Chương 12: Nhiệm vụ số 2

Tiếc thật, đúng là quá đáng tiếc mà!

Hơn một trăm người đang hóng cái đại hán lao tới lột áo của Phạm Dao ra, để xem cái cặp zú siêu to của cô, nhưng hắn lại bị cô ta đóng băng tại chỗ với một tư thế không đẹp gì mấy.

Kết quả trận đấu thì chắc hẳn ai cũng biết rồi, Phạm Dao chiến thắng với quyết định của vị trọng tài, cô đi xuống võ đài trước bao nhiêu ánh mắt đang thèm khát mà nuốt không được, Chu Tiểu Minh cùng Diệp Minh Bảo cùng nằm trong số họ.

"Aaaaaaa! Cứu tôi với!"

Bỗng có tiếng la hét vang lên ở tại một cái võ đài, khiến cho Chu Tiểu Minh phải tò mò mà kéo tay Diệp Minh Bảo đi tới đó xem thử.

"Cô ta.... thật độc ác!" một cái thí sinh với kinh sợ nói.

Chu Tiểu Minh thắc mắc hỏi một cái thí sinh ở bên cạnh: "Vị huynh đệ này, rốt cuộc cô gái kia đã làm gì mà mọi người ở đây đều sợ hãi vậy?"

"Ngươi nhìn đằng kia kìa" cái thí sinh chỉ tay về hướng một cái địa phương, nơi đó có một cái thí sinh khác đang được các y bác sĩ điều trị, toàn thân của cái thí sinh đó đều cháy đen thui, da thịt thì cứ như là bị nướng chính vậy, còn bốc khói trắng lên nữa, có thể biết được là hắn vừa bị người khác đem đi nướng đây mà.

"Cô ta tên Lý Mẫn Hoa là một cái con ông cháu cha, ta nghe nói cha của cô ta là một cái gì đó rất khủng bố ở tại trụ sở chính của tổ Bạch Ưng, cô ta rất hóng hách liền đem tên thí sinh xấu số ra mà dùng một loại võ kỹ hệ Hoả nướng thịt của hắn ngay tại trên võ đài, mặc cho trọng tài hết sức can ngăn a"

Chu Tiểu Minh minh bạch, hắn cũng không thích loại con gái ngang ngược như thế nên kéo theo Diệp Minh Bảo đi xem mấy cặp thi đấu khác.

Hơn 20 phút trôi qua, cuối cùng cũng tới lượt của Chu Tiểu Minh.

"Số 132! Thí sinh có số 132 có ở đây không?" cái trọng tài chờ lâu quá nên nói.

"Tới liền tới liền" Chu Tiểu Minh đạp lên Quỷ Ảnh Bộ mà di chuyển lên võ đài cho nó nhanh.

Mọi người ở dưới võ đài, đều khen lấy hắn nói là thân pháp không tệ a.

Đối thủ của Chu Tiểu Minh là một cái thiếu niên tầm 18 tuổi, với mái tóc ngắn màu nâu đã vuốt keo, khuôn mặt nghiêm túc dễ sợ, trên thân mặc một bộ võ phục Karate có đai màu đen, hắn tên Thành Huy là một cái Ngoại Kình Võ Giả tam phẩm.

"Võ kỹ thân pháp của ngươi cũng không tệ đấy" Thành Huy nhìn thấy cách di chuyển của Chu Tiểu Minh liền trong lòng e ngại một chút rồi nói.

"Quá khen quá khen"

"Hai vị có thể bắt đầu sao?"

"Ok, bắt đầu đi!" Thành Huy nói xong thì liền đạp lên một loại võ kỹ thân pháp mà tiến tới Chu Tiểu Minh nơi đứng như tên bắn.

Thấy vậy, Chu Tiểu Minh cũng đạp lên Quỷ Ảnh Bộ lao tới, hai người chạm mặt nhau, vì quá bất ngờ Thành Huy vội vàng dùng tay nhắm ngay mặt của Chu Tiểu Minh mà đấm thẳng ra một cú.

Chu Tiểu Minh nhanh nhẹn tránh né, hắn đang định đánh trả lại thì phát hiện ra trên hai tay của Thành Minh có cái gì đó, thế là Chu Tiểu Minh nhảy lùi lại giữ khoảng cách an toàn với Thành Huy.

Chu Tiểu Minh bật Hỏa Nhãn Kim Tinh lên để xem thử rốt cuộc ở trên hai tay của Thành Huy có thứ gì, kết quả là trên hai tay của Thành Huy có một loại bột phấn kì lạ, thế là hắn phải nhờ tới Hệ Thống giúp đỡ.

Hệ thống rất nhanh tìm ra đáp án nói: "Đó là Suy Nhược Phấn, một loại bột phấn có tác dụng gây suy nhược cơ thể, mất hết sức lực, hít càng nhiều loại phấn này thì có thể bị hôn mê ít nhất 10 tiếng a"

"Hôn mê tới 10 tiếng? Có phải Tô Ánh Ngân đã bị dính Suy Nhược Phấn nên mới ngủ li bì cho tới sáng hay không?"

"Ta nghĩ chắc là nó đó, không biết tên kia sao lại có loại phấn này, kí chủ nên cẩn thận nếu chỉ dính một chút Suy Nhược Phấn thôi thì cũng đủ cho kí chủ ăn hành ngập mặt a"

"Đã vậy thì ta sẽ lật tẩy hắn, để cho mọi người thấy"

Đúng lúc này, Hệ thống vừa mới dứt lời thì nhiệm vụ lại vang lên.

