CHƯƠNG 49 KHÔNG BAO GIỜ PHẢN BỘI
Sau sự cố với các học viên năm hai, Quinn nhận ra rằng mặc dù cậu có được nhiều sức mạnh so với trước đây. Vẫn còn những người khác mà cậu không đủ mạnh để đánh lại. Mặc dù Momo mạnh trong nhóm các học viên năm hai, hắn ta cũng không là gì so với những người top đầu.
Có nhiều cấp độ cao hơn và thậm chí những người khởi nguyên sở hữu năng lực không thể đo lường được. Và thậm chí trong số các học viên năm nhất có những học viên mạnh, bao gồm cả cậu bạn tốt Vorden và Erin.
Nếu Quinn muốn đạt được trình độ như họ, cậu sẽ phải mạnh hơn nữa. Cách dễ nhất để mạnh hơn là uống càng nhiều loại máu khi có thể nhưng có một vấn đề lớn.
Sau cái chết của Brandon và sự cố của học viên năm hai, bảo vệ xung quanh học viên được thắt chặt hơn bao giờ hết. Nhiều binh lính đi tuần và họ để mắt đến tất cả mọi người.
Từ bây giờ, trong khi căng thẳng đang cao ở học viện tốt nhất là cậu không nên có hành động gì nhiều. Vì thế cậu có lựa chọn khác đó là cải thiện kỹ năng chiến đấu.
Quinn vẫn chưa học hai kỹ năng đó nhưng chỉ học chúng thôi thì không đủ. Sau khi xem Vorden chiến đấu cậu nhận ra rằng cậu cần học cách sử dụng chúng, vì thế cậu cần kinh nghiệm.
“Hey tớ sẽ xuống phố lấy vài thứ cần thiết, cậu có muốn đi với tớ không?” Vorden hỏi.
Quinn ngập ngừng một lúc. Ban đầu, cậu có kế hoạch gặp Layla để thực hành Hammer strike nhưng cùng lúc đó, cậu đã không thư giãn trong một khoảng thời gian rồi.
Trong trường cũ Quinn chưa bao giờ kết bạn và thuộc kiểu đơn độc nhưng bây giờ cậu có cơ hội ra ngoài và thư giãn.
Một ngày thôi cũng không tổn hại gì, phải không?
“Vâng, Tớ sẽ đi,” Quinn đáp lại.
“Còn Peter thì sao?” Vorden hỏi.
Peter lãng tránh cả hai gần đây nhưng vì là bạn cùng phòng nên hầu như không thể. Cậu cảm thấy khá tệ về tình huống vừa rồi nhưng cuối cùng cậu đã quyết định, cậu không bao giờ muốn làm như thứ như vậy lần nữa.
“Vâng, tớ cũng đi.”
Cả ba sau đó sửa soạn xuống phố. Họ đi và lấy thức ăn, xem phim và cười nói vui vẻ nhưng khi họ ra ngoài, Peter bắt gặp một nhóm các học viên cấp cao mà cậu đã gặp trước đây.
Họ cùng nhóm người mà Peter đã giao du lúc ở căn tin. Khi Peter tiếp xúc mắt với cả nhóm, họ ra dấu hiệu với cậu là họ muốn nói chuyện.
“Này các cậu, tớ vừa nhớ ra tớ có hẹn gặp với một vài người ở trường tối nay.” Peter nói. “Thật tuyệt vời hẹn với các cậu nhưng tớ sẽ gặp cạc cậu khi các cậu trở về ký túc xá.”
Vorden nhìn Quinn, nhận ra rằng cả hai đều nghĩ những lời của Peter có vẻ đáng ngờ.
“Này Peter, cậu biết đấy nếu có gì xảy ra, hãy nói với tớ nếu cậu cần giúp đỡ,” Vorden nói
“Không không có gì tớ hứa, tớ sẽ kết bạn với những người tốt, tớ đang vội đây, Bye,” Peter vừa nói vừa bước đi khỏi hai người bạn.
Cho dù Peter không muốn gặp biến cố như lần trước. Cậu sẽ tự xử lý vấn đề của mình. Vorden mạnh nhưng trong trận đấu vừa rồi, Vorden không đủ mạnh để xử lý các học viên cấp trên và Peter biết họ đứng sau mọi thứ.
