Chương 2: Tuổi trẻ tài cao (2)

"Thế nào? Ngươi có bằng lòng dung hợp với ta hay hem nà?"

"Ta biết ở trên đời này thì làm gì có chuyện miễn phí, ngươi giúp ta là vô điều kiện hay sao?"

"Không ngờ trông ngươi như một thằng bê đê vậy mà cũng có óc nhỉ, sau khi dung hợp với ngươi thì ta sẽ giao ra cho ngươi một số nhiệm vụ từ bên trên gửi xuống, yêu cầu bắt buộc ngươi phải hoàn thành, nếu không sẽ bị xử phạt rất thảm khốc có khi còn toi mất mạng nữa, ngươi làm xong một nhiệm vụ thì ta sẽ được cộng một chút exp để thăng cấp phiên bản, khi ta đã tới phiên bản tối thượng thì sẽ rời khỏi ngươi, trở về với Thượng Đế a"

"Ùm, thì ra là vậy"

"Ờ, ngoài ra ta còn... còn... còn... "

"Ngươi còn có cái gì lợi ích từ ta nữa?"

"Ta còn có thể cảm nhận được những chuyện mà ngươi làm, ví dụ như: ngươi ăn gà rán thì cảm nhận được vị ngon của nó, còn ngươi đi xoạc gái thì ta cũng cảm nhận được sự sung sướng vậy, khặc khặc kiệt"

"Á Á, nếu nói vậy ta đi xoạc gái thì ngươi cũng có cảm giác được xoạc a"

"Không tệ đấy chú em, ta bắt đầu thích chú em rồi đấy ♥♥♥"

"Vậy người xoạc gái là ta hay là ngươi? Ta có bị ngươi chiếm đoạt lý trí của ta không?"

"Không à, người xoạc gái đương nhiên là ngươi rồi, còn ta thì giống như là được xem phim thực tế ảo có cảm giác y như thật vậy, hiểu chưa?"

"Rồi, ta hiểu hết rồi, bắt đầu dung hợp được chưa, cả người ta bây giờ lạnh quá đi a"

"OK, ta tới với ngươi đây!"

Âm thanh lạnh lẽo chấm dứt thì ngay lập tức, có một luồng ánh sáng chiếu thẳng vào đầu của Chu Tiểu Minh và ở trong đầu của hắn âm thanh lạnh lẽo lại vang lên.

"Ting!"

"Đang tiến hành quá trình dung hợp với kí chủ!"

"Ting!"

"Thành công dung hợp với kí chủ! Chúc mừng kí chủ mở ra Toàn Năng Hệ Thống!"

"Ting!"

"Chúc mừng kí chủ nhận được một gói quà miễn phí từ Toàn Năng Hệ Thống, đã tự động chuyển tới balô không gian!"

Chu Tiểu Minh có hơi ngẩn người ra một chút, hắn không thể tin đây là sự thật, tại sao ở trong đầu của hắn lại phát ra âm thanh? Liệu có ai nghe thấy không ta?

Hệ Thống: "Kí chủ, ngươi đang suy nghĩ gì vậy? Còn không mau mở gói quà mà ta cho ngươi ra đi a"

"Ơ? Vậy mở nó ra làm sao?"

"Kí chủ dùng tâm niệm để ra balô không gian, còn có khu mua sắm nữa, chờ ngươi kiếm được điểm toàn năng thì mở nó ra mà mua đồ tốt a"

Chu Tiểu Minh gật đầu cái nhẹ rồi dùng tâm niệm ra balô không gian, kết quả làm cho hắn rất bất ngờ, balô không gian này có hàng vạn ô trống, hắn có thể tùy ý lấy ra, đưa vào bất kỳ món đồ nào cũng được cả, thế là hắn lấy ra gói quà mà Toàn Năng Hệ Thống đã cho hắn. Mở gói quà ra, Chu Tiểu Minh thấy được ở bên trong gói quà gồm có 3 món đồ: Món đồ thứ nhất là một quyển sách có tên là 【 Dịch Cân Kinh 】, món đồ thứ hai cũng là một quyển sách có tên là 【 Quỷ Ảnh Bộ 】, món đồ thứ ba là một chiếc thẻ ngân hàng màu vàng có tên là 【 Thẻ Toàn Năng 】

Chu Tiểu Minh không vội, đem 3 món đồ đó đều cất vào bên trong balô không gian, nhờ Toàn Năng Hệ Thống chỉ đường mà hắn trèo lên, ai ngờ hắn mới trèo lên được miệng giếng thì nghe thấy tiếng rên rỉ cùng với những âm thanh như da thịt chạm vào nhau.

