Chương 20: 7 chị em bán Vampire! (1)

26 cái tổ đội giờ không còn liên minh với nhau nữa, cũng không còn tổ đội nữa, họ đi ra ngoài cái mê cung liền gặp được Tô Bá Thiên cùng với 2 cái sĩ quan cảnh sát cấp cao.

Bộp Bộp Bộp... Bộp.

Tiếng vỗ tay vang lên để chúc mừng 128 thí sinh đã đậu trở thành một cái Tân Binh thuộc chi nhánh số 4 của tổ Bạch Ưng.

Tất cả các thí sinh giao nộp ra 14 viên ma thạch cấp 1 để lấy 42 điểm, cộng với 50 điểm mà họ có được từ 2 phần thi trước, nên họ có được 92 điểm, thành công đậu lấy bài thi tuyển Tân Binh này, họ được cấp cho một bộ đồng phục cảnh sát và một chiếc huy hiệu làm bằng đồng của tổ Bạch Ưng.

. . . . .

Tổ đội của Chu Tiểu Minh cũng đã tách nhau ra, Chu Tiểu Minh dẫn theo Trương Mộng Mộng đi theo Tô Bá Thiên lên tới phòng làm việc của ông.

"Tiểu huynh đệ... trông ngươi vậy mà cũng không tồi a" Tô Bá Thiên ngồi trên ghế nói.

"Chỉ là may mắn thôi ạ" Chu Tiểu Minh khiêm tốn nói.

"Vậy ngươi còn được bao nhiêu viên ma thạch cấp 1?"

"Dạ, là 54 viên ạ"

"Còn cô?" Tô Bá Thiên nhìn lấy Trương Mộng Mộng hỏi.

Trương Mộng Mộng nhìn Chu Tiểu Minh, thấy hắn gật đầu thì cô liền trả lời: "Dạ, là 37 viên ạ"

"Ùm, vậy các ngươi có muốn bán mấy viên ma thạch cấp 1 cho ta hay không?"

"Được thôi ạ, nhưng mà chú Thiên này, ma thạch được dùng để làm gì vậy?" Chu Tiểu Minh hỏi.

Tô Bá Thiên trả lời: "Nói cho ngươi biết trước cũng không sao, bên trong một viên ma thạch có chứa một nguồn năng lượng đặc biệt mà chỉ Nội Kình Võ Giả trở lên thì mới có thể hấp thu loại năng lượng này, giúp họ tu luyện được đề bạt rất là nhiều, viên ma thạch cấp càng cao càng có nhiều lợi ích a"

"Ồ thì ra là như vậy" Chu Tiểu Minh minh bạch nói.

Chu Tiểu Minh cùng Trương Mộng Mộng gộp lại được 91 viên ma thạch cấp 1 đem bán cho Tô Bá Thiên và ông ta trả hẳng luôn 200 ngàn tệ cho Chu Tiểu Minh.

"Chú Thiên đây là.... "

"Ngươi cứ nhận lấy số tiền này, coi như là món quà nhỏ cảm ơn ngươi đã cứu cháu gái bé bỏng của ta a"

"Vậy, cháu xin đa tạ chú Thiên"

Nói xong, Chu Tiểu Minh dẫn Trương Mộng Mộng đi rời khỏi phòng làm việc của Tô Bá Thiên, hai người họ đi tới chỗ Huấn Luyện Võ Giả nằm ở tầng thứ 15, nơi này là nơi rộng nhất ở trong cái công ty này, bao gồm: Khu Cơ Bản, Khu Thác Nước, Khu Trọng Lực, Khu Võ Đài, Khu Lồng Sắt.

Khi đi ngang qua từng khu vực này, trong lòng của Chu Tiểu Minh chỉ có một từ "Xoắn" thôi.

"Hệ Thống, ngươi ghi nhớ hết các công trình này cho ta! Sau này, ta nhất định sẽ xây dựng từng cái một a"

"Yes sir!"

Chu Tiểu Minh rất muốn vào trải nghiệm từng khu vực thử nhưng hắn đã nhận được nhiệm vụ số 3 từ Toàn Năng Hệ Thống giao cho, là trong vòng 3 ngày phải thu lấy 100 cô hầu gái, ban thưởng thì không biết, còn thất bại thì bị chó cắn mất đi thằng em.