Peter cuối cùng xoay góc rẻ vào đường hẻm nơi các học viên năm nhất đang đợi.
“Mày mất khá nhiều thời gian đó.” Học viên đang đứng trước cả nhóm có một vết thẹo ở càm và tên hắn là Earl. Hắn là thủ lĩnh nhóm học viên năm nhất dưới quyền nhóm của Momo.
Sau đó đột ngột Earl đến và nắm Peter ném cậu vào tường.
“Mày nghĩ mày đang làm gì vậy, gọi giáo viên đến vào ngày đó hả.” Earl nói, “Hiện tại Momo và những người khác đang khiến tụi tao khó xử là vì mày đó.”
Hắn ta đã đấm Peter vào bụng khiến cậu khụy gối và ngã xuống mặt đất.
“Tại sao tụi tao lại bị trừng phạt, đây tất cả là lỗi của mày.”
Earl chạy đến và đá Peter lần nữa vào bụng.
Cú đá đau và cơ thể Peter run lên, cậu cảm thấy cậu có thể nôn hết kem mà cậu đã ăn lúc nảy,
Earl chạy đến chỗ Peter, nghiêng người nắm lấy cánh tay của cậu. Cậu nắm một trong những ngón tay của Peter và bẻ ngược lại mạnh và nhanh cùng lúc, một tiếng la có thể được nghe thấy.
“Cái quái gì, bịt miệng cái tên hèn nhát này.” Một trong những học viên xé một phần áo sơ mi của cậu và nhét vào miệng Peter.
“Hiện tại tụi tao có việc khác cho mày Peter và tốt hơn là mày hãy làm cho tốt việc này, mày hiểu không? Gật đầu nếu mày đồng ý.
Peter sau đó đã lắc đầu. Cậu đã quyết định rằng dù gì thì cậu sẽ không phản bội Vorden và Quinn lần nữa.
“Cái gì, mày nói không ah?”
Peter sau đó gật đầu trả lời với Earl
Mạch máu trên đầu của Earl đang phập phồng khi cơn giận lớn dần trong cậu. Một học viên năm nhất thấp kém chống đối lại hắn ta và hắn ta là một học viên cấp độ 4 phải làm việc dưới tay kẻ khác. Điều này không phải là cuộc sống cậu mong chờ trong học viện và cậu cần trút hết cơn giận ra theo cách nào đó.
Earl sau đó cầm ngón tay Peter và bắt đầu bẻ ngược lại ngón này đến ngón kia. Mỗi lần hắn ta bẻ ngón tay hắn sẽ hỏi Peter nếu cậu có sẳn lòng giúp đỡ chúng hay không nhưng mỗi lần Peter đều lắc đầu.
Cuối cùng, tất cả năm ngón tay của Peter bị gãy, Peter vẫn không đồng ý.
“Này Jerry, qua đây,” Earl hét lên.
Một trong những học viên năm nhất đứng phía sau Jerry đến và quỳ xuống.
“Làm đi Jerry.”
Sau khi Jerry đặt bàn tay lên tay của Peter, và dần dần một cảm giác nóng lan tỏa và xương của Peter bắt đầu định hình lại. Chúng đã định hình lại như lúc đầu và bắt đầu lành lặn.
Sau đó một nụ cười lớn nở trên gương mặt Earl. Hắn ta nắm lấy ngón tay của Peter lần nữa và lặp lại tiến trình lúc nãy lần nữa.
Cuối cùng, sau một giờ trôi qua bị gãy ngón tay, đau đớn và lành lặn lại của Peter. Lý trí của Peter đã từ bỏ. Cậu không nhận ra rằng cậu không muốn cảm nhận cơn đau và gật đầu đống ý lời đề nghị của chúng.
“Tốt, thấy chưa, giờ nếu mày đồng ý từ lúc đầu, chúng ta sẽ không phải trải qua những thứ như vừa rồi.” Earl nói. “Hiện tại lúc này, mày tốt hơn làm việc cho đúng và chắc chắn không kéo ai vào.”
+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!
Group Uriworkshop:
Blogspot: https://uriworkshop.blogspot.com/
Nghe Audio truyện tại: Uriworkshop 21
Link: https://www.youtube.com/channel/UC0CO8o1tWRHh9whPQfc1z1g
++++++