"Ting!"

"Phát động nhiệm vụ số 2! Nhiệm vụ: Đánh bại Thành Huy và ngược hắn cho ba má nhận không ra luôn! Ban thưởng: ????. Thất bại: Bị Thành Huy cởi quần, ở truồng chạy về nhà"

Oáchhhh!

Hệ thống: "Nhiệm vụ đã như thế thì kí chủ cứ tuân theo mà làm, khỏi cần lật tẩy hắn đi, chứ ta nghĩ loại nhiệm vụ tiếp theo sẽ còn có liên quan tới hắn nữa a"

"Hệ Thống, ngươi không có thuốc giải dành cho Suy Nhược Phấn a?"

"Có chứ, kí chủ mang khẩu trang vào là sẽ an toàn ngay ấy mà"

"Đã vậy thì ngươi mua cho giúp ta luôn đi"

"OK, ta mua liền đây"

"Ting!"

"Thành công mua xuống 1 cái Toàn Năng Khẩu Trang, đã tự động chuyển tới balô không gian, điểm toàn năng còn 75"

"Toàn Năng Khẩu Trang là gì rứa?" Chu Tiểu Minh thắc mắc hỏi.

Hệ thống trả lời: "Toàn Năng Khẩu Trang có hình dáng giống như là một cái khẩu trang bình thường thôi, chỉ khác là nó có ngăn cản bất cứ khói bụi ô nhiễm, những chất khí độc hại, ngoài ra còn có hai lỗ thông hai giúp kí chủ thanh lọc không khí dễ dàng, tạo nên một cảm giác cực kì dễ chịu"

Chu Tiểu Minh không chần chừ mà lấy Toàn Năng Khẩu Trang ra rồi đeo vào, hành động này của hắn khiến rất nhiều người đứng ở dưới võ đài khó hiểu.

Tên này đang đánh nhau mà lấy cái khẩu trang ra đeo vào làm cái éo gì vậy nhỉ?

"Thí sinh 132, ngươi đây là đang làm gì?" trọng tài cũng khó hiểu hỏi.

Khụ Khụ.

Chu Tiểu Minh giả vờ ho vài tiếng rồi nói: "À, bệnh hen suyễn cua ta lại tái phát, trọng tài có thể thông cảm cho ta có được không?"

"Nếu vậy thì được rồi, các ngươi có tiếp tục thi đấu" trọng tài đồng ý nói.

Riêng Thành Huy lại có khuôn mặt đang ngưng kết, hắn biết Chu Tiểu Minh tại sao lại mang khẩu trang vào.

Tên này nhìn thấy Suy Nhược Phấn ở trên tay của mình rồi hay sao?

Nhìn thấy Thành Huy đang để lộ ra sơ hở, Chu Tiểu Minh chớp lấy thời cơ mà đạp lên Quỷ Ảnh Bộ tiến tới gần Thành Huy nơi đứng rồi dùng một chân đá ngang từ bên trái đi vào.

Thành Huy cùng đâu phải là hạng tầm thường, dù sao hắn cũng là đai đen nhị đẳng mà, hắn dùng hai tay mà đỡ cú đá của Chu Tiểu Minh, khi đã đỡ được cú đá của Chu Tiểu Minh rồi thì hắn nhân cơ hội đó mà định tấn công lại.

Nhưng ai ngờ Chu Tiểu Minh thu chân đã đá quay về một cách thần tốc, hắn chuyển chân kia nhắm vào hạ bộ của Thành Huy mà dùng Vô Ảnh Cước móc lên cao một phát!

"Tê!"

Các thí sinh ở bên dưới võ đài, họ nhìn thấy một màn này thì tất cả họ đều hít một hơi lạnh mà mặc niệm cho thằng em của Thành Huy.

"Aaaaa..... Ngươi.... Ngươi" Thành Huy la lên, hai tay bụm lấy thằng em đang tê tái của hắn mà nói.

"Ôi trời ơi, xin lỗi là ta cố tình đấy"

"Ngươi đi chết đi!" Thành Huy tức giận lao tới chỗ của Chu Tiểu Minh như một con mãnh hổ.

Thành Huy tung ra nhiều chiêu thức Karate, đường đường là đai đen nhị đẳng ấy vậy mà không đánh trúng lấy một đòn, không! Phải nói là Chu Tiểu Minh có Quỷ Ảnh Bộ nên mới nhanh nhẹn mà né tránh tất cả đòn tấn công của Thành Huy.

Hai người như là chơi trò mèo vờn chuột, nhưng con mèo lại bị con chuột chơi xỏ lá. Chu Tiểu Minh liên tục nhắm vào hạ bộ của Thành Huy mà dùng Vô Ảnh Cước đá móc lên.

"Con mẹ nhà ngươi! Sao ngươi cứ nhắm vào thằng em của ta mà tấn công hoài vậy?" Thành Huy tức giận vừa tránh né vừa nói.

Thành Huy có thể tránh né được bởi vì Chu Tiểu Minh chỉ mới đem Vô Ảnh Cước luyện cách đây vài tiếng mà thôi, có đôi lúc Chu Tiểu Minh đá đá vài cú còn không phải là Vô Ảnh Cước nữa.

"Ta là chỉ muốn đá cho nát thằng em của ngươi mà thôi!"