WTF? Mất thằng em thì lão tử xoạc gái kiểu gì đây?

Thế là Chu Tiểu Minh nhanh chân dẫn theo Trương Mộng Mộng rời khỏi cái chi nhánh số 4, việc đầu tiên của hắn là đi mua điện thoại, nói thật thì hắn chưa có 1 con dế nào a. Chu Tiểu Minh mua lấy 2 con hàng OPPO A31 hơn 3200 tệ, hắn một cái và cô một cái.

Trương Mộng Mộng ban đầu không dám nhận, nhưng đến khi cô bị Chu Tiểu Minh sờ mó khắp người thì cô mới bằng lòng nhận lấy con hàng OPPO A31 này.

Chu Tiểu Minh trong lòng âm thầm nghĩ: "Nhiệm vụ số 3 kêu mình phải thu lấy 100 cô hầu gái ư? Rất có khả năng nó biết được là mình muốn tạo ra một cái binh đoàn hầu gái a"

Hệ thống nghe vậy liền nói: "Là do ta nói ý kiến này lên bên trên nên họ mới gửi cái nhiệm vụ này xuống đấy, kí chủ phải cảm ơn ta nè"

"Ồ, ngươi chờ ta một chút nữa đi rồi ta sẽ xoạc gái cho ngươi a"

Chu Tiểu Minh đi tới một cái tiệm may, dặn bà chủ may lấy 500 bộ hầu gái theo số đo của Trương Mộng Mộng, nếu sau này có người mập hay ốm hơn cô thì cứ tới tiệm may sửa lại là được.

Đặt may đồ hầu gái xong, Chu Tiểu Minh nghĩ cần phải mua một ngôi nhà lớn cho đám hầu gái của hắn, chứ chẳng lẽ nhét họ vào hết căn nhà nhỏ hơn 18m vuông của Mã Phương Linh hay sao?

Thế là Chu Tiểu Minh đi tới 1 công ty môi giới nhà đất, kết quả là ở trong thành phố không còn căn biệt thự nào nữa nên Chu Tiểu Minh mua lấy một căn biệt thự khoảng 80 phòng nằm ở trong khu rừng Vũ Nam Lâm cách thành phố 1 tiếng nếu đi bằng xe máy, với giá chỉ là 455 ngàn tệ (hơn 1 tỷ 500 triệu VND).

Tại sao, một căn biệt thự có đến 80 phòng mà chỉ có giá tiền như vậy? Câu trả lời là.... Tác sẽ nói sau ha =))

Chu Tiểu Minh phải đổi lấy 50 điểm toàn năng để lấy 500 ngàn tệ mua xuống căn biệt thự 80 căn phòng này, lại dùng tiếp 60 điểm toàn năng mua xuống một con siêu xe màu đỏ, 1 điểm toàn năng mua xuống bằng lái xe giả, điểm toàn năng còn lại là 64.

Không.... Không có sao, lão tử hiện đang có nhiệm vụ số 3 mà.

Cạch.

Chu Tiểu Minh đóng mui xe sau lại, hắn là muốn để mui xe trần rồi leo lên xe chở Trương Mộng Mộng để đi tới căn biệt thự mà hắn vừa mới mua trong khu rừng Vũ Nam Lâm, hắn vừa chạy xe vừa ca hát tận hưởng sự sang chảnh mới có được này.

. . . . .

Nhờ đi siêu xe nên chỉ có mất 20 phút, Chu Tiểu Minh chở Trương Mộng Mộng tới căn biệt thự của hắn, hắn mới nhìn từ cổng thôi thì đã xoắn cả lên rồi.

To... To khiếp!

Căn biệt thự với 80 căn phòng được bao quanh bởi hàng rào sắt cao tầm 4m, Chu Tiểu Minh mở cổng cùng Trương Mộng Mộng mới chỉ bước chân vào bên trong thì ngay lập tức có 4 cô bé dưới 7 tuổi ở đâu xuất hiện ở ngay trước mắt hai người họ, khuôn mặt bé gái nào cũng đáng sợ, mấy bé dùng ánh mắt hình viên đạn mà lấy hai người họ.

Trong đó có 1 cái 7 tuổi, 1 cái 6 tuổi và 2 cái 4 tuổi, trên hết là ở sau lưng của 4 cô bé.... đều có cánh dơi!