"Bạch Bạch Bạch... "

"Ưh... Mày đừng có nắc có nắc mạnh như vậy!... Ưh Ahh... Ưh Ưh..."

Chu Tiểu Minh quá sức bất ngờ khi nhìn thấy hai bà thím lúc nãy, giờ đang bị bọn nhóc mà hắn quen biết thi nhau xoạc dữ dội, trên người của hai người của hai bà thím có đầy tinh trùng của bọn nhóc.

Khuôn mặt của Chu Tiểu Minh lúc này → (⊙_⊙), hắn không biết là đã xảy ra chuyện gì nữa.

Bỗng một cái bà thím nhìn thấy Chu Tiểu Minh liền hốt hoảng nói: "Thằng bê đê kìa! Nó chưa có chết!"

Nghe vậy bọn nhóc dừng việc xoạc lại, cùng nhau quay đầu về phía Chu Tiểu Minh, khi chúng nhìn thấy hắn thì thở dài một tiếng.

Hai bà thím bỗng dưng tức giận đẩy ngã hết những tên nhóc đang xoạc mình ra rồi một cái bà thím nói: "Thằng bê đê kia vẫn chưa có chết! Giao kèo của chúng ta đến đây chấm dứt! Tụi ranh con, chúng mày hãy đợi đấy!"

Hai bà thím dùng nước rửa trôi đống tinh trùng ở trên người rồi mặc quần áo của họ vào lại, xong thì đi mất, để lại một đám nhóc biến thái cùng với Chu Tiểu Minh, hắn bối rối hỏi: "Hai bà đũy ấy, tại sao lại cho mấy đứa bây xoạc họ vậy?"

Một thằng nhóc thở dài một tiếng rồi nói: "Haizzz, Minh ca, huynh leo lên chậm một chút nữa thì tốt rồi, tụi ta vẫn còn chơi chưa có phê lắm a"

"Nhưng mấy đứa làm cách nào mà xoạc được hai bà đũy đó hay vậy?"

Một thằng nhóc lên tiếng trả lời: "Khi tụi ta nhìn thấy Minh ca bị rơi xuống giếng liền lao tới định cứu huynh, bất chợt nhớ ra là huynh biết bơi nên chắc không có sao, thế là tụi ta nghĩ ra một cái kế hoạch dùng chuyện của huynh mà để tống tình hai bà đũy kia, nhưng xoạc éo phê gì hết! Hàng của hai bả bị ai chơi đến nỗi rộng ra vãi cả chưởng! Hai thằng phải chơi một lỗ thì mới có cảm giác phê a"

Chu Tiểu Minh hiểu ra nguyên nhân, hắn lắc đầu cười cười rồi xách hai xô nước hướng nhà của Mã Phương Linh mà đi tới, để mặc cho bọn nhóc biến thái đang múc nước giếng lên tắm.

Về gần tới nhà, Chu Tiểu Minh rất nhanh nhìn thấy Mã Phương Linh đang đứng trước cửa nhà, cô mặc một chiếc áo thun trắng cùng với chiếc quần ngắn nữ, dường như cô không mặc áo ngực nên có thể thấy rõ được hai cái núm vú đang nhô cao của cô và trong tay phải cô là 1 cây chổi lông gà!

"Tiểu Minh, cháu có biết mấy giờ rồi hay không hả?" Mã Phương Linh dùng ánh mắt đáng sợ nhìn lấy Chu Tiểu Minh rồi nói.

