèo. Nhờ có sự đầu tư của tập đoàn Khải Phong mà huyện Thanh An tỉnh P đã không ngừng phát triển, nay đã trở thành trọng điểm nông nghiệp của đất nước, trở thành nơi cung cấp lương thực chính cho toàn bộ vùng đồng bằng phía Nam. Toàn bộ lương thực, thực phẩm trong siêu thị Kingdom đều được lấy từ Thanh An, thậm chí gạo Thanh An còn được xuất khẩu sang nước ngoài, đạt chuẩn hạng A trên thế giới.

[Nhiệm vụ mới: Biến Hoa Mẫn Chi thành nữ nhân của mình (Khó)

Mô tả nhiệm vụ: Bởi vì đang phải đối mặt với khó khăn tài chính, Hoa Mẫn Chi buộc phải lựa chọn tìm đến sự trợ giúp. Chủ nhân có thể nhân cơ hội này để chiếm lấy nàng, thậm chí là cả tập đoàn Khải Phong phía sau nàng.

Thông tin thêm: Chồng của nàng Trương Dương mặc dù nằm trên giường bệnh nhưng đang muốn ngả mũ về phía tứ đại tập đoàn, trở mặt với Dương Gia. Còn nàng vì tình cảm bạn bè với Dương Ngọc Hân nên không muốn bán đứng bạn của mình, hai người vì vậy mà đã có xích mích, cộng với việc đã lâu không được thoả mãn, Linh nhi thấy đây là cơ hội tốt để chủ nhân nắm lấy trái tim của nàng.

Thời hạn: Trong vòng 1 tháng

Phần thưởng: 500 điểm năng lượng, thu được sự trung thành của Hoa Mẫn Chi, nắm lấy tập đoàn Khải Phong trong tay.

Hình phạt: Nếu không hoàn thành, Hoa Mẫn Chi sẽ rơi vào tay của anh em nhà Long gia, tập đoàn Khải Phong sẽ đối địch với Dương gia.]

Nhìn nhiệm vụ vừa được phát động mà Dương Tinh có chút ngây người, hắn không ngờ chỉ vừa mới gặp mặt một lúc mà hệ thống đã bắt hắn phải chinh phục luôn của thiếu phụ này. Cái này có chút... hơi quá. Có điều hắn có thể ngửi thấy một chút mùi gì đó, tứ đại gia tộc đã nhắm vào Dương gia thì không thể nào bỏ qua cho đồng minh của Dương gia được. Có vẻ như người đứng sau thao túng việc này chính là Long gia a... Trương Dương già đầu hồ đồ thế mà lại còn muốn ngả mũ về phía bọn chúng, tự đưa vợ của mình cho hai con sói... thật là ngu xuẩn a. Bất quá nếu như Dương Tinh đã biết được việc này, hắn tuyệt đối sẽ không làm ngơ.

Nhìn thân thể kiều nộn, đẫy đà ẩn sau bộ quần áo công sở của nàng, cặp đùi thon dài được bó gọn trong tất chân dài màu đen cùng đôi giày cao gót của quý phụ khiến Dương Tinh không nhịn được mà nghĩ đến việc chinh phục nàng, khiến nàng từ bỏ người chồng bất lực của mình.