"Cánh.... Cánh dơi!!!" Chu Tiểu Minh cùng Trương Mộng Mộng đều kinh ngạc mà la lên.

"Ai đó!" âm thanh phát từ trong căn biệt thự rồi chạy ra ngoài là một cái thiếu nữ, người mà Chu Tiểu Minh có quen biết.

"Đinh Mẫn Quân?" Chu Tiểu Minh liền nhận ra cái thiếu nữ nên nói.

"Chu Tiểu Minh? Sao ngươi lại ở đây?" Đinh Mẫn Quân với khuôn mặt kinh ngạc hỏi.

Đinh Mẫn Quân là bạn cùng lớp với Chu Tiểu Minh, cô có một tóc ngắn ngang vai màu cam óng ánh, khuôn mặt xinh đẹp là Idol ở trường, ăn mặc một bộ tạp dề hình như là cô đang nấu cơm trưa, với cặp vú kích cỡ D cup, dáng người thon thả, gọn gàng, chân đeo đôi giầy thể thao màu trắng.

Chu Tiểu Minh trả lời: "Đây là biệt thự của ta thì đương nhiên là ta ở đây rồi"

"Chém gió! Căn biệt thự này đã vô chủ hơn 10 năm rồi a" Đinh Mẫn Quân nói.

"Thì ta mới mua nó mà!"

"Lại chém gió! Đừng tưởng ta không biết ngươi là boy nhà nghèo nha, có tin là ta báo cảnh sát không hả?"

"Ừa, báo đi xem ai là người xâm nhập vào nhà người khác bất hợp pháp a"

Két.

Đúng lúc này, có một chiếc xe máy chạy tới, trên xe hai cái mỹ nữ, người đang lái xe khoảng 32 tuổi, đội mũ bảo hiểm nhưng ko che đậy được mái tóc dài màu cam óng ánh của cô, khuôn mặt xinh đẹp, ăn mặc một bộ đồ hầu gái

với cặp zú kích cỡ F cup, cô tên là Đinh Như Hồng.

Người ngoài sau lưng Đinh Hồng khoảng 28 tuổi, cô cũng có một mái tóc ngắn ngang cổ màu cam óng ánh, khuôn mặt xinh đẹp hơn Đinh Như Hồng, ăn mặc một bộ đồ hầu gái cũng có một cặp zú F cup, cô tên Đinh Như Tuyết.

"Có chuyện gì vậy?" Đinh Như Hồng hỏi.

Đinh Mẫn Quân trả lời: "Hồng tỷ tỷ, có người lạ xâm nhập ạ"

"Người lạ? Ta là chủ nhân của căn biệt thự này a!" Chu Tiểu Minh không nhịn được nữa, hắn lấy giấy tờ nhà ra rồi lớn giọng nói.

Nghe vậy, Đinh Như Hồng không mặt có chút lo lắng nói: "Chàng trai trẻ này, sao cậu không vào nhà, ngồi xuống uống chén trà nói chuyện a"

"Ùm, vào trong nhà nói chuyện đi, ta thật là có nhiều chuyện cần hỏi cho rõ a"

. . . . .

Trong phòng khách, ngồi trên sofa là Chu Tiểu Minh và Trương Mộng Mộng, ngồi đối diện với hai người là Đinh Như Hồng, Đinh Như Tuyết và Đinh Mẫn Quân, còn 4 bé gái kia thì đang chạy long nhong trong biệt thự.

Cả 3 cái nữ nhân họ Đinh đều cầm lấy giấy tờ nhà mà đọc, khi đọc xong thì khuôn mặt 3 người đều ngưng kết lại, 6 con mắt bắt đầu chảy ra nước mắt mà nhìn lấy Chu Tiểu Minh.

3 người nữ nhân này tự nhiên quỳ xuống ở ngay trước mặt của Chu Tiểu Minh mà khóc lóc, Đinh Như Hồng nói: "Vị công tử này, có thể làm ơn cho 7 chị em nhà chúng tôi ở lại căn biệt thự này có được không?.... Ta nguyện dùng tấm thân này để trả tiền nhà cho ngài ạ?"

"Ta cũng vậy" Đinh Như Tuyết cũng đồng ý, chỉ riêng Đinh Mẫn Quân là không lên tiếng mà thôi.

Dùng thân thể để trả tiền nhà?.... Ơ, ngon!