Chu Tiểu Minh đặt hai xô nước xuống rồi chạy tới ôm chặt lấy người của Mã Phương Linh, hành động của hắn khiến cho cô phải ngạc nhiên, hai người ôm nhau cũng đã biết bao nhiêu lần rồi, nhưng lần này thì cả người hắn lại đang ướt mẹp, cô mở miệng hỏi: "Tiểu Minh, sao cả người, quần áo của con đều ướt hết cả thế kia, đừng có nói với cô là con tắm tại giếng rồi nha, bộ chúng không muốn tắm chung với hai mẹ con cô nữa hả?"

Chu Tiểu Minh thả Mã Phương Linh ra rồi giả bộ khóc thút thít nói: "Cô Linh ơi, cháu muốn tắm chung với cô và Mẫn Mẫn lắm chứ, nhưng ai ngờ khi cháu tới giếng để lấy nước thì có hai bà thím ở trong xóm mình, họ luôn nói xấu về cô nên cháu nhịn không được liền trừng mắt với họ"

Chu Tiểu Minh nói tiếp: "Ai ngờ hai bà thím đó tức giận, họ định lột quần cháu ra rồi định hấp diêm! Cháu ranh trí liền nhảy xuống dưới giếng để thoát thân, chờ cho hai bà thím đó đi rồi thì mới trèo lên, nên cháu về có hơi muộn ạ"

Mã Phương Linh nghe xong, cô đoán 5, 6 phần là Chu Tiểu Minh đang chém gió, cô cũng đã biết là mấy cái nữ nhân ở trong xóm đều không có ưa gì cô, họ thường xuyên nói xấu sau lưng cô, bởi vì từ trước đến giờ đã hơn chục năm nay mà vẫn không thấy chồng của cô đâu cả, có người hỏi thì cô chỉ trả lời cho có lệ, nên tạo ra nghi ngờ về việc cô không chồng mà có con, hơn nữa cô còn nhận thêm Chu Tiểu Minh về ở chung nữa, họ nghĩ không biết Chu Tiểu Minh và Mã Mẫn Mẫn là con rơi của ai?

Mặc dù biết Chu Tiểu Minh đang chém gió, nhưng Mã Phương Linh vẫn tin lời của hắn nói, bởi vì lần đầu tiên hai người gặp nhau thì cô đã có cảm tình với hắn rồi, tiếc là hắn nhỏ tuổi hơn cô rất nhiều chứ nếu không thì... thôi tác nói tiếp chuyện chính nha.

Mã Mẫn Mẫn cũng đứng ở bên cạnh hai người, khi nghe xong câu chuyện thì cô bĩu môi nói: "Chém gió, ngươi là nhìn trộm hai con mụ đó tắm nên mới về muộn thì nói đại đi cho rồi"

Mã Phương Linh cười cười rồi nói: "Được rồi, hai đứa xách xô nước vào phòng tắm đi, để ta đi lấy đồ để cho hai đứa thay, Tiểu Minh cũng vào trong đó đợi cô tí, để cô kỳ cọ cho cháu a"

Mã Mẫn Mẫn: "Hắn đã tắm rồi mà mẹ, phí nước lắm"

Mã Phương Linh: "Hô, thế ai kia một mực nói phải chờ cho bằng được Tiểu Minh để tắm chung mờ, Hi Hi"

"Mẹ này... mẹ đi lấy đồ nhanh đi a"

Không tám nhảm với nhau nữa, Mã Phương Linh thì đi tới tủ quần áo để lấy đồ để thay sau khi tắm, còn Chu Tiểu Minh cùng với Mã Mẫn Mẫn đi tới một căn phòng nằm ở trong 1 góc của căn nhà, căn phòng này bao gồm: Toilet, chỗ để tắm, giặt đồ, rửa đồ.

Cũng may là Mã Phương Linh đã xây dựng căn phòng này, chứ lúc trước cô cũng ra giếng mà tắm, cô kéo không ít mấy tên biến thái tới nhìn trộm. Mặc dù nói vậy nhưng vào mỗi đêm vẫn có vài tên biến thái ve vãn ở trước nhà của cô, nếu không phải là có Chu Tiểu Minh túc trực canh gác thì hai mẹ con cô đã sớm bị bọn chúng hấp diêm hộ pháp rồi.

Mã Phương Linh lấy quần áo cho cả 3 người xong thì cô cũng đi vào phòng tắm, 3 người họ đã tắm chung với nhau kể từ khi Chu Tiểu Minh về sống với hai mẹ con họ, một phần là để tiết kiệm nước, một phần là chủ ý của Mã Phương Linh, Mã Mẫn Mẫn từ nhỏ không biết khi lớn lên thì bắt đầu có chút e ngại nhưng cô vẫn thích tắm chung với Chu Tiểu Minh.

Với thân hình của một con bò sữa cái, Mã Phương Linh đang kỳ lưng cho Chu Tiểu Minh, còn Mã Mẫn Mẫn thì tự kỳ cọ cho mình, cô ghen tị nói: "Mẹ cũng qua kỳ cọ giúp con nữa chứ, mẹ thiên vị quá hà"

"Rồi, ta tới đây, cô công chúa của mẹ" Mã Phương Linh nói xong liền chuyển sang kỳ cọ cho Mã Mẫn Mẫn.

Còn Chu Tiểu Minh thì ánh mắt của hắn đang tia vú của hai mẹ con, vú của ai cũng săn chắc cả chỉ là vú của Mã Phương Linh to hơn thôi, hai cái núm vú của Mã Phương Linh có màu hồng pha một chút màu nâu, còn cái hai núm vú của Mã Mẫn Mẫn thì có màu đỏ rượu.

Nói về âm hộ của họ thì Mã Phương Linh tuy có nhiều lông nhưng chúng chỉ mọc ở trên cao, chỉ có một vài cọng lông ở gần hai mép âm hộ, làm cho nó trở nên rất là đẹp, Mã Phương Linh có mấy lần muốn cạo hết đi nhưng khi Chu Tiểu Minh can ngăn, khen nó đẹp thì cô chỉ dám dùng kéo tỉa lông sơ sơ cho đẹp thêm mà thôi. Tới âm hộ của Mã Mẫn Mẫn thì ai cũng biết cô đang trong tuổi mới lớn, nên chỉ mọc lông thưa thớt vài cộng ngắn thôi, không thể che giấu đi cái âm hộ màu hồng nhạt của cô, Chu Tiểu Minh mỗi lần nhìn thấy nó đều xịt máu cam cả.

"Tiểu Minh, cháu cũng giúp cô kỳ lưng đi" Mã Phương Linh quay đầu lại nói.

"Vâng ạ"

Chu Tiểu Minh cũng đã kỳ cọ cho hai mẹ con không biết bao nhiêu lần, hắn thích nhất là kỳ cọ cho Mã Phương Linh, bởi vì cô rất là dễ chịu, cô cho phép hắn sờ soạn khắp cơ thể của mình, không như là Mã Mẫn Mẫn hỡ đụng trúng vào phần nhạy cảm thì cô lại la lên.

Chu Tiểu Minh nặn một chút sữa tắm cho vào chiếc bông tắm để tạo bọt xà phòng rồi chà lên lưng của Mã Phương Linh, hắn chà từ trên cho xuống dưới mông rồi luồng tay lên phía trước chà lấy hai bầu vú của cô, hắn xoa, bóp các kiểu còn cô thì vui vẻ mà tận hưởng.

Mã Mẫn Mẫn nhìn thấy vậy liền nói: "Mẹ này! Sao mẹ cứ để hắn bóp vú của mẹ thế? Mẹ không ngại a? Hắn mà dám làm thế với con thì con đánh hắn rồi!"

Mã Phương Linh cười nhẹ một cái rồi nói: "Mẹ không ngại đau, Tiểu Minh xoa bóp chúng làm mẹ thích lắm, sau này hai đứa lấy nhau rồi thì con cũng phải cho nó xoa bóp vú của con a"

"Mẹ! Con không thèm gả cho cái tên nửa trai nửa gái này đâu!"

Chu Tiểu Minh nghe vậy liền phản bác nói: "Ta là con trai chính hiệu à, cô không thấy thằng em của ta đang chào cờ hả?"

Bị Chu Tiểu Minh đem cây côn một khúc dài tầm hơn 11cm, to ngang củ khoai lang trưởng thành để lộ ra cho Mã Mẫn Mẫn thấy, cô liền đỏ mặt quay đầu lại nói: "Á, tên biến thái! Ngươi làm cái gì vậy?"

"Hửm? Đây đâu phải là lần đầu tiên cô nhìn thấy nó đâu, sao dạo này cô hãy mắc cỡ dữ vậy? Hồi nhỏ, cô thường hay vuốt ve nó lắm mờ"

"Đó là hồi nhỏ! Bây giờ lớn rồi, ngươi cũng phải có chút ý tứ chứ!"

"Được rồi, cô Linh ơi giúp cháu làm dịu nó xuống đi ạ"

Mã Phương Linh khuôn mặt vẫn vui vẻ, quay người lại về phía Chu Tiểu Minh rồi nói: "Hai đứa đúng là hợp nhau mà... Nãy giờ, cô có cảm giác là có vật gì đó cứng cứng đang cạ vào mông của cô, thì ra là thằng nhóc hư hỏng của cháu a"

Lúc này, Chu Tiểu Minh thì đang đứng, còn Mã Phương Linh thì đang ngồi xổm, cô dùng tay cầm lấy cây côn một khúc đang cứng ngắc của hắn mà bắt đầu xóc lọ cho hắn. Tác nhớ việc này, bắt đầu diễn ra khi Chu Tiểu Minh lên 13 tuổi, đêm nào hắn cũng khó ngủ vì dương vật của hắn cương lên khi hắn sàm sỡ Mã Phương Linh, cô cảm thấy hắn tội nghiệp nên đã giúp hắn làm dịu thằng em của hắn xuống, bao quy đầu cũng là do cô dùng miệng lột ra, cứ như thế cho đến ngày hôm nay.

"Cô Linh ơi, cô bú nó đi điều này sẽ làm cho nó ra nhanh hơn đấy ạ" Chu Tiểu Minh nói xong thì Mã Phương Linh có há cái miệng của cô ra rồi ngậm lấy đầu khấc của cái cây côn một khúc mà bắt đầu mút như mút kẹo.

Mã Mẫn Mẫn e ngại chuyện này, cô chỉ dám liếc mắt nhìn rồi nói: "Mẹ đừng có chiều hắn như vậy, con nghĩ mẹ dùng tay là được rồi, mẹ coi có ngày hắn dở chứng đòi làm chuyện... chuyện đó luôn thì sao?"

Mã Phương Linh nhả dương vật ra rồi quay đầu hỏi xéo lại: "Chuyện đó là chuyện gì?"

Mã Mẫn Mẫn bĩu môi nói: "Hứ, mẹ biết mà còn hỏi? Hắn trở thành như bây giờ cũng là do mẹ cả đấy"

Mã Phương Linh vừa thổi kèn cho Chu Tiểu Minh vừa nói: "Con đang ghen tị với mẹ sao? Ờ, cũng đúng thôi bởi vì sau này hai đứa cũng sẽ lấy nhau mà"

"Con đã nói là không thèm lấy tên biến thái này rồi mà!"

"Ùm, nếu con không lấy thì mẹ sẽ gả cho nó, Hi hi"

"Mẹ đúng là.... !!!"

Đúng lúc này, Chu Tiểu Minh đã đến giới hạn, hắn rên "A A A" rồi bắn tinh trùng vào bên trong miệng của Mã Phương Linh. Chu Tiểu Minh rùn mình vài cái rồi nói: "Cháu xin lỗi, do sướng quá nên cháu quên nói ạ"

Mã Phương Linh miệng vẫn còn đang ngậm trọn lấy dương vật của Chu Tiểu Minh, cô chờ cho hắn bắn hết tinh trùng vào bên trong miệng của cô thì mới chịu nhả cái dương vật ra.

"Ực"

Mã Phương Linh nuốt đống tinh trùng đó, khiến cho Mã Mẫn Mẫn kinh ngạc hỏi: "Mẹ nuốt tinh trùng của hắn sao?"

"Ùm, tinh trùng của trai trẻ ngon lắm con à, con có muốn thử không?"

"Đương nhiên là không rồi!!!"