Bất lực nhìn thấy Trương Bất Tài ôm Mục Vân rời đi, Triệu Hàn cùng Triệu Hằng mặc dù không cam lòng nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ biết đưa mắt nhìn hai thân ảnh biến mất trong bóng đêm.
Sau khi rời khỏi Âm Ti sơn trang, Trương Bất Tài đưa Mục Vân đang còn hôn mê sâu vì bị trọng thương về lại Vạn Thương cửa hàng.
Nhẹ nhàng đặt Mục Vân nằm xuống giường lớn, Trương Bất Tài thở dài liền xoay đi ra ngoài, hắn phân phó mấy thị nữ ở lại chăm sóc cho Mục Vân.
- Tình trạng Mục Vân sao rồi? Nữ tử lên tiếng hỏi!
- Bẩm tiểu thư, tình trạng của Mục Vân không được ổn cho lắm, nội thương nghiêm trọng, hai chân hai tay hầu như bị đánh gãy, lục phũ ngũ tạng tổn thương, e rằng sẽ trở thành phế nhân! Trương Bất Tài tiếc hận trả lời.
- Haizz, đều do mệnh mà ra, tiếc thay một thiên tài bị phế đi, Trương lão, khi ngươi cứu Mục Vân chẳng lẽ không nhìn thấy sư phụ của hắn? Nữ tử than thở nghi hoặc hỏi tiếp.
- Bẩm tiểu thư, lão nô cận thận quan sát xung quanh đều không có một bóng người nào khác ngoài đám người Triệu gia, nếu như lão nô không chần chừ ra tay thì Mục Vân cũng không thê thảm như này, lão nô thật hỗ thẹn với Mục Vân!
- Ừm, thôi việc đã qua cũng không nhắc lại nữa, ngươi cũng đừng tự trách, ngươi hãy tìm người chửa trị tốt thương thế cho hắn, rồi an bài cho hắn làm việc tại thương hội đi a, coi như ta thay thương hội trả nhân tình cho hắn!. Nữ tử sắc mặt hơi đổi nói.
- Vâng, lão nô hiểu, lão nô xin được cáo lui! Trương Bất Tài cung kính xong rồi lui ra.
Trong căn phòng giờ chỉ còn một mình nữ tử, trông nàng dường như tiều tụy hẵn ra, nàng may mắn lắm mới thấy được một cơ hội để cứu giúp thương hội, nhưng ông trời lại không chiều lòng người, cơ hội chớp mắt đã tan thành mây khói! Buồn bực một lát, nữ tử liền khoanh chân tu luyện!
Chớp mắt hơn ba tháng sau, trong Ngọa Long thành xãy ra những chuyện lớn. Đầu tiên là Phủ Thành Chủ bị tập kích làm tổn thất nặng nề, hầu hết cao tầng của Phủ Thành chủ đều thương vong. Thứ hai, Triệu gia gia chủ Triệu Hàn bỗng dưng bị người phế đi đan điền mất hết tu vi trở thành phế nhân, các thành viên trong gia tộc hỗn loạn tranh giành chức vị. Thứ ba, Mặc gia tin đồn có Linh Vương cường giả tọa trận, lập tức nắm giữ quyền hành trong thành.
Trong một căn phòng tại Túy Hương Lâu, một nữ tử mặc bộ y phục màu đỏ như máu đang ngồi thư thả uống trà, đôi mắt đẹp hờ hững nhìn về phía trước. Người nữ tử này chính là Tứ Nương mà Mục Vân từng gặp trước đó.
- Về phía tổng bộ có tin tức gì không?
- Bẩm chủ thượng, tổng bộ các vị trưởng lão sau khi biết chủ thượng đạt được món đồ kia liền mong muốn chủ thượng lập tức hồi tổng bộ để thương thảo việc của Thiên Âm Giáo! Tên thuộc hạ cung kính trả lời.
- Hữ, tại sao lại muốn ta quay về ngay bây giờ, chẳng lẽ Thiên Âm Giáo đã ra tay? Tứ Nương nghi hoặc hỏi.
- Bẩm chủ thượng, thuộc hạ cũng không rõ, chỉ biết tin tức từ tổng bộ đưa đến là muốn chủ thượng lập tức trở về, thuộc hạ cho rằng Thiên Âm Giáo đã không chịu đựng được nữa, chắc chắn chúng sẽ thực hiện một kế hoạch nào đó để chống lại chúng ta!
- Được rồi, chuyện của tổng bộ cứ để sau, mấy tháng nay ta bế quan, bên ngoài có chuyện gì lớn hay không?
- Bẩm chủ thượng, đoạn thời gian này tình hình bên trông Ngọa Long thành biến động, hầu như những biến động này nằm ở các đại gia tộc bên trong! Ngoài chuyện Phủ Thành Chủ bị chúng ta tập kích thì Triệu gia gia chủ Triệu Hàn bị cường giả phế đi tu vi, nghe nói là đã trở thành phế nhân hoàn toàn, gia tộc của hắn bây giờ nội bộ lục đục mâu thuẩn lần nhau! Tên thuộc hạ trả lời.
Sau khi nghe tên thuộc hạ kể, Tứ Nương vẫn an nhàn thưởng thức chén trà, nhấp một ngụm nước trà, nàng hỏi tiếp.
- Còn gì nữa không?
- Dạ bẩm chủ thượng, thuộc hạ còn nghe được tin, Mặc gia trong tam đại gia tộc xưa nay vẫn nằm sau cùng trong tam đại gia tộc, nhưng không biết từ đâu vào hai tháng trước, có tin đồn là bên trong Mặc gia có một tên Linh Vương cao giai tọa trấn, Mặc gia liền trở thành gia tộc đứng đầu ở đây!
- Được rồi, chuyện Mặc gia có một tên Linh Vương cùng Triệu gia hỗn loạn cũng không lớn, à đúng rồi, lúc trước ta bảo các ngươi điều tra một tên tiểu tử có tên Mục Vân đã tra ra rõ chưa? Tứ Nương bổng dưng nhớ ra điều gì hỏi!
- Bẩm chủ thượng, liên quan đến người có tên Mục Vân này thì thuộc hạ có một tin tức xấu về hắn, không biết chủ thượng có muốn nghe? Tên thuộc hạ dò hỏi!
- Ừm, nói ra nghe thử!
- Bẩm chủ thượng, cách đây hơn ba tháng, thuộc hạ đã âm thầm điều tra tất cả về người mà chủ thượng đã yêu cầu, kết quả tìm được là tên Mục Vân này thân là người ở một thôn trấn nhỏ ở trong phạm vi quản hạt của Ngọa Long Thành, sau đó hắn đem theo gia đình tới nơi này sinh sống, hắn có quan hệ một ít với công tử của Mặc gia là Mặc Nam, hắn cũng có quan hệ sâu sắc với một tên chủ sự của Vạn Thương hội có tên là Trương Bất Tài. Không lâu sau, hắn liền mua một sơn trang nằm phía ngoài hướng Tây Bắc để sinh sống. Trước đó, tên tiểu tử này hắn đã giết một vị trưởng lão của Triệu gia, bởi vì kiêng kỵ Vạn Thương hội nên Triệu gia nhịn nhục nhưng vẫn âm thầm theo dõi tìm cách trả thù, không lâu sau, Triệu gia đã thuê một nhóm sát thủ từ một Vương Quốc khác đến quấy nhiễu Vạn Thương hội để bọn hắn tiến hành vây bắt Mục Vân. Trong lần vây bắt đó, Mục Vân bị Triệu Hàn đã thương nghiêm trọng, nếu không nhờ Trương Bất Tài của Vạn Thương hội ứng cứu kịp lúc thì e rằng hắn đã chết, sau khi Mục Vân được Trượng Bất Tài cứu đi thì đến nay vẫn không có tung tích! Tên thuộc hạ kể một loạt sự tình của Mục Vân cho Tứ Nương nghe!
Khi nghe chuyện của Mục Vân, Tứ nương cũng hơi nhíu nhíu mày một ít, sau đó nàng đặt chén trà xuống rồi đứng dậy!
- Được rồi, việc của ngươi đã xong, ngươi lui ra ngoài đi! Tứ Nương ra lệnh.
- Vâng thưa chủ thượng! Tên thuộc hạ cung kính rồi lui ra.
Tên tiểu tử Mục Vân này thật làm cho người hứng thú mà! Tứ Nương nhếch miệng nở một nụ cười!
Đinh... đinh.. Chủ kí sinh trạng thái hôn mê bắt đầu tĩnh lại sau 3 . 2. 1.
Cố gắng mỡ đôi mắt ra, Mục Vân lúc này cảm thấy đau đầu chống mặt, thân thể không còn một chút sức lực. Hắn định ngồi dậy thì chợt cảm thấy tứ chi của hắn hình như không có cảm giác, hắn hoảng sợ liền hỏi hệ thống!
- Hệ thống, ta làm sao thế này?
- Đinh.. trạng thái của kí sinh bây giờ đã là một phế nhân! Hệ thống trả lời.
- Phế nhân, phế nhân, làm sao có thể.... A a Mục Vân không tin, hắn liền hét thật to!
Nghe thấy tiếng hét của hắn, mấy thị nữ đang ở bên ngoài liền nhanh chóng phóng vào bên trong, một thị nữ liền nhẹ giọng hỏi : - Công tử đã tỉnh lại rồi, công tử cảm thấy trong người có chỗ nào không khỏe hay không?
Cảm thấy mình hơi thất thố, Mục Vân liền bảo là mình không có chuyện gì, hắn yêu cầu mấy thị nữ ra ngoài làm cho hắn một ít thức ăn. Mấy thị nữ nghe hắn muốn ăn uống thì lập tức lui ra!
Sau khi chỉ còn một mình hắn ở trong phòng, Mục Vân liền bình tĩnh, hắn biết sau trận chiến đêm đó, hắn nhớ là bị Triệu Hàn đánh đến trọng thương, hắn tưởng mình sẽ chết chắc, không ngờ được Trương Bất Tài cứu, hiện giờ tuy rằng hắn là một phế nhân nhưng cũng còn đỡ hơn là một người chết. Tuy rằng hắn là phế nhân nhưng tu vi cảnh giới cũng không mất, chỉ có tứ chi của hắn có chút vấn đề, vấn đề của hắn đối với người bình thường thì rất khó giải quyết nhưng đối với một tên có một cái hệ thống nghịch thiên này thì quả thật là chuyện dễ dàng mà thôi! Cảm thán một lúc, Mục Vân liền hỏi hệ thống!
- Hệ thống, ngươi có thể chửa trị cho ta giống như lúc trước hay không?
- Đinh.. tình trạng của kí sinh hiện tại có thể chửa trị, kí sinh cần trả 5000 tích lũy để tiến hành, xin hỏi kí sinh có chửa trị hay không?
- Lập tức chửa trị! Mục Vân sau khi nghe chỉ cần 5000 tích lũy có thể giải quyết vấn đề của mình thì hắn ngay lập tức vui mừng.
- Đinh.. hệ thống bắt đầu chức năng chửa trị sau 3 2 1 ..... đinh.
Chào các độc giả, Mọi người đọc truyện nhớ ủng hộ cho truyện bằng cách đẩy kim phiếu cùng donate TLT cho truyện nhé. Cảm